Vào lúc ban đêm.
- Ta không hy vọng về sau dễ đàng bị người quấy rầy trong khi tu luyện tìm hiểu.
Ánh mắt Dương Phàm hơi lóe lên. nhìn lên bầu trời đầy sao sáng rực rỡ của Tinh Thiên thế giới mênh mông vô tận.
Số lượng tinÌL tú noi này cũng không phải không gian Đông Thắng Đại Lục có thể so sánh. Chúng có lực lượng cường đại, thậm chí có thể khiến Tinh Hà thế giới ảm đạm thất sắc.
Dương Phàm tân sinh đến Lầm Viễn thành đã được mười năm.
Trong thời gian này. hắn đã hiểu biết về Tinh Thiên thế giới ở một trình độ nhất định.
Nơi này không chỉ là không gian các ngôi sao. cấu thành cũng tương tự như Đông Thắng Đại Lục.
Ba lục địa một hải dương tạo thành Tinh Thiên thế giới rộng lớn khôn cùng, lớn hơn Đông Thắng Đại Lục không chỉ vạn lần.
Cường độ vật chất, tính ổn định của không gian, hoàn cảnh, linh khí nơi này. ở một trình độ nhất định hơn Tinh Hà thế giới nửa bậc.
Dù sao Tinh Thiên thế giới mới là nơi căn nguyên đầu tiên cùa Thiên giới.
Đương nhiên, phía trên chín tầng trời cùa Tinh Thiên thế giới còn có một Vô thượng Thiên đùứụ chúa tể tối cao nhìn xuống chúng sinh thất giới.
Vô thượng Thiên đình: chúa tể cả Thiên giới, bao gồm cả hai giới thống trị trận doanh khác: Tiên giới cùng Phật giới.
Nghe đồn chúa tể tối cao của Vô thượng Thiên đình được gọi là “Thiên Đế”.
Thiên Đế: Chí tôn thống trị ba giới Thiên giới. Tiên giới. Phật giới, chính là một trong hai vị Chí tôn địa vị cao nhất trong thất giới.
Chỉ là Thiên Đế trong truyền thuyết không thường hiện thân. Có truyền thuyết là bế quan tim hiêu lực lượng phá giới, cũng có ghi lại thần hồn bản thể ngao du Man Hoang Tồ Giới, không ở thất giới.
Cứ mồi mười ức tám ngàn vạn năm, Lăng Tiêu Thiên đình thiết triều một lần.
Khi đó. Thiên Đế hiện thân hỏi những chuyện lớn của tam giới. Đến lúc đó. đại năng tam giới đều tụ họp Lăng Tiêu bảo điện.
Đương nhiên, truyền thuyết có liên quan đến Vô thượng Thiên đình cùng Thiên Đế. chỉ vẻn vẹn ghi lại trong sách cổ. có thể tra đọc.
Tầng lớp Lâm Viễn Thành còn xa xa không thể tiệp xúc Vô thượng Thiên đinh.
Lâm Viễn Thành chẳng qua là một trong số 108 thành trì cùa ba vương triều, chín vương quốc của Tra Châu.
Tra Châu ở Thiên giới chỉ là một nơi chật hẹp nhỏ bé trong ba đại lục.
- Vũ Tịch. Không biết lúc này. nàng ở góc nào của Tinh Thiên thế giới.
Dương Phàm thu hồi ánh mắt, thấp giọng lẩm bẩm.
Trong đầu hắn lại hiện lên đù loại hình ảnh yêu từ cái nhìn đầu tiên với Vân Vũ Tịch.
Chậm rãi nhắm mắt. hắn chìm trong tu luyện, thời gian trôi nhanh.
Ngày hôm sau, trời mới tờ mờ sáng, Dương Phàm nghe tháy tiếng ồn ào của người hầu trong sân.
Vốn có khoảng cách nhất định, nhưng bời vì cảm quan của Dương Phàm quá cường đại, cho nên trong luân hồi vô hình rọi vào trong óc.
Hắn sẽ không cho rẳng. một chút việc nhỏ lại thông qua Đại Luân Hồi phản ứng đến trong cảm quan của mình.
Đi ra cừa phòng, nhìn thấy ở đình nghỉ mát phía xa xa, bốn năm gia đinh bao gồm hai thị vệ đang đánh một thiếu niên.
Ngoài ra. trong đình nghỉ mát còn có một công từ áo xanh đang ngồi.
Tu vi của bốn năm gã gia đinh này cơ bản đều là Chân Tiên nhất trọng.
Tu vi cùa hai gã thị vệ càng đạt tới Chân Tiên tam trọng.
Thiếu niên kia chỉ có tu vi Chân Tiên nhất trọng, bị đè trên mặt đất. Dưới quyền đấm cước đá đã bị vết thương đầy mình.
Phanh phanh
Công từ áo xanh hung hăng đạp hắn một cước, mắt lộ vẻ độc ác:
- Một gia đinh mới tới cũng dám chống đối bản thiếu gia, có phải muốn chết hay không? Ngươi có tin rằng, cho đù ta giết chết ngươi, trong phù này cũng không có người đòi lại công bình cho ngươi.
Thiếu niên bị đánh chịu đựng đau nhức, quật cường vô cùng. Khóe miệng chảy máu, trong mắt đẩy lạnh lẽo... mơ hồ lộ sát khí!
Cho dù dưới tình huống như vậy. hắn không có nửa điểm lùi bước.
- Chuyện gì thế?
Dương Phàm đi tói hỏi.
- A. là Tam công từ...
Công từ áo xanh vội lộ vẻ cung kính.
Dương Phàm nhớ ra, công từ áo xanh này là một người bà con xa, bời vì cha mẹ mất sớm, nương nhờ vào phủ thành chù.
Thành chù Dương Lâm nghĩ đến quan hệ huyết thống xa của hắn, cho hắn làm chức vụ quản sự ở trong phủ. địa vị gần với Tổng quản cùng Phó tồng quản.
- Là như thế này: Người này mới tới. không nghe dạy bảo. còn phạm thượng, làm trái phép quy trong phù. Ta dẫn người dạy dỗ hắn một trận.
Công từ áo xanh cười nịnh nọt.
- Ta không có. là hắn cố ý làm khó!
Thiếu niên kia nghiến chặt răng, trên mặt lạnh băng. BỊ nhiều người như vậy đánh, hắn nén không kêu ra một tiếng.
Công từ áo xanh biến sắc. cười xun xoe:
- Tam công từ không nên nghe hắn nói bậy. Người này chính là xương cốt cứng rắn. không nghe chỉ hủy. Nếu không quản giáo cho tốt. làm sao thành một gia đinh đù tư cách.
- Đánh cho ta! Đánh mạnh vào!
Công từ áo xanh quát lạnh một tiếng.
- Khinh, người quá đáng!
Hai mắt thiếu niên đỏ bừng, một cồ sát khí xông thẳng đến. không biết lấy đâu ra lực lượng, đánh văng mấy người bên cạnh.
Một cỗ kiếm khí mạnh mẽ từ trong cơ thể bắn ra, khiến vài tên gia đinh cùng thị vệ bốn phía bị thương không nhẹ.
Hắn quát lớn một tiếng, vè mặt hờ hững, như tia chợp bắn về phía nam nhân áo xanh, trong bàn tay ngưng tụ một đoàn kiếm khí sắc bén. khí thế thấy chết không sờn đâm tới nam nhân áo xanh.
- A!
Nam nhân áo xanh bị đọa sắc mặt tái nhợt.
Hắn chỉ có tu vi Chân Tiên nhị trọng bên cạnh vài tên thị vệ Chân Tiên tam trọng đều bị đánh văng ra huống chỉ là hắn.
Mắt thấy kiếm khí sắc bén của thiếu niên sắp đâm vào ngực nam nhân áo xanh.
Trong mắt Dương Phàm lộ vẻ kỳ dị. Thiếu niên này ra tay thật độc, cũng không giống gia đinh bình thường.
Càng trọng yếu là hắn còn là một Kiếm tu, thậm chí có thể gọi là Kiếm tiên!
Phốc!
Nam nhân áo xanh mặc dù miễn cưỡng tránh né vẫn bị một chường của thiểu niên đâm vào vai, kêu thảm một tiếng, bị đánh bay ra ngoài.
- Cho dù chết, cũng không thể cho loại tiểu nhân như ngươi chà đạp!
Thiếu niên vè mặt lạnh băng sát ý. như tia chợp đuổi theo, muốn đẩy nam nhân áo xanh vào chỗ chết.
Chính vào thời khắc nguy cơ này.
- Hừ! Gia đinh nho nhò cũng dám. phạm thượng.
Một cỗ uy áp mênh mông từ trên trời giáng xuống, không gian bốn phía chịu đè ép không hiểu.
Trong phút chốc, thiểu niên chỉ cảm thấy mình không thể động đậy.
Bá!
Một nam nhân mặc giáp vàng lướt ngang tới. từ trên trời rót xuống.
Phịch!
Thiếu niên đối mặt với khí thế như thần uy thiên địa, rốt cục không chịu nổi. quỳ rạp xuống đất nhưng vẻ mặt bất khuát và lạnh lùng.
- Lý thống lĩnh, người tới vừa lúc. Người này dùng thân phận gia đinh trà trộn vào Dương phù ý đồ gây rối, chỉ sợ là thích khách!
Nam nhân áo xanh vội vàng tố cáo.
Gia đinh thị vệ còn lại đều im re, không đám nói lời nào.
Lý thống lĩnh hiển nhiên là cường giả cấp bậc Đại La Kim Tiên.
- Thích khách? Mang về tra khảo!
Ly thống lĩnh ra lệnh một tiếng, thị vệ chung quanh liền xông tới thiếu niên đã không thể động đậy.
- Dừng tayl
Một thanh âm không lớn không nhò truyền đến.
- Tam công từ!
Mấy người nam nhân áo xanh lộ vẻ dị sắc.
- Tam công tử. Người này rất có khả năng là thích khách trong phủ, ta muốn bắt hắn tra hỏi. Không biết công từ có ý kiến gì?
Lý thống lĩnh không kiêu ngạo không xiểm nịnh nói.
Với tu vi Đại La Kim Tiên của hắn cùng với địa vị trong phủ không cẩn phải hạ mình với một công từ.
Trong phủ này duy nhất có thể ra lệnh cho hắn, chỉ có thành chù.
- Người này. ta muốn!
Dương Phàm giọng ra lệnh nói.
Dứt lời. hắn đi tới trước mặt thiểu niên:
-Đi theo ta!
Thiếu niên đứng lên, mang theo một tia kinh ngạc khó hiểu theo hắn rời đi.
Toàn bộ quá trình, Lý thống lmh cùng những thị vệ khác đều không dám lên tiếng.
Trong lúc này. trên trán Lý thống lĩnh đả mồ hôi lạnh.
Trong khoảnh khắc vừa rồi, hắn cảm giác linh hồn và sinh mệnh đường như không thuộc về mình, bị một cỗ lực lượng vô hình không thể đụng chạm trói buộc.
Nếu có một tia phản kháng, sinh mệnh sẽ đi tới cuối.