Hồng Vòng sắc mặt tái nhợt. cố gượng trấn định nói:
- Ngươi... ngươi muốn làm gì?
- Ta muốn thượng phẩm linh thạch trong tay ngươi.
Thạch Thiên Hàn không hề bận tâm nói thực nhẹ nhàng, thực bình thản.
- Dựa vào cái gì?! Đây là Kim Hồng Môn chúng ta thu được!
Hồng Vòng phẫn nộ dị thường, cái này và cường đạo có gì khác nhau. Lúc trước QUỷ Huvền Môn chẳng qua là muốn cưỡng ép giao dịch. Nói như thế nào cũng xuất ra một trăm khối trung phẩm linh thạch, nhưng nam nhân trước mắt này đúng là cướp trắng trợn.
- Giao ra linh thạch, hoặc là chết.
Dấu hiệu hình trăng trên trán Thạch Thiên Hàn đột nhiên nhích động, Nhất u Ma Diễm trong tay hắn cũng nổi lên xao động dồn dập, u quang lúc sáng lúc tối Tim Hồng Vòng đập thình thịch, mặc dù hắn thực lực không tầm thường, luôn luôn không sợ trời không sợ đất, giờ phút này cũng không khỏi lộ vẻ sợ hãi.
Thực lực của Thạch Thiên Hàn hắn cũng đã chứng kiến, có thể nói chấn nhiếp toàn trường, cánh tay trái tử vong vừa xuất ra, trong khoảnh khắc giết chết cô gái thần bí đáng sợ, u Minh Ma Diễm hiện thế liền trực tiếp tiêu diệt lệ quỷ thực lực tiếp cận Quỷ Vương bậc cao. Mới chỉ trong thời gian khoảng nửa khắc. Thạch Thiên Hàn liền giết chết hai cường giả tương đương Trúc Cơ trung kỳ.
- Hừ! Thạch Thiên Hàn ta quen thói độc lai độc vãng. Nếu ngươi không đáp ứng, giờ phút nàv có lẽ không giết chết được ngươi, nhưng những ngày kế tiếp trong Cửu u Bí Cảnh này, Thạch mỗ tuyệt đối có nắm chắc xóa bỏ cả nhóm các ngươi.
Thạch Thiên Hàn mặt lạnh như hàn băng ngàn năm, sát khí lẫm liệt áp vào mặt đối phương. Vừa dứt lời. hắn chậm rãi nâng lên tay trái của mình. Cánh tay trái tử vong giơ lên hướng về phía đám đệ tử Kim Hồng Môn.
Thoáng chốc, những người này chỉ cảm thấy cả người lạnh toát, thân thể cứng đờ.
- Dừng tay!
Hồng Vòng nổi giận gầm lên một tiếng, trong mắt lộ ra vẻ bất đắc dĩ thật sâu. có vẻ bất lực nói:
- Ta đồng ý điều kiện của ngươi, khối thượng phẩm linh thạch này giao cho ngươi. Tuy nhiên Thạch Thiên Hàn! Ngươi phải cam đoan trong Cửu u Bí Cảnh không được tìm tới phiền hà chúng ta.
- Được, Thạch mỗ đáp ứng! Ta sẽ không chủ động ra tay với các ngươi, nhưng nếu các ngươi không thức thời chủ động trêu chọc Thạch mỗ vậy chớ trách.
Thạch Thiên Hàn gật gật đầu thu hồi Nhất u Ma Diễm.
- Khối thượng phẩm linh thạch này thuộc về ngươi.
Hồng Vòng mặt không chút đổi sắc ném khối thượng phẩm linh thạch trong tay tới. Thượng phẩm linh thạch vô cùng quý hiếm ở trong bóng đêm vẻ một đường cong trên không trung bay tới chỗ Thạch Thiên Hàn, ở giữa cách khoảng mười mấy trượng, trong đó cũng có một số tu sĩ. Tuy nhiên, bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn khối thượng phẩm linh thạch này bay ngang qua đỉnh đầu. căn bản là không dám cướp lấy, thậm chí ngay cả trong đầu cũng không dám nổi lên ý niệm này.
Thạch Thiên Hàn ma uy chấn nhiếp toàn trường, ai dám trêu chọc sát tinh như hắn này?
Kim Hồng Môn trước mắt, còn có Quỷ Huyễn Môn toàn bộ bỏ chạy chính là một cái ví dụ điển hình. Thạch Thiên Hàn đón nhận thượng phẩm linh thạch, nhẹ nhàng vuốt ve, trong mắt lộ ra một tia hưng phấn. Rốt cục đã tập trung đủ bốn khối thượng phẩm linh thạch có thể sử dụng rồi!
Điều này cũng có nghĩa, hắn có thể sử dụng ngân giáp khôi lỗi có thể so với bậc cao!
Trong lòng hắn hưng phấn khó có thể nói nên lời.
"Vù!"
Thạch Thiên Hàn nhẹ nhàng bay đến trước trận doanh Kim Hồng Môn.
- Ngươi còn muốn làm gì?
Hồng Vòng hoảng sợ, cả đám đệ tử Kim Hồng Môn cũng cảnh giác đề phòng.
- Ha ha! Chẳng lẽ Kim Hồng Môn ngươi lớn như vậy còn sợ một mình Thạch mỗ ta.
Thạch Thiên Hàn lộ ra một tia ý cười hiếm thấy.
- Đâv là một trăm khối trung phẩm linh thạch!
Hắn vung tay lên, hơn trăm khối trung phẩm linh thạch ở dưới vận dụng của ma khí lơ lửng trước mặt Hồng Vòng.
- Ngươi đây là...
Hồng Vòng có hơi bất ngờ.
- Thạch mỗ đâu phải là loại người như cường đạo không thông tình lý?
Thạch Thiên Hàn thu hồi ý cười trên mặt:
- Nhưng nếu người phạm ta. tất nhiên ta hoàn trả lại thập bội!
Hồng Vòng nhận lấy những linh thạch này, có chút mơ hồ. gật gật đầu.
Các tu sĩ trong vương cung của dân bản xứ đều nhìn thấy tình huống này, cái nhìn đối với Thạch Thiên Hàn đột nhiên có chút thay đổi. Làm cường giả, Thạch Thiên Hàn có nguyên tắc của chính mình, cũng không phải chân chính bá đạo ngang ngược, không biết phân rõ phải trái
Tuy nhiên, nếu như có người trêu chọc hoặc là đối nghịch với hắn. vậy thì hậu quả sẽ thực nghiêm trọng. Một hồi sóng gió không nhỏ, theo Thạch Thiên Hàn thu được thượng phẩm linh thạch mà kết thúc.
- Ha ha ha! Thạch đạo hữu! Đã lâu không gặp! Lần trước thời điểm ngươi đến trận doanh tán tu ma đạo chúng ta, nhưng lừa gat ta đến khổ!
Đám người lão thất Huyết Ma tại đây, đều tới chào hỏi Thạch Thiên Hàn.
Huyết Ma Tam Tử đúng là đối với Thạch Thiên Hàn vô cùng khách sáo và tôn kính.
- Thạch đạo hữu! Ngươi là cường giả kế tiếp Tam u lão ma ở toàn bộ Ngư Dương quốc. Là người thứ hai tu luyện ra u Minh Ma Diễm, xem ra khẳng định ngươi là đệ tử thân truyền của hắn.
Nữ lang tuổi thanh xuân trong Huyết Ma Tam Tử hỏi dò.
- Tam u lão ma?
Thạch Thiên Hàn hơi nhếch khóe miệng, vẻ mặt lạnh đạm nói:
- Ta không biết hắn! Thạch mỗ luôn luôn độc lai độc vãng, Nhất u Ma Diễm này cũng là tự mình tu luyện thành.
- Ồ? Thì ra thế! Thạch đạo hữu thật đúng là kỳ tài có một không hai!
Huyết Ma Tam Tử vô cùng ngạc nhiên thán phục, đưa mắt nhìn nhau trong mắt đối phương đều lộ ra vẻ kinh dị. Không ngờ Thạch Thiên Hàn không phải là đệ tử của Tam u lão ma, điều này thực có hơi bất ngờ.
Phải biết rằng, ngay cả trong đám đệ tử thân truyền của Tam u lão ma cũng không ai tu luyện ra u Minh Ma Diễm. Ma công này vốn là vang dội cổ kim, mà u Minh Ma Diễm lại là tinh túy trong đó.
- Thạch đạo hữu! Không bằng như vầy đi! Ngươi gia nhập trận doanh ma đạo tán tu chúng ta. Với thực lực của ngươi, cộng thêm chúng ta. cho dù là gặp phải thế lực ba đại tông môn. cũng không cần sợ hãi.
- Cái này... Thạch mỗ quen thói độc lai độc vãng, không tới lúc cần thiết, không có khả năng gia nhập trận doanh khác. Tuy nhiên, lúc trước Thạch mỗ đã gia nhập trân doanh ma đạo tán tu, nếu như có gì cần tới, có thể cùng các ngươi kết thành minh hữu tạm thời.
Thạch Thiên Hàn trầm ngâm một lúc rồi nói.
- Tốt lắm. chúng ta cứ ước định như thế.
Huyết Ma Tam Tử mặc dù có hơi thất vọng nhưng vẫn vui vẻ đồng ý. Bọn họ biết, loại người như Thạch Thiên Hàn thường không chịu người khác ước thúc. Hắn có thể kết thành minh hữu tạm thời cùng đám người mình đó cũng là kết quả không tệ rồi
Sau khi phá thành Thất Thải Thành Bảo, các tu sĩ giết chết tất cả dân bản xứ có ý đồ phản kháng trong thành. Trải qua thời gian ba ngày, những người khách không mời mà đến này đào nát toàn bộ tòa thành, chỗ nào có thể tìm được bảo vật, trên cơ bản đều tìm tới. Dương Phàm lưu lại hai ngày ở trong này, ở cùng một chỗ với trận doanh ma đạo tán tu, cũng vơ vét được một ít linh thạch và tài liệu.
Trước khi đi, lão ngũ Huyết Ma nói với hắn:
- Thạch đạo hữu! Tại trong Bí Cảnh này, ngươi là tu sĩ duy nhất có thể tranh cao thấp cùng ba đại tân tú của Ngư Dương quốc.
- Ba đại tân tú?
Dương Phàm khẽ cau mày:
- Ta có nghe nói qua danh tiếng của bọn họ, cũng không biết thực lực như thế nào?
- Ta nói cho ngươi biết, trong ba đại tân tú này mỗi một vị đều không lớn hơn ba mươi tuổi, tu vi lại đều ở trên Trúc Cơ hậu kỳ. Bọn họ bất kể là công pháp cùng thần thông tu luyện hay là Pháp bảo sử dụng đều hơn xa người thường. Bất cứ người nào trong bọn họ đều là vương giả trong cùng đẳng cấp, dưới bậc cao không người nào có thể đối phó được.
- Ồ? Vậy thực lực của bọn họ so với các ngươi thì thế nào?
Đến đây Dương Phàm cảm thấy một chút hứng thú.
- Ba người chúng ta liên thủ, có lẽ chỉ có thể cầm đồng với một người trong ba đại tân tú. Cho dù có thể chiếm thượng phong, cũng không làm gì được đối phương.
Lão ngũ Huyết Ma với vẻ mặt ngưng trọng nói.
Dương Phàm nghe vậy, không khỏi thất kinh, trong Huyết Ma Tam Tử, lão ngũ là Trúc Cơ hậu kỳ, lão lục cùng lão thất đều là Trúc Cơ trung kỳ.
- Ta không hiểu biết về ba người này cho lắm, đạo hữu có thể tiết lộ cho ta một ít tin tức có liên quan tới bọn họ không? T
Dương Phàm hỏi mặt không đổi sắc.
- Cái này tuyệt đối không thành vấn đề.
Trong mắt lão ngũ Huyết Ma lóe sáng, thậm chí còn có chút hưng phấn. Trong Cửu u Bí Cảnh này, ba đại tông môn cùng với ba đại tân tú là duy nhất có thể mang đến uy hiếp cho bọn họ, nếu Thạch Thiên Hàn có thể chống lại chúng, đó là chuyện quá tốt không còn gì bằng.
- Ba đại tân tú, phân biệt là Sở Vân Hàn của Ma Dương Tông; Lệ Hồng Phi của Vô Ưu Cốc; Trác Kinh của Thanh Nguyên Môn.
- Sỡ Vân Hàn là đệ tử thân truyền của Tam u lão ma, tu luyện công pháp tương tự Thạch đạo hữu, bá đạo tuyệt luân, trong tay pháp thuật thần thông cũng không ít, những thứ này nói vậy Thạch đạo hữu có lẽ hiểu biết còn hơn ta; Lệ Hồng Phi là thiếu chủ của Vô Ưu cốc, sở trường là tốc độ, công kích cũng rất lợi hại, thái độ làm người hào sãng, có điểm giống phụ thân Vô Ưu Cốc chủ của hắn.
- Nhân vật cuối cùng là Trác Kinh!!! Người này là thần bí nhất trong ba đại tân tú, được xưng là "Kỳ Tích Chi Tử" đệ tử của Thanh Nguyên Môn. Hắn vốn là một người tư chất bình thường, nhưng không biết đã gặp kỳ ngộ gì đột nhiên tu vi tăng mạnh, tốc độ khiến cho người ta cực kỳ sợ hãi, từ mấy năm trước đã tiến vào Trúc Cơ đại viên mãn. Từng có tu sĩ bậc cao dự đoán Trác Kinh có cơ hội trong vòng mười năm thăng cấp Kim Đan bậc cao.
- Cảm tạ đạo hữu giới thiệu! Thạch mỗ nếu gặp phải bọn họ tự nhiên phải cẩn thận.
Dương Phàm gật gật đầu sau đó chính thức cáo từ.
Tuy nhiên, trước khi đi hắn lại nói một câu:
- Trừ ba đại tân tú, trong Cửu u Bí Cảnh này còn có một nhân vật còn đáng sợ hơn, hắn tên là Vô Song, nếu gặp phải thì hãy cẩn thận.
Dứt lời. Dương Phàm hóa thành một luồng u quang màu đen. bay vụt về phía chân trời.
- Nhân vật so với ba đại tân tú còn đáng sợ hơn?
Lão thất Huyết Ma có vẻ hoài nghi:
- Trong Bí Cảnh thực sự có nhân vật lợi hại như thế sao?
- Vô Song? Dường như có nghe nói qua.
Lão ngũ Huyết Ma lập tức nói với nữ lang tuổi thanh xuân:
- Lão lục! Mau phái người điều tra tin tức có liên quan tới Vô Song này.
ở ngày thứ ba công phá Thất Thải Thành Bảo, nhóm con cháu Vũ Văn gia tộc từ trong tòa thành đi ra.
- Thứ tốt trong tòa thành đều bị chia cắt xong rồi, như thế nào còn không thấy Dương dược sư ra mặt?
Vũ Văn Nhu có vẻ hơi lo lắng nói.
Nàng đoán Dương Phàm đột nhiên mất tích có thể là một mình tiến vào trong tòa thành giành bảo vật
- Vũ Văn tiểu thư! Thế lực hai nhà kinh đô chúng ta sau khi vào Cửu u Bí Cảnh này, có chút thế đơn lực bạc. Tuy rằng Thất Thải Thành Bảo đã phá nhưng nếu muốn sống còn giữa các thế lực lớn vẫn có chút khó khăn. Không bằng thế này, hai nhà chúng ta tiếp tục kết minh tiếp đi.
Dương Vũ đề nghị nói.
Mấy người Vũ Văn gia tộc bàn bạc một lúc. rất nhanh đồng ý.
Thế lực hai nhà liên thủ, tổng cộng còn lại hơn hai mươi người, trong đó có mười lăm người là Ngưng Thần Kỳ, ở sau khi tiến vào tòa thành tranh đoạt bảo vật, thế lực hai nhà cũng có tổn thất.
Một hàng hai mươi ngươi mới vừa rời tòa thành đi được không bao lâu. liền thấy trên đường phía trước, khoanh chân ngồi một tu sĩ thanh niên tao nhã, bình dị gần gũi.
- Dương dược sư?
Mọi người kinh hô một tiếng, gần như là liếc mắt một cái nhận ra ngay. Trên mặt ai nấy đều lộ vẻ vui mừng. Làm thần y cứu trị chữa thương, tu sĩ ở đây gần như đều từng được Dương Phàm trị liệu qua nên ấn tượng so ra rất thâm sâu.
- Ha ha! Chẳng lẽ các ngươi không chào đón ta?
Dương Phàm nói với vẻ mặt tươi cười, bộ dáng vô cùng thích ý.