Dương Phàm sử dụng ảo nghĩa huyền bí của Tiên Hồng Quyết, khiến khí tức hai người giống y đúc khí tức của những binh mã dũna xung quanh.
Nhữngbinh mă dũngxung quanh dù thấy bọn hắn nhưng cũng khôngtự động công kích.
Hai Nguời có thể coi là vô cùng thông thuận tự nhiên khi đi trong đại quán trăm vạn binh mã dũnạ như đã trở thành một thành viên trong bọn hắn.
Đồng thời, Dương Phàm cũng phát hiện, những binh mã dũna có đẳng cấp cao hon như cấp phó tuớng, cấp tướng có thể thông qua một cách truyền tin nào đó để truyển lệnh cho những binh mã dũnacấp dưới.
Bản thân Dương Phàm có năng lực câu thông vạn vật tự nhiên, đây chính là thiên phú do hắn tu luyện Tiên Hồng Quyết mà có.
Dương Phàm có thể hiểu được những tin tức này.
- Tránh đường!
Dương Phàm bắt chước khí tức của khôi lỗi cấp phó tướng, ra lệnh cho mấy tên binh mã dũnaphía trước minh.
- Vâng!
Mấy tên binh mã dũna kia lập tức khúm núm nhường ra một con đường.
Tinh hình này khiến Hồ Phi trợn mắt há hốc mồm.
Trong lo 112 Dương Phàm thầm vui mừng,
Hắn cũng không vội vã rời đi, trong lòng thầm nghĩ những binh mã dũna này cũng không phải là khôi lỗi binh thuờng. Bọn chúng có sự tôn tại một dạng giống như linh hồn, cũng có được những suy nghĩ đon giản.
Hắn nghiên cứu những binh mã dũna này.
Vì sao bọn chúng naủ say nhiều năm như vậy, khi có địch nhân xâm phạm lại có thể tinh aiấc, đối phó với những kẻ xâm lấn từ bên ngoài.
- Lão đại, đi mau!
Hồ Phi hoa chán múa tay. cứ loay hoay quanh một tên binh mã dũna, đối phương củng không cỏnakích hắn.
- Khôngcẩn rời xa ta, nếu khôngkhítức củanguơi sẽ bị bại lộ!
Dương Phàm nghiêm túc nói.
Hồ Phi bĩu môi. naoan naoãn đứng cạnh Dương Phàm. Hắn cũng không dám Đồng ứiời đối măt với công kích của nhiêu binh mã dũna nhưữiế này!
- Chúng ta hơi kéo dài thời gian một chút, không cân nhanh đi kịp tôp Nguời kia. aặp chúnglàm gì cả!
Dương Phàm lạnh lùng nói.
- Hóa ra là vậy!
Hồ Phi aiật mình, cảm giác vô cùng Đồng ý nói:
- Đê bọn chúngchịu tội đi, ai bảo dám mặc kệ chúngta!
Vạn Diễm tiên sinh và Liễu Nguyệt, Hinh Cương sau khi tiến vào đại quân binh mã dũna thì cũng không quản hai người DươngPhàm, đon giản để bọn hắn tự sinh tự diệt.
Đúng lúc này, thế cục của đại quán binh mã dũna đại biến.
- Tên tu sĩ nhân loại vô si, khôngngờ dám xông vào lăng mộ Thủy Hoang. Để bản soái... diệt sát các Nguơi!
Một thanh âm ừàn đầy uy nghiêm vang lên từ một vị trí trong binh mã dũna.
Khi thanh âm kia vang lên thì một cồ tinh thần uy lực kinh thiên động địa tản mát khắp quảngtrường. khiến hainguời Dương Phàm và Hồ Phi kinh tâm đảm chiến.
Cỗ lực luợng cường đại này là mạnh mẽ nhất trong cuộc đời Dương Phàm từng biết tới.
-Ahhhh...
Một tiếng kêu thảm vang lên.
Một cây trưòng thương màu vàng mạnh mẽ đâm về phía phe Tần Hoàng, xuyên thẳng quangực Tần Lôi.
Thái thái thuợng hoàng Tần Lôi tu vi đã đạt tới Hợp Thể hậu kỳ. không ngờ bị một thương tử vong đương traờng.
Sau khi tiến nhập quảng trưòng búih mã dũna này. thực lực của cuờng giả Ngoại Hải Vực có thể tăng thêm một tâng. đạt tới Hợp Thé hậu kỳ.
Mà Tần Lôi chính là một trong số ít Nguời đạt tới Hợp Thể hậu kỳ ở nơi này.
Dương Phàm từ xa nhìn lại, thấy được một binh mã dũna mặc kim giáp. ngồi trên lưng một con Kỳ Lân, trên tay cầm một cây trường tliương màu vàng.
'
Đây là búih mã dũna câp nguyên soái.
Cách xa như vậy nhưng Dương Phàm vẫn có thể cảm nhận được sự đáng sợ của binh mã dũna này.
Sau khi giết chết Tần Lôi, binh mã dũna Nguyên soái này 2ẩm lên một tiếng, cưỡi Kỳ Lân, lao về phía Tần Minh. Không ngờ hắn bỏ qua Tần Hoàng và Hàn Kỳ ở bên cạnh nó.
- Hắn là Nguyên soái, chuyên môn diệt sát cường giả tu vi cao nhất!
Dương Phàm bừng tinh đại ngộ.
Ai bại lộ tu vi tối cuờng, Nguyên soái mặc kim giáp này sẽ diệt trước.
- Tình huốngkhôngổn. chúngta khôngữiể lưu lại lâu được.
Dương Phàm sợ run lên. liền dẫn Hồ Phi nhanh chóng lao về phía trước.
Trong lúc này. hắn tất nhiên tận lực bảo trì khoảng cách càng xa Nguyên soái kim giáp kia càng tốt.
Ngay cả cuờng giả Hợp Thểhậu kỳcũngbị mộtthươngtiêu diệt, càng huốngchỉ là hắn.
- Ahhhh...
Lại một tiếng kêu thảm vang lên, cây kim thương kia đâm xuyên qua đẩu Tần Minh, thi thể hắn rơi xuốngđất.
Lúc này. cường giả Ngoại Hai Vực lâm vào một mảnh hoảngloạn.
Giá giá giá
Tên Nguyên soái kia tiếp tục hướngtới mục tiêu là Đại Thiên Ma.
Tu vi của Đại Thiên Ma ở nơi này cũng thuộc vào số một số hai.
- Khôngản!
Đại Thiên Ma kinh hăi hô lên một tiếng, ma quang trên người chớp độnạ đột nhiên phóngxuất ma khí chấn thước cổ kim. tu vi tăng lên tới tinh độ cực kỳ khủng bố.
Đồng thời, trong lòng bàn tay hắn cũng nổi lên một đoàn ma diễm bập bùng.
Một khắc khi ma diễm kia xuất hiện, không gian phía trước phảng phất như tùy thời đều vặn vẹo theo.
Càng quỳ dị chính là ở trung tâm đóa ma diễm kia có tám đốm u quanạ khôngngừng lấp lóe, truyền ra âm thanh như tim đập.
- Cái này hóa ra là Bát u Ma Diễm!
Trong lòng Dương Phàm như nồi sóng lớn.
Tiên cho
Bát u Ma Diễm và kim thương của tên Nguyên soái kia va chạm với nhau.
Phù một tiếng, không trung mơ hồ xuất hiện đạo đạo liệt mạng nhện vậy.
Dương Phàm từ đạo liệt phùng kia cảm nhận được khi tức tịch diệt thương thiên như có thể thông phệ vạn vật.
Hét lớn một tiếng. cây kim thương trong tay tên nguyên soái nứt ra. khi lãna kinh thiên quét ngang bốn phía, khiến đám binh mã dũna xung quanh cũng bị đánh tan tác.
Sắc mặt Đại Thiên Ma trắng như tờ aiấy. nhán dịp này lập tức bỏ chạy.
Dương Phàm không khỏi líu lưỡi. Thực lực tên Đại Thiên Ma này thật quá khủng bố, không ngờ luyện ra Bát u Ma Diễm, cũng khiến cho vũ khí trong tay Nguyên soái binh mă dũna kia bị tan vỡ.
Đương nhiên, lực lượng của tên binh mã dũna Nguyên soái này cũng tuyệt đối vượt qua bất cứ người nào nơi này. Nhưng suy nghĩ của hắn đon giản, khả năng vận dụng thiên địa phép tắc cũng hữu hạn.
Cuờng đại nhu Đại Thiên Ma, tế ra Bát u Ma Diễm mới miễn cưỡna bảo mệnh chạy ừốn.
- Giết chết tất cả những kẻ xâm lấn!
Đúng lúc này, trên quảng trưòng binh mã dũna này càng có thêm những búih mã dũna ngoài cấp tuớng thức tinh.
Một lúc này, ở một 2ÓC khác loại xuất hiện một Nguyên soái mặc Ngân giáp. cẩm trưòng mâu trong tay, thực lực khônghê thua kém tên Nguyên soái kim giáp.
Phổc
Cây trường mâu màu bạc nhoáng lên, lập tức tiêu diệt Tần Minh.
DươngPhàm nhìn thấy Bàn LongGiới trên người Tần Minh rơi xuống có chút tâm động nhưng rốt cuộc cũng không dám lao tới.
Một khi tên Nguyên soái kia phát hiện ra khi tức của hắn, tùy tiện huy một mâu cũng đủ cho mười Dương Phàm và Hồ Phi hôi phi yên diệt.
- Chạymau!
Dương Phàm kiệt lực bắt chước khí tức Đồng thời dẫn Hồ Phi chạy tới điểm cuối của quảngừường.
Lúc này, số cường giả chết trong tay những tên binh mã dũna cấp tướng củng không ít.
Dưới thế cục cực kỳ Nguy hiểm này, Dương Phàm không quản những việc khác, một đườngđàotẩu.
Cũng không biết hắn chạy được bao lâu. phía trước xuất hiện một vách tưòng điêu khắc Long văn. phía dưới là quảng trường binh mã dũna. phía trên là một thông đạo đi tới một nơi nào khác của Tần HoàngLăng. mơ hồ có thể thấy được ánh sáng mông lung.
- Thật tốt quá!
Hồ Phi vô cùng hung phấn.
LÚC này, Dương Phàm cũng nhìn thấy đám người Tần Hoàng đang kiệt lực ừèo lên vách tường này.
Độ cao của vách tưòng vô cùngkinh nhân. Khòng có bất cứ cường giả nào nơi này có thể trực tiếp nhảy qua.
Cho dù là Đại Thiên Ma cũng phải mượn lực hai ba lượt mới có thể vọt lên.
Phía sau có binh mã dũna cấp tướng, phó tướng truy đuổi.
ở không gian trọng lực này, bất luận là binh mã dũna hay là mọi Nguời đều không thể phi hành.
Thận chí ở trong phiấi khu vực Tần Hoàng Lăng này, tất cả pháp lực và thần thông uy lực đêu bị trói buộc, không thể xuất hiện tình huống mộtphướng phá núi naăn sông.
Rất nhanh, Dương Phàm và Hồ Phi đã chạy tới bên cạnh vách tuờng, những binli mã dũna khác cũngkhôngcôngkich bọn hắn.
Nhữngtu sĩ đã chạy tới trước thấy cảnh này đều âm thầm siật minh.
- Đểmạnglại!
Ngay lúc này, một tiếng 2ẩm lớn như lôi đinh vang lên, từ xa truyền tới.
Chỉ thấy tên Nguyên soái Ngân giáp kia đang cưỡi Long lân câu lao về phía nơi này.
Dương Phàm, Hồ Phi và mấy tên tu sĩ đang leo lên vách tường sợ đến hồn phi phách tán.
- Chẳnglẽ ngụyừang đã bị nhìn thấu?
Đáy lòngDươngPhàm nổi lên một cồ hàn khí.
Giá—
Long lân câu chớ Nguyên soái Ngân giáp phóng đi, cây trường mâu trong tay lóe lên một mảnh Ngân huy lạnh nhưbăng. mạnh mẽ ập tới.
- Khôngổn!
Khuôn mặt Vạn Diễm tiên sinh ừắng bệch!
Mục tiêu tray sát của tên Nguyên soái Ngân giáp này chính là hắn.
Điểu này làm sao có thể?! Rò rang hắn chi bảo trì tu vi ở Hợp Thể trung kỳ mà thôi.
ở thời khắc Nguỵ cấp vạn phẩn này, tay áo Vạn Diễm tiên sinh phất lên, hình thánh một âm dương quangtoàn vặn vẹo.
Một khắc này. hư không xung quanh âm dương quang toàn này biến hóa không chừng, như hư như thật.
Phốc!
Trường mâu mạnh mẽ đánh lên âm dương quangtoàn.
Vạn Diễm tiên sinh kêu thảm một tiếng. một cánh tay bị chặt đứt. huyết nhục mơ hồ.
Mà một nửa trước cây trưòng mâu cảu Nguyên soái Ngân giáp không ngờ mềm nhũn xuống. Vạn Diễm tiên sinh mượn lực lao lên phía trên mấy chục trượng, sắc mặt ừắng bệch không chút huyết sắc.
Nhìn thấy một cảnh này, Dương Phàm tám kinh đảm chiến. May mắn hắn và Hồ Phi đã lao lên được một quãna nhất định, thoát khỏi phạm vi cóng kích của tên Nguyên soái naán giáp này.
Mà binh mã dũna bốn phía cũng không chù động công kích bọn hắn, vốn có cùng khí tức như chúng.
*
- Hô! Cuối cùng cũng thoát!
1 ...
Dương Phàm thờ phào một hơi. đi tới thông đạo trên quảngtrưòng. Phía trước là một con đường bẳng phẳng.
Vẻ may măn còn hiện lên trên mặt những tu sĩ còn lại. Trên thản những người này ừàn đẩy thươngthế.
Tuy nhiên, DươngPhàm và Hồ Phi lại là ngoại lệ.
- Các Nguơi sao không có chút thương thế nào? Còn nữa. những binh mã dũna kia sao khôngcôngkích các Nguơi?
Hình Cương ngồi ở một sóc, sắc mặt tái nhợt đang dưỡnathương nói.
Thương thế của Liễu Nguyệt có khá hon chút, khuôn mặt cũng rất tò mò đánh giá Dương Phàm.
Vạn Diễm tiên sinh bị thươngrất nặng, căn bản khôngcó thời gian phản ứng.
- Thu liễm khí tức giống như khí tức của những binh mã dũna này, trở thành "Đồng loại" của chúng...
DươngPhàm không nhanh khôngchậm nói.
- Đáng chết! Ngươi biết thần thông này sao không cho chúng ta biết?!
Hinh Cương aiận tím mặt. hai mắt phun lửa.
- Thật có lồi, phương pháp này tại hạ cũng chỉ mới nghĩ ra trong thời khắc Nguy cấp mà thôi.
Dương Phàm nhứi vai, naữ khi lãnh đạm.
Ba người này lúc trước đã bỏ mặc Dương Phàm và Hồ Phi tự sinh tụ diệt. Đây còn 2ỌÍ là minh hữu sao?
- Phương pháp bắt chước khi tức ta cũng thử qua. nhưng sao lại không hiệu quả?!
Hàn Kỳỡ mộtbên, âm thầm lầm bầm.
-Đi!
Trên mặt Tần Hoàng cũng còn lưu lại vết máu. khí tức càng thêm đáng sợ. dẫn Hàn Kỳ đi về phía Tiên Tần Huyệt Vực.
Lúc này. Tần Lôi, Tần Minh và những cường giả ngoài Hợp Thể hậu kỳ đã tử vo na.
Duy nhất còn sống cũng chỉ có Đại Thiên Ma và Vạn Diễm tiên sinh. Nhưng thương thể hai người này cũng cực kỳ khủng bố, gần như Nguy hiêm tới cả tính mạng.
- Chúngta cũngđi!
Dương Phàm thấy hành động của Tần Hoàng, tâm thần khẽđộng. dẫn Hồ Phi đi tới.
- Dươngtông sư. chẳng lẽ Ngươi lại mặc kệ chúngta?
Vạn Diễm tiên sinh mớ hai mắt ra, hàn quang lóe lóe.
- Dương mỗ tự thân khó bảo toàn, làm gi còn sức mả quản Nguời khác. Đây cũng không phải là biêu hiện của Vạn Diễm tiên sinh lúc trước sao?
Dương Phàm cười lạnh một tiếng. kéo theo Hồ Phi đi về phía trước.
- Nguơi muốn chết?
Vạn Diễm tiên sinh giận dữ. đang muốn động thủ nhưng chợt hừ lạnh một tiếng. phun ra một búng máu. naã xuốngmặt đất