- Đoàn người Phê Thiên Quân Vương đang trên đường chạy tới Vụ Liễu trấn...
Giọng nói và hơi thở của Ân Tam có hơi dồn dập quỳ một gối trên mặt đất, lẳng lặng chờ đợi phản ứng của chủ nhân mới này.
- Tốt lắm. tốt lắm...
Dương Phàm chậm rãi mở to mắt, từ trong tình tự tỉnh lại. hỏi:
- Phệ Thiên Quân Vương còn có hành động gì khác thường không?
- Bẩm Quân vương! Phệ Thiên Quân Vương triệu tập bốn Đại hộ pháp, chín Đại trưởng lão cùng với hai mươi mấy người Kim Bài Sát Thủ và Ngân Bài Sát Thủ của Ám Huyết Vương Triều, đang chạy tới Vụ Liễu trấn nói là muốn triệu tập đại hội nghị hai mươi năm một lần của Ám Huyết Vương Triều.
Ân Tam nói rất nhanh, gần như là một hơi nói xong.
- Cái gì! Phệ Thiên Quân Vương này thật đúng là đảo khách thành chủ rồi
Dương Phàm nhướng mày lên:
- Ta triệu tập gặp mặt mấy đại Quân vương tầng cao nhất trong tổ chức không ngờ hắn lại phát động và kêu gọi thanh thế lớn như thế.
Dương Phàm trầm ngâm một lát ngược lại hỏi Ân Tam:
- Ngươi nói thử xem hắn làm như vậy là có ý đồ gì?
- Theo lão bộc phỏng đoán, hắn lấy công thay thủ, đơn giản là muốn mượn cơ hội lần này, lật đổ tổ chức nắm trong tay toàn bộ quyền hành của Ám Huyết Vương Triều.
Ân Tam nói với sắc mặt ngưng trọng.
- Ha ha!
Dương Phàm cười ha hả nói tiếp:
- Với người có bản lĩnh như Phệ Thiên Quân Vương, còn không có cuồng vọng đến mức dựa vào sức lực bản thân chống lại ba đại Quân vương. Rốt cuộc hắn dựa vào chỗ nào?
Sau khi Ân Tam lui đi, Dương Phàm lại gọi đến Hồ Phi và Bổ Thiên Quân Vương, cùng thương nghị việc này.
- Sợ cái gì! Đến bao nhiêu giết bấy nhiêu!
Hồ Phi xoa xoa tay, thần tình hưng phấn nói.
Dương Phàm lườm hắn một cái trắng mắt:
- Nêu giết sạch toàn bộ rồi, Ám Huyết Vương Triều tồn tại còn có ý nghĩa gì nữa?
- Hà hà... cái này...
Hồ Phi đưa tav sờ sờ cái ót ánh mắt có phần né tránh.
- Ám Huyết Vương Triều là tổ chức do một tay phụ thân tạo ra còn có muội muội Điệp Liên nhiều năm như vậy khổ tâm kinh doanh. Ta nhất định phải thanh lọc, chỉnh đốn Ám Huyết Vương Triều, để nó trở thành một tổ chức thiết huyết khiến cho các thế lực Bắc Tần nghe tên đã sợ mất mật.
Dương Phàm hít sâu một hơi sắc mặt trịnh trọng nói.
Ám Huvểt Vương Triều, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua còn phải nắm giữ chặt chẽ trong tay mình đây cũng là một trong các con bài chưa lật của hắn để chống lại toàn diện cùng Tam u lão ma.
- Nếu Ám Huyết Vương Triều mời dự họp hội nghị trọng đại phần đông thủ lĩnh đều tụ tập đến lúc đó nếu phát sinh chuyện gì chỉ sợ phàm nhân ở Vụ Liễu trấn nơi này...
Bổ Thiên Quân Vương cau mày.
- Đúng vậy, chỉ sợ Vụ Liễu trấn không chịu nổi sức ép này.
Dương Phàm trầm ngâm một lát lại triển khai thần thức phân phó cho Ân Tam:
- Ngươi hãy truyền đi tin tức địa điểm liên lạc là Vụ Liễu trấn, địa điểm họp hội nghị... tổ chức tại QUỷ Thi Sơn.
- Quỷ Thi Sơn?
Ân Tam âm thầm líu lưỡi khom người hồi đáp:
- Dạ! Quân vương!
Ám Huyết Vương Triều, vốn chính là một thế lực ngầm không thể để công khai được, mời dự họp hội nghị các thủ lĩnh cao tầng ở Quỷ Thi Sơn là thích hợp nhất không nơi nào bằng.
- Chúng ta nên làm gì bây giờ?
Hồ Phi có hơi nôn nóng nói.
- Chờ!
Dương Phàm nói xong lại chậm rãi nhắm mắt lại, bắt đầu tĩnh tu.
Nửa tháng sau, tại Quỷ Thi Sơn Âm khí dày đặc. Mặc dù là ban ngày nơi này đều tản phát ra một màn sương mù âm u lạnh lẽo khiến cho lòng người lạnh ngắt, thỉnh thoảng vang lên mấy tiếng gào rú kinh sợ lòng người. QUỷ Thi Sơn một trong cấm địa của Ngư Dương quốc. Ba mươi năm trước, ma thi không đầu từ trong Thiên Niên Mộ Huyệt xuất thế gây chấn động, nơi đây liền hiếm có dấu chân người bước vào. Tuy nhiên mấy ngày nay, lục tục có nhiều thân ảnh như quỷ mị, xuyên qua xuyên lại đi vào chỗ cấm kỵ này. Nguyên vốn Quỷ Thi Sơn âm trầm lại bị phủ lên trên một tầng sát khí băng lạnh. Cỗ sát khí này thậm chí khiến cho đám lệ quỷ trong Quỷ Thi Sơn cảm thấy hoảng sợ bất an.
Mặc dù là buổi tối, lệ quỷ nơi này cũng không dám xuất hiện, hung hăng càn quấy như thường ngày.
- Thật sự là điên cuồng, hội nghị Ám Huyết Vương Triều lần này, lại cử hành ở cấm địa QUỷ Thi Sơn.
Một gã đầu đeo mặt nạ bạc thấp giọng nói.
- Ta cảm thấy rất thích hợp, ít nhất rất yên tĩnh.
Một gã mặt nạ bạc khác khẽ cười nói. Một hàng bảy tám người, có một số mang mặt nạ màu bạc cũng có số ít mang mặt nạ màu vàng, ở trong Ám Huyết Vương Triều, Ngân Bài Sát Thủ cùng Kim Bài Sát Thủ hơn phân nửa là sát thủ nòng cốt của tổ chức địa vị cao quý. Ngân Bài Sát Thủ đối tượng ám sát của họ là cường giả cấp Trúc Cơ Kỳ. Kim Bài Sát Thủ thực lực cường đại nhất ngay cả bậc cao đều dám đi ám sát. Đương nhiên Kim Bài Sát Thủ số lượng rất ít ở trong tổ chức cũng cực kỳ hiếm thấy, địa vị cao cả.
- Nghe nói Nghịch Thiên Quân Vương xuất sắc của ba mươi năm trước, lại xuất hiện! lần này dự họp đại hội, có náo nhiệt để xem rồi
Một gã Kim Bài Sát Thủ nói giọng điệu mang theo vài vẻ thú vị. Bên cạnh vài tên Ngân Bài Sát Thủ đều lộ vẻ mặt kinh sợ, trong đó một người gật đầu nói:
- Nghe nói Nghịch Thiên Quân Vương là người thay thế tiếp theo Ám Thiên Quân Vương đã mất đi. Lần này ông ấy trở về, khẳng định là để nắm lấy quyền hành.
- Ám Thiên Quân Vương từng là huấn luyện viên của ta, ta là xuất ra từ thủ hạ của ông ấy...
Trong đó một gã Ngân Bài Sát Thủ thở dài nói.
- Hừ! Mặc kệ là ai cầm quyền ta cũng không cần. Ám Huvết Vương Triều hiện tại có bốn đại Quân vương, ai có nắm tay lớn ta nghe lời người đó.
Gã Kim Bài Sát Thủ vừa rồi hừ lạnh một tiếng rồi nói. Trừ những Ngân Bài Sát Thủ cùng Kim Bài Sát Thủ này, còn có không ít người dùng các phương thức khác che giấu gương mặt. Có lẽ bọn họ là Ám Huyết trưởng lão, cũng có thể là Ám Huyết hộ pháp thậm chí chính là một trong bốn Quân vương. Trong núi Quỷ vật, có vài người đầu mang mặt nạ bạc phụ trách dẫn đường cho thành viên tiến vào mật địa hội nghị. Một đoàn bảy tám người này, dần dần tiến vào trung tâm QUỷ Thi Sơn. Nơi này thi khí cùng âm khí quá nặng khiến tâm thần người ta bất an. Rốt cục đi tới nơi nào đó phía trước xuất hiện một cái huyệt mộ đổ nát. Huyệt mộ có bậc thang kéo dài xuống dưới, xương trắng chồng chất khiến cho người ta sởn tóc gáy. Tầng tầng xương trắng vỡ nát từng khúc phủ kín bậc thang, nối thẳng xuống lòng huyệt mộ.
- Thiên Niên Mộ Huyệt!!!
Vài tên Ngân Bài Sát Thủ lộ vẻ mặt hoảng sợ kêu lên. Thiên Niên Mộ Huyệt, đây chính là cấm địa của Quỷ Thi Sơn. Nơi đây ma thi không đầu ngàn năm từng dẫn phát một trận chiến máu tanh thịt nát xương tan.
"Kẽo kẹt kẽo kẹt..."
Người đeo mặt nạ màu bạc phụ trách dẫn đường, không nhanh không chậm đạp lên xương trắng đi xuống chỗ sâu trong huyệt mộ.
- Vào đi thôi, mộ huyệt nho nhỏ có gì phải sợ?
Một gã Kim Bài Sát Thủ thân hình "Bá" một tiếng, hóa thành mấy ảo ảnh, dung nhập trong mộ huyệt, biến mất không thấy. Không hổ là Kim Bài Sát Thủ thân phép quỷ dị tới cực điểm mắt thường khó có thể nắm lấy. Còn lại mấy người không hề chần chờ cả đám chui vào trong huyệt mộ. Ước chừng uống cạn nửa chén trà nhỏ đoàn người tiến vào một đại điện bằng đá ở chỗ sâu trong huyệt mộ. Trong đại điện giờ phút này đèn đuốc sáng trưng, ở giữa bày bốn ngai vàng màu vàng. Ngoài ra bắt đầu từ bốn ngai vàng màu vàng này, hai bên đặt hai ba mươi cái bồ đoàn. Trên ngai vàng màu vàng đã ngồi bốn người. Bốn người này đều đeo mặt nạ màu vàng lợt. Dương Phàm, Hồ Phi, Bổ Thiên Quân Vương dĩ nhiên ở trong đó. Chỉ có điều người ngoài đều nhìn không thấy dung mạo của bọn họ. Ngoài ra ở bên cạnh Dương Phàm còn ngồi một gã thanh niên mặc kim giáp tràn đầy khí phách, trên người có một cổ sát khí lạnh như băng. Nam nhân mặc kim giáp này, chính là Phệ Thiên Quân Vương! Trước khi Dương Phàm rời Bắc Tần lúc trước đã từng có duyên gặp mặt hai lần. So với hai mươi tám năm trước, nhìn qua Phệ Thiên Quân Vương dường như không có gì thay đổi nhưng trên người phát ra khí tức lúc ẩn lúc hiện đủ để chấn nhiếp Kim Đan bậc cao. Ánh mắt của Dương Phàm sắc bén biết bao hắn nhìn ra Phệ Thiên Quân Vương này chỉ kém một bước là có thể bước vào Nguyên Anh bậc cao. Chỉ có điều tấn công bất cứ một bình cảnh loại nào của Nguyên Anh Kỳ, đều như leo ngọn núi cao vạn trượng, hiểm trở, khó có thể vượt qua.
Một đoàn bảy tám người mới vừa tiến vào đại điện. liền cảm nhận được một cổ khí tức phủ xuống áp lực khó thể chịu đựng. Ngay cả gã Kim Bài Sát Thủ kia cũng thu lại ý hứng thú chờ xem, lộ vẻ mặt ngưng trọng trang nghiêm. Trước mắt hội nghị lần này, là tụ hội thủ lĩnh cao tầng của Ám Huyết Vương Triều. Người ngồi ở chỗ này phần lớn đều mang mặt nạ, trong đó không người nào không phải là nhân vật danh chấn một phương ở Ngư Dương quốc.
Trên ngai vàng Quân vương, bốn đại Quán vương trong lúc đó cùng không có nói chuyện với nhau, chỉ là lẳng lặng chờ đợi. Lại chờ thật lâu sau đã không còn ai tiến vào Thiên Niên Mộ Huyệt.
Mà chỗ ngồi trong đại điện, cũng đã đầy người đâu vào đó rồi
- Người đã đến đủ chưa...
Chợt vang lên giọng nói nhẹ nhàng ôn hòa của Dương Phàm, ở trong huyệt mộ tràn ngập mùi mục nát lạnh lẽo thỉnh thoảng vang lên tiếng gào rú của lệ quỷ này, hình thành một cảnh tượng tương phản rõ ràng.
Ánh mắt của hắn nhìn lướt qua mọi người phía dưới.
Đám người Ngân Bài Sát Thủ, Kim Bài Sát Thủ cùng với trưởng lão hộ pháp ở phía dưới lập tức sinh ra một loại ảo giác dường như bị lột trần dưới ánh mắt đó. Trong số bọn họ có rất ít người biết thân phận thực sự của Nghịch Thiên Quân Vương.
- Yêu cầu các vị đưa ra lệnh bài thân phận của mình.
Truyền đến thanh âm lạnh như băng của Phệ Thiên Quân Vương, khiến cho độ ấm trong đại điện nhỏ hẹp này chợt giảm xuống, mọi người có cảm giác như thân ở trong hầm băng. Mọi người đều xuất ra lệnh bài thân phận đại biểu cho mỗi người.
Ngân Bài Sát Thủ đưa ra lệnh bài màu bạc.
Kim Bài Sát Thủ cầm trong tay lệnh bài màu vàng.
Trưởng lão cùng hộ pháp, cầm trong tay lệnh bài màu đỏ máu, khác nhau ở chỗ một loại có đánh dấu "Ám Huyết trưởng lão ", loại kia đánh dấu "Ám Huyết hộ pháp"!
- Mặc dù thân là Quân vương, cũng cần chứng minh thân phận của mình.
Phệ Thiên Quân Vương xuất ra một lệnh bài màu vàng lợt ánh mắt thản nhiên đảo qua mấy người Dương Phàm. Dương Phàm nghe vậy, cũng xuất ra một lệnh bài cùng loại. Trên lệnh bài có hai chữ: Nghịch Thiên.
Còn trên lệnh bài ba đại Quân vương phân biệt có chữ: Phệ Thiên, Bổ Thiên, Phá Thiên.
- Tốt! Tốt lắm! Không có người lạ nào lẫn vào trong hội nghị tổ chức.
Phệ Thiên Quân Vương khẽ nhếch khóe miệng, lộ ra một vẻ cười lạnh.
- Điều đó ngược lại chưa chắc!
Dương Phàm thình lình thốt ra một câu khiến cho cả đại điện rơi vào cảnh tĩnh lặng.
- Nghịch Thiên Quân Vương! Đây là ngài có ý gì?
Phệ Thiên Quân Vương lộ ánh mắt lạnh lùng thái độ thập phần cương ngạnh.
- Nghe nói bên trong tổ chức xuất hiện mưu đồ đen tối, bị thế lực bên ngoài xâm nhập. Bản Quân vương mời dự họp đại hội lần này, chính là muốn bắt được phản đồ chấn chỉnh lại thành phần chính yếu của Ám Huyết Vương Triều.
Dương Phàm đột nhiên đứng lên nói.
Theo động tác của hắn toàn bộ trong đại điện truyền đến một áp lực mênh mông như thực chất nặng như núi phủ chụp xuống. Ngân Bài Sát Thủ tu vi thấp kém hô hấp rơi vào khó khăn. khuôn mặt sau tầm mặt nạ tức nghẹn đỏ bừng.
Thân thể Phệ Thiên Quân Vương cũng cứng đờ mặt đầy vẻ kinh sợ nhìn về phía Dương Phàm. Thực lực đã có tính áp đảo Dương Phàm liền đi thẳng vào vấn đề diệt sát phản đồ chấn chỉnh Ám Huyết Vương Triều.
- Quân vương nói lời ấy, phải xuất ra chứng cứ...
Một giọng nữ dịu dàng êm tai truyền đến từ một nữ nhân thân mình mềm mại đeo khăn che mặt ở phía dưới. Đây là một nữ nhân thần bí ở dưới uy áp của Dương Phàm cố ý phóng thích ra. không ngờ còn có thể bình tĩnh lên tiếng. Chỉ riêng điểm này, đã thấy nàng ta mạnh hơn rất nhiều so với Phệ Thiên Quân Vương.
- Ta không có chứng cứ!
Giọng nói của Dương Phàm ngưng một chút, rồi trở nên băng lạnh như sắt thép:
- Nhưng mà... cái đuôi hồ ly đã lộ ra rồi đây!
- Cái gì!!!
Các sát thủ các trưởng lão Ám Huyết Vương Triều đều hơi sững sờ.
- Giết...
Trong mắt Dương Phàm chợt lóe tia sáng lạnh áp bách trong đại điện biến mất, lại biến thành là một luồng khí tức bất ngờ bùng nổ như nước lũ.
"Phù phù!"
Trong tay hắn lóe ra một chùm tia sáng màu vàng mờ nhạt hung hăng đâm tới nữ nhân thần bí, toàn bộ Thiên Niên Mộ Huyệt dưới công kích của cỗ khí tức cường đại này, đều có vẻ run rẩy bất an.