Dương Phàm có chút động dung. Vũ văn Hàm rời đi xác thật có chút ly kỳ làm cho người ta khó hiểu.
- Nàng chỉ để lại mấy chữ: Tinh Thần Chiêm Bao Đạo.
Yến vương giọng trầm thấp nói, ánh mắt nhìn thẳng vào Dương Phàm:
- Chẳng hay Dương dược sư có thể biết được gì đó hay không.
Tinh Thần Chiêm Bao Đạo?
Dương Phàm lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc:
- Đây là con đường tu hành bói toán truyền thừa đã lâu, trước đó Hàm nhi cũng từng đề cập với ta.
- Vậy dược sư có biết Tinh Thần Chiêm Bao Đạo ở nơi nào hay không?
Ánh mắt Yến vương nhãn tình sáng lên tạo một cảm giác tro tàn lại cháy.
- ở Ngư Dương quốc, thậm chí phạm vi rộng lớn như Bắc Tần Thập Tam Quốc cũng không nghe nói qua. Huống hồ đây cũng là dùng để chỉ một lưu phái tu luyện, tựa như Huyết Ma Đạo, Quỷ Thi Đạo vậy.
Dương Phàm lắc đầu.
Nghe lời này, Yến vương có vẻ thất vọng, thần sắc càng ảm đạm:
- Ta cũng hỏi qua không ít người tu tiên, bọn họ cũng không nói rõ được.
Dương Phàm cũng trầm tư, tối thiểu hắn ở trong phạm vi Bắc Tần Thập Tam Quốc cũng không nghe nói lưu phái này.
"Lẽ nào lưu phái thần bí Tinh Thần Chiêm Bạc Đạo này đến từ ngoài Bắc Tần?" Đột nhiên, Dương Phàm cho ra một kết luận làm cho chính hắn cũng phải khiếp sợ. Phải biết tu tiên giới rộng lớn vô biên. Đông Thắng Đại Lục vô biên vô tận. Bắc Tần Thập Tam Quốc chỉ là một khu vực thuộc vào Bắc Tần, ở đây tu sĩ đông đảo, tu tập mười ba quốc gia tu chân liền nhau vì vậy mới xưng hô như thế. Mà ở ngoài Bắc Tần còn có thế giới càng rộng lớn hơn, về phần có có bao nhiêu quốc gia khác tồn tại thần bí hơn, vậy thì không phải Dương Phàm có thể suy đoán được.
- Không lẽ Dương dược sư có phát hiện được gì?
Yến vương thấy Dương Phàm có vẻ trầm tư. vội hỏi.
- Không có gì.
Dương Phàm cười cười:
- Vương gia đừng suy nghĩ nhiều. Hàm nhi thân mang Cửu Túc Huyền Mạch chính là thiên cổ kỳ tài chiêm bao đạo (bói toán). Chính là vì người tốt tự có thiên tướng, nàng khẳng định sẽ không có nguy hiểm gì. Có thể lần biệt ly này đối với đường tu luvện của nàng lại là một lần kỳ ngộ lớn lao.
Không phải Dương Phàm cố ý che giấu, mà là nói nhiều vô ích vậy sẽ chỉ làm cho Yến vương càng tuyệt vọng. Cả Bắc Tần Thập Tam Quốc to lớn đến không thể tưởng tượng, Ngư Dương quốc nho nhỏ, ngang dọc tám vạn dặm mới bằng một góc Thập Tam Quốc, về phần các siêu cường quốc ít nhất là người khổng lồ ngang dọc trăm vạn dặm. Mà quốc gia nhân loại chỉ chiếm một khối khu vực rất nhỏ nơi Bắc Tần, càng có rất nhiều nơi hoang vu nguy hiểm khó dò. Lấy tốc độ tu sĩ Ngưng Thần Kỳ, muốn bay khỏi khu vực Bắc Tần Thập Tam Quốc, Dương Phàm tính toán ít nhất cần phải hai trăm năm.
Hai trăm năm!
Điều này kinh khủng cỡ nào? So sánh với thọ nguyên một phàm nhân, hai trăm năm xa xôi bao nhiêu?
Hơn nữa đây là con số thận trọng nhất càng miễn bàn cả Bắc Tần rộng lớn cỡ nào.
- Vương gia có thể yên tâm, sinh thời nếu còn có một tia hy vọng Dương mỗ sẽ kiệt lực đưa Hàm nhi trở về.
Dương Phàm hít sâu một hơi:
- Dù sao. ta là người dẫn đường của nàng.
Nghĩ lại khi đó. nếu không phải có Dương Phàm chỉ dẫn sợ rằng Vũ Văn Hàm chỉ là một người bình thường, làm sao đi đến bước này?
Vì vậy, dù tình dù lý, hắn đều cần thực hiện hứa hẹn này.
- Có những lời của Dương dược sư, bản vương thật vui mừng. trong lòng cũng thả lòng một hơi.
Yến vương nói xong hít sâu một hơi liền cúi đầu trước Dương Phàm.
- Vương gia không cần đa lễ, Hàm nhi cùng ta vừa là thấy vừa là bạn, đây cũng là chuyện ta phải làm.
Dương Phàm nhẹ nhàng khoát tay, một cỗ lực lượng nhu hòa vô hình nâng Yến vương dậy. Trước mặt cỗ lực lượng này, Yến vương lại không chống cự được, bị nâng lên. Trong mắt hắn lộ một mãnh kinh dị, thần sắc phức tạp nói:
- Dương dược sư, hơn nửa năm không gặp, thực lực của ngài lại tăng lên rất nhiều, bản vương đã hoàn toàn không nhìn thấu ngài nữa.
- Vô Song, ngài còn có Hồ Phi đều đi chạy càng xa, rốt cuộc đạt đến một độ cao ta không thể với tới.
Trong giọng nói Yến vương lộ ra vài phần thẩn thờ thất vọng, vốn hắn đã càng già nua lại càng thêm thê lương.
- Vương gia không cần tự coi nhẹ mình, bất luận là Vô Song hay Hồ Phi bọn họ đều không phải nhân loại bình thường. Thậm chí dùng thiên tài cũng không đủ hình dung bọn họ chỉ có thể dùng từ quái thai mới hình dung thỏa đáng được.
Dương Phàm lắc đầu khẽ thở dài, trong lòng cũng hiện lên một tia ý nghĩ kỳ dị. Thân thế Vô Song chính là một điều bí ẩn. Ngay cả Hắc Tinh Ma Linh Thần cường đại siêu việt cấp cao cùng cảm thấy khiếp sợ. Dương Phàm cũng từng suy đoán hắn là theo Luân Hồi tới đây, về phần Hồ Phi thân thể có thể so với yêu thú, trong cơ thể còn niêm phong một cỗ lực lượng cấm kỵ. Vào lúc sống chết trước mắt sau khi cuồng hóa phát huy ra thực lực càng kinh khủng. Bí mật trên người kẻ này, Dương Phàm càng không thể phỏng đoán.
- Quái thai?
Yến vương lộ ra vẻ cổ quái:
- Bọn họ là quái thai. vậy ngài lại là cái gì?
- Ta? Chỉ là một nhân loại bình thường. Nếu như thật muốn nói có chỗ gì đặc biệt, có thể là ta càng ẩn nhẫn hơn người khác, có nhiều kỳ ngộ hơn người khác thôi.
Dương Phàm thoáng cười tự giễu.
Vù vù vù!
Yến vương vừa định nói, trên bầu trời đêm mông lung đột nhiên có hai bóng người bay tới.
- Người tu tiên?
Yến vương lộ vẻ đề phòng, nhưng hắn vẫn không kinh hoảng. Người tu tiên bình thường, hắn vẫn không để vào mắt. Hai người này phân biệt là một trung niên Ngưng Thần đại viên mãn, một cô gái váy lam nhu tĩnh.
- Dương dược sư.
Trung niên tu sĩ ở cách thật xa liền hô to, nữ tu sĩ nhu tĩnh bên cạnh, đôi mắt lóe lên những tia sáng kỳ dị, thậm chí còn mang vài phần nóng cháy.
- Là các người?
Dương Phàm vừa nhìn thấy hai người, mừng rỡ không lời nào biểu đạt. Hai người này chính là Vũ Văn Nhu cùng Hoàng thúc từ biệt ở Cửu u Bí Cảnh, ở trong Cửu u Cốc, Dương Phàm nghĩ cách đóng băng hai người, tránh, né ngàn vạn huyết ưng cùng với các tồn tại nguy hiểm khác. Dựa theo kinh nghiệm trước đó, đợi sau khi Bí cảnh mở ra chấm dứt, tu sĩ bên trong đều sẽ truyền tống ra ngoài.
Vù vù vù!
Rất nhanh, hai người này bay đến trước mặt Dương Phàm, trong ánh mắt lưu đủ loại cảm xúc. Hoàng thúc càng nhiều là cảm kích kính nể, còn Vũ Văn Nhu tình cảm càng phức tạp, nhu tình trong mắt chợt lóe qua nhìn nam tử gần ngay trước mắt, trong lòng không khỏi trăm mối ngổn ngang.
- Dương dược sư, ta đã sớm biết ngài có thể trở ra khỏi Bí cảnh. Trước đó Lệ thiếu chủ Vô Ưu Cốc cũng từng tới Vũ Văn gia hỏi rõ tình huống của ngài ở Cửu u Điện. Mấy tháng qua. Vũ Văn gia kinh đô chúng ta phái người tìm tin tức của ngài ở khắp nơi. Hoàng thúc hưng phấn kích động, nắm chặt cánh tay Dương Phàm, trong mắt một mãnh chân thành. Dương Phàm cười cười, ánh mắt nhìn vào hai người, trong lòng một mãnh thản nhiên, dù sao cùng đã từng đồng sinh cộng tử. Lúc này, giữa ba người không có gì ngăn cách, quên mắt thân phận, tu vi, lặp trường, lợi ích.
Hoàng thúc cũng hiểu thật sâu, không có nam tử sâu không thể lường trước mắt này, tinh anh Vũ Văn gia tộc sợ rằng đã chết sạch trong Bí cảnh, càng không thể có được thu hoạch không kém từ trong Bí cảnh đi ra.
Nên biết, thu hoạch từ Cửu u Bí Cảnh, các loại thiên tài địa bảo, tài liệu, linh đan, ngọc giản... những thứ này đủ để cho Vũ Văn gia trong mấy chục năm tới bồi dưỡng ra một nhóm tinh anh, cao nhân Trúc Cơ, thậm chí là cấp cao.
- Dương dược sư, phụ thân cho mời.
VŨ Văn Nhu trầm mặc một lúc lâu, rốt cuộc lên tiếng, giọng nói thật êm tai thoáng có một tia run rẩy. Đôi mắt bình tĩnh như nước, va chạm với Dương Phàm, lập tức né tránh, thoáng có một tia kinh hoảng. Đầu cúi thấp xuống, Vũ Văn Nhu chuyển thân thể mềm mại, cánh tay khẽ vuốt hơi nước trên khóe mắt. Những động tác vi diệu này bị Dương Phàm nhìn trong mắt, trong lòng âm thầm thở dài. Đối với nữ nhân đầu tiên trong nhân sinh của mình hắn mang một tình cảm đặc thù có vài phần hảo cảm cùng cảm động. Nhưng không có tình vêu khắc ghi trong tâm, không chút lùi bước.
- Được, ta cùng Vũ Văn gia chủ đã sớm có ước hẹn, hiện giờ nên đi gặp.
Dương Phàm gật đầu.
Cáo biệt Yến vương Vũ Văn Liệt. Dương Phàm theo hai người bay đi Vũ Văn gia tộc. Dọc đường đi, Dương Phàm hỏi Vũ Văn Nhu tình huống trong Ngư Dương quốc, đặc biệt là chuyện có liên quan đến Cửu u Bí Cảnh, sau khi hiểu rõ tình huống, không khác lắm với Dương Phàm suy đoán. Lần này mở ra Cửu u Bí Cảnh, mấy trăm người tiến vào, cuối cùng chỉ có mười người sống đi ra, phân biệt là: Lệ Hồng Phi, Sở Vân Hàn, Vũ Văn Nhu, Hoàng thúc, Mộng Tuyền, Dương Phàm, Dương Vũ, Hồ Phi, Vô Song, Điệp Liên.
Trong đó, Vũ Văn gia tộc bao gồm hai người, nếu như tính cả Dương Phàm vậy là ba người. Bọn người Lệ Hồng Phi, Sở Vân Hàn toàn thân trở ra, không ngoài dự liệu của Dương Phàm. Nhưng còn Dương Vũ, người này cũng có thể bình yên đi ra làm cho hắn bất ngờ. Chẳng qua nghĩ lại, người này chỉ ở ngoài Cửu u cốc, không thâm nhập sâu. Nếu có kỳ bảo đặc thù hộ thân đích thật có cơ hội may mắn sống sót. Ngoài ra, Linh Hà Tiên Tử sư phụ Mộng Tuyền là nội gian đến từ Tấn quốc, từ lúc ở trong Bí cảnh đã bại lộ thân phận bị Tam u Lão Ma truy sát, suýt nữa đã chết. Mộng Tuyền rời khỏi Bí cảnh liền không biết tung tích, có lẽ biết được tình huống, khẳng định chạy xa khỏi Ngư Dương quốc.
- Theo bên ngoài đồn đãi, lần này người thu lợi lớn nhất trong Cửu u Bí Cảnh là Vô Song, cấp cao duy nhất còn sống sót. Một mình hắn liền chiếm được ba thứ bảo vật trên Cửu u Đài, hơn nữa sớm tiến vào cửa truyền tống, rất có khả năng tiến vào Huyết Nhật Điện thần bí không rõ.
Hoàng thúc dò hỏi Dương Phàm:
- Chuyện tiến vào hạch tâm Cửu u cốc, chúng ta cũng không đi qua. Xin hỏi Dương dược sư lời đồn này có phải thật hay không?
- Đúng vậy, ta cũng không dự liệu được.
Dương Phàm bình tĩnh nói, trong lòng lại kinh ngạc. Không ngờ tới Cửu U qua đi kết quả sự tình lại như vậy. Nhưng ngẫm lại cũng coi như hợp lý, dù sao Vô Song là cấp cao duy nhất trốn thoát trong Bí cảnh, bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió cũng không kỳ quái.
- Còn nữa, Dương dược sư, còn có người phỏng đoán ngài có thể là người thu hoạch gần với Vô Song nhất. Bởi vì ngài ẩn nhẩn khiêm tốn làm người ta không nhìn thấu.
Hoàng thúc đột nhiên nghĩ tới gì đó liền nói.
Dương Phàm cười cười không để ý. Sự thật thế nào lại có mấy người biết?
- Trác Kinh đã chết. Thanh Nguyên Tông có có phản ứng gì?
Sắc mặt Dương Phàm nghiêm nghị, rốt cuộc bắt đầu hỏi vấn đề mình quan tâm nhất.
Trác Kinh chính là người đoạt xá trọng sinh, trước khi đoạt xá càng là người vừa trùng kích Nguyên Anh cấp cao. Sau khi tiến vào Bí cảnh liền trực tiếp đột phá đến Kim Đan, thực lực vô cùng đáng sợ. Người này là đệ nhất nhân người mới Thanh Nguyên Tông, được xưng là người kỳ tích. Hắn đã chết, Thanh Nguyên Tông sẽ bỏ mặc chẳng quan tâm tới? Mà Dương Phàm là thủ phạm lớn nhất chém giết Trác Kinh, ở trước mặt tam đại tông môn truyền thừa xa xưa Ngư Dương Quốc, lực lượng cá nhân của Dương Phàm vẫn thật nhỏ bé.