Đối mặt lời nói uy hiép của Vũ Dương. Dương Phàm cười cười, chi coi như gió thoảng bên tai.
Trong lòng hắn có chút nghi hoặc, Dược Thánh Tỏng này xa ngàn vạn dặm, phái người tới tìm mình, biểu hiện mặt ngoài là vì hỗi sinh một đại nhân vật trong tông.
Nhưng là từ thái độ hành vi của Vũ Dương, có thể thấy căn bán không có thành ỵ, ngược lại ngâm có sát khí, càng thêm nhỏm ngó Hoàn Hôn Pháp Đàn cùng Thiên Nhất Hồn Thủy trong tay Dương Phàm.
“Chẳng lẽ Dược Thánh Tòng này căn bán không tinh hỗi sinh đại nhân vật Dược Thánh Tông kia?”
Trong lòng Dương Phàm bồng nhiên phát lạnh.
Đây là một kết quả phóng đoán xấu nhất.
Nếu quá thậtnhư thế, Dương Phàm lại càng phải thêm cẩn thận.
Mặc dù nữ nhân áo vàng hứa hẹn bảo vệ hắn toàn thân trở ra, nhưng chung quy là người ngoài.
Tại hải vực xa lạ này. muốn chân chính sinh tồn vẫn phải dựa vào bản thân, người khác dù mạnh thế nào cũng chỉ có thể chiếu cổ nhất thỏi.
Thấy bộ dạng Dương Phàm không thèm để ý, trong mắt Vũ Dương thoáng hiện hàn quang.
Vũ Phức có chút tức giận tràng mắt nhìn hắn, thần niệm truyền âm:
- Đại ca. vì sao huynh không thể hòa hợp với Dương Dược sư? Hắn y thuật cao siêu, hơn xa trướng lão bình thường tông ta, nhân vật như vậy hẳn là phái mời chào mới đúng.
Vũ Dương nghe vậy. không khỏi ngẩn ra, chợt lạnh lùng cười:
- Muội muội, ngươi quá đơn thuân thiện lương, bị tiêu bạch kiêm này mẻ hoặc.
- Còn nữa, nói cho ngươi. Hỗi sinh Dược Thánh đại nhân, việc này cũng không đơn giản như tưởng tượng cùa ngươi. Lần này dẫn ngươi cùng đi. vốn định ma luyện tâm cánh của ngươi, nhưng là ngươi quá khiên đại ca thất vọng rồi.
Ánh mắt Vũ Dương nhìn về phia Dương Phàm giống nhưnhìn một người chết.
Nữ nhân áo vàng, dáng người trác tuyệt quanh quấn trong sương, ở phía trước dẫn đường không nhanh không chậm, cũng căn bản không chút ý đấu tranh tâm lý của mấy người phia sau.
Có lẽ nàng đã đạt tới một độ cao nào đó, hết thảy đều có vẻ vân đạm phong khinh.
Dương Phàm rốt cục không kìm nổi tò mò. đò hỏi:
- Dương mỗ vẫn ở Đại Tần, nghe nói đến cảnh giới “Tán tiên”, nhưng chua từng ra mắt. Đặc biệt thinh giáo tiền bối một chút.
Bởi vì ở Đại Tần căn bản chua từng thấy Tán tiên.
Mà lúc trước ở Thiên Lan Điện. Kiếm Hoàng thực lực khủng bố, nghe ý tứ của hắn dĩ nhiên là hàng ngũ Tán tiên.
- Tán tiên, chi dưới một loại tình huổng mới có thể sinh ra. Đó chính là tu sĩ Độ Kiềp Kỳ sau khi độ Thiên Kiếp thât bại mà sinh ra.
Nữ nhân áo vàng chậm rãi nói, đối với Dương Phàm coi như khách sáo.
- Tu sĩ Độ Kiếp Kỳ sẽ gặp phải ba lần Thiên kiếp mới có thể đạt tới đại viên mãn, cũng tiến vào bán tiên Đại Thùa Kỳ. Ba lẩn thiên kiếp này. uy lực lẩn sau đáng sợ hơn lẩn trước, dõi mắt cô kim, người có thể vượt qua ba lần thiên kiếp. ít ỏi không có mấy. Mà một khi độ kiếp thất bại, cường giả Độ Kiếp Kỳ sẽ gặp phải hai loại tình huống. Một là hồn phi phách tán, chết dưới thiên kiếp. Hai là nhục thân vẫn diệt duới thiên kiếp, thân hôn may mắn bò chạy, có thể trái qua thiên lôi tẩy lễ, rồi trọng tổ thán thể tán tiên linh anh.
- Chỉ có dưới tình huống thứ hai, thần hồn được thiên lôi tẩy lễ. nhục thán vẫn diệt cùng với đại năng độ kiếp thành công cùng hôn phi phách tán chi cách nửa bước, mới có thể chuyển hóa thành “Tán tiên”.
Trong quá trinh nữ nhân áo vàng giải thích, chẳng những Dương Phàm lắng nghe, Ngay cả Vũ Dương Vũ Phức đều nghe rất chăm chú.
Dù sao, cho dù ở Ngoại Hải vực. Tán tiên cũng đa phần là giới hạn trong truyền thuyết.
Sau khi Vũ Phức nghe xong, không khỏi tinh ngộ:
- Nguyên lai Tán tiên là hình thành như thế. điêu kiện lại hà khắc như thế. Trước kia tiêu nữ cho rẳng, chỉ cần Nguyên hồn chạy thoát dưới thiên kiếp, có thể trọng tổ thân thể Tán tiên.
- Cảnh giới Tán tiên cũng có đến cửu trọng cửu kiếp. Tán tiên nhất kiếp, tu vi tương đương Nguyên Anh Kỳ. Trước lục kiếp, mỗi ngàn năm sẽ gặp một lẩn thiên kiếp. Một khi đạt tới Tán tiên lục kiếp, tu vi có thể so với Chân Tiên, về phần Tán tiên lục kiếp trờ đi, gần như là chưa từng nghe qua.
Nữ nhân áo vàng nói tới đây, trong mắt mơ hồ mỉm cười.
Tán tiên lục kiếp, có thể so với Chân Tiên.
Trong lòng Dương Phàm gọn nên sóng gió ngập trời. Cành giới Tán tiên cũng có cửu trọng.
Dọc theo đường đi. phần lớn Dương Phàm cùng Vũ Phức trò chuyện, đối với Ngoại Hải vực đã có hiểu biết sơ bộ.
Tuy nhiên, phạm vi Ngoại Hài vực thật sự quá lớn.
Ba người lấy tốc độ Hợp Thể trung kỳ, phi hành ước chừng mấy năm, còn chưa thấy mục đích chân chính.
Dọc theo đường đi. trải qua vô số hòn đảo. gặp phải người tu tiên càng là đến vài ức.
Có thể nói, số lượng tu sĩ Ngoại Hài vực ít nhất là vạn lần đại lục.
Linh khí nơi này so với Thánh địa tu tiên Đại Tần hơn đến vài lần, nhưng linh khí tương đối cuồng bạo hơn một chút.
- Ngoại Hải vực cơ bản bảo trì môi trường tu tiên thời kỳ thượng cỏ, chỉ là tài nguyên tu tiên càng ngày càng ít.
Vũ Phức trả lời Dương Phàm như vậy.
Dương Phàm lập tức tinh ngộ. Đại lục từng gặp đại chiến thám thiết, lại thêm Tể Thiên Phệ Huyết Đại Trận, linh khí càng ngày càng loãng.
Điểu kiện tu tiên Ngoại Hải vực tốt như thế, tu sĩ lục địa đều không phải không muốn đi.
Lấy tốc độ phi hành của Nguyên Anh, từ đất liền đến Ngoại Hải vực, cho dù bỏ qua nhân tố tiêu hao pháp lực. ít nhất phái hơn ngàn năm, căn bản không hiện thực.
Chỉ có tu vi đạt tới gần trình, độ Thông Thiên tam giai, mới có tư cách kiếm đường đi Ngoại Hải vực.
Phi hành thong thả như vậy, chung quy khiến nữ nhân áo vàng có chút không kiên nhẫn.
Đến một ngày, bàn tay ngọc của nàng khẽ điểm, một vùng vân cẩm màu sắc rực rỡ lơ lửng trước mặt. kéo dài đến bổn năm trượng.
- Các ngươi đều đi lên.
Nữ nhân áo vàng nói.
Sắc mặt Vũ Dương mừng rỡ:
- Làm phiền tiền bối!
Mấy người ngồi trên vân cẩm màu sắc rực rỡ, một đạo hào quang rực rỡ như tia chóp chợt lóe qua trên không hài vực rộng lớn. hoàn cảnh chung quanh đêu trờ thành một đường kẻ bay nhanh về sau.
Vù vù vù!
Trên vân cẩm màu sắc rực rỡ có một màn hào quang màu lam. trong khi phi hành tốc độ cao ma sát cùng không khí sinh ra đốm lửa đủ màu chói mắt.
Dương Phàm triển khai thần thức, đều không thể rõ ràng nhận biết cảnh vật phía dưới, Bởi vì tốc độ di động quá nhanh.
Mọi người trên vân cẩm màu sắc rực rỡ chi cảm thấy kinh hãi cực kỳ.
Tốc độphihànhnày quá thật không thể đánh giá.
Trong lòng Dương Phàm không khỏi càng thêm tò mò: “Nữ nhân áo vàng này rốt cục là cường giả cành giới thế nào?”
Với tốc độ như thế. sau một tháng phi hành đột nhiên giám tốc. hài vực phía trước xuất hiện một hòn đào không lồ. phạm vi chừng hai mươi vạn dặm.
Trên đảo một vùng lục V xanh ngắt, từ rất xa gần như có thể ngửi đến một cỗ khí tức thảo dược.
Trên không hòn đào tiếng phá không liên tục vang lên. mỗi thỏi mỗi khắc đều có rất nhiêu người tu tiênbay qua.
- Ha ha ha... rổt cục tới Bồng Sơn Đảo.
Vũ Dương ngửa đầu thét dài một tiếng, giống như chim sổ lồng, vụng trộm liếc nhìn nữ nhân áo vàng.
Dọc theo đường đi. nàng này mang đến cho hắn áp lực quá lớn, thu liễm tới tận cùng.
Nhưng đi tới Bổng Sơn Đảo. về tới địa bàn của mình, hết thảy liền khác. Nơi này là Thánh địa dược đạo. hòn đào dạng lớn.
Nữ nhân áo vàng không chút biểu tình, thu vân cẩm màu sắc rực rỡ, dùng tốc độ bình thường bay về phia sâu trong Bông Sơn Đảo.
Vũ Phức giải thích cho Dương Phàm:
- ở Ngoại Hải vực. hòn đảo quy mô như thế này đa phần có ngàn vạn tu sĩ chiếm cứ. cũng thống lĩnh hải vực phạm vi hơn trăm ức dặm, cùng các hòn đào trong đó.
- Bồng Sơn Đảo thuộc về liên minh nhân loại Nam Hải Vực. thuộc về hòn đảo dạng lớn. Trên đảo loại này đa phản có một Đại đảo chủ tọa trân, đêu là đại năng pháp lực vô biên.
Nghe xong Vũ Phức giải thích, trong lòng Dương Phàm càng rò àng, liên tục nói lời cảm
tạ.
Nam Hải Vực có hai thế lực lớn: liên minh nhân loại cùng liên minh yêu tộc.
Thủ lĩnh liên minh nhân loại là vương giả kiếm tu vô thượng của Ngoại Hải - Vô Tuyệt Kiếm Hoàng.
Sau khi tiến vào Bổng Sơn Đào. tu sĩ phi hành không trung có mật độ thật lớn. tốc độ mấy người cũng không thể không giảm.
Liên tục vượt qua nhiều phường thị tu tiên cùng dãy núi lớn. phía trước đột nhiên xuất hiện một ngọn núi lớn màu vàng nhạt.
Trên ngọn núi gieo trồng một loại dược liệu kỳ quái, mang theo một tia màu vàng, ở dưới ánh mặt trời chiếu xuống, lấp lánh rực rỡ.
- Đây không ngờ là Kim Diệu Hoa gần như tuyệt tích ở lục địa.
Dương Phàm hơi lộ vẻ kỳ dị.
Kim Diệu Hoa này có thể t hay thế nhiều loại dược liệu, có hiệu quá đề thần thanh tâm. hơn nữa có hiệu quả nhất định, hấp dẫn linh khi móng manh.
Trên ngọn núi này khắp nơi gieo trồng Kim Diệu Hoa. tương đương với một Tụ Linh Trận thuân thiên nhiên.
- Dương Dược sư. đây là chủ phong của Dược Thánh Tông chúng ta. Tông này do Dược Thánh tiền bối khai sáng, chỉ có lịch sử hai ba ngàn năm, mà lại còn là khai tông đời thứ nhất...
Vũ Phức lộ vẻ tự hào nói.
Thời gian hai ba ngàn năm, đối với tông phái đất liền mà nói xem như tương đối dài dòng, nhưng là đặt ở Ngoại Hải vực cũng không tính là gì.
Bới vi sau khi bước vào Thông Thiên tam giai, thọ nguyẻntăng nhiều, chi cường giả Hợp Thể Kỳ đã có thọ nguyên đến vài vạn năm.
Một tông phái, ba ngàn năm ở Ngoại Hải vực mới xem như truyển thùa một đời.
Mấy người vừa bước vào Dược Thánh phong, lập tức có người đi thông báo.
Không bao lâu, một nữ nhân cao quý mặc đồ màu tím hoa lệ dẫn theo bổn năm vị trường lão tông phái từ trong ngọn núi màu vàng nhạt bay ra, bôn phía vây quanh mấy trăm tu sĩ chấp pháp, thanh thế rất lớn.
- Nghĩa mẫu. Chúng ta đã mang cái tên truyền kỳ Dương Dược sư kia trong đất liền đến đây.
Vũ Dương đi lên nghênh đón. lập tức thi lễ nói.
Vũ Phức mỉm cười thi lễ với mẫu thán, về trước mặt nữ nhân mặc đồ tim kia.
Dương Phàm nhìn nữ nhân đồ tím này, khuôn mặt nhưhoa như ngọc, xinh đẹp quyến rũ, dùng “chim sa cá lặn" đêu không đủ đê hinh dung.
Nhưng trên người nàng này còn có một cỗ khí chất thánh khiết xuất trần, khiến loại mị lực từ bán thân nàng càng thêm không thể ngăn cản, quá thực là kết hợp của thiên sứ cùng ma quỷ. Vũ Phức tuy rằng xung nàng này là nghĩa mẫu, nhưng là xem tuôỊ hai người chăng phản cao thấp, đều không quá hai mươi.
- Tiểu nữ Vũ Nghiên, Đại trưởng lão Dược Thánh Tông. Tên tuồi Dương Dược sư Ngay cả những người ở xa Ngoại Hải vực như chúng ta đêu có nghe thấy, có thể thấy được y thuật của các hạ.
Nữ tử đồ tím này cười xinh đẹp. trong khoảnh khắc tuyệt mỹ hấp dẫn, thậm chí khiến tâm thần Dương Phàm lay động.
- Vũ tiền bối khách khí rồi.
Dương Phàm bảo trì cung kính nên có, trong lòng chấn động. Nàng này có thể trở thành Đại trướng lão một tông phái, chi sợ Không phải nhân vật đơn giản.
Đại trướng lão Dược Thánh Tông - Tử Nghiên!
Đoàn hào quang Liên Hoa Tam sắc hồn hợp trong cơ thể Dương Phàm thậm chí sinh ra một loại cảm ứng nguy cơ.
“Chẳng lẽ nguy cơ chân chính... đến từ nàng này!”
Trong lòng Dương Phàm hoảng sợ.
Mà giờ phút này. Đại trưởng lão Tử Nghiên đẩy hứng thú đánh giá hắn.
Trong lòng Dương Phàm rùng mình một cái, có một loại ảo giác trở thành con mỗi của thợ sản.
- Mòi hai vị khách quy.
Tử Nghiên thản nhiên đảo qua nữ nhân áo vàng một cái, thái độ lộ vẻ lãnh đạm, an bài chỗ ở cho hai người Dương Phàm.
Hơn nữa vào lúc an bài chỗ ở, nàng ta còn đặc biệt tách Dương Phàm cùng nữ nhân áo vàng ra.
Trong lòng Dương Phàm càng không yên. cảm ứng của hắn sẽ không sai. Nguy cơ chân chính đến từ nghĩa mẫu của Vũ Phức, cũng chính là Đại trướng lão tông phái này - Tử Nghiên!!!