“Mị Tiên Hồn Hương Thề?”
Tâm thần Dương Phàm chấn động. Y đạo cùa hắn có thể nói là thông kim bác cổ. tụ nhiên biết được loại thể chất đặc biệt trong truyền thuyết này.
Loại thể chất này đúng là vạn năm khó gặp ở Tu Tiên Giới, lại chi xuất hiện ở nữ giới.
Hồn hương thể này có được huyển diệu vô thượng, ngoại trừ khiến nữ nhân vô cùng mị hoặc thì còn có một đặc điểm là khi cùng nam giới “kéo cày qua núi” thì liền vĩnh viễn không thể khắc chế được dục vọng và sự ỷ lại, do đó nhớ mãi không quên, bị áp chế và ngoan ngoãn phục tùng.
Vũ Nghiên này không những có được thể chất kỳ diệu mà còn tu luyện một loại độc thuật khó lường, khiến uy lực cùa MỊ Tiên Hổn Hương Thê được gia tăng gấp trăm gấp ngàn lần.
Có thể nói. ở một trình độ nhất định, Vũ Nghiên có được năng lực mị hoặc thiên hạ. Trừ khi nam nhân có tu vi vượt xa nàng ta mói miễn cưỡng kháng cự được.
Tinh thần Dương Phàm gần như bị lạc vào trong đó. may mắn ở linh đài vẫn còn một tia thanh minh.
Hắn lúc đầu nghĩ rằng nàng ta chủ động như vậy đã khiến mình lâm vào hoàn cảnh xấu, đơn giản không toàn lực phản kháng, bảo tôn dư lực.
Nhưng càng lâu. hắn rổt cục lại bị thán thể tuyệt thế vô song này hấp dẫn.
Dương Phàm sớm không phải là lần đầu tiên “kéo cày qua núi”, nữ nhân từng quan hệ với hắn có ai mà không phải là mỹ nhân tuyệt sắc?!
Nhưng đây là lần đầu tiên hắn hường thụ thán thể tuyệt thế như thế này!
Vũ Nghiên thịt trắng da mịn, so với ta lụa còn mềm mại hơn. về phương diện này nàng có thể so với Vân Vũ Tịch, Lệnh Hỗ Tiểu Tịch, thậm chí còn chua bằng được.
Nhưng luận về nhu tính thi không một nữ nhân nào có thể sánh được với Vũ Nghiên.
Toàn thân nàng nhu nhược như hoàn toàn không xương, dường như chi được tạo thành từ nhục thịt, thân thể như nước.
Dương Phàm cùng nàng giao hoan thậm chí cảm giác vô cùng hòa hợp.
Mà chỗ chân chính kỳ diệu là với thể chất đặc biệt của Vũ Nghiên, khi vuốt ve ma xát lại sinh ra những thê nghiệm kỳ diệu, khiến người ta mê đắm, dân sinh ra suy nghĩ ỷ lại, dục vọng Ngày càng mạnh mẽ. thật khó khắc chế.
Ngoài ra, trong thể chất đặc biệt của Vũ Nghiên còn phát ra ám hương, làm cho tâm thần người ta thà lòng, định lực giảm xuống. Dù không phải là xuân dược như lại còn mạnh hơn gấp trăm gấp ngàn.
Cuối cùng là công phập đặc biệt mà Vũ Nghiên tu luyện, một thân pháp lục đầy độc tính, khiến sự mị hoặc và thê chất thần kỳ cùa nàng được phát huy tới cực cao.
Nháy mắt Dương Phàm đã phần tích tình huống đại khái, không khỏi hít sâu một hơi lãnh
khí.
Nhưng lúc này. đổi diện với khổi thân thể trên cả tuyệt vời này. sinh ra một loại mê luyến, ỷ lại, gần như chua thể khắc chế.
Không phải là Dương Phàm không muốn chống cự mà thời gian lúc này đã là quá muộn.
Tu vi cảnh giới của Vũ Nghiên hơn xa Dương Phàm, lại có được thể chất kỳ diệu, càng quan trọng hơn là lúc này lại ở trong không gian linh bảo cùa nàng. Thanh âm kỳ dị kia khôngbiết từ đâu truyềntới. khiến tinh thần lực cùa hắn đăbị khắc chế hơn phần nửa.
“Nếu cứ như thế này, ta sẽ chân chính bị nàng ăn tươi nuốt sống, hoàn toàn không muốn rời xa thân thể nàng ta, ngoan ngoãn phục tùng, gân như là nô bộc!”
Trong lòng Dương Phàm sinh ra cành báo.
Giờ phút này, sự thanh minh còn hiện ra trong linh đài hắn, hắn còn cơ hội kháng cự.
Nhưng Dương Phàm thậm chí không sinh ra nồi ý muốn kháng cự.
Nếu Ngay từ đầu kháng cự thì hắn ít nhất có năm thành cơ hội.
Nhưng Dương Phàm lúc đầu có ý nghĩ bảo tồn thực lực. đương nhiên cũng ôm tám lý giả vờ không kháng cự cho nên không phản kháng lại.
Một mỹ nữ như thế này tụ dâng hiến, hắn bình thường sẽ không cự tuyệt.
Đủ loại nhân tổ này khiến Dương Phàm lúc này lâm vào cục diện mà bản thân hắn cũng khó lòng đánh giá được.
Giờ phút này, hắn làm sao có thể xoay chuyển cục diện bị biến thành nô bộc.
Lúc này. trong linh đài vẫn kiên cường một tia thanh minh, lực lượng Thủy Hồn Giới được vận Chuyên toàn thân.
DÙ vậy, suy nghĩ của Dương Phàm chi thanh tinh hơn một chút, vẫn chua thể kháng cự lại sự mê hoặc của thân thể Vũ Nghiên, đang vô cùng dục vọng, hôn hít. vuốt ve mỗi tấc thịt mảnh da của nàng ta.
Càng phản kháng, loại dục vọng này càng thêm mãnh liệt.
Đột nhiên, linh quang trong đầu Dương Phàm chợt lóe lên:
- Ta tu luyện Tiên Hồng Quyết. mọi thứ đều tuần hoàn tự nhiên. Loại dục vọng này vốn thuộc về thê xác. ta nếu thông theo tự nhiên thì nước chảy thành sông không?! Còn nữa, vẫn Hoa trung kỳ tương đương với thỏi khắc sinh mệnh huyển mỹ nhất. Loại ý cảnh tráng mỹ thông theo tự nhiên này so với bất kỳ sự hấp dẫn nào đều mạnh hơn!”
Dương Phàm lại thể ngộ ý cành vẫn Hoa trung kỳ.
Thân thể và đại bộ phận tâm thần của mình đã hoàn toàn mê đắm vào mùi hương và thân thể Vũ Nghiên, mà chỉ còn một tia thanh minh đang dẫn dắt suy nghĩ.
Bỗng nhiên, pháp lực trong cơ thể Dương Phàm sinh ra biến hóa huyển diệu, thân thể và tinh thân không hê phản kháng, truy câu theo dục vọng đối với mỹ nhân.
Trung tâm thân thể. quang cẩu màu lục không chút quái niệm ở trên đoàn liên hoa ba màu càng trớ nên huyến lệ.
Quang cầu màu lục này hạ xuống, tiến nhập Địa Hồn Căn, kết nối với Thủy Hồn Giới.
Lấy quang cẩu màu lục này làm trung tâm, một mảnh quang đoàn ngũ sắc liền giống như đóa hoa nở ra.
Giờ khắc này. lục lượng sinh mệnh tự nhiên trong cơ thể Dương Phàm lại như đóa hoa huyễn lệ nớ rộ. khiến sự huyến mỹ tráng lệ này để thăng lên cực hạn.
Trong vô hinh, thể ngộ cảnh giới vẫn Hoa Kỳ của Dương Phàm càng thêm sâu sắc, rõ ràng.
Ý cảnh gia tăng khiến Huyết nhục, cổt cách đang giao hoan với Vũ Nghiên nổi lên ánh sáng ngũ sắc nhàn nhạt.
Cũng chìm đắm trong những xúc cảm cao trào. Vũ Nghiên đột nhiên sinh ra một loại cảm giác kỳ diệu, cùng Dương Phàm huyết nhục tương liên, cảm nhậ một cỗ mất hồn không biết dùng từ ngữ nào đê hình dung.
Nẳm trong lòng ngực Dương Phàm như là một việc đẹp đẽ nhất trên thế gian này.
Lấy mị thuật vô thượng của nàng, giờ phút này cũng không thể kiềm chế được, vô cùng say đắm nam nhân mói chi gặp lân đâu này.
Dương Phàm không hạn chế. phóng thích hoàn toàn dục vọng bản thân, vẻ đẹp dương cương trên thán thể minh càng thêm mãnh liệt, không thể nào ngăn cản.
- vẫn Hoa trung kỳ, đây là thỏi khắc mà sinh mệnh quy giá tới huyển mỹ, nưng tuyệt đối không thể duy trì lâu. Đây cũng là lý do ta gọi nó là vẫn Hoa...
Trong khi giao hoan, tâm thần Dương Phàm vẫn hiểu rõ thiên địa...
Hắn rốt cục bước vào trạng thái siêu việt Thiên Nhân Mô Thức bình thường.
Linh hồn Dương Phàm câu thông thái hư, ánh sáng ngũ sắc nhàn nhạt trên cơ thể lại huyễn lệ như thực chất.
Cuối cùng, quang hoa ngũ sắc nhàn nhạt này tràn ngập không gian linh bảo Bích Linh Khuê, vô cùng xinh đẹp.
Trong mơ hồ, Ngay cả âm thanh kỳ dị quanh quần khắp không gian này cũng đã dừng lại.
Dương Phàm rốt cục hơn phán nửa thoát khỏi trạng thái tinh thần bị áp chế. Hơn nữa lấy ý cảnh vẫn Hoa trung kỳ hoàn toàn triệt tiêu mị hoặc cùa Vũ Nghiên đối với mình.
Ngược lại là Vũ Nghiên. Hơi thở nàng ta gấp gáp. mê đắm thân thể hắn, dùng đôi môi đỏ mọng hôn hít khắp thân thể hắn.
Dương Phàm thả nàng lên mặt đất. một lần nhướn người cuối cùng khiến nàng ta lâm vào cao trào trước nay chua từng có.
Toàn thân Vũ Nghiên co giật không ngừng, liên tục nũng nịu, hơi thớ gấp gáp. trầm mê mộng đẹp.
Cứ như vậy, liên tiếp ba Ngày. Dương Phàm rời khỏi thân thể Vũ Nghiên, khóe miệng nôi lên một vẻ tươi cuời thắng cuộc.
Lúc này. trên người hắn tràn ngập huyễn quang ngũ sắc cũng dẩn thu liễm.
Cảm quan của Dương Phàm trong không gian linh bảo Bích Linh Khuê phát hiện một con tiểu xà bạch vãn, đang trên một mộc trụ, không ngừng vặn vẹo. tâm thần cùng dục vọng đều mê thất.
Ngẫm lại, thanh âm kỳ dị vừa rồi, khắc chế và công kích tinh thần, linh hồn Dương Phàm hân là xuất phát từ con rắn này. Tu vi của nó dường như còn đáng sợ hơn cả Vũ Nghiên.
Khi quang hoa ngũ sắc bên ngoài Dương Phàm thu liễm, hoàn toàn biến mất thì con tiểu xà này tinh táo lại, bá một tiếng đã biến mất.
Mà lúc này Vũ Nghiên đã đứng dậy. nhìn Dương Phàm với ánh mắt còn vài phần mê đắm!
- Ngươi là nam nhân cực phẩm nhất mà Vũ Nghiên gặp được trên đời này. Chỉ tiếc không thể lưu ngươi bên cạnh!
Trong giọng nói của nàng mang vài phần tiếc nuối.
Tiếp theo, nàng chuyển mắt. mặc lại quần áo, nói nhưra lệnh:
- Tiếp theo, ngươi có giao Hoàn Hôn Pháp Đàn cho bản Đại trưởng lão không?
Dương Phàm hiểu rẳng nàng ta đã thanh tinh nhưng vẫn vận dụng vẻ mặt đầy mê đắm
nhìn Vũ Nghiên.
Vội vàng đáp lại:
- Nghiên nhi, Hoàn Hồn Pháp Đàn nếu ở trên tay ta thì chắc chắn sẽ giao cho nàng. Nhưng là từ khi còn ở Đại Tần, thứnày đã bị tu sĩ của HuyênmBạch cổt Quy Tông Ngoại Hài Vực cướp mất
- Có việc này sao?! Ngươi cũng không lừa gạt ta đó chứ?!
Ánh mắt Vũ Nghiên sáng quắc nhìn Dương Phàm.
Nàng đối với Mị Tiên Hồn Hương Thể của mình vô cùng tự tin, Ngay cả người có tu vi cao hơn mình cũng khó có thể cưỡng lại.
Nhưng những người mê đắm nàng bình thường đều ngoan ngoãn phục tùng nàng, nhưng không có nghĩa là nắm trong tay linh hồn và tư tướng của đối phương.
- Không tin thì Nghiên nhi có thể lục soát người ta!
Dương Phàm giao ra trữ vật giới chi của mình.
Đạt tới câp bậc này đã sớm không dùng tới túi trừ vật nữa!
O;-'
Không gian giới chi cao câp hơn đôi với Dương Phàm cũng vô dụng. Làm sao có đạo cụ nào có thể sánh bằng Tiên Hồng Giới của mình?!
Vũ Nghiên tiếp lấy chiếc nhẫn, xem xét một lúc quả không thấy Hoàn Hồn Pháp Đàn. Những thứ bên trong tuy rằng giá trị không tôi nhưng đối với một Đại trưởng lão như nàng thì cũng không có hấp dẫn quá lớn.
- Thật không có!
Đòi mi của Vũ Nghiên nhíu lại. lại vận chuyển thần thông, tra xét toàn thân Dương Phàm một lần, không phát hiện có vấn đề gì.
- Xem ra ngươi thật không gạt ta!
Vũ Nghiên thở dài một hơi. lại khó hiểu nhìn về phía Dương Phàm:
- Nếu không có Thiên Nhẩt Hôn Thủy. sao ngươi lại tới đùa giỡn Dược Thánh Tông?! Chẳnglễ thứđóđăbị nữnhânthầnbíhọHoàngkiacướpđi?
Dương Phàm lắc đầu nói:
- Cho dù không có Thiên Nhất Hồn Thủy, Dương mỗ cũng có tới năm thành nắm chắc thi triên thân thông phục sinh.
- Năm thành? vẫn lớn như vậy sao?
VũNghiên khó tin nói.
Sau đó nàng lại cười nói:
- Hiện giờ ngươi đã là người cùa ta. ở khi thi triên thần thông phục sinh, Nghiên nhi yêu cầu ngươi phải cố ý giả sai lầm gì đó, khiến linh hồn giảm dần. Cứ nhơvậy, lão bất tử Dược Thánh kia sẽ hoàn toàn mất đi cơ hội phục sinh!
Dương Phàm nghe vậy trong lòng vô cùng hàn lãnh.
Một khi chính mình làm như vậy, khiến linh hồn Dược Thánh bị tiêu tan, làm sao sống sót ròi đi Dược Thánh Tông?!
Cho dù có thể chạy khỏi Bồng Sơn Đảo. có thể đổi điện với nữ nhân thần bí kia mà toàn thân trở ra sao?!
Ngay cả Dương Phàm giao ra Hoàn Hồn Pháp Đàn, mất đi giá trị lợi dụng, hắn cũng sẽ lâm vào kết cục giết người diệt khẩu.
- Được rồi, hết thảy sẽ nghe theo lời Nghiên nhi!
Vẻ mặt Dương Phàm mê đắm, lại giằng co Vũ Nghiên một lúc mới đi.
- Ngươi không thể ở lại lâu, nếu không nữ nhân thần bí họ Hoàng kia lại nghi ngờ Vũ Nghiên và Dương Phàm ngươi hoan ái quá độ!
Nàng ta vội thúc giục hắn ròi đi.
Rời khỏi không gian linh bảo. trong lòng Dương Phàm âm thầm thở phào. May mắ hắn có thể lừa được Đại trưởng lão Vũ Nghiên, rốt cục bước đầu thoát khỏi cục diện xấu này.