Âu Dương Phong và Đại trưởng lão họ Diệp đều rung động bởi thiên phú của Dương Phàm. Với tu vi Kim Đan trung kỳ tìm hiểu được bảy tám phần mười đại đạo Nguyên Anh. Đây thật sự làm người ta sợ hãi vô cùng. Đại trưởng lão họ Diệp lại càng thêm ngạc nhiên vui mừng liên tục nói với Dương Phàm:
- Nếu ngươi có thể tiến vào Nguyên Anh trong mười năm lão hủ có thể suy tính truyền vị trí Đại trưởng lão cho ngươi.
Thiên phú cùng thực lực Dương Phàm bày ra đó siêu việt lão là chuyện sớm hay muộn. Đại trưởng lão họ Diệp cũng rất hy vọng có một vị cường giả như vậy kế thừa Thiên Nhạc Viên. Dương Phàm bị dọa nhảy dựng. vội vàng nói:
- Đa tạ ý tốt của Đại trưởng lão. Ta đối với quyền lực gia tộc không hứng thú, chỉ một lòng cầu tiên đạo trường sinh bất tử.
Hắn cũng không muốn trói mình ở Thiên Nhạc Viên. Chờ khi có đủ thực lực hắn sẽ nghĩ biện pháp trở về Bắc Tần. Dương Phàm không muốn cả đời ở lại Thiên cầm Nội Hải. Đại trưởng lão họ Diệp nghe nói lời ấy, hơi có chút thất vọng đồng thời cũng ngầm thở nhẹ một hơi. Dương Phàm không có hứng thú với quyền lực cho dù ngày sau thực lực cường đại hơn đối với Thiên Nhạc Viên mà nói cũng là có lợi mà không hại.
- Đúng rồi Âu Dương tiền bối. Ngài lần này tới tìm ta sẽ không chỉ nói chuyện phiếm chứ?
Dương Phàm dò hỏi.
Nếu không có chuyện quan trọng, hai vị bậc cao Nguyên Anh cao cao tại thượng này cũng không dễ dàng triệu kiến hắn.
- Lần này ta tìm ngươi đương nhiên là vì chuyện Thiên Lan Điện kia. Đại Hải Nan lần sau chính là đại kiếp trăm năm còn lại chỉ hơn hai năm. Chúng ta sẽ xuất phát không lâu sau.
Âu Dương Phong cười nói.
- Sắp phải đi Thiên Lan Điện rồi?
Dương Phàm hơi kinh hãi trong lòng cũng có vài phần chờ mong. Chỉ có Đại Hải Nan trăm năm ngoại điện Thiên Lan Điện mới mở ra. Đây cũng là cơ hội duy nhất của Dương Phàm ngày sau cũng không còn khả năng.
- Đúng vậy. Ta có thể cho ngươi hai tháng thời gian chuẩn bị. Hai tháng sau sẽ lập tức xuất phát. Bởi vì chúng ta chạy tới Thất cầm Hải cũng mất gần hai năm.
Âu Dương Phong trịnh trọng nói.
- Thời gian hai tháng cũng đủ. Trong lúc này vãn bối sẽ mau chóng xử lý mọi việc.
Dương Phàm đáp lời. Sau đó. hắn trở về động phủ của mình bắt đầu quan sát Phó Tuyết tấn chức bậc cao Kim Đan.
- Hmm. Dựa theo xu thế này, hẳn là không có vấn đề gì.
Dương Phàm cho Phó Binh nhìn chằm chằm tình huống của Phó Tuyết, còn hắn bắt đầu luyện đan. Lần này hắn luyện đan cũng vì chuẩn bị cho hành trình Thiên Lan Điện. Đồng thời. hắn lại luyện chế một số độc tể, cho đám đông Phệ Hồn Thiên Độc Hạt trong Linh Thú Viên tôi luyện thân thể. Dương Phàm nhìn hơn trăm con Phệ Hồn Thiên Độc Hạt không khỏi mơ ước độc hạt đại quân ngày sau.
- Nếu có thể có hơn trăm độc hạt bậc cao vậy sẽ trở thành ác mộng của địch nhân.
Dương Phàm không khỏi sinh lòng chờ mong. Nhưng hắn cũng hiểu được muốn đạt tới điểm đó gần như không có khả năng. Hơn nữa càng cần phải số lượng độc vật tài liệu khủng bố để luyện chế độc dịch. Dù sao Phệ Hồn Thiên Độc Hạt có thể tấn chức bậc cao đều là tư chất tương đối nổi trội xuất sắc trong đồng loại. Cái này cũng giống như không phải mỗi người tu tiên đều có thể tấn chức bậc cao Kim Đan. Phó Binh thấy bộ dạng bận rộn của Dương Phàm khó hiểu hỏi:
- Sư tôn. Ngài lại muốn đi xa sao?
- Đúng vậy. Lần này ra ngoài ít cũng phải ba bốn năm.
Dương Phàm đáp.
- Đi lâu như vậy a!
Phó Bình trong lòng không muốn.
- Các ngươi phải chăm chỉ tu luyện, bất kể có ta ở nhà hay không, đều phải đi lên trước sau như một. Con đường tu luyện, không tiến thì lui.
Dương Phàm giọng dạy bảo.
Phó Bình nghe lời ấy, mặt lộ vẻ cổ quái đột nhiên kinh hô:
- Chẳng lẽ ngài có khả năng vĩnh viễn rời xa nơi này?
Dương Phàm trừng mắt nhìn hắn một cái lại trầm tư nói:
- Đúng vậy. Cũng có khả năng này...
Bởi vì tiếp theo hắn cũng không cần bế quan trường kỳ, trọng yếu nhất là thôi diễn cảnh giới mới. Một khi đâm phá một tầng giấy cuối cùng này, hắn có thể bước vào cảnh giới mới. đến lúc đó cũng là thời điểm trở về Bắc Tần. Đương nhiên, đây cũng chỉ là ý tưởng của Dương Phàm. Chuyện có thể phát triển dựa theo kế hoạch của hắn hay không, ai cũng không nói trước được. Rất nhanh, thời gian một tháng trôi qua. Phó Tuyết thành công tấn chức bậc cao Kim Đan. Đám trưởng lão Kim Đan Từ Lập tự mình đến động phủ Dương Phàm chúc mừng. Đại trưởng lão họ Diệp thậm chí trực tiếp đề bạt Phó Tuyết làm trưởng lão gia tộc. Mà lúc này, Phó Bình cũng bắt đầu đánh vào bậc cao Kim Đan. Tình cảnh như thế khiến tâm tình Chấp Pháp trưởng lão Nghiêm Xuyên trầm trọng. Tiết Nhân cũng không tốt đến đâu. Từ sau phong ba Thanh Giao Long lần trước, hắn đã không còn được lòng người trong gia tộc. Nếu không phải hắn là Kim Đan Đại Tu Sĩ. chỉ sợ không thiếu những trưởng lão Kim Đan châm chọc khiêu khích.
- Rất kỳ quái. Hai song tu đạo lữ của Từ Lập tấn chức Kim Đan lúc này ngay cả đệ tử của Dương Phàm cũng tấn chức Kim Đan. Thực lực của bọn họ tăng trưởng cũng rất nhanh rồi
Nghiêm Xuyên đầy lo lắng.
- Đám Kim Đan bình thường này, ta còn không để vào mắt. Chỉ sợ Dương Phàm kia tấn chức Kim Đan hậu kỳ.
Tiết Nhân đau khổ thở dài. Có thể tưởng tượng, một khi Dương Phàm tấn chức Kim Đan hậu kỳ, có thể lực áp bọn họ một bậc.
- Ta từng hoài nghi... đạo thần thức tiếp cận Nguyên Anh Kỳ một tháng trước, là Dương Phàm phát ra.
Nghiêm Xuyên đột nhiên đổi giọng.
- Cái gì! Người nói đến đạo thần thức mạnh mẽ kinh động tất cả trưởng lão Kim Đan trên đảo?
- Đúng! Đạo thần thức đó khẳng định cũng kinh động Đại trưởng lão cùng Âu Dương Phong. Mà sau đó. Dương Phàm kia được triệu kiến đi Thiên Thư Các. Không biết thương nghị cái gì.
- Nếu đạo thần thức đó thật sự là Dương Phàm phát ra như vậy hắn chẳng phải có được khả năng tấn chức Nguyên Anh. tấn chức Kim Đan hậu kỳ lại càng nắm chắc?
Tiết Nhân cực kỳ kinh hãi.
- Ta cũng nghĩ vậy. Nhưng là Dương Phàm đã có thần thức cường đại như thế vì sao không đột phá cảnh giới hậu kỳ?
Nghiêm Xuyên hết sức mê hoặc cau mày.
- Điểm này là không phù hợp với lẽ thường nhất.
Tiết Nhân trầm tư nói:
- Ta cảm giác được nơi này có âm mưu gì hẳn là có liên quan đến Âu Dương Phong kia. Bởi vì sau khi Âu Dương Phong đến Thiên Nhạc Viên có chút coi trọng Dương Phàm.
- Âu Dương Phong. Đại Hải Nan trăm năm...
Nghiêm Xuyên đột nhiên nhướng mày:
- Làm sao ta lại có thể quên mất việc này.
- Ý của ngươi là?
Tiết Nhân không rõ vì sao.
Nghiêm Xuvên hít sâu một hơi chỉ phun ra ba chữ:
- Thiên Lan Điện.
Lại qua mấy ngày. Phó Bình đệ tử Dương Phàm cũng bắt đầu tấn chức bậc cao Kim Đan. Rất nhanh, quầng sáng bảy màu trên không trung động phủ Dương Phàm linh khí bốn phương vọt tới. khí thế lớn mạnh. Lúc này, Nghiêm Xuyên cùng Tiết Nhân lại càng thấy kinh hãi run người. Mới qua một tháng, đệ tử thứ hai của Dương Phàm cũng bắt đầu tấn chức bậc cao. Dương Phàm lộ ý cười thần thức truyền âm với Âu Dương Phong:
- Chờ sau khi đệ tử này của ta tấn chức bậc cao sẽ theo tiền bối đi Thất cầm Hải.
- Được được. Không gấp chút thời gian như vậy.
Âu Dương Phong cười nói:
- Không nghĩ tới đệ tử của Dương Dược sư cũng có thiên phú như vậy. Không đến ba mươi tuổi đã bắt đầu tấn chức bậc cao Kim Đan.
- Đa tạ tiền bối khen ngợi.
Trong lòng Dương Phàm một mảnh thoải mái vui mừng. Hai đệ tử đều có thể tấn chức bậc cao đủ để sống yên Tu Tiên Giới cũng có thể chiếm cứ một nơi ở Thiên Nhạc Viên. Mà hắn cũng có thể yên tâm đi Thiên Lan Điện.
Vào thời điểm Phó Bình bế quan Dương Phàm đã chuẩn bị đại lễ cho hai đệ tử. Pháp bảo, đan dược, ngọc giản công pháp... chứa đầy hai túi trữ vật. Số tài nguyên tu tiên này đủ để cho bọn họ sử dụng vài chục năm. Tài sản của Dương Phàm rất hùng hậu, chỉ riêng đại lượng thiên tài địa bảo và linh hoa kỳ quả dùng phương pháp thúc đẩy sinh trưởng đã vô số kể. Thậm chí, túi trữ vật của hắn đều không chứa hết, ở trong kho hàng Tiên Hồng Giới có thể nhìn thấy tài liệu, linh thạch, Linh khí... xếp thành núi. Sau khi biết được Dương Phàm bận rộn việc này. Từ Lập ha ha cười. cũng lấy ra vài món Pháp bảo cùng vài bình linh đan làm lễ vật đưa cho hai đệ tử của Dương Phàm. Dương Phàm cũng không từ chối ý tốt của hắn.
- Dương trưởng lão. Nhìn dáng vẻ của ngươi, dường như tính toán đi xa.
Từ Lập dò hỏi, trên thực tế hắn cũng đoán ra một ít.
- Ta muốn theo Âu Dương Phong đi Thiên Lan Điện.
Dương Phàm cũng không giấu diếm.
- Quả nhiên không ngoài dự đoán của ta.
Từ Lập thở dài:
- Dương Dược sư phải cẩn thận. Trong Thiên Lan Điện kia ngay cả cường giả Nguyên Anh KỲ đều có thể ngã xuống.
- Từ trưởng lão không cần lo lắng. Ta có Âu Dương tiền bối bảo hộ sẽ không bị cường giả Nguyên Anh KỲ gây thương tích. Hơn nữa tiến vào Thiên Lan ngoại điện đều là tu sĩ Kim Đan Kỳ.
Dương Phàm cười nói.
- Thực lực Dương Dược sư ta yên tâm. Lúc này ta chúc trước, ngươi có thể "kỳ khai đắc thắng' trong Thiên Lan Điện.
- Đa tạ ý tốt của Từ trưởng lão.
Dương Phàm mĩm cười. Loại hiểm cảnh như thế này, hắn cũng không phải lần đầu. Lúc trước tiến vào Cửu u Bí Cảnh cuối cùng hắn trở thành người được lợi lớn nhất không chỉ dựa vào vận khí Cho nên đối với Thiên Lan Điện sắp tới hắn có tự tin.
Rất nhanh, thời gian một tháng trôi qua. Phó Bình xuất quan thành công tấn chức bậc cao Kim Đan. Lúc này đám trưởng lão Kim Đan trên đảo đều tới chúc mừng. Trưởng lão Kim Đan bên phe Từ Lập đều đưa lễ chúc mừng. Dương Phàm cũng không từ chối đưa đại lễ mình đã chuẩn bị kỹ càng đều cho hai đệ tử. Nhìn đến Pháp bảo đan dược tài liệu ngọc giản chứa đầy túi trữ vật, Phó Binh cùng Phó Tuyết kích động vô cùng. Từ lúc tu tiên tới nay, bọn họ chưa từng nhìn thấy lễ vật nhiều như vậy.
- Các ngươi yên tâm nhận lấy. Tấn chức bậc cao Kim Đan các ngươi cũng coi như thành công xuất sư, con đường ngày sau đều dựa vào bản thân.
Dương Phàm vui vẻ nói.
- Đa tạ ân tài bồi của sư tôn.
Phó Bình Phó Tuyết tâm ý tương thông, hướng về Dương Phàm bái dài ba lượt, trong mắt đều là vẻ chân thành.
- Ta lập tức sẽ rời khỏi Thiên Nhạc Viên. Con đường ngày sau các ngươi phải tự đi.
Dương Phàm lại dặn dò:
- Trong túi trữ vật của các ngươi, phân biệt đều có vài viên Cực Âm Đan hoặc Cực Dương Đan trung phẩm.
- Nhưng là đan dược này, mỗi mười năm chỉ được dùng một viên.
Dương Phàm nghiêm khắc dặn dò.
- Vâng. đệ tử tuân mệnh.
Hai người cũng hiểu ý tốt của Dương Phàm liên tục đáp lời.
Dương Phàm thầm nghĩ: "Mấy viên Cực Âm Đan cùng Cực Dương Đan trung phẩm này đủ để cho các ngươi tấn chức Kim Đan Đại Tu Sĩ trong vài chục năm, về phần Nguyên Anh Kỳ; vậy xem tạo hóa của các ngươi!"
ở lại Thiên Nhạc Viên thêm mấy ngày. Dương Phàm cùng Âu Dương Phong rốt cục quyết định rời Thiên Nhạc Viên. Trước khi đi, Đại trưởng lão họ Diệp dẫn dắt chúng trưởng lão tiễn đưa hai người.
- Âu Dương đạo hữu. Ngươi cũng không cần lo lắng Thiên Nhạc Viên. Ta đã dùng Duyên Thọ Đan hiệu quả còn tốt hơn trong tưởng tượng, lại khiến ta kéo dài tuổi thọ tám mươi năm.
Đại trưởng lão họ Diệp cười nói.
Âu Dương Phong gật đầu, thần thức truyền âm nói:
- Vậy là tốt rồi Ta đã thu phân thân đến lúc đó có thể toàn lực sử dụng tại ngoại điện.
Sau một lát. Âu Dương Phong kéo tay Dương Phàm hai người biến thành hai đạo cầu vồng biến mất không thấy.