Mục lục
[Dịch] Tiên Hồng Lộ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thích khách xâm lấn, chẳng lẽ là đợt ám sát thứ hai của Ám Huyết mang tới. Dương Phàm rùng mình trong lòng lại cảm giác không có khả năng lắm. Lúc này, hai cường giả có thực lực không tầm thường như Yến Vương và Vũ Văn Nhu ở một chỗ với mình, Thích khách kia cho dù ngốc cũng sẽ không xuất thủ vào thời khắc mấu chốt này.

Không tốt! Chẳng lẽ là ...

Dương Phàm đột nhiên nhớ tới cái gì, vội triển khai thần thức bao phủ toàn bộ Tiên Hồng Y Quán. Thần thức của hắn trong phút chốc tiến vào mật thật dưới y quán.

Trên thực tế khi thiết lập Tiên Hồng Y Quán. Dương Phàm cố ý làm thêm một tầng phía dưới năm tầng của y quán cũng chính là tầng ngầm dùng để xử lý một số chuvện không thể lộ ra ngoài. Khi thần thức của hắn kéo dài tới mật thật sắc mặt bỗng nhiên biến đổi

Sau một lát, Dương Phàm lần theo dấu vết đám người, đi tới mật thật phát hiện thanh niên thư sinh và cô gái bị bắt giữ trước đây, đã bị người loại bỏ, cổ họng bị cắt vỡ.

- Nguyên lai không phải giết ta mà là muốn giết người diệt khẩu.

Sắc mặt Dương Phàm có chút âm trầm. Khi chuyện phát sinh, hắn đang ở cùng Vũ Văn Nhu, Yến Vương nói chuyện với nhau. Mà người được âm thầm đứng trong bóng tối, phái thích khách lẻn vào trong y quán, giết hai quân cờ này diệt khẩu. Để phòng ngừa Dương Phàm nắm giữ chứng cớ điều tra thân phận chân thật của hắn

"Rốt cuộc là ai đang âm thầm phá rối, và đối nghịch với ta?"

Khuôn mặt Dương Phàm ngưng trọng, trầm tư: Y quán của mình ở kinh đô hiển nhiên sẽ xúc phạm tới lợi ích người khác, ngoài ra kẻ thù cũng có thể xuống tay với mình. Phân tích như thế, hắn đại khái có thể đoán người âm thầm đứng phía sau.

Đầu tiên, tam đại y quán kinh đô đều có chút hiềm nghi. Dù sao mục đích mở y quán của mình là vì kiếm linh thạch, sau đó là cừu gia, vậy phải nhắc đến Dương gia kinh đô cùng với Lỗ thần y, Dương Phàm cho rằng, Lỗ thần y là tình nghi lớn nhất. Người này ở phía sau nắm trong tay Nhân Hòa Y Quán. Đồng thời cũng là khách liêu của Dương gia kinh đô, quan trọng nhất là, lão là người Dương Phàm kết thù duy nhất ở kinh đô.

- Nếu quả thật là như thế, như vậy nhiệm vụ ám sát của Ám Huyết Vương Triều, rất có thể là Lỗ thần y phát ra.

Trong mắt Dương Phàm hiện lên một tia sát khí.

Xem ra muốn bình yên sinh sống ở kinh đô, trước hết nên diệt trừ hậu hoạn này!

Chỉ chốc lát, Dương Phàm quay lại lầu bốn.

- Dương dược sư! Chuyện gì xảy ra trong y quán?

Vũ Văn Nhu hỏi một cách thân thiết.

- Một chút việc nhỏ, nhỏ đến không đáng kể, không ảnh hưởng đến đại cục.

Dương Phàm cười nói.

Sau đó, ba người bắt đầu nói chuyện với nhau. Trong lúc này cũng có rất nhiều người bên trận doanh Yến Vương, đến Tiên Hồng Y Quán chúc mừng, có người thậm chí còn đưa lên hậu lễ.

Đối với chuyện đó, Dương Phàm đồng loạt tạ ơn. Nói vậy, qua ngày hôm nay, thần y đệ nhất kinh đô và tên Tiên Hồng Y Quán chấn động khắp kinh đô.

Hiệu quả như vậy, đã vượt qua hiệu quả trong dự đoán của Dương Phàm mấy lần. Cho đến lúc trưa, Yến Vương và Vũ Văn Nhu mới cáo từ. Trước khi đi, Vũ Văn Nhu nói với vẻ hơi thâm ý:

- Hy vọng thần y có thể hợp tác dài lâu với gia tộc Vũ Văn chúng ta.

Ngày khai trương y quán miễn phí chữa bệnh. Dương Phàm tọa trấn ở lầu bốn, người người tấp nập bên ngoài y quán, không ít thế lực ngầm phái người tra xét. Ngày đầu tiên khai trương long trọng, mặc dù gặp một số rắc rối, nhưng cũng có được hiệu quả ngoài dự đoán khiến uy danh của y quán đại chấn. Đồng thời danh hiệu đệ nhất thần y ở kinh đô của Dương Phàm giống như mọc cánh bay khắp kinh đô, đầu tiên là nổ tung ở giới y thuật kinh đô.

Đối với điều này, Dương Phàm cũng không biết được, cũng không quan tâm tới. Vào ban đêm, tầng thứ năm của y quán, trong phòng riêng của Dương Phàm.

- Thần y đại nhân! Ngài gọi ta đến có chuyện gì?

Thương Vàn nói với vẻ cung kính. Dương Phàm lạnh lùng cười:

- Hành động của ngươi không tệ lắm, ngay cả ta đều bị ngươi lừa.

- Đại nhân! Ngài nói có ý gì? Ta không hiểu lắm.

Thương Vân nói với vẻ mù mờ.

- Ngươi đó! Ám Huyết Vương Triều trả thù lao ngươi bao nhiêu để ngươi đến giết Dương mỗ.

Hàn quang chớp động trong mắt Dương Phàm, nhìn chằm chằm một đứa bé chỉ có mười bốn tuổi.

- Đại nhân! Con thật sự không lừa người. Con trước đây kể cho người, đều là chuyện chân thật!

Sắc mặt Thương Vân trắng bệch giọng nói có chút run sợ. "Phịch" một cái. quỳ xuống trước mặt Dương Phàm. Dương Phàm chuẩn bị nói chuyện, ngoài phòng đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa "Ầm" "Ầm"

- Ai?

Sắc mặt Dương Phàm lạnh lùng:

- Không có sự cho phép của ta, bất cứ người nào cũng không được tự tiện tiến vào tầng năm.

- Dược sư đại nhân! Là ta.

Giọng nói nhỏ bé của một cô gái truyền đến chính là Điệp Liên.

- Cô có chuyện gì?

Dương Phàm cảm giác có chút kỳ quái, như thế nào vào thời khắc mấu chốt. Điệp Liên này tiến vào?

Hay là bọn họ cùng một phe?

- Điệp Liên có chuyện quan trọng, hướng dược sư đại nhân hồi báo.

Điệp Liên nói với vẻ dịu dàng.

- Được! Cô tiến vào đi.

Dương Phàm âm thầm cười lạnh, hắn không tin hai người này có thể hại mình.

Két, cánh cửa mở ra. Điệp Liên đi vào.

Dương Phàm lẳng lặng ngồi trên ghế, trấn định tự nhiên, khóe miệng có một tia trào phúng nhàn nhạt. Trong không khí ngưng kết một luồng khí tức áp lực. Đột nhiên, Dương Phàm cảm nhận được một chút sát khí lờ mờ khiến tâm thần hắn bất an.

Sát khí này, không đến từ Thương Vân và Điệp Liên trong tầng năm của y quán mà là bên ngoài.

Sao lại thế này?

Dương Phàm khó hiểu, vội triển khai thần thức tra xét tình huống bên ngoài. Kết quả không có bất cứ manh mối gì. Một chút sát khí kia dường như nơi nào đó buông xuống, khiến người ta không để ý. Tâm thần Dương Phàm rùng mình biết mình gặp sát thủ cực kỳ đáng sợ.

- Dược sư đại nhân! Đêm nay có thể có chút nguy hiểm. Tình huống nguy cấp ngài tốt nhất nên ở trong y quán.

Điệp Liên hạ giọng, nói với vẻ lo âu.

- Nguy hiểm?

Dương Phàm dùng ánh mắt cổ quái nhìn về phía Điệp Liên, lại liếc mắt nhìn Thương Vân:

- Ngoại trừ hai người bọn ngươi ra, ta vẫn không biết chỗ nào có nguy hiểm.

- Ngài nhất định phải tin ta!

Trong đôi mắt Điệp Liên lóe ra một chút lệ quang trước nay chưa từng có.

- Chẳng lẽ là vòng ám sát cuối cùng.

Thương Vân thì thào nói nhỏ. Tinh quang lóe lên trong mắt Dương Phàm, ánh mắt sáng chói nhìn hắn, một luồng áp lực nơi nào đó buông xuống.

- Dược sư đại nhân! Ta nói cho người biết tình huống chân thật.

Thương Vân với vẻ mặt phức tạp nhìn Dương Phàm thở dài nói:

- Con đến từ sát thủ đợt thứ hai của Ám Huyết Vương Triều. Vào sáng hôm nay, Thương Vân bỏ qua nhiệm vụ. Cho nên, hiện tại ngài sẽ gặp đợt ám sát thứ ba đáng sợ trong tổ chức.

- Ngươi quả nhiên là sát thủ của Ám Huyết Vương Triều.

Dương Phàm cười lạnh nói:

- Tuy nhiên ngươi làm như vậy không phải là phản bội tổ chức sao?

- Lão sư nhất định tha thứ cho con.

Trên mặt Thương Vân có chút hổ thẹn thấp giọng nói:

- Con kể cho dược sư chuyện xưa, là có thật. Ngài là hy vọng duy nhất cứu sống tỷ tỷ. Bởi vì ở kinh đô này, vẫn chưa ai thật sự có được thần thông Khởi Tử Hồi Sinh.

- Ha ha! Nguyên lai ngươi vì nguyên nhân này mới bỏ qua nhiệm vụ giết chết ta.

Dương Phàm đại khái hiểu rõ, trước đây Thương Vân kể thân thế hắn cho mình dao động cảm xúc linh hồn thật sự không giống như diễn trò.

- Như vậy còn cô?

Dương Phàm chuyển ánh mắt dừng trên mặt Điệp Liên. nói:

- Cô thì sao là vì nguyên nhân gì bỏ qua cho chuyện ám sát Dương mỗ.

- Ngươi ...

Điệp Liên tức giận không thôi nhưng lời nói của nàng đột nhiên dừng lại. Giờ phút này, toàn bộ không khí tầng năm đông lại, sát khí vô hình giống như hóa thành thực chất, như thủy triều.

Một đợt ám sát cuối cùng!

Dương Phàm hít sâu một hơi, tinh khí thần kéo lên tới cực điểm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Luanhoichidao
23 Tháng mười một, 2023 16:27
ít vậy
Hieu Le
05 Tháng sáu, 2020 20:15
mé nó xuyên suốt truyện ko dính lỗi ch.tả vs lặp lại 1 số tình tiết thì truyện ổn đáng đọc...
Nguyễn Văn Thành
27 Tháng năm, 2020 22:36
xuyên suốt cuốn truyện là câu chuyện xoay quanh lỗi chính tả của thằng dịch truyện vcl
phuonghao090
22 Tháng một, 2020 10:33
trăm chương đầu khá chán. dần dần thấy hay
A72k39
29 Tháng mười một, 2019 18:45
mịa.truyện l.toàn sai dấu.
Nguyễn Huy
07 Tháng chín, 2019 08:44
Đếu hiểu sao có 7 viên linh châu là kim mộc thuỷ hoả thổ lôi không rồi mà vẫn lòi ra ông thiết dực vương có phong linh châu. Dịch ncc
Hieu Le
04 Tháng tám, 2019 12:08
Mày bị ngu à
Hieu Le
01 Tháng tám, 2019 16:20
8 n 4 5i Vhv
Hieu Le
25 Tháng bảy, 2019 15:52
⁶c big ,,? ? i .
Nguyễn Khải
24 Tháng bảy, 2019 22:15
má đọc hội thoại của ông Hồ Phi mệt tim *** :)))))
Hieu Le
14 Tháng bảy, 2019 08:27
d N 9dves
Hieu Le
14 Tháng bảy, 2019 08:26
q Q 111nq16q11
Khánh
07 Tháng bảy, 2019 00:24
10 chương đầu trước ngày tỷ võ mà tán công quá ngu,riêng cái này đạo tâm đã hỏng còn tu hành gì,ýt ra cũng phải đánh xong hãy tán công ,còn chưa sẽ ntn đã tán công *** main ngu lol
luongdinhkhai
31 Tháng mười, 2018 23:02
Mình đã đọc truyện này từ lúc mới ra và đọc lại thêm 2 lần nữa. Theo mình, truyện này rất hay, có phong cách độc đáo riêng. Nhân vật chính tự mình lĩnh ngộ và sáng tạo ra công pháp phù hợp cho mình tại từng giai đoạn. Chữa bệnh, tu tiên, có tình nghĩa. Nhìn chung, truyện có kết cấu rõ ràng, và hay về cách thức lĩnh ngộ sáng tạo công pháp và cách suy nghĩ khi gặp và xử lý tình huống khó khăn, trắc trở.
ĐàmHoaLiên
11 Tháng bảy, 2018 00:57
Tình tiết truyện khá chậm, nhiều đoạn ko quan trọng cũng tả tỉ mỉ, tẩn mẩn thành ra dài dòng. Thêm vào câu văn hay lặp đi lặp lại, ko mới mẻ khiến coi hơi bị buồn ngủ + lướt bớt cho vào việc chính..
Hoangnghichlong
07 Tháng bảy, 2018 12:22
Hay
Hoangnghichlong
07 Tháng bảy, 2018 12:22
Hay
Hoang Baoviet
07 Tháng bảy, 2018 12:16
Co truyen nhu vay doc la dc rui
Hoang Baoviet
07 Tháng bảy, 2018 12:16
Co truyen nhu vay doc la dc rui
Hieu Le
07 Tháng hai, 2018 08:09
22
Hieu Le
07 Tháng hai, 2018 08:09
qqx. k7. ưz3qv hk zyR. 4e2ffafbxuD6
Trần Văn Hưng
11 Tháng tám, 2017 16:04
kết cấu chính của truyện ko hay chỉ đọc tạm được
BÌNH LUẬN FACEBOOK