- Hắn lại sắp ra tay rồi!
Đám người Hàn Kỳ bên phía Tần Hoàng đều cà kinh thất sắc kêu lên. Ai nấy đều chú ý tới động tác của Dương Phàm.
ở trận doanh nhị hoàng, Thiên Thu Vô Ngân cùng Dương Phàm vẫn hết sức kiểm chế ra tay. nhưng mỗi lần hai người ra tay, đều là trong nháy mắt xoay chuyển đại cục.
- Giao cho ta!
Dương Phàm đột nhiên mớ mắt, chậm rãi đi tới phía trước từng bước, ánh mắt chiếu vào cường giả thân ở trong Đại Trận Chu Thiên Nhật Nguyệt. phía bàn cờ đối diện.
Toàn bộ đại trận, hình thành một cái kết giới tinh quang đồ án nhật nguyệt che kín, mặc dù cự Thạch mấy trăm vạn cân, đánh trúng kết giới đêu bị bật văng ra.
Ngay cả gặp phải vẫn Thạch hiếm thấy cả ngàn vạn cân. Tần Hoàng, Quy Vương Tông chủ, cùng Thiên Thu Vô Ngân liên thủ cũng có thể ứng phó.
- Ngài thực có biện pháp giết chết cường giả chủ tri trận tám?
Thiên Lâm Hầu mớ lớn miệng, có chút khó có thể tin.
Dù sao trận doanh hai bên cách xa mấy ngàn dặm, ở giữa còn có vô số vẫn Thạch từ trên trời giáng xuống, đối phương lại có tiên trận thượng cô rất Đông cường giả chuẩn bị chu toàn, cho dù là Yêu Hoàng sử dụng Thiên Long Cung công kích cự ly xa nhất, cũng không phá được kết giới kiên cố kia.
Cho dù Thiên Long Cung có thẻ phá vỡ kết giới, còn có mấy người Thiên Thu Vô Ngân, Tần Hoàng, cũng có thể ung dung ứng phó.
Huống chi. dưới tình huống mưa sao băng rơi xuống Bác Dịch Thai, công kích của Thiên Long Cung rất có thể trên đường bay sẽ bị vẫn Thạch dày đặc ngăn cản. hoàn toàn không thể tới gần đối phương được.
- Ta không lo lắng giết không chết, chi sợ giết chết người này, lại sẽ đổi một người chủ trì trận tâm khác!
Dương Phàm nói. trong mắt hơi lóe sáng.
- Ngài không cần lo lắng! Bộ trận pháp này cực kỳ phúc tạp, không trải qua mấy tháng diễn luyện, căn bản sẽ không học được. Ngay cả ta hiện tại quan sát. cũng chỉ có thể hiểu thấu đáo một hai phần Huyền ào của trận pháp đó. Hon nữa lão phu cũng phát hiện, người của bọn họ chủ trì trận pháp cũng không đủ, đám nhân vật thủ lĩnh Tần Hoàng, khẳng định không có diễn luyện trận pháp này.
Thiên Lâm Hâu vội vàng giải thích.
Là một tông sư trận pháp, tự nhiên lời nói của Thiên Lâm Hầu đáng tin. Nên nhớ thời điểm tấn công Tiên Đạo Tòng lúc trước, ở dưới chi đạo của hắn, ngay cả Thiên Lan tiên trận đều bị công phá.
- Dương đạo hữu! Nếu ngài có thể làm được, hãy mau chóng ra tay đi, chúng ta kiên trì không được bao lâu nữa rồi!
Yêu Hoàng có chút lo lắng nói.
Giờ phút này Tứ Phương Thiên Hợp Trận. hào quang chợt ảm đạm xuống, dường như có thể bị tan vỡ bất cứ lúc nào.
- Chủ trì trận tâm chính là Thượng Quan Phi!
Thiên Lâm Hầu mắt sáng như đuốc, quan sát Chu Thiên Nhật Nguyệt Đại Trận ở đối diện, giọng điệu cũng cấp bách nói:
- Vốn đại trận này, vì để bảo đảm vạn nhất, còn cẩn một phó trận tâm. có thể là do Nam Cung Dật đã chết đi không ai tiếp nhặn. Chỉ cần ngài giết chết Thượng Quan Phi, thì đã đủ rồi!
- Thượng Quan Phi?
Hai đông tử trong mắt Dương Phàm hóa thành hai vâng mặt trời thiêu đốt. xuyên thẩu qua khoảng cách mấy ngàn dặm, chiếu trên mặt Thượng Quan Phi.
Thượng Quan Phi đứng ở trên trận bàn. mỗi tay nắm một là cờ, bên cạnh còn có hai vị đại tu sĩ phụ trợ. có thể là thay thế vị trí của Nam Cung Dật.
về phần các cường giá khác, như Tần Hoàng. Thiên Thu Vô Ngân, Thu Yến Đông Quy Vương Tông chủ. bọn họ là cường già của lực lượng dự bị mang tính uy hiếp, đương nhiên trước đó không có diễn tập việc chủ trì trận pháp.
Mặc dù toàn bộ trận pháp có chín khối linh Thạch cực phẩm, cùng với một trăm lẻ tám khối linh Thạch thượng phẩm, nhưng mỗi một trận cơ. đều cẩn cường giả cấp bậc đại tu sĩ Hóa Thần chú tri
về phần trận tâm, càng cẩn phái có một đến hai cường giả Thần Hư chủ tri
Giờ phút này. Thượng Quan Phi chủ trì trận tâm. dường như có chút cố hết sức.
- Được! Giao cho ta đi!
Dương Phàm hít sâu một hơi. chậm rãi nâng lên bàn tay trái.
Thượng Quan Phi vốn ở dưới Thái Hu Thần Mâu nhìn chăm chú, liền cảm thấy trong linh hồn nóng rực, giờ phút này cũng có một luồng hơi lạnh nhập thăng vào cốt tủy. thân thể hắn không khỏi cứng đờ.
Một mối nguy cơ từ vong, ập vào mặt mà đến.
- Thượng Quan Phi! Ngươi là bằng hữu thậm chí là trượng phu của Tiểu Hân. ta cũng không muốn giết ngươi. Nhưng ai báo ngươi đứng ở phía đối lập với ta. ngươi lại là nhân vật linh hồn chủ trì trận tâm!
Giọng nói bình thản của Dương Phàm vang bén tai Thượng Quan Phi.
Trên ngón tay trái hắn, lộ ra một chiếc nhẫn giản dị tự nhiên màu xám bạc.
“Trong tay hắn có hai cái nhẫn, trong đó một cái dường như là cám Pháp Chi Hoàn, cái
kia... hoàn toàn nhìn không thấu!” Trong đôi mắt quỷ màu tím của Thu Yến Đông tông chủ Quy Vương Tông thoáng lóe lên vẻ ngạc nhiên.
Thấy Dương Phàm ra tay, Thiên Thu Vô Ngân cũng mớ mắt. chuẩn bị tùy thời ra tay chặn lại.
Toàn bộ linh hồn Thượng Quan Phi hỗi hộp bắt an, bị bao phủ trong bóng ma từ vong.
Hắn cười chế giễu:
- Tuy rằng ta cũng không tin. dưới tình huống như vậy ngươi có thể giết chết ta. Nhưng, nếu vạn nhất thành công, hy vọng sau khi mớ ra Tiên Tẩn bảo tàng, ngươi hãy hợp tác cùng bệ hạ, làm sống lại Tiêu Hân, đối xử tử tế với nàng.
- Nếu có khả năng, Dương Phàm đương nhiên sẽ không từ chối!
Dương Phàm trả lời xong, hít sâu một hơi. bàn tay trái tử vong kia, trống rỗng nắm chặt, mơ hồ truyển đến một dao động mờ mịt.
Đúng lúc này. đột nhiên phát sinh dị biến.
“Keng!”
Ngọc tỷ màu trắng điêu khắc cửu long trong tay Tần Hoàng, bộc phát ra vầng hào quang chín màu xông lên tận trời, mơ hồ có thể thấy được chín con Thần Long số mệnh màu sắc khác nhau, vây quanh thân hắn.
ở thỏi điểm ngàn cân treo sợi tóc. Tần Hoàng lấy Cửu Long Tỷ thi triển Đoạn Thần Quyết, trên ngọc tỷ trong sáng lớng lánh đó. nở rộ vầng hào quang màu trắng rực rỡ.
Đoạn Thần Quyết đại thần thông vô thượng, bao phủ toàn thán Dương Phàm.
Ngay cà là tồn tại bước vào Hợp Thể Kỳ có được Chí Bảo Long Khí, cũng không thể ngăn cản được lực lượng này.
Đột nhiên. Dương Phàm phát hiện pháp bảo trên người mình, đều mất đi liên hệ cùng thần thức.
Thế nhưng... chỉ có một loại pháp bảo là ngoại lệ.
“Vù!”
Tiên Hồng Giới màu xám bạc lóe ra một vầng sáng mê ly mờ ào. dường như ngăn cách lực lượng nào đó.
“Rắc” một tiếng, đẩu của Thượng Quan Phi rời khỏi thi thể rơi xuống đất, khí tuyệt bò mình.
Trước khi chết, trên cái đầu rơi xuống đất. còn lộ ra vẻ hoảng sợ mù mịt.
Không ai thấy rõ, Thượng Quan Phi là chết nhưthế nào.
Thực lực của Thượng Quan Phi, tuy rang hơn xa Vương hầu Phủ chủ bình thường, nhưng so sánh với Dương Phàm, bất kể là pháp lực hay thần hồn. đều chênh lệch một khoảng cách không nhỏ.
Huống chi. hắn còn phải phán tám chủ trì đại trận, ở trước mặt bí kỹ Tiên Hồng triệu tập. không có sức phản kháng.
Chỉ tiếc, bí kỹ này một Ngày Dương Phàm chỉ có thể sử dụng ba lẩn. vả lại về tâm thần tiêu hao rất lớn. băng không hắn hoàn toàn có thể giết sạch mọi người cảnh giới thấp hon so với mình.
- A...
Thượng Quan Phi bị Dương Phàm giết chết một cách thần kỳ, toàn trường đều khiếp sợ, dùng ánh mắt không thuộc về minh nhìn phía Dương Phàm.
- Tại sao có thể như vậy?
Tần Hoàngsắc mặt sửng sờ. ngây ra nhưphồng.
Rõ ràng ở thời khắc mấu chốt, hắn đã thi triển Đoạn Thần Quyết đổi phó với Dương Phàm, chặt đứt mọi liên hệ cũa thần thức cùng pháp bảo, cho dù là thi triển bí thuật cũng sẽ bị cắt ngang.
Nhưng, lúc ấy chiếc nhẫn bình thường phong cách cổ xưa trong tay Dương Phàm kia, hoàn toàn không bị ánh hường, thậm chí còn tản phát ra một khí tức khiến Cửu Long Tỳ cám thấy sợ hãi.
Thiên Thu Vô Ngân lộ vẻ mặt mơ màng, chợt rơi vào trầm tư suy nghĩ, nhớ lại tinh hình phát sinh vừa rồi.
Là một đại tòng sư không lúc nào là không tu luyện. Thiên Thu Vô Ngán luôn luôn thăm dò phạm vi lĩnh vực tiền nhân chưa từng bước chân tới, phản tích về bản chất của hết thảy sự vật trên thế gian.
Thiên Thu Vô Ngân đối với hiểu biết về sự vật, xâm nhập đến bản chất. Gần như rất ít điều gì hắn không thể hiểu thấu đáo.
Thế nhưng vừa rồi. Dương Phàm dùng thủ đoạn quy thần khó lường, trực tiếp giết chết Thượng Quan Phi. không ngờ Thiên Thu Vô Ngán lại không thấy được một chút manh mối gì-
Nếu như thu hút tinh thần đổi thủ vào cảnh trong mơ hoặc là lĩnh vực không gian riêng biệt, Thiên Thu Vô Ngân đều có thể nhìn thấy được.
“Chẳng lẽ trên thế giới rộng lớn này, còn có tồn tại chúng ta không cách nào hiểu thấu và thăm dò được?” Thiên Thu Vô Ngân rơi vào trầm tư. thậm chí hắn hv vọng Dương Phàm thi triển thuật này với hắn, nhưng điểu này cũng không thực tế.
Dương Phàm nếu có năng lực này, trực tiếp giết chết Tần Hoàng, chẳng phải là càng đơn giản hơn sao?
Trong Tiên Hồng Không Gian.
Con chó nhỏ ngồi ở trước kho hàng, ngáp một cái:
- Rốt cục gặp được thần thông có thể kinh động đến ta, đáng tiếc đối thủ quá yếu. thực không có ý nghĩa...
Là khí linh của Tiên Hồng Giới, thần thông Đoạn Thần Quyá của Cửu Long Tỷ, đương nhiên cũng ánh hướng đến nó.
Nói xong, nó lại buồn bã iu xìu, nhắm mắt lại. lười biếng nói:
- Khi nào mới có cơ hội đê ta tự mình ra tay!
“̀m!”
Trận tâm mất đi chủ tri, ở dưới oanh kích của vẫn Thạch, toàn bộ Chu Thiên Nhật Nguyệt Đại Trận chấn động lắc lư dữ dội. đồng thỏi cũng ảm đạm xuống.
- Không xong! Trận pháp lập tức sẽ hòng mất!
Hàn Kỳ cả kinh kêu lên một tiếng, vội vàng tiếp lấy trận kỳ trước thi thể Thượng Quan
Phi.
Nhưng công tác chủ trì trận tâm này, trước nay là do Thượng Quan Phi và Nam Cung Dật chủ tri
Mà nay. Nam Cung Dật chết dưới Thanh Long Kiếm, Thượng Quan Phi bị Dương Phàm giết, hắn chi có thể kiên trì hết sức tạm thời ôn định trận pháp.
Nhưng đúng lúc này. bàn tay trái tử vong của Dương Phàm nhắm trên người Hàn Kỳ.
-Ỏ!
Dương Phàm phát hiện thực lực của Hàn Kỳ tiép cận Tần Hoàng, khó trách có thể kiên trì thời gian dài ở trước mặt Hô Phi như vậy.
Phải biết Hồ Phi chính là siêu cấp Thần thú. lại đạt tới cấp Phủ chủ, nếu hắn công kích bất chấp tất cả, cho dù là nhị hoàng cũng chua chắc là đối thủ của hắn.
Nếu nói giết chết Thượng Quan Phi. có bày tám phẩn nắm chắc, như vậy đổi phó với Hàn Kỳ có thể chỉ có năm sáu thành nắm chắc.
Thân thể Hàn Kỳ cứng đờ, cũng cảm nhặn được một mối nguy cơ tử vong.
Giờ phút này. toàn bộ Chu Thiên Đại Trận lắc lư sắp tan vỡ.
Ánh mắt Dương Phàm chợt nghiêm trọng, bàn tay trái tử vong nắm chặt, trong thời gian ngắn thu hút Hàn Kỳ vào Tiên Hồng Không Gian.
Hàn Lưu Ly sớm có chuẩn bị, hàn khí đóng băng, Hắc Long Tiên cũng quấn quanh thân Hàn Kỳ.
Dương Phàm mừng rỡ, chỉ cần thu vào được, chính mình còn có chín phẩn nắm chắc.
Thế nhưng Ngay lúc đó. một bóng xanh vọt đến trước mặt Hàn Kỳ. tung một chướng vỗ vào lung Hàn Kỳ.
Đột nhiên, một lực lượng và hồn lực mênh mông như biển cà cuồn cuộn rót vào trong cơ thể Hân Kỳ. cùng dung hợp, đồng thỏi trong nháy mắt tiến vào Tiên Hồng Không Gian.
“̀m” một tiếng. Hàn Kỳ thân ở Tiên Hồng Không Gian, hét lớn một tiếng, lực lượng cuồng bạo ngất trời đánh văng Hắc Long Tiên ra, Hàn Lưu Ly cũng bị đánh bay, giữa không trung hộc máu, hôn mê bất tinh.
Bàn tay Dương Phàm nắm cồ Hàn Kỳ cũng bị văng ra. sắc mặt đại biến, đành để ánh thán của Hàn Kỳ biến mất.
“Vù!”
Trên Bác Dịch Thai, sắc mặt Hàn Kỳ tái nhợt, lòng còn sợ hãi nói:
- Đa tạ lão sư ra tay tương trợ!
Thiên Thu Vô Ngân buông bàn tay còn vỗ ở lung hắn, nhắm mắt rơi vào trầm tư suy nghĩ: “Thế gian còn có tồn tại kỳ diệu nhưthấ đáng tiếc ta cũng không kịp cảm ngộ.”
Hắn dường như có điểu lĩnh ngộ. rồi như có chút suy nghĩ, đồng thời thì thào lẩm bẩm:
- Rốt cuộc ở nơi nào. mới là thế giới chân chinh?
Dường như hắn nảy sinh ra nghi vấn điều gì.
Sắc mặt Dương Phàm ngưng trọng, trong lòng thẳm than, không hổ là đại tông sư chưa từng có ai. cũng chính là nhân vật thứ nhất phá được Tiên Hông bí kỹ của mình.
ở thỏi điểm chi mành treo chuông, không ngờ Thiên Thu Vô Ngán dung hợp pháp lực tâm thần của bán thân cùng Hàn Kỳ, cho nén ánh thán của hắn cũng đi theo tiến vào Tiên Hồng Không Gian.
May mà Dương Phàm phán ứng nhanh, cắt đứt bí thuật.
- May nhờ có lão sư ra tay đúng lúc.
Tần Hoàng thớ nhẹ một hơi.
Thiên Thu Vô Ngân ra tay. cũng trong nháy mắt xoay chuyển nguy cơ.
- Có vài phẩn may mắn, nhưng trận pháp nàyđã kiên trì không được nữa rồi...
Thiên Thu Vô Ngân nhíu mày, nhìn nguy cơ tràn ngập ập lên Chu Thiên Đại Trận.
Trên mặt Hàn Kỳ khôi phục một phần huyết sắc, nghiển răng nghiến lợi nói
- Không nghĩ tới bọn họ có thể vượt qua hai thức, một khi đã như vậy. chỉ có thể sử dụng thế cờ thức thứba... Quyết Chiến Vân Điên.
Thừa tướng Hàn Kỳ, trên khuôn mặt tuấn tú tái nhợt lộ ra vài phần không cam lòng cùng hận ý. nhìn lướt qua phía trận doanh Yêu Hoàng, đặc biệt dừng ở trên mặt Dương Phàm.
Dù sao Bởi vì có mặt Dương Phàm, mưu kế của hắn nhiều lẩn bị thất bại.
Dương Phàm nhắm chặt hai mắt. khoanh tay đứng ngạo nghễ, không quan tâm tới cảm xúc cừu thị của Hân Kỳ.
- Hàn Kỳ! Tâm tính này không phải là đệ tử của Thiên Thu Vô Ngân ta nên có!
Ánh mắt của Thiên Thu Vô Ngân lãnh đạm nhìn trên mặt Hàn Kỳ. dường như có vài phẩn không hài lòng.
- Lão sư...
Tâm thần Hàn Kỳ run lên. cảm xúc không cam lòng trên gương mặt nho nhã anh tuấn biến mất. vẻ mặt bất an nhìn Thiên Thu Vô Ngân.
Đột nhiên, hắn nhớ tới tình cảnh lúc trước khi Thiên Thu Đế Sư đi tới kinh đô.
Khi đó, Thiên Thu Vô Ngân một mình tới kinh đô. là để gặp Tần Hoàng cẩn tìm kiếm vật gì đó.
Với cấp bậc đại tu sĩ Hóa Thần của Thiên Thu Vô Ngân lúc ấy, nếu muốn gặp mặt Tần Hoàng cũng không có nhiều hy vọng.
Hàn Kỳ Thân là Thừa tướng tiếp đãi Thiên Thu Vô Ngân.
Mới đầu. Hàn Kỳ cũng không quan tâm tới người này lắm. nhưng trải qua một phen đàm luận, hắn kinh hồn hoảng vía, đối phương đúng là kỳ nhân học xa hiểu rộng. gần như không có bất cứ nan đề nào có thể làm khó đối phương.
Sau đó Hàn Kỳ đưa ra đề nghị cùng luận bàn, không ngờ bị bại dưới tay Thiên Thu Vô Ngân tu vi thắp hơn mình, mà còn bại “tâm phục khẩu phục’.
Vì thế, Hàn Kỳ mới dẫn tiến cho Tần Hoàng.
TầnHoàngbá đạo ngang ngược, sao có thể giao dịch cùng một đại tu sĩ Hóa Thần. Thiên Thu Vô Ngân liền cười đưa ra đề nghị đánh cuộc với Tần Hoàng. Nội dung đánh cược là trong vòng mười chiêu, sẽ đánh cho Tần Hoàng bị thương, cho dù là một chút xíu thương tổn.
Nghe xong điều kiện đánh cuộc. Tần Hoàng ngẩng cao đầu cười:
- Cho ngươi một trăm chiêu thì có làm sao?
- Ta chỉ cần mười chiêu, mặc dù bệ hạ đã bước vào Thông Thiên bậc ba!
Thiên Thu Vô Ngân lại cười nói.
- Ha ha ha... Ngươi nếu có thể làm được, quả nhân liền cho ngươi trở thành Đế sư đệ nhất của mình.
Tần Hoàng cười nói với vè mặt chế giễu.
- Ha hả! Hàn mỗ sẽ làm một chứng nhân, nếu ngài có thể làm được điểu ấy. ta cũng bái ngài làm thầy.
Hàn Kỳ cũng trêu ghẹo nói.
Mặc dù hắn hiểu rõ Thiên Thu Vô Ngân thực lực hơn xa Vương hầu Phủ chủ bình thường, nhưng nếu cùng so sánh với Tần Hoàng vũ lực đệ nhất Đại Tần, chi sợ còn xa không đủ.
Sau đó. Thùa tướng Hàn Kỳ làm người chứng. Tần Hoàng tỷ thí cùng Thiên Thu Vô Ngân.
Kết quả, Thiên Thu Vô Ngân xuất ra hết ba đại hóa thân, đều bị Tần Hoàng gắt gao áp chế. thậm chí bị thương không nhẹ.
ở ba chiêu cuối cùng, ngay cả ba đại hóa thản của Thiên Thu Vô Ngán liên thủ hợp kích, gần như bộc phát ra lực lượng sánh ngang với Hợp Thể Kỳ, đều bị Tần Hoàng thoải mái hóa giải.
Lúc ấy, Tần Hoàng cùng Hàn Kỳ vô cùng khiếp sợ. cường giả Hóa Thần hậu kỳ mà lại cường hãn như vậy.
Đánh đến chiêu thứ chín, Thiên Thu Vô Ngân vẫn chưa đả thương được Tần Hoàng mảy may nào.
Tần Hoàng và Hàn Kỳ đều kính sợ trong lòng, Tần Hoàng lại đồng ý trao đổi điểu kiện cùng hắn.
- Không hổ là Tần Hoàng đệ nhất đương thỏi.
Thiên Thu Vô Ngân lại tươi cười nói:
- Tuy nhiên, các ngươi đã chú định phải trở thành đệ tử của Thiên Thu Vô Ngân.
- Cái gì?
Đám người Tản Hoàng khiếp sợ.
Kết quả ở chiêu thứ mười, cũng chính là một chiêu cuối cùng, Thiên Thu Vô Ngân đã đánh bại Tần Hoàng, hơn nữa là thắng tuyệt đối.
Tần Hoàng thua tâm phục khẩu phục.
- Một chiêu này, ở trong cùng cấp. vốn tường rằng thế gian này chỉ có một người có thể bức ta sử dụng...
Lúc ấy Thiên Thu Vô Ngân thở dài. nhìn về phía Thiên cầm Nội Hải.
Tần Hoàng vũ lực đệ nhất Đại Tần bị thua, lập tức bái Thiên Thu Vô Ngân làm Đế sư.
Hàn Kỳ tuy rẳng trước đó chỉ là nói đùa, nhưng cũng muốn bái Thiên Thu Vô Ngân làm thầy.
Thiên Thu Vô Ngán do dự hết lần này tới lẩn khác, phải qua Tản Hoàng cầu xin. mới đáp ứng thu Hàn Kỳ làm đệ tử ký danh.
Lúc đó. Thiên Thu Vô Ngân vạch ra:
- Hàn Kỳ! Tư chất của ngươi không kém gì Tần Tuấn, giỗi về bố cục mưu kế, vi sư không phản đổi. Mà lòng cẩu thắng của ngươi thái quá, quá mức chấp nhất với thắng bại của bản thân, do đó mất đi trí tuệ cần có đối với đại đạo thiên địa. điều này cũng hạn chế tiềm lực của ngươi về sau. Nếu ngươi không thể vượt qua điểm này. thì không có tư cách trở thành đệ tử của ta.
Mà nay, chuyện đã cách xa gần trăm năm, lão sư Thiên Thu Vô Ngân cũng bước vào cảnh giới Thần Hư. ắt hẳn thực lực đã cao hơn nhị hoàng.
Hàn Kỳ nhớ đến lời nói của lão sư với mình lúc đó. trong lòng hắn áy náy không yên.
- Xin lão sư chi giáo cho!
Hàn Kỳ cung kính nói.
- Bố cục cùng mưu kế, cũng đúng là một lối đi, vi sư chưa bao giờ phán đổi con đường của ngươi. Mà nay ngươi bị đánh bại. không nên uất hận đối thủ. cùng không nên sinh ra bất cứ cảm xúc tiêu cực gì. Ngược lại, ngươi càng nên kính trọng đối thủ đã đánh bại ngươi, từ đó vượt qua bản thân. Nếu không, ngươi vĩnh viễn bị hạn chế bới lòng dạ cùng tám nhìn hạn hẹp của chính mình.
Trên gương mặt hiển lành chất phác của Thiên Thu Vô Ngân, như nhớ lại điều gi:
- ơ thật lâu trước kia. vi sư mới vừa bước vào tiên đạo không lâu, một lần ở trước mặt công chúng đấu pháp cùng người, Bởi vì tu vi không bằng đối phương mà bị thua, bị nguời nọ làm nhục. Lúc ấy vi sư thua tâm phục kháu phục, kính trọng thực lực của hắn, nén hướng về hắn hành lễ thật sâu.
- Nhưng người nọ làm nhục lão sư ngài...
Đám người Hàn Kỳ. Tần Hoàng kêu lên. khó có thể tin.
“̀m! Ẳm! ̀m!...”
Mà giờ phút này, mặc cho vẫn Thạch rơi xuống oanh kích trên Chu Thiên Đại Trận, tâm thân mọi người đêu bị Thiên Thu Vô Ngân hấp dẫn.
Yên tĩnh đáng sợ.
- Nhân phẩm, thân phận, địa vị của đổi thủ, quan hệ địch hay bạn cùng ta có quan hệ gì chứ?
Thiên Thu Vô Ngân thản nhiên cười:
-Tài không băng người, ta liền kính trọng thực lực của hắn, chỉ một lân mà thôi. Không lâu sau, người nọ bị ta chiến thắng cũng né tránh từ xa. Sau này, ấn tượng về người kia ở trong đầu ta dẩn dẩn phai mờ. mà đến nay ta thậm chí quên hắn tên gọi là gì. ở trong cuộc đời của ta có rất nhiều rất nhiều người như vậy. bọn họ... bị ta vuợt qua, mà ta cũng đã từng kính trọng thật sâu sắc tài nghệ của họ.
Hàn Kỳ sau khi nghe xong, dường như có điều lĩnh ngộ. trên mặt lộ ra vài phẩn chột dạ và hổ thẹn.
Dương Phàm sau khi nghe xong, tâm thần chấn động, đây là cuộc đời của đại tông sư một thế hệ, từng trải qua sao?
ở lúc mới vào tiên đạo. Thiên Thu Vô Ngân bị một tiểu nhân vật chiến thắng, bị làm nhục!
Đây là tâm tính chân chính của hắn, một Thiên Thu Vô Ngân Ngày nay chỉ có được ngưỡng mộ sao?
Phần thành kính trịnh trọng theo đuổi đại đạo này, phẩn trí tuệ cùng độ cao này. ai có thể so sánh cùng?
- Lão sư! Đệ từ hiểu rõ rồi...
Hàn Kỳ hít sâu một hơi. ở dưới hoàn cảnh vô số vẫn Thạch rơi xuống thật hoành tráng, hắn hướng về Yêu Long Hoàng. Dương Phàm hành lễ thật sâu.
“̀m!...”
Chu Thiên Đại Trận không ngừng lắc lư, hào quang ảm đạm đến mức tận cùng.
Gần như cùng lúc đó, bén phía Yêu Hoàng, Tứ Phương Thiên Hợp đại trận cũng đang ở bênbờbị tan vỡ.
- Bàn cờ thức thứ ba... Quyết Chiến Vân Điên, trận quyết đấu cuối cùng, công bình công chính.
Hàn Kỳ khôi phục khí chất chuyện trò vui vẻ, vinh nhục không sợ hãi. vung lên cây quạt lông trong tay “cách cách”, cất tiếng nói.
Cùng một lúc. chi nghe “rắc” một tiếng, đại trận của hai bên trận doanh đồng thời tan vỡ.
vẫn Thạch hẳng hà sa số. nặng trăm vạn cân. ngàn vạn cân. từ trên tinh không tối đen vô tận rớt xuống, gần như muốn biến toàn bộ Bác Dịch Thai thành bụi vụn.
“̀m!”
Bác Dịch Thai rộng lớn như vậy, đột nhiên chấn động mạnh, vũ trụ tinh không tối đen băng lạnh ở bốn phía, theo trong mắt mọi người biến mất.
Ngay sau đó, Bác Dịch Thai thượng cổ, hiện thân trên trời cao vạn dặm, bốn phía dày đặc mây xám lờ lửng trôi.
Đây là một cánh biển mây vô cùng vô tận.
Hai pho tượng thần Tiên Tần Thủy Hoàng cùng Bách Tộc Man Vương, nhân vật thần thoại thời thượng cổ. đứng sừng sững giữa biên mây, dầu đội trời chân đạp đất. phá vỡ tầng mây dày đặc vô tận.
Bác Dịch Thai thượng cổ sừng sững này. ẩn chứa khí thế mênh mòng hoành tráng, khiến cho người ta nhiệt huyết sôi trào.
- Đây là nơi đâu?
Mọi người giật mình chấn động.
Giờ phút này. con sông ở giữa bàn cờ biến mất, đây cũng có ý nghĩa: đã tới trận đại chiến cuối cùng.
- Chúng ta đứng ở biển mây phía trên chúng sinh! Nơi này là đinh biển mây, đại biểu vị trí đỉnh cao. cũng đúng là ý nghĩa của danh xung thức thứ ba.
Hàn Kỳ binh thản cười nói.
- Một khi đã như vậy. còn chờ gì nữa. đánh tới đi!
Hồ Phi xoa xoa hai tay, vô cùng hưng phấn, nhảy một cái lên không trung lăng không đánh tới.
- “Quyết Chiến Vân Điên” đã Bắt đầu!
Hàn Kỳ phất cây quạt lông trong tay. quát lớn:
- Tấn công!
ở dưới mặt đất. từng cái mệnh lệnh truyền đi.
Rất nhanh, chúng cường già bên phía Tần Hoàng đánh rổc tớihướngbên phải bản cờ.
Không còn có con sông lĩnh vực cấm phi ở giữa, trận đại chiến giờ phút này đã không có bất cứ hạn chế gì nữa.
- Sát...
Hồ Phi nhận được mệnh lệnh, là người thứ nhất xông lên phía trước.
“Vù vù!”
Thiên Ma Môn chủ và Quy Vương Tông chủ. hai người cùng bước vào Hợp Thể Kỳ, chiếm cứ một phía biển mây ở trời cao. đánh nhau đến long trời lớ đất.
Lúc này, Dương Phàm không có sử dụng phán thân, để bọn họ ở lại Tiên Hồng Không Gian điều dưỡng.
Dù vậy, bên phía Tần Hoàng bị tổn hại hai đại cường giả Thượng Quan Phi cùng Nam Cung Dật, nên sau một lúc, rất nhanh rơi vào hạ phong.
Đám Hồ Phi đều là hạng người bưu hãn hung mãnh, rất nhanh đánh giết phe Tần Hoàng tơi bời.
Hàn Kỳ biến sắc. nhấc một tay lên. trước người hiện ra một trăm lẻ tám thanh phi kiếm lấp lóe màu trắng sắc bén.
Những thanh phi kiếm lấp lóe màu trắng này, cấp độ. phẩm chất đều đạt tới thông linh pháp bảo. Quạt lông trong tay Hàn Kỳ lại hóa thành một thanh vũ kiếm bằng xương. Hắn nhẹ nhàng vung lên. đầy trời kiếm vũ. kiếm ti màu lam quấn quanh tầng tầng lớp lớp, không ngờ lại ngăn chặn được lực công kích cường đại nhất của Hồ Phi và Tần Vong.
“Keng keng..”
Kiểm ti màu lam vô cùng vô tận. nhẹ nhàng mà không mất cứng chắc, dường như lại ẩn chứa một loại ý cành rộng lớn mênh mông như biên.
Mặc dù Tẩn Vong có thể đễ dàng cắt đứt những kiếm ti này, nhưng không thể đột phá kiếm trận cô quái kia.
Hồ Phi có lực công kích cuồng bạo gần như có thể so với Hợp Thể Kỳ, nhưng kiểm trận cổ quái này. có thể cương có thể nhu. Cương thì không gì không phá được, có thể trong nháy mắt cắt nát thông linh phập bào bình thường thành bột phấn; còn nhu thì như nước, hấp thu vạn vật không cần gắng sức chút nào, dù công kích có cường đại mấy đi nữa, cũng sẽ bị giám yếu vô hạn.
- Ha ha ha! Đây là ‘Thiên Thủy Àm Dương Kiếm Tĩận’ Hàn Kỳ tự nghĩ ra. ở dưới tình huống không vận dụng Cửu Long Tỷ, Ngay cả quả nhân nhất thời cũng sẽ bị nhốt ở trong đó. Trước kia trận này còn trong lúc đang hoàn thiện, không nghĩ tới ở thời khắc mấu chốt này hắn đem ra sử dụng.
Tần Hoàng tán thưởng.
Thiên Thu Vô Ngân nói:
-Trận này ân chứa áo nghĩa của Kiếm tu. lại cuôn cuộn mênh mông giống như Nho gia!
- Bởi vì Hàn Kỳ trước kia là Kiém tu. sau này đổi lại là Nho tu. còn tinh thông cả pháp thuật Đạo môn. Có thể nói là sỡ trường kiêm cả ba nhà!
Tần Hoàng nói.
- Cò thể âm có thể dương, cương nhu chuyển biển như V, đích xác rất huyển diệu. Nhưng tác dụng lớn nhất của kiếm trận này là giam khốn người. Nếu có thể chân chính dung hợp lực lượng của âm dương thái cực. khăng định uy lực có thể tăng thêm vài phần, cho dù chống lại Hợp Thể Kỳ. cũng Không phải là chuyện khó!
Thiên Thu Vô Ngân mỉm cười, ngầm chi điẻm cho Hàn Kỳ. tiến thêm một bước hoàn thiện kiếm trận này.
Cứ như vậy, Hồ Phi và Tẩn Vong nếu muốn xông phá Thiên Thủy m Dương Kiếm Trận này. độ khó khắn sẽ càng lớn thêm nữa.
Hồ Phi bùng phát lên, hai tay đấm ngực, chuẩn bị thi triển bí thuật.
Một khi Hồ Phi liều lĩnh sử dụng bí thuật cùng bản tôn Tam Nhãn Thần thông, cho dù là nhị hoàng, cũng không dám cứng rắn chống lại.
- Chờ một chút!
Dương Phàm dùng thần niệm truyền âm ngăn cản hắn.
- Dương lão đại! Ngươi có ý gì?
Hô Phi có vẻ khôngbăng lòng hỏi.