Dương Phàm ở lại Bích Dao cung, xếp bang trên vùng lá xanh yên lặng tĩnh tu. tìm hiểu thân thông huyên ảo của Diễn Sinh Kỳ.
Hiện nay cây uần Sinh đã lớn thành cây đại thụ Diễn Dinh cao hơn chục trượng.
Đại thụ Diễn Sinh có vài phần tráng kiện hai ba người mới có thể ôm xuể, bên trong ẩn chứa sinh cơ khổng lồ mênh mông và lực Luân hồi không thể chạm đến.
Sinh mệnh lục diệp vốn mọc ra trên cây Diễn Sinh đã héo tàn mấv trăm phiến, từ giữa không trung khẽ đong đua theo gió rồi rơi xuống với tốc độ cực kỳ thong thả.
Sinh mệnh lục diệp rơi xuống đất chuyẻn sang màu vàng úa, héo rũ rồi cuối cùng hoàn toàn mục nát.
Trong cảm ngộ của Dương Phàm, số sinh mệnh lục diệp này đều giống như Hóa Thần của mình, sau khi chúng nó đi hết một quãng đường sinh mệnh sẽ tử vong rồi Luân hồi tân sinh.
Cùng lúc sinh mệnh lục diệp vàng úa héo tàn thì trên cây Diễn Sinh cũng sinh ra không ít chồi non.
Sinh cơ dổi dào của sinh mệnh lục diệp sau khi héo tàn sẽ thấm vào mặt đất, nuôi dưỡng ra lực lượng mód. sức sống mới.
Loại phương thức Luân hồi này tồn tại trên đại thụ Diễn Sinh.
Hệ thống Luân hồi tự hình thành ở đây suy diễn một chuỗi biến hóa của sinh mệnh Sinh tử Luân hồi.
Trong lẩn lượt Luân hồi, trên cây Diễn Sinh dựng dục ra một cồ lực lượng huyển bí không thể nắm lấy.
Dương Phàm biết nó thuộc về nhân quà.
Lực lượng Luân hồi. lực lượng nhân quả.
Lần đầu tiên Dương Phàm cảm nhận được sự tồn tại của chúng một cách rõ ràng, không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung lại càng không thể chạm đến.
Ngoài ra. Tiểu thế giới Mệnh Hạch tự nhiên diễn sinh ra vô cùng sinh cơ, trong không gian dựng dục ra vô số huyền ào.
Hiện tại Dương Phàm phải làm chính là thể ngộ đủ loại diễn biến và huyền ảo.
Khi hắn tập trung tinh thần tới cực hạn, tinh thần ý chí rung động, tốc độ thời gian trong Tiêu thế giới Mệnh Hạch đột nhiên sinh ra biến hóa. nhanh hơn gấp mười, gâp trăm lần.
Vô hình trung hắn đã chạm đến loại lực lượng cấm kỵ của thế gian này và vận dụng như nước chảy thành sông.
Nhưng sự tìm hiểu, thông suốt đối với thời gian của Dương Phàm thành lập trên cơ sớ sinh mệnh, tự nhiên, Luân hôi và nhân quả.
Đại đạo ba nghin trở về căn nguyên.
Tại trình tự và góc độ không giống nhau nhưng Dương Phàm cũng có thể vận chuyển cỗ lực lượng này.
Trong đầu, tinh thần ý chí rung động tốc độ cao, kéo dài ra từ trong linh hồn tâm ấn. Trước tiên là bám vào đại thụ Diễn Sinh, trái qua lốc xoáy Luân hồi không ngừng lớn mạnh.
Tới một lúc nào đó. cỗ ý chí này càng ngày càng mạnh mẽ, dẩn dẩn tràn ngập cả không gian Mệnh Hạch.
Dương Phàm tập trung lĩnh ngộ khiến loại biến hóa này nhanh hơn.
Cuối cùng cỗ tinh thần ý chí này dẩn dẩn dung họp khắp không gian, tiép xúc với nhân quả, thời khôngvàLuân hồi trở thành chúa tể của Tiểu thế giới.
Ý chí của Dương Phàm tức là ý chí của toàn bộ Tiểu thế giới.
Trong lúc này, tinh thần ý chí của hắn vốn nẳm trong trạng thái chồi non. lực lượng cũng đã nhờ vậy mà bành trướng ngàn vạn lần. gần như có thể sánh ngang cùng Tiên Đê.
Tinh thần ý chí của Dương Phàm đã có thể so với Huyền Tiên nhất trọng, như vậy cho dù hắn không sử dụng lực lượng Luân hôi nhân quả cũng có thể so với cấp bậc Tiên Đế.
Hơn nữa cỗ tinh thần ý chí này còn đang không ngừng lớn mạnh trưởng thành dưới sự săn sóc của nhiều loại lực lượng cường đại của toàn bộ Tiểu thế giới.
Dương Phàm phóng đoán, khi mình từ cảnh giới mới vào Diễn Sinh đến Diễn Sinh sơ kỳ, lực lượng của tinh thần ý chí có thể được tăng trường gấp trăm lần.
về phần lực lượng của Diễn Sinh trung kỳ và hậu kỳ. Dương Phàm căn bản không thể đánh giá. Nhưng là càng về sau biên độ tăng trưởng thần thông sẽ càng đáng sợ.
Trong Tiểu thế giới Mệnh Hạch cũng khôngbiết trải qua thời gian bao lâu. khí tức sinh mệnh ở noi này cũng tiến dẳn bang thế giới chân chính.
Ý chí của Dương Phàm chướng khống hết thảy. lại sinh ra vài phần buồn tẻ.
Trong một không gian to lớn sinh cơ bừng bừng như thế lại không có sinh mệnh trí tuệ chân chính.
- Nếu không có sinh mệnh, vì sao ta không tự sáng tạo?
Lúc ý nghĩ này của Dương Phàm được trỗi dậy. nó lại có vé tự nhiên như thế.
Nếu là dĩ vãng trước khi uần Sinh, loại thần thông sáng tạo sinh mệnh này được coi là kinh thế hãi tục. nghĩ cũng đều không dám nghĩ tới.
Nhưng là giờ phút này loại ý nghĩ này lại tự nhiên như vậy. chinh hắn cũng không cám thấv ngạc nhiên.
Bá!
Thản hình Dương Phàm hoàn toàn biến mất khói Bích Dao cung, tiến vào Tiểu thế giới Mệnh Hạch, một tay vung lẻn gỡ xuống một phiền sinh mệnh lục diệp.
Trong lúc trầm ngâm, một vùng sóng gọn màu trắng mịt mờ nhộn nhạo trên tay.
Sau đó. ở giữa lòng bàn tay hắn hiện ra một lốc xoáy hình tròn, một tia sáng màu xanh mang theo sóng gợn màu trắng mịt mờ nhoáng lên một cái rôi biến mất.
Giờ phút này. Dương Phàm rút ra một phần mười tinh thần lực cùng với một phần trăm sinh mệnh tinh nguyên từ trên đại thụ Diễn Sinh, sắc mặt hơi trắng bệch.
u... Ông-
Không bao lâu, trên cây Diễn Sinh dâng lẻn từng đợt sóng gợn màu xanh, sinh mệnh lục diệp và chồi non còn nhò chiếu rọi hào quang mông lung. Lực lượng vô hình của Luân hồi và nhân quả từ toàn bộ Tiêu thế giới Mệnh Hạch khẽ rung động rồi trở về yên lặng.
Lòng bản tay Dương Phàm khẽ run rẩy, lốc xoáy hình tròn kia kêu “Ba” một tiếng, hoàn toàn biến mất.
Ằm!
Cả cây Diễn Sinh run lên. lốc xoáy Luân hồi thật lớn mà vô hình phát ra một tràng rít gào.
Cỗ chấn động kia sinh ra từ cây Diễn Sinh, toàn bộ thế giới Đại Luân Hồi cũng nhấc lên từng đợt gợn sóng thật nhò.
Sau đó. trên một nhánh của cây Diễn Sinh mọc ra một cái kén nhỏ màu xanh. Lúc đầu chi bằng ngón tay cái. sau đó bành trướng với tốc độ thật nhanh.
Khi đường kính của chiếc kén màu xanh lớn đến năm xích (1 xích=33. 33 cm) thì ngừng lại, hình thái càng thêm ngưng thật, ân chứa một cồ sinh mệnh linh vận và dao động hòn lực.
Tâm thần Dương Phàm rót vào trong, căn cứ vào đồ án trong đầu yên lặng suy nghĩ và quy hoạch.
Từ trước khi sinh mệnh sinh ra hắn đã Bắt đầu thôi diễn tính toán.
Cái loại thôi diễn tinh toán phúc tạp này cho dù với linh hồn và tinh thần ý chí cường đại như vậy của hắn cũng cảm thấv có chút mệt mòi.
Sau khi nghi ngơi một hồi lâu, nguyên khi khôi phục.
Dương Phàm bay tới trước chiếc kén màu xanh, nhắm mắt lại. Một cỗ ý chí chúa tể như thiên đạo khống chế toàn bộ thế giới.
Vô số dao động dâng lên trong thiên địa..
Khoảnh khắc tâm thần và ý chí tập trung tới cực điểm, thời gian lưu tổc trong phạm vi một trượng quanh Dương Phàm đột nhiên nhanh hơn mấy vạn lẩn.
Hai phiến sinh mệnh lục diệp bên cạnh hắn héo vàng với tốc độ có thể thấv bang mắt thường, sau đó ròi khỏi đại thụ rơi xuống mặt đất.
Chiếc kén xanh kia lớn dẩn từng chút, dựng dục một cỗ sinh mệnh dao động.
Sau đó sinh mệnh dao động càng ngày càng mạnh và sinh ra một chút dấu hiệu sinh mệnh.
- Sắp thành công rồi...
Trái tim Dương Phàm đập nhanh hon.
Khi chiếc kén xanh sinh ra dấu hiệu sinh mệnh nói rõ sinh mệnh bên trong đã được dựng dục thành công.
Kế tiếp, Dương Phàm ngồi xếp bang điều tức khôi phục nguyên khí chờ đợi kén xarứi tự động biến hóa.
ở trong không gian Mệnh Hạch, nguyên khí của hắn được khôi phục trong nháy mắt, nhưng linh hồn tinh nguyên bị tổn thất lại không thể khôi phục được trong thời gian ngắn.
Cũng khôngbiết điểu tức bao lâu. Dương Phàm chậm rãi mở mắt. ni non:
- Khôngbiết sinh mệnh trí tuệ do ta sáng tạo sẽ có khác biệt như thế nào.
Chiếc kén màu xanh trước mắt đã nứt ra một đường, một mùi thơm kỳ dị truyền đến.
Dương Phàm vung tay áo. kén xanh mở ra thêm một bước, lộ ra một thân thể tuyệt mỹ trong suốt nhưngọc, như thiên nhiên điêu trác mà thành.
Nữ nhân trước mắt có vóc dáng tuyệt luân, thán thể trần như nhộng, da thịt trong suốt như ngọc gân như nửa trong suốt không một tỳ vết, ánh sáng mờ lưu chuyển. Hàng mi cong, đôi mắt như sao sáng, mái tóc dài như hàng liễu rũ...
Đây đã Không phải là người mà là một... Nữ thần!
Nữ thần hoàn mỹ!
Trên thực tể thân thể hoàn mĩ’ trước mắt này chính là sinh mệnh trí tuệ trong tướng tượng của Dương Phàm.
Nói cách khác, hình dáng bên ngoài của “Nữ nhârT trước mắt là bộ dạng hoàn mỹ nhất trong cảm nhận của Dương Phàm.
Khi Dương Phàm nhìn vào nàng, tâm thần bị hấp dẫn trong nháy mắt.
Chỉ là trong mắt hắn không có bao nhiêu dục vọng, ngược lại là cẩn thận “Thưởng thức”.
Dường như ở trước mắt hắn chỉ là một tác phẩm, đang quan sát cẩn thận như muổn tìm ra tỳ vết nào đó.
Mà sự thật chứng minh, Nữ thần được tạo ra này lại không có một tia tỳ vết
Không hổ là hình tượng Nữ thần trong cảm nhận của Dương Phàm.
Sau khi Nữ thần mở mắt ra, ánh mắt đẩu tiên nhìn thấy Dương Phàm, đẩu tiên lộ ra một vẻ mê mang.
Sau đó nàng ý thức được cái gì, dùng cánh tay ngọc che những nơi mẫn cảm.
Dương Phàm khẽ cười. Khi hắn sáng tạo sinh mệnh này đã rót vào một ít hạt trí nhớ nguyên thủy.
Loại hạt trí nhớ nguyên thủy này tựa như nguyên liệu của một bức tranh, có thể vẽ ra cảnh vật như thế nào... hết thảy đều khôngbiết trước.
Dương Phàm đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve thân thể ngọc ngà như tơ lụa kia, phát hiện thân thể của Nữ thản không phải hoàn toàn là thật thê mà như thủy tinh nửa trong suốt.
Sinh mệnh này không cẩn ăn cũng không cẩn uống, nàng có thể hô hấp linh khí và sinh mệnh khí. Từ khoảnh khắc ra đòi. nàng đã có sinh mệnh lục vượt qua Tiên Đế, pháp lực thần thông siêu việt Tiên Quản.
Chỉ là pháp lực cùng thần thông của nàng cẩn chậm rãi thức tinh.
Khoảnh khắc bị Dương Phàm vuốt ve thán thể. Nữ thần không có một chút ngượng ngùng, chi hoi mê mang nhìn Dương Phàm.
- Có chút khác biệt với sinh mệnh của không gian thất giới. Có lẽ sinh mệnh được sáng tạo ra này cũng không phải nhân loại.
Trong mắt Dương Phàm không có bất kỳ một tia tham dục, tinh thuần vô cùng, bình tình phản tích.
Hắn đã khẳng định tuy rẳng sáng tạo ra sinh mệnh trí tuệ, nhưng theo bản chất tạo thành sinh mệnh Không phải là nhân loại.
Nói cách khác, đây là dị tộc hơi có điểm khác nhân loại.
Không phải nhân loại, vậy là cái gì?
- Vừa sinh ra ngươi đã có thực lực và thân thể hoàn mỹ tiếp cận Tiên Đế. tiềm lực càng hơn xa, không khác gì thần. Nếu đã như thế. tên của ngươi sẽ là Nữ Thần.
Dương Phàm đặt tên cho sinh mệnh được sáng tạo ra đẩu tiên này là Nữ Thần.
- Nữ Thần?
Nữ Thần gật đẩu theo bản năng, vẻ mẻ mang trong mắt bớt đi vài phần.
Giờ khắc này. nàng biết mình là ai.
- Từ hôm nay trờ đi. ngươi thay ta quản lý thế giới này.
Dương Phàm phản phó.
-Dạ.
Nữ Thần vâng lệnh, sau đó nghi hoặc nhìn Dương Phàm:
- Ta là Nữ Thần, vậy người...
Hiển nhiên là nàng hỏi thán phận của Dương Phàm.
- Ta là người sáng tạo ra ngươi.
Dương Phàm hơi trầm ngâm rồi nói tiếp:
- Ngươi có thể gọi ta là phụ thần, tên của ta là Hồng Tồ.
Lời nói vừa dứt. Dương Phàm nhắm mắt lại tiếp tục khôi phục linh hồn.
Tiểu thế giới lúc này đang ở giai đoạn quá độ trờ thành một không gian thế giới hoàn chinh.
Đây là thế giới thuộc sớ hữu của Dương Phàm, muốn cho nó diễn sinh phát triển, cuối cùng thuận theo tự nhiên.
Dương Phàm sáng tạo ra sinh mệnh đầu tiên - một Nữ thần, đây là một loại xúc tiến tốt đẹp.
- Diễn sinh của sinh mệnh cùng không gian hẳn là một quá trinh, lâu dài.
Trong lòng Dương Phàm tự có cảm thụ lĩnh ngộ.
Cũng không biết ngồi xếp bang trong không gian Mệnh Hạch bao lâu. tinh thần ý chí của Dương Phàm lại tăng cường vài lần. nguyên khí hoàn toàn khôi phục.
Trở về Bích Dao cung, đứng trên một đám lá xanh, Dương Phàm thoáng tính toán thi đã qua hơn một ngàn năm.
Hắn lấy Ám Vệ lệnh ra liên hệ với Ám Vệ trong Bích Dao cung, hỏi:
- Trong thời gian một ngàn năm nay có gì dị thường không?
- Báo Phó thống lĩnh, hết thảy bình thường.
Đám Ám Vệ Tiên Quản đinh đều truyền tin tức lại.
Dương Phàm yên lòng.
Mà lúc này. từ Tiên Hồng Không Gian truyền ra một tin tức tốt: Luân Hồi Tinh Bảo hoàn toàn hấp thu hòa tan Thứ Thần khL cấp bậc phẩm chất được tăng lên một tầng!