Ở ngoài vài trượng, Kim Giao Long đang giao chiến cùng Dương Phàm, Khổng Tước tiểu yêu cũng lập tức sinh ra cảm ứng, thấy Chu Hồng đang cùng Thạch Thiên Hàn giao chiến, Thạch Thiên Hàn lại tế ra u Minh Pháp Phiền một trong tám đại bảo phiến. Hắn không khỏi mừng thầm: "Hai người này đều có uy hiếp lớn nhất với mình ở Thiên Lan Điện, nếu có thể đánh nhau lưỡng bại câu thương, vậy càng hoàn mỹ!"
- Khí tức thật âm lãnh. Nó khiến cho huyết mạch trong cơ thể ta sinh ra chán ghét và địch ý.
Khóe mắt Khổng Tước tiểu yêu liếc sang bên kia, ngầm lưu ý Thạch Thiên Hàn đặc biệt là pháp phiến trong tay đối phương.
Chu Hồng giờ phút này vận chuyển Cửu Chuyển Kim Cương Quyết, lực phòng ngự và lực lượng tăng lên gấp đôi, toàn thân bao trùm một tầng kim loại màu bạc.
Dưới tình huống như vậy, công kích bình thường trong cùng cấp, hắn có thể mặc kệ.
Nhưng, u Minh Pháp Phiến này ẩn chứa linh hồn công kích, hung khí thượng cổ gạt bỏ hồn phách.
Cửu Chuyển Kim Cương Quyết của hắn đối mặt với vật lý, pháp thuật công kích đều dễ dàng, nhưng duy nhất ngăn cản hiệu quá linh hồn công kích thì lại không tính là xuất sắc.
Ông!
Trong thời khắc mấu chốt này, Chu Hồng cũng không quan tâm đến Ma Tinh Tủy.
Hắn nâng một bàn tay, có thể nhìn thấy ở cổ tay có một cái vòng màu vàng, giờ phút này đang nở rộ ra một tầng hào quang màu vàng mông lung, bao phủ vào trong.
Một cỗ âm phong màu đen hình quạt gần như trong suốt lập tức quét trúng.
- Phốc!
Thân hình Chu Hồng run lên.
Hào quang màu vàng mông lung bên ngoài thân chỉ kiên trì được nửa hô hấp liền lập tức tắt ngấm.
Hiển nhiên với dị bảo trong tay hắn, không thể ngăn cản được linh hồn công kích cường đại của u Minh Pháp Phiến.
Một nửa uy lực của u Minh Pháp Phiến còn thừa đánh trúng thân thể hắn.
Nhưng khóe miệng hắn lại hơi hơi nhếch lên.
Âm phong màu đen nhạt còn thừa một nửa đánh lên thân thể hắn, lại hồn nhiên vô sự.
Đột nhiên, hai trong mắt hắn chợt lóe ô quang, trên thân thể như kim loại màu bạc mơ hồ có thể nhìn thấy một thân thể nửa trong suốt màu xám, hình thể hình dáng gần giống hắn như đúc.
Chợt nhìn qua, còn tưởng là bóng của hắn, giờ phút này lại phảng phất hai thân thể trùng hợp, làm cho người ta có một loại cảm giác quỷ dị vớ vẩn.
- Bất, Tử, Minh, Vương, Quyết!
Trên người Chu Hồng đột nhiên dâng lên một cỗ uy áp gần như vượt qua tới Ngưng Thần Kỳ, khí thế cường đại đó phóng lên cao khiến dung nham gần đó nhộn nhạo bốc hơi.
Tu sĩ tại trường đều cảm nhận được cỗ lực lượng có thể sánh với cường giả Nguyên Anh, dùng ánh mắt kinh hãi nhìn phía bên này.
Keng keng! ầm ầm!
Hai Nguyên Anh đang giao chiến trên không cũng bởi vậy hơi ngừng một chút, rồi lại triển khai công kích điên cuồng, thanh thế càng thêm làm cho người ta kinh hãi run người.
"Bất Tử Minh Vương Quyết". Dương Phàm đang chiến đấu với Kim Giao Long thấy tình cảnh như vậy, cùng lộ vẻ ngưng trọng, thầm nghĩ: "Âu Dương Phong nói quả không sai. Người này chẳng những tu luyện thành Cửu Chuyển Kim Cương Quyết, mà lại tu luyện công pháp Bất Tử Minh Vương Quyết càng thêm thâm ảo về mặt linh hồn. Hai thần thông này đều uy chấn nội hải. Thác Thiên Ma Vương lại dựa vào chúng nó ổn định ở vị trí một trong năm Nguyên Tôn nội hải, được xưng là có thể khiêu chiến cường giả Hóa Thần Kỳ trong truyền thuyết".
Phốc!
Khi Chu Hồng toàn lực ngăn cản một kích u Minh Pháp Phiến của Thạch Thiên Hàn, viên Ma Tinh Tủy kia cùng rơi vào trong dung nham.
Tuy nhiên, dung nham này chỉ dày hai tác, với thực lực của bọn họ dưới tình huống biêt vị trí cụ thể là có thể lấy ra được.
- Cho ngươi kiến thức sự lợi hại của Cửu Chuyển Kim Cương Quyết một chút!
Toàn thân Chu Hồn ánh bạc rực rỡ, giống như giáp trụ. Hắn nâng một bàn tay to màu bạc lên, đột nhiên biến lớn hơn một vòng, hung hăng đánh tới Thạch Thiên Hàn.
Thạch Thiên Hàn làm sao sẽ đánh bừa với Chu Hồng đã dùng bí thuật, lực phòng ngự cùng lực lượng tăng mạnh.
Thân hình hắn lui ra phía sau, nhưng dư uy một chưởng này vẫn đánh cho hắn bị thương nhẹ, rời khỏi mấy trượng, kêu một tiếng đau đớn.
- Xem ra, tại chính diện rất khó đánh thắng Chu Hồng có hai đại thần thông, tới mức hoàn mỹ không sơ hở.
Thạch Thiên Hàn hít sâu một ngụm, mới vừa định thân, trong lòng bàn tay liền có thêm một giọt chất lỏng màu lam mỹ lệ trong suốt.
Đây là thứ phẩm Nghịch Linh Huyết hắn lấy được ở dưới pho tượng thần bí tại quảng trường Cửu u. Không chút do dự, hắn ăn một giọt thứ phẩm Nghịch Linh Huyết, ma khí trong cơ thể lập tức trào lên tiêu hóa.
Đột nhiên, hai tròng mắt Thạch Thiên Hàn nở rộ tinh quang màu lam, lộ ra một cỗ uy áp
cường đại kinh sợ tâm hồn.
Chu Hồng hơi hơi kinh hãi, không biết đối phương dùng bí dược gì, vội vàng đánh ra một chưởng. Lập tức dung nham bắn lên, Ma Tinh Tủy vọt ra.
- Đừng mơ!
Giọng lạnh băng của Thạch Thiên Hàn vang lên cạnh người hắn.
Chu Hồng đối với hắn có thần thông nháy mắt na di cảm giác chán ghét sâu sắc.
Hắn nâng bàn tay to như kim loại màu bạc kia lên, lật tay chụp tới.
Ầm!
Thạch Thiên Hàn đón đỡ một chưởng đó, giống như thái sơn, da thịt bị nhiễm một lớp ánh sáng màu lam dùng loại phương thức quỷ dị bành trướng, truyền tới khí tức cuồng bạo hung hãn.
-Cái gì?
- Điều này sao có thể!
Chu Hồng cả kinh, quá thực không thể tin được sự thật trước mắt.
Hắn tu luyện Cửu Chuyển Kim Cương Quyết, da thịt vốn đã đạt tới cực hạn, cho dù chính diện chống đỡ với Yêu thú cùng cấp đều không sợ chút nào.
Hơn nữa, sau toàn lực tứ chuyển, cường độ thân thể hắn đạt tới một mức độ khủng bố. Pháp bảo pháp thuật cùng cấp khó thương, hoàn toàn ở vào thế bất bại. Cho dù đứng bất động, cho người ta đánh cũng đều đánh bất động.
Nhưng là Thạch Thiên Hàn này không biết dùng bí dược gì trong lúc nhất thời bộc phát ra lực lượng khủng bố tương xứng với hắn.
Ba ba ba!
Sau khi tiếp một chưởng của hắn, trong mắt Thạch Thiên Hàn lam quang càng thêm dày đặc, trong chớp mắt đánh ra ba chưởng, trong không khí truyền đến chấn động mãnh liệt.
Chu Hồng toàn lực đón đỡ, cũng cứng rắn đỡ ba chưởng.
Đằng đằng đằng!
Hai người ở không trung đều lui ba bước, lực lượng cường đại bùng nổ ra, khiến dung nham cùng khe nứt bốn phía bạo động một hồi, thanh thế gần như thua kém hai cường giả Nguyẽn Anh Kỳ đang giao chiến kinh hồn bên trên.
- Không nghĩ tới, trong cùng cấp trừ Kim Giao Long thật sự có người có thể sánh vai với
ta.
Chu Hồng ít sâu một hơi, lần đầu tiên thu hồi ý khinh thị, coi đối phưong là một cao thủ cùng một cấp bậc với mình.
Trước đó hắn tự cho mình là đệ nhất nhân dưới Nguyên Anh, căn bản không coi bất kỳ cường giả bạc cao Kim Đan vào trong mắt, nhưng hiện tại không thể không thay đổi cái nhìn này.
- Lại tiếp!
Chu Hồng đột nhiên quát lạnh một tiếng, giữa hai tròng mắt phát ra một tia sáng vàng, chiến ý tăng mạnh.
Hai người cứ vậy một đôi bàn tay trần ở giữa không trung trên dung nham triển khai một trận đánh nguyên thủy nhất kinh tâm động phách.
Đày là lực lượng va chạm thuần túy nhất, không có sắc màu pháp thuật hoa lệ và Pháp bảo chói mắt, cũng không có thần thông bí thuật quỷ dị.
Có chỉ là từng tràng tiếng quyền cước va chạm chấn động lòng người.
Ầm ầm! Thịch thịch!
Hai người chiến đấu hết sức gay cấn, ngẫu nhiên cuộn thành một đoàn, tại không trung chiến đấu nhìn như người thú.
Chu Hồng giống như một người kim loại màu bạc, khi lực lượng vận chuyển đến cực hạn, cánh tay thậm chí lớn thêm một vòng, trong lúc giơ tay nhấc chân mang theo uy lực không thể đo lường.
Thạch Thiên Hàn toàn thân bao phủ trong ánh sáng màu đen, ngẫu nhiên bốc lên từng đạt ma diễm, hai mắt như vực sâu thăm thẳm, ở trung tâm lóe ra tinh quang màu lam. Sau khi dùng thứ phẩm Nghịch Linh Huyết, bên ngoài thân bao trùm một tầng ánh sáng màu lam, cơ thể bành trướng tràn ngập lực bộc phát dã man bá đạo.
Giờ phút này bất kể là Chu Hồng hay Thạch Thiên Hàn đã sử dụng thứ phẩm Nghịch Linh Huyết, thực lực gần như đều tăng lên đến mức độ có thể sánh vai với cường giả Nguyên Anh sơ kỳ.
Nói cách khác, thực lực của bọn họ đã hoàn toàn siêu việt Kim Đan Đại Tu Sĩ cùng cường giả chuẩn Nguyên Anh Kỳ.
Sáu bậc cao còn lại thấy tình cảnh đó không khỏi hoảng sợ.
Danh hiệu đệ nhất nhân dưới Nguyên Anh Kỳ của Chu Hồng quá nhiên không phải nói không.
Đồng thời, Thạch Thiên Hàn lực lượng mới xuất hiện cũng làm cho người ta khó tin.
Phải biết rằng trước đó, cái tên Thạch Thiên Hàn gần như vô danh ở trong Thiên cầm Nội Hải.
Nhưng mà chính một thanh niên ma đạo lai lịch không rõ như vậy, hắn tu luyện Cửu u Ma Công thiên cổ, nắm giữ Nhị u Ma Diễm, lấy tu vi Kim Đan hậu kỳ đánh ngang tay Chu Hồng tu vi Kim Đan đỉnh.
Nếu hắn tu luyện đến Kim Đan đỉnh thậm chí là Nguyên Anh Kỳ, sẽ đáng sợ ra sao?
- Thạch Thiên Hàn này còn đáng sợ hơn trong tưởng tượng, không nghĩ tới có thể đánh ngang tay với Chu Hồng?
Ở một bên khác, chiến đấu của Kim Giao Long cùng Dương Phàm hai người lại lộ vẻ hữu khí vô lực.
Đó là bởi vì hai bên đều có tính kế. Kim Giao Long không lộ sát thủ giản và át chủ bài, hắn lo lắng đến hai cường địch Thạch Thiên Hàn cùng Chu Hồng.
"Sau khi dùng thứ phẩm Nghịch Linh Huyết, thực lực quá nhiên tăng gấp đôi, đủ để chống lại Chu Hồng. Chỉ là thứ phẩm Nghịch Linh Huyết này cũng có chỗ thiếu hụt, không thể duy trì được lâu".
Trong lòng Dương Phàm cũng đang tính toán.
Thứ phẩm Nghịch Linh Huyết có lợi hại tới đâu cũng chỉ là một loại bí dược, không có tác dụng phụ gì chính là điểm cường đại nhất của nó.
Nhưng khuyết điểm là lực kéo dài không mạnh, trên thực tế, đây là điểm chung của đại bộ phận bí dược.
Chu Hồng hiển nhiên cũng nhận thức điểm này.
Hắn dứt khoát giây dưa với Thạch Thiên Hàn cùng một chỗ, trong lòng âm thầm cười lạnh: "Từ sau khi ta Trúc Cơ Kỳ, hàng năm liền bắt đầu tu luyện Cửu Chuyển Kim Cương Quyết. Quanh năm suốt tháng, không chút gián đoạn, ước chừng gần năm mươi năm. Bí thuật này ta còn có thể duy trì được một canh giờ."
"Hiệu quả của thứ phẩm Nghịch Linh Huyét chỉ có thể liên tục thời gian một chén trà nhỏ, xem xu thế của Chu Hồng còn có thể liên tục Cửu Chuyển Kim Cương Quyết được rất lâu."
Trong khi giao chiến, Thạch Thiên Hàn cũng nhận thức đến vấn để này, trong lòng không khỏi thầm nghĩ: "Chẳng lẽ ta phải sử dụng bí thuật khủng bố chưa từng thi triển trong Cửu u Ma Công sao?"
Cửu u Ma Công là tuyệt học ma công thiên cổ tự nhiên cùng có bí thuật cường đại. Khi Dương Phàm tìm hiểu diễn hóa, Thạch Thiên Hàn cùng hàng năm tìm hiểu những thần thông bí thuật này.
"Dù sao mục đích của ta là đoạt đến Ma Tinh Tủy. Có thể thử phương pháp khác!"'
Thạch Thiên Hàn đột nhiên sinh ra một kế.
Vút!
Bỗng nhiên hắn rời khỏi vòng chiến. Tường Vân Ngõa dưới chân run lên, hư không biến mất.
- Không tốt!
Chu Hồng thầm nghĩ không ổn. Đối phương có mật bảo như thế, quá thật khó lòng phòng bị.
Bá!
Hắn lập tức lấy ra một thanh loan nguyệt bảo nhận hàn quang bốn phía. Một cỗ khí kim nhuệ sắc bén tối thượng tản ra bốn phía khiến cường giả xung quanh sinh ra một cỗ hàn ý không tên ăn sâu đến tận xương tủy.
- Lợi bảo công kích, Loan Nguyệt Trường Hồng!
Có một cường giả nhận ra lai lịch Pháp bảo trong tay Chu Hồng.
Ầm!
Thạch Thiên Hàn cả người bao phủ trong ma diễm, còn mặt một kiện Pháp bảo phòng ngự, một chưởng đánh vào dung nham bên dưới.
Dung nham bắn ra, ngay cả Ma Tinh Tủy cùng lẫn bên trong.
- Đừng mơ!
Thạch Thiên Hàn vừa chuẩn bị thu Ma Tinh Tủy, bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ hàn khí trí mạng đâm sâu vào cốt tủy, cùng với thế công sắc bén, lông mao toàn thân dựng đứng, thân thể gần như cứng ngắc.
Lợi bảo công kích trong tay Chu Hồng còn ẩn chứa một thuộc tính cực lạnh đáng sợ, có thể trong thế công mang thêm thuộc tính đóng băng, làm cho huyết mạch đông lại, hành động chậm chạp.
Trong khoảnh khắc sinh tử, Thạch Thiên Hàn bỗng dưng phất tay một cái, trong tay lập tức có thêm một thanh kiếm hoàng giả bá đạo hình dáng dữ tợn, xuất kích như tia chớp.
Hai thanh lợi bảo công kích, tiếng va chạm vào cùng một chỗ vang lên làm cho cả đại điện bị dung nham tràn ngập sinh ra một tràng tiếng động như sấm rền.
Chúng tu sĩ huyết khí bốc lên, cảm giác Pháp bảo trong tay run rẩy, không khỏi kinh hãi nhìn hai người đang chiến đấu.
"Hắn cũng có lợi bảo công kích!" Chu Hồng nhìn chằm chằm Ma Hoàng Kiếm trong tay Thạch Thiên Hàn, tim đập hơi gia tốc: "Kia không ngờ là lợi bảo công kích có thể sánh ngang với Loan Nguyệt Trường Hồng của mình, ẩn chứa khí hoàng giả ma đạo. Nếu đem kiếm này cùng Loan Nguyệt Trường Hồng hỏa tan cùng nhau, sau đó mời luyện khí tông sư chỉ điểm, lại thêm rèn luyện vài chục năm, nói không chừng có thể tạo ra một kiện lợi bảo công kích đệ nhất nội hải!"
Phốc!
Ma Tinh Tủy lại rơi vào trong dung nham, Thạch Thiên Hàn biết kế sách của mình thất bại, cũng ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào Loan Nguyệt Trường Hồng trong tay Chu Hồng.
Từ sau khi đúc thành Ma Hoàng Kiếm, lần đầu tiên hắn nhìn thấy lợi bảo công kích có thể sánh với nó.
Từ Bắc Tần đến nội hải vô biên, đây chính là kiện lợi bảo công kích duy nhất hắn gặp phải, hơn nữa còn nằm trong tay tôn tử của Thác Thiên Ma Vương.
Mà tại giờ khắc này, hai lợi bảo công kích giao chiến, đây quả thực là ngàn năm một thuở, thậm chí có thể ghi nhập sách cổ nội hải, để lại lại cho đời sau đánh giá nghiên cứu.
Lợi bảo công kích bình thường, dõi mắt khắp hải vực vô tận đã ít lại càng ít, hai kiện lợi bảo công kích có thể đồng thời gặp nhau và giao phong, trong ngàn năm đều khó gặp một hồi.
Ánh mắt Chu Hồng nhìn về phía Ma Hoàng Kiếm tràn ngập một cỗ nóng cháy.
Thạch Thiên Hàn cùng không ngoại lệ, thầm nghĩ: "Vừa lúc ta muốn tạo ra một Pháp bảo đỉnh cấp. Nếu thanh Loan Nguyệt Trường Hồng này dung hợp với Ma Hoàng Kiếm, uy lực lợi bảo tăng nhiều, đồng thời còn thêm thuộc tính cực hàn hiếm thấy kia".
Hai người nhìn lợi bảo công kích trong tay đối phương, ánh mắt giao nhau cùng hiểu rõ ý tưởng đối phương.
Vèo vèo!
Keng! Keng!
Keng!
Đốm lửa bay tứ phía, tiếng sấm đánh vang rền.
Kiếm quang qua lại, có thể nghe thấy hai thanh lợi bảo ngân vang.
Hai người rất nhanh bắt đầu ở trên trời cao triển khai chiến đấu kinh hồn động phách. Đây không chỉ là tranh đấu giữa người với người, càng là hai lợi bảo tranh hơn thua.
Thạch Thiên Hàn cảm nhận được run rẩy cùng hưng phấn đến từ Ma Hoàng Kiếm.
Giờ phút này phát huy ra uy lực càng hơn bình thường ba phần.
Ở trong loại tranh đấu này, hai lợi bảo đều phát huy vượt xa bình thường, uy lực lại càng lớn hơn bình thường, sinh ra biến hóa khó tin, cùng khiến bản thân lợi bảo có thể được ma luyện.
Cường giả phía dưới đều kéo giãn khoảng cách với bọn họ, để tránh trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết.
Đồng thời, cũng không ngừng thở dài: "Hai người này thực lực siêu quần, hơn nữa tài sản trong tay cũng quá hùng hậu!"
Trang bị xa hoa của Thạch Thiên Hàn cùng Chu Hồng khiến mọi người cảm thấy chênh lệch thật lớn.
"Thạch Thiên Hàn này rốt cục có lai lịch gì? Trong tay có cỗ bảo như u Minh Pháp Phiến không nói, ngay cả lợi bảo công kích đều có, hơn nữa lợi bảo công kích trong tay hắn rõ ràng luyện chế ra không lâu lắm." Trong khi chiến đấu, Chu Hồng cũng cảm thấy khó tin.
Trong tay hắn tài sản hùng hậu, át chủ bài và sát thủ giản cũng không thiếu.
Đó là bởi vì gia gia của hắn là Thác Thiên Ma Vương một trong mười hai cường giả Chí Tôn nội hải, được công nhận là ma đạo đệ nhất.
Huống chi, Thác Thiên Ma Vương còn nắm giữ Ma Vân Thành một trong tứ đại tòa thành nội hải. Có thể luyện chế ra lợi bảo công kích, khó khăn cũng không lớn.
"Nhưng mà Thạch Thiên Hàn là một cường giả không rõ lai lịch, tư bản của hắn không kém gì mình, chẳng lẽ đối phương cũng có chỗ dựa vững chắc gì?" Chu Hồng đã lưu ý đến điểm này.
"Rất tốt, Thạch Thiên Hàn này cùng Chu Hồng đều đánh thật sự, ngay cả con bài cường đại như vậy đều lấy ra, ta cũng không lo bọn họ sẽ phá hư chuyện của ta".
Ở một bên khác, trong mắt Kim Giao Long lệ quang lóe sáng, sát khí dày đặc hơn vài phần.
Dương Phàm chấn động trong lòng, rõ ràng phát hiện ý đồ của Kim Giao Long.
Đối phưong khả năng cũng chuẩn bị hạ sát thủ, lấy ra Pháp bảo mạnh mẽ và át chủ bài.
Trước đó, Kim Giao Long còn có thể cố kỵ Thạch Thiên Hàn cùng Chu Hồng hai đại cường địch. Nhưng giờ phút này hai người kiềm chế lẫn nhau, chiến đấu đến giai đoạn gay cấn, chắc rằng cùng không có thời gian cố kỵ bên này.
- Hôm nay, ta cho các ngươi kiến thức một chút thực lực của đệ nhất dưới Hóa Hình Kỳ! Trong mắt Kim Giao Long ánh vàng sáng rọi, long lân quanh thân hào quang rạng rỡ, thế công lập tức mạnh hơn vài phẩn.
Phốc phốc!
Một đôi long trảo toàn lực xuất kích hóa thành lớn như cái thớt, phóng ra lực lượng đáng sợ, cho dù là Linh khí cực phẩm cũng có thể đánh nát.
Dương Phàm cùng Khổng Tước tiểu yêu đột nhiên thấy áp lực tăng mạnh.
Còn may Dương Phàm cũng cường đại vô cùng, tuy rằng không bằng Kim Giao Long cùng Chu Hồng nhưng sinh mệnh lực cùng lực khôi phục lại vượt xa bất kể một người nào tại đây.
Hắn vung Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên phát động tấn công bão táp tới Kim Giao Long.
Bốn khối Phương Thiên Kim Minh Chuyên dung hợp, ở trước người hình thành một tầng phòng ngự cường đại.
Mà Khổng Tước tiểu yêu thi triển lực lượng hai cây lông chim, uy thế công kích cho dù lực phòng ngự của Kim Giao Long cường đại như vậy nhưng cũng không dám đón đỡ chính diện.
Tuy nhiên, lực công kích của Kim Giao Long thật sự quá cường đại. Dương Phàm cùng Khổng Tước tiểu yêu đối mặt có vẻ cố hết sức.
Hơn nữa theo sau đó, trên người Kim Giao Long tản mát ra một cỗ long khí càng thuần khiết, có thể áp chề phát huy pháp lực trong có thể tu sĩ.
Cũng may, Dương Phàm cùng Khổng Tước tiểu yêu cũng không phải người bình thường. Một người nắm giữ Tiên Hồng Quyết nghịch thiên, một người là tộc Khổng Tước cao quý, thiên phú không kém thần thú bình thường.
Nhưng là Kim Giao Long được long khí trợ giúp, sức chiến đấu tăng nhiều.
Hắn cũng không thích hợp vũ khí gì, một đôi long trảo của hắn chính là một vũ khí cường đại từ khi sinh ra, hơn nữa nắm trong tay càng như ý, càng có thể phát huy uy lực long khí.
Phốc!
Đột nhiên, Dương Phàm bị một tia long khí từ long trảo đánh trúng thân thể, chỉ cảm
thấy toàn thân đau nhức, hơn nữa không thể nháy mắt khôi phục như thương thế bình thường, cần một lát mới có thể phục hồi như cũ.
Công kích như thế, nếu bị đánh trúng chính diện, hậu quả sẽ thiết tưởng không chịu nổi.
- Còn không lấy sủng vật của ngươi ra!
Khổng Tước tiểu yêu đột nhiên quát một tiếng với Dương Phàm, bản thân nàng thì hai tay bấm pháp quyết, hai lông chim xanh đỏ đều biến hóa thành quang điểu màu xanh và hỏa diễm điểu miền cưỡng chống đỡ thế công mãnh liệt của Kim Giao Long.
Dương Phàm khoát tay, Lưu Lỵ Hàn Tinh Xà trong suốt dài ba tấc xuất hiện ở trước mặt, miệng phun băng vụ và băng diễm khiến Kim Giao Long chấn động.
- Man hoang dị chủng!
Kim Giao Long thậm chí cảm thụ được chảy trong cơ thể tiểu xà này là khí tức huyết mạch càng thêm xa xưa cường đại hơn so với bộ tộc Giao Long của mình.
Nói cách khác, luận cấp độ, phẩm chất tiểu xà trước mắt này mặc dù không phải dòng thứ của Chân Long, nhưng cao hơn cấp bậc bán thần thú Giao Long của hắn, đồng thời huyết mạch càng thêm xa xưa.
- Đáng tiếc ngươi còn chưa tới cảnh giới cấp bốn đỉnh.
Kim Giao Long quát lạnh một tiếng, long khí quanh thân bùng nổ, cũng mang theo từng tia ngọn lửa màu vàng nóng rực.
Hắn gia nhập một chút lực lượng Long Tức Sí Kim Diễm vào trong công kích, lập tức khiển hơi thở cực hàn của Lưu Lỵ Hàn Tinh Xà tan thành mây khói.
- Thật giận. Hắn dám coi thường ta!
Lưu Ly Hàn Tinh Xà giận dữ, thân hình ba tấc trong suốt ấm ấm bành trướng thành hơn mười trượng, thân rắn thật lớn uốn lượn như tinh thạch lưu ly, mơ hồ có thể thấy được hoa văn cổ xưa, làm cho người ta có một loại khí tức viễn cồ.
Đây mới là Lưu Ly Hàn Tinh Xà hoàn chỉnh.
Ầm ầm!
Không thèm để ý đến dung nham nóng bỏng khủng bố bên dưới, Lưu Ly Hàn Tinh Xà rít gào đánh tới Kim Giao Long, lập tức giây dưa cùng một chỗ với hắn.
Kim Giao Long cũng kinh giận đan xen, lập tức hóa thành một con giao long màu vàng dài mười mấy trượng, một tiếng long rống, đại chiến cùng một chỗ với Lưu Ly Hàn Tinh Xà.
Chiến đấu của hai thần thú thanh thế lớn vô cùng thậm chí khiến hai đám người Chu Hồng, Linh Nguyệt cảm thấy kinh ngạc.
Ngao!
Đột nhiên Kim Giao Long phát ra một tiếng long ngâm, phun ra một ngọn lửa màu vàng nóng rực chớp lóe, mang theo một cỗ lực lượng long tức dẫn động huyết mạch Chân Long.
Đây đúng là chân hỏa ma diễm đứng đầu nội hải: Long Tức Sí Kim Diễm. Long tức kim diễm này vừa ra, khu vực bị tập trung sinh ra một cỗ vặn vẹo nén ép không hiểu.
Đó là uy hiếp chỉ tộc Chân Long mới có, khiến địch nhân muốn động đậy đều phải trả một sức lực lớn lao.
Dương Phàm mơ hồ cảm ứng được, khu vực bị Long Tức Sí Kim Diễm tập trung, địch nhân căn bản khó thể chạy trốn.
Đây là một loại lực lượng huyền diệu khó giải thích.
Lưu Ly Hàn Tinh Xà giật mình một cái, phun ra một đoàn băng diễm trong suốt như hoa sen nở rộ.
Khí cực hàn đập vào mặt mà đi.
Phốc phốc!
Băng diễm cùng kim diễm giao nhau, bắt đầu kim diễm bị đóng băng, nhưng chỉ chốc lát băng bị hỏa tan, sau đó cắn nuốt bản mạng băng diễm của Lưu Ly Hàn Tinh Xà.
Lưu Ly Hàn Tinh Xà kêu khóc một tiếng, bỗng nhiên thu nhỏ lại ba tấc tránh thoát công kích của Long Tức Sí Kim Diễm, nhưng dư ba đập vào cơ thể cũng gây nên một trận nóng rực khó chịu.
Dương Phàm cũng cảm nhận được đau đớn của Lưu Ly Hàn Tinh Xà, hiển nhiên là chịu thua thiệt nhỏ.
Kim Giao Long chung quy là thần thú cấp bốn đỉnh. Long Tức Sí Kim Diễm, lại là chân hỏa ma diễm đứng đầu nội hải. Mà Lưu Ly Hàn Tinh Xà mới chỉ cấp bốn sơ kỳ, băng diễm lại vừa khéo bị thuộc tính nóng rực ẩn chứa trong long tức của đổi phưong khắc chế.
Ông!
Đúng vào lúc này, hai con khổng tước xanh đó vây công Kim Giao Long bỗng nhiên dung hợp, hóa thành một con khổng tước hai màu, thân hình bành trướng lên gấp rưỡi, ầm ầm đánh tới Kim Giao Long.
- Muốn chết!
Kim Giao Long cười lạnh một tiếng, lập tức từ thân giao long hóa trở về dạng chiến đấu hình người long lân bao trùm tránh thoát một kích của khổng rước hai màu, sau đó trong tay phụt ra một đoàn Long Tức Sí Kim Diễm đúng lúc giao kích với khổng tước hai màu.
Kim diễm hào quang nở rộ, khổng tước hai màu sặc sỡ lóa mắt, chỉ trong thời gian hô hấp, kim diễm tăng vọt, khống tước hai màu lập tức ảm đạm không ánh sáng.
- Phốc!
Khổng Tước tiểu yêu mặt tái nhợt phun ra một búng máu, vội vàng thu hồi hai lông chim, nói với Dương Phàm:
- Đại ca ca. Chúng ta không phải đối thủ của hắn, trừ khi ta liều mạng thi triển tam vũ lực.
Dứt lời, trên tay nàng xuất hiện lông chim thứ ba màu tím, mặt lộ vẻ kiên nghị.
- Tam vũ lực?
Kim Giao Long nhướn mày, hơi có chút khẩn trương nói:
- Tiểu Khổng Tước, ngươi không muốn sống nữa. Thi triển tam vũ lực, ngươi tất nhiên phải trả giá thảm trọng, hơn nữa lấy lực phòng ngự cường đại của Kim Giao Long ta, cho dù ngươi thi triển tam vũ lực, nhiều nhất cũng làm thương nặng ta. Đến lúc đó ta xem ngươi như thế nào còn sống rời khỏi Thiên Lan Điện.
Nói xong lời cuối cùng, Kim Giao Long cười lạnh liên tục.
Khổng Tước tiểu yêu bắt lấy tay Dương Phàm, thấp giọng nói:
- Đại ca ca. Ta đánh hắn kéo đi chỗ khác, ngươi nhất định phái lấy khối Cục Viêm Tinh Tủy giao dịch cho ta, còn phải bảo vệ sự an toàn cho ta.
Dương Phàm biển sắc, thu hồi Lưu Ly Hàn Tinh Xà bị thương, thản nhiên nói:
- Không cần, yêu này giao cho ta. Long Tức Sí Kim Diễm sao? Hôm nay ta phải lãnh giáo một chút chân hỏa ma diễm đệ nhất Thiên cầm Nội Hải rốt cục có danh xứng với thực hay không? Nếu không, vị trí thứ nhất này sẽ đổi chủ.
Dứt lời, hắn đẩy Khổng Tước tiểu yêu sang một bên, cùng lúc một đoàn lực quang lưu chuyển toàn thân nàng, khôi phục thương thế như cũ.
Nếu không có thực lực vậy thì cũng thôi, nhưng Dương Phàm có thực lực chống lại Kim Giao Long, lại còn khiến một nữ nhân không để ý sinh tử trợ giúp mình liều mạng với cường địch, hắn còn khinh thường đi làm chuyện như vậy.
Ở sâu trong đáy lòng, hắn có một chút chủ nghĩa đại nam tử như vậy.
-Ngươi... ngươi không phải đối thủ của hắn.
Khổng Tước tiểu yêu kinh hô một tiếng, định giãy dụa muốn xông lên.
- Ha ha ha. Lúc trước Thạch Thiên Hàn kia xuất ra Nhị u Ma Diễm cũng kêu gào lời ấy, nếu là chân chính liều mạng, cũng không thể là đối thủ của Long Tức Sí Kim Diễm của ta. Tiểu tử ngươi nói lời cuồng ngạo, cũng muốn tranh đoạt vị trí chân hỏa ma diễm đệ nhất Thiên Cầm Nội Hải. Như vậy ta muốn xem ngươi có thần thông chân hỏa gì?
Kim Giao Long cười điên cuồng một tràng, dù bận vẫn ung dung nhìn phía Dương Phàm.
Hắn tin tưởng vững chắc địa vị thứ nhất nội hải của Long Tức Sí Kim Diễm là không thể lay động, cho dù là u Minh Ma Diễm cũng không phải đối thủ.
Dương Phàm hít sâu một hơi, quanh thân dần dần bốc lên một tầng tinh quang màu trắng vô hình, mà bắt mắt nhất là đoàn linh quang trong suốt trên đỉnh đầu hắn, dẫn động thiên địa linh khí cùng phong vân tề tụ trong phạm vi hơn mười dặm.
Phốc!
Chợt một đoàn quang diễm màu lực nhạt mông lung hiện lên trong lòng bàn tay Dương Phàm, nó phóng ra dao động khiến sinh linh cộng minh.
- Đây là chân hỏa gì?
Kim Giao Long lộ vẻ khác thường.
Hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy loại chân hỏa này, mà lại cảm nhận được một cỗ uy hiếp khó thể nói thành lời.
- Ngươi phải nhớ kỹ, đây chính là Khai Quang Tịnh Thế Diễm, thần thông độc môn của Dương mỗ, trong thấy giới chỉ có một nhà.
Dương Phàm dùng một loại giọng điệu trung trọng mà tự tin nói:
- Có lẽ, hôm nay là một thời khắc đủ để gia nhập sử sách của Thiên cầm Nội Hải. Chuyện u Minh Ma Diễm làm không được, không có nghĩa là Khai Quang Tịnh Thế Diễm làm không được.
Thân là chủ nhân hai loại hỏa diễm, hắn hiểu được rất rõ nếu là đối chọi nhau, u Minh Ma Diễm không phải đối thủ của Khai Quang Tịnh Thế Diễm, nhưng nếu luận lực phá hoại, u Minh Ma Diễm càng có khí phách cùng lực bộc phát.
Thực lực của Long Tức Sí Kim Diễm đệ nhất nội hải, Dương Phàm hết sức rõ ràng. Khai Quang Tịnh Thế Diễm trong tay hắn có thể chiến thắng hay không, hắn cùng không nắm chắc tuyệt đối.
Lúc trước trong mật thất dược phòng, Thạch Thiên Hàn giằng co cùng Kim Giao Long, mắt thấy Nhị u Ma Diễm sắp giao phong với Long Tức Sí Kim Diễm, chính là hắn cuối cùng kinh hô: "Không tốt, Chu Hồng tới!" khiến chiến đầu đỉnh chỉ.
Bởi vì hắn có cảm giác, lấy cảnh giới tiểu thành Nhị u Ma Diễm của Thạch Thiên Hàn lúc ấy, hơn phân nửa không phải đối thủ của Long Tức Sí Kim Diễm, thậm chí còn bị khắc chế gắt gao.
Đương nhiên với cảnh giới Nhị u đại viên mãn hiện tại của Thạch Thiên Hàn, uy lực khác với ngày đó, ít nhất có thể ngang với Long Tức Sí Kim Diễm.
Kim Giao Long cùng Dương Phàm xa xa giang co nhau cách một đoạn dung nham, ở giữa còn có thể nhìn thấy ngọn lửa địa mạch phun trào.
Hai người đều vẻ mặt ngưng trọng. Trong mắt Kim Giao Long càng không có bất kỳ lòng khinh thị. Hắn cảm giác uy hiếp của Khai Quang Tịnh Thế Diễm này so với Nhị u Ma Diễm còn muốn lớn hơn, hắn tuyệt đối không thể khinh thường.
Bởi vì trận chiến này không chỉ quan hệ đến thắng bại lợi ích của hai người, càng quan hệ đến thay đồi vị trí của bàng chân hỏa ma diễm của nội hải.
Hai loại chân hỏa nhất tề dừng ở trong lòng bàn tay lơ lửng trên không trung, run rẩy không thôi.
Vài tên cường giả còn lại thấy tình cảnh này đều ngừng hô hấp, nhưng bọn họ lại cho rằng: Long Tức Sí Kim Diễm đứng ở vị trí thứ nhất bảng chân hỏa ma diễm nội hải chừng mấy vạn năm, địa vị này chỉ sợ không dễ bị lay động.
Nhưng là thái độ của Kim Giao Long ngưng trọng và cẩn thận lại khiến bọn họ hiểu được trận chiến này không tầm thường.
Ngay khi thời điểm mấy người ngừng thở xem cuộc chiến, chiến đấu của Thạch Thiên Hàn cùng Chu Hồng cũng đạt tới một cao triều chưa từng có.
- Ha ha. Xem dược lực của ngươi còn duy trì được bao lâu!
Chu Hồng cười ha ha.
Mà quầng sáng màu lam bên ngoài thân Thạch Thiên Hàn lộ vẻ ảm đảm, tinh quang trong mắt cũng không còn cường thịnh như trước.
Nếu tiếp tục với xu thế đó, đánh tiếp một hồi, dược lực của thứ phẩm Nghịch Linh Huyết sẽ chấm dứt.
Ầm ầm!
Một chưởng của Chu Hồng đánh ra hai người cũng không sử dụng lợi bảo công kích.
Nguyên lai trải qua giao chiến, hai người này đều sợ lợi bảo công kích va chạm nhau, tạo thành tổn thương lẫnnhau, đồi thành tay không giao thủ.
Thạch Thiên Hàn đột nhiên cảm thấy lực lượng xói mòn, cùng Chu Hồng đối một quyền lập tức bị đẩy lui.
Ầm ầm!
Lại là hai quyền rất mạnh, Thạch Thiên Hân bị đánh bay, rơi vào trong dung nham.
Ùng ục! Ùng ục!
Tiếng dung nham sôi trào.
Chu Hồng thầm nghĩ: "Cho dù tu luyện Cửu Chuyển Kim Cương Quyết, mình rơi vào trong dung nham này cùng khó kiên trì được một lát".
Tuy nhiên, đúng vào lúc này, từ trong dung nham quay cuồng kia truyền tới một thanh âm đáng sợ giống như đến từ ma uyên:
- Ma... Thần... Phụ... Thể...