Dương Phàm bế quan ở hố sâu không đáy này hai năm, thẳng đến một ngày mớ mắt. ánh mắt sáng ngòi tráng lệ như mặt trời mới mọc nơi chân trời.
Ti ti...
Hắn chậm rãi phun ra một hơi. quang yên ba màu từ từ phun ra, bắn ra một vệt sáng mờ ba màu rực rỡ huyễn lệ, ở phía trên trời xanh vạn dặm tạo thành một cẩu vồng to lớn tráng lệ.
Trong hư không phạm vi mười vạn dặm đột nhiên sinh ra một cồ áp lực to lớn chấn động khiến quy thân lui tránh.
Cũng may phạm vi mười vạn dặm này sớm tại lúc giải phong ấn hai năm trước đã bị san thành đất bằng.
Trong lúc Dương Phàm bế quan tu luyện ở nơi đây, nơi này mơ hồ trờ thành một vùng cấm địa, không người dám đụng chạm.
Sau khi hắn phun ra một hơi xong, hào quang đẩu trời nhộn nhạo phía chân trời, đồ sộ xinh đẹp giống như tiên cảnh.
Vô hình trung, một cỗ sinh cơ tinh khiết tự nhiên sinh ra trên mảnh đất khô cẳn này.
Nhiều năm sau, nơi này một mảnh lục ý sinh cơ, trờ thành một nơi non xanh nước biếc.
Sau khi giải phong ấn tầng thứ hai, mặc dù Dương Phàm có thể hấp thu rất ít pháp lực nhưng vẫn như cũ khiến hắn từ vẫn Hoa sơ kỳ tấn chức đến vẫn Hoa trung Kỳ.
Hai tầng phong ấn khiến Dương Phàm trong mấy năm ngắn ngủi vượt qua một giai vị nhỏ. Điêu này thật sự khó tin, nhưng phiêu lưu cũng thật lớn.
Sau khi tấn chức vẫn Hoa trung kỳ. trong cơ thể Dương Phàm đã xảy ra một ít biến hóa.
Thủy Hồn Giới như trước là một vùng hài dương màu lam mênh mông, chỉ là hơi nổi lên hào quang ba màu.
ở phía trên, hào quang màu đất của Địa Hồn Căn càng thêm dày. mơ hồ trở thành một vùng đại địa, lơ lửng trên Thủy Hổn Giới.
ở phía trên Địa Hồn Căn lại dựng dục một đoàn lục cầu trong suốt, phía trên hào quang ba màu nở rộ như hoa sen.
Đoàn lục cẩu trong suốt kia một nửa khảm trong Địa Hồn Căn, kết nối cùng Thủy Hồn Giới, một nửa khác lại được hào quang ba màu trên đinh đâu làm dịu.
Chợt nhìn vào, giống như một bảo vật màu lục trong suốt được bao phủ bói hào quang năm màu.
Đây là vẫn Hoa trung kỳ. tráng quan huyễn lệ như hoa nờ, rụng động lòng người.
Từ đoàn lục cầu trong suốt ở trung tâm lộ vẻ mòng lung mơ hồ. hào quang ba màu phía trên, Địa Hòn Căn và Thủy Hôn Giới phía dưới đêu có thể trông thấy rõ ràng.
Mà khác biệt với vẫn Hoa sơ kỳ, đoàn Liên Hoa Tam sắc kiabay dựng lên cao, Địa Hồn c ăn vững như đại địa, Thủy Hồn Giới càng thêm mênh mòng.
- vẫn Hoa trung Kỳ là thỏi khắc đánh chắc cơ sở. sau khi ta về Bắc Tần phải lĩnh ngộ một đoạn thời gian dài. Tuy nhiên, vẫn Hoa hậu kỳ lại là một cảnh giới vô cùng đặc thù mà huyên diệu.
Con mắt. thân thể Dương Phàm ở dưới ánh mặt trời mới mọc hiện ra đồ sộ xinh đẹp vô hạn, giống như sự vật tốt đẹp nhất thế gian, mị lực vô hạn.
vẫn Hoa trung kỳ tuyệt đối là giai đoạn Dương Phàm tu luyện Tiên Hồng Quyết có mị lực lớn nhất.
Bất kỳ nữ nhân nào, ánh mắt đẩu tiên nhìn đến Dương Phàm đều có khá năng lập tức yêu hắn.
Bởi vì, xinh đẹp là thứ mà bất kỳ sinh linh gì đều theo đuổi.
Cho dù Dương Phàm thu liễm khí tức cũng không thể hoàn toàn che giấu vẻ huyễn lệ tráng quan của cảnh giới này.
- Ta nên trở về Bắc Tần rồi.
Thản hình Dương Phàm nhoáng lẻn một cái. biến mất.
Đối với hắn hiện nay mà nói. Ngay lập tức thuấn di ngàn dặm căn bản không thành vấn đê. hơn nưa cực kỳ thoải mái.
Tuy nhiên, trước khi đi Dương Phàm đi hoàng cung Đại Tầnmột chuyến.
Đám người Hàn Kỳ. Tần Vong đang xây dựng lại hoàng cung Đại Tần.
- Ngươi muốn giúp đỡ Tần Vong trở thành Tần Hoàng đế?
Dương Phàm khẽ chấn động.
Nên biết. Tần Vong là đối đầu của Tần Tuấn khi còn sống.
- Trước khi chết. A Tuấn đã hiểu ra hết thảy.
Ánh mắt Hàn Kỳ dẩn dẩn mờ mịt:
- Không biết Dương đạo hữu có hứng thú nghe một đoạn chuyện xưa hay không?
- Chuyện xưa? Tốt nhất khôngnẻn quá dài.
Dương Phàm khẽ cười nói.
Lúc Hàn Kỳ quan sát đánh giá Dương Phàm, trong lòng kinh ngạc không thôi.
Dương Phàm giờ phút này trẻnngười có một vẻ nho nhã tuấn mỹ không thể hình dung, hoàn cảnh quanh thân tựa như chìm trong ý cảnh ángmây đó nơi chán trời tráng quan mỹ lệ.
“Chẳng lễ Dương Phàm này tu luyện công pháp mị hoặc nào đó?”
Ý niệm này chọt lóe trong đầu Hàn Kỳ rồi biến mất.
Bởi vì loại đẹp này ở trên người Dương Phàm đến từ tự nhiên, ý cành to lớn hùng vĩ, tràn ngập một loại dương cương, cùng vẻ âm nhu của công pháp mị hoặc bình thường là hoàn toàn tương phán, về mặt trinh tự khôngbiết chênh lệch bao nhiêu.
- Tần Tuấn, Thượng Quan Phi, còn có ta đã từng được coi là “Kinh đò tam tú”. Mà lúc trước, Yên Ninh chính là mỹ nữ tuyệt sắc đệ nhất Tân đô. Ta cùng Tân Tuấn là bạn tốt, cũng là mưu thần dưới tay hắn, lại đồng thời thích nàng này. Nhưng bới vi giới hạn bới thân phận, tình yêu của ta đổi với Yên Ninh thủy chung chôn sâu dưới đáy lòng, ngược lại trợ giúp Tân Tuấn lấy được nàng. Thẳng đến cái ngày Yên Ninh cùng Tần Tuấn đính hôn, nàng mới âm thảm đua khắn thêu thô lộ với ta. Nguyên lai, người Yên Ninh chán chinh yêu thích lại là ta.
Ánh mắt Hàn Kỳ rang động, than thớ.
- Ha ha, Dương mỗ từng nghe nói Hàn tiên sinh là kinh đô đệ nhất mỹ nam năm đó. Nho nhã tuấn tú, giành được vô số thiếu nữ thầm mến.
Dương Phàm tự nhiên cười nói.
- Kinh đò đệ nhất mỹ nam?
Hàn Kỳ chua xót cười:
- So với Dương đạo hữu giờ phút này. lại thất sắc rất nhiều.
Dương Phàm nghe vậy bỗng nhiên ngẩn ra. hắn không phát hiện ý cảnh hiện tượng trên người mình Bởi vì tu luyện Tiên Hồng Quyết. hết thảy tuân theo tự nhiên, cũng không cố ý để lộ ra.
- Bởi vi giới hạn của thản phận, lại thêm Tần Tuấn tri ngộ cùng tài bồi đổi với ta, ta cùng hắn là huynh đệ tốt nhất. Tần Tuấn khi đó. tính cách của hắn vẫn rất hiển hòa.
- Hiền hòa?
Bất kể thế nào. Dương Phàm cũng không thể đem Tần Hoàng ngang ngược bá đạo cùng hai từ “Hiền hòa” liên hệ cùng nhau.
- Tuy nhiên sau khi tiến vào hoàng tộc. Yên Ninh lại tự sát mà chết. Tần Tuấn đối với nàng yêu chán thánh sâu sắc, đan xen cùng hối hận, chi trong một Ngày tính tình đại biên!
Hàn Kỳ hít sâu một hơi:
- Ngày đó. toàn bộ kinh đô, máu nhuộm trời xanh!
- A Tuấn bảo tồn thật tốt thi thể Yên Ninh, phát lời thể độc. nhất định phải hỗi sinh Yên Ninh, cho dù mở ra Tiên Tânbảo tàng cũng sẽ không tiếc.
- Đây chính là nguyên nhân Tần Tuấn giết huynh trướng, lên ngôi hoàng đế. không tiếc tất cả mọi giá cũng phải mớ Tiên Tân bảo tàng?
Dương Phàm thở dài thật dài.
Hắn tuyệt đối không nghĩ tới Tần Tuấn dĩ nhiên là một người tinh thảm như thế.
- Trong cuộc đời A Tuấn chi yêu một mình Yên Ninh, cho dù hậu cung ba ngàn phi tử cũng không đến một Ngày, Ngay cả con cháu đều không muốn.
- Phàm là có thần tử khuyên hắn lập phi, đều giết không tha!
Dương Phàm nghe đến đó, cũng hơi động dung.
- Có thể nói. Tần Tuấn vốn là một người hoàn mv cực kỳ. vô luận xuất thân, thiên phú. ngộ tính, tướng mạo đều có thể nói là tuyệt đinh. Khuyết điểm lớn nhất của hắn chính là dùng tình quá sâu, quá chuyên nhất!
Trong mắt Hân Kỳ ứng đỏ. phảng phất như lại nhìn thấy Tần Tuấn thời kỳ “Tần đô tam
tú”.
Dùng tình quá sâu. quá chuyển nhất!
Dương Phàm trầm mặc.
- Sau khi A Tuấn hiệp trợ Tiên Tần Thủy Hoàng phong ấn Cửu u Ma Đế, hết thảy đều hiểu ra.
Hàn Kỳ hơi ngưng một chút:
- Hắn lưu lại cho ta ba điều di ngôn.
-ồ?
Dương Phàm nổi lên một chút hứng thú.
- Thứ nhất, bảo ta đem Thiên Nhất Hồn Thủy cùng Hoàn Hồn Pháp Đàn giao cho ngươi, hỗi sinh Yên Ninh cùng Tiểu Hân. Hắn thậm chí nhờ ta hỗ trợ chuyền lời. xin lỗi Dương tòng sư. hết thảy đều là hắn tự làm tự chịu.
- Xin lỗi?
Dương Phàm khó có thể tin. Đây mới là Tần Hoàng chân chính, đã từng đệ nhất nhân vũ lực đệ nhầt Đại Tần?
- Thứ hai, hắn dặn ta chiếu cố Yên Ninh thật tốt. bất kể thế nào đều phải làm được, nếu không hắn chết không nhắm mắt.
Hàn Kỳ nớ nụ cười, nhưng lại biểu tình tự thẹn, lệ nóng doanh tròng.
Dương Phàm lại động dung.
- Thứ ba. giúp Tần Vong kế thừa ngôi vị hoàng đế. Ngôi vị hoàng đế này vốn nên thuộc về hắn.
Hàn Kỳ vẻ mặt bình tĩnh nói.
Ba điểu di ngôn khiến trong lòng Dương Phàm chấn động mạnh, nhấc lẻn sóng gió ngập
trời.
Thật lâu sau, Dương Phàm rốt cục mớ miệng, sống mũi cay cay, thanh âm trầm thấp nói:
- Ta có thể đi tế bái phần mộ hắn một chút không?
- Đương nhiên có thể.
Trong thanh âm khàn khàn của Hàn Kỳ lộ ra vẻ vui sướng cùng cám kích sâu sắc, khom người nói:
- Mời Dương tông sư.
Dường như Bởi vì có người tán thành sự tồn tại của Tần Tuấn khiến Hàn Kỳ vô cùng ngạc nhiên vui mừng.
Huống chi, người này còn là tông sư đinh nhất Đại Tần hiện giờ.
Một khi Dương Phàm có thểbái tế Tần Tuấn, cũng tán thành sự tồn tại của hắn.
Như vậy ngày sau Tần Tuấn lưu lại trong sử sách sẽ Không phải là danh tiếng xấu.
Hàn Kỳ nhìn thản hình cao lớn này, không khỏi khảm phục sâu sắc: Có lẽ, đây mới là tông sư chân chính.
Ba Ngày sau!
Bái tể phần mộ Tần Tuấn xong xuôi, Dương Phàm rốt cục bước trên đường trở về Bắc Tần.
Trước khi đi, Dương Phàm lệnh lực lượng bộ lạc tiềm tàng của Thiên Cơ Các hiệp trợ Tần Vong củng cố địa vị.
Đồng thời, Dương Phàm viết một phong thư đến Thiên Vũ Châu, khiến Vò Hầu cổ bảo ủng hộ địa vị của Tần Vong.
Trên thực tế. chỉ cần một câu nói của Dương Phàm, hắn đứng sau lưng Tần Vong. Mười tám lộ chư hâu Đại Tản sẽ đêu phục tùng, không dám làm trái
Một năm sau.
ở Thanh Giang Hà dòng nước chảy xiết. Ngư Dương quốc.
Một nam nhân mặc cẩm bào thanh ngọc từ trên trời hạ xuống mánh đất này.
Từ sau khi trận chiến phong ma, giới hạn cao nhất tu tiên của tất cả các khu vực trên Đông Thắng Đại Lục đêu tăng lên một hai cành giới nhỏ.
Tỷ nhu Bắc Tần. hiện nay tu vi cao nhất là Hóa Thần trung kỳ.
Dương Phàm có thểm khí vận gia thân, có thể áp chế tu vi ở trình tự Hóa Thần hậu kỳ.
- Ha ha ha... Ngươi rốt cục trờ lại Ngư Dương rồi!
Một giọng nói già nua ôn hòa từ trong Thanh Giang Hà truyển đến. cũng rất nhanh hiện ra một lão già tóc lam.
Dương Phàm vừa mới hạ xuống đã bị Hà Lạc phát hiện.
Không thể không thùa nhận, cảnh giới của Hà Lạc này thật là quỷ thần khó lường.
Trong mắt Dương Phàm lóe ra hào quang năm màu. nhìn xuống Thanh Giang Hà, không khỏi ngạc nhiên thán phục nói:
- Nguyên lai Hà Lạc đạo hữu dĩ nhiên là hồn sông này, Thản sông của Thanh Giang Hà.
- Thần sông thì không dám nhặn, ta chỉ là vì sông này mà sinh ra.
Hà Lạc ha ha cười.
Thản sông là chi Thần linh cai quán các con sông trong truyền tHuyết.
Lấy cảm quan của Dương Phàm giờ phút này. có thể phát hiện Hà Lạc cùng Thanh Giang Hà to lớn này là một chinh thể.
Hoặc là nói, Hà Lạc là một bộ phận của Thanh Giang Hà, là linh hồn của sông này.
Thử nghĩ, lịch sử của một con sông có thể ngược dòng đến niên kỷ xa xôi dường nào?
Lịch sử của Thanh GiangHà hoàn toàn có thể dõi ngược về đến thời kỳ thượng cổ.
Đồng thời, sòng này thòng đến Hoàng Thiên Hà tại Đại Tần.
Cũng khó trách Hà Lạc bác học như thế. trên biết thiên văn dưới biết địa lý.
Hà Lạc cười ngoắc tay. gọi Dương Phàm cùng nhau tiến vào Hà Uyên Đình.
- Dương đạo hữu tiềm lực không thể đo lường a, không ngờ nhanh như vậy liền tiến vào Thông Thiên tam giai. Nghĩ đến Ngày sau vô địch một giới cùng không phải là xa.
Hai người rất nhanh trò chuyện với nhau.
Lẩn này. Dương Phàm không nhìn thấy lão yêu.
- Vì sao không thấy Hỗ đạo hữu trở về?
Hà Lạc ngạc nhiên nói.
- Hắn lại giống như lần trước, linh hồn ngủ say.
Dương Phàm cũng biết việc này. thở dài thật dài:
- Chứng này rất khó cứu trị. trước tiên để hắn ngủ say trăm năm, ta lại ra tay cứu trị. Thời gian ngủ say càng dài. sau khi tinh dậy hắn sẽ có thực lực càng mạnh.
Nguyên lai vào lúc chữa trị Địa Mạch Chi Tích. Yêu Long Hoàng từng đua Hồ Phi đến Tiên Đạo Tông, phần thán của Dương Phàm từng đến kiểm tra.
- Đúng rồi. lần này ngươi trở về Bắc Tần cùng là vừa lúc. Bời vì nay mười ba nước Bắc Tân lại sinh loạn.
Hà Lạc cười nói.
- Sinh loạn?
Dương Phàm khẽ giật mình, hắn ròi Bắc Tần cũng đã được hai ba trăm năm rồi.
- Nghe nói vào một trăm năm trước, tiền bối của Man di cửu tộc tại Ngoại hải vực đi Thánh điện Khổng tước, khiến thực lực Tây Nhạc tăng mạnh. Một thời gian trước, bộ phận binh lực của Tây Nhạc man di đã tấn công mười ba nước Bắc Tần...