Lý Kình cũng không nghĩ tới. một trận khiêu chiến khí thế hùng hổ lại kết thúc nhanh như vậy.
Trương Băng nẳm trên mặt đất. hồi lâu cũng không đứng lên, sắc mặt cực kỳ âm lãnh, ánh mắt nhìn phía Dương Phàm vẫn không phục cùng nghi ngờ.
Mình bại như thế nào?
Đến giờ Trương Băng còn không nghĩ ra.
Hắn rõ ràng cảm giác, trong khoảnh khắc đối chường với Dương Phàm, pháp lực của đối phương cũng không hơn mình.
Nhưng ly kỳ là chường kình của mình bị suy yếu giám bớt một cách khó hiểu, mà lực lượng của đối phương đột nhiên tăng vọt, nháy mắt thương nặng đánh bay hắn.
Hắn ngàn suy vạn đoán lại khôngbiết được, Tiểu Luân Hồi Chường của Dương Phàm đã tới viên mãn như V, khống chế lực đạo cực kỳ xảo diệu.
ít một phần lực tuy có thể chiếm thượng phong nhưng không thể khiến hắn bị mất chiến
lực.
Nếu nặng một phần, lại có thể thương đến tính mạng.
Cho dù trong khiêu chiến, bất kể sinh tử. nhưng Dương Phàm còn không muốn gây ra động tĩnh quá lớn. khién người chú ý.
Ngục tốt chung quanh xem cuộc chiến vốn hung phấn bừng bừng, chuẩn bị xem một hồi long tranh hổ đấu. cuối cùng vẻ mặt thất vọng, đều tản đi.
Điểu này cũng đạt tới mục đích của Dương Phàm, mặc dù thủ thắng nhưng không khiến người chúv.
- Chúng ta đi nơi khác nhìn xem.
Dương Phàm cùng Lý Kình rời đi, đi quanh tầng Luyện Ngục đáng sợ nhất của Thiên La Ngục, quen thuộc môi trường.
Là ngục tốt, bọn họ chẳng những phải phụ trách trông coi nhà giam của mình, còn phải chấp hành nhiệm vụ tuần tra.
Trừ ngục tốt ra. cửa mỗi một tầng đều đóng rất nhiều tiên binh, thi thoảng sẽ có tu sĩ châp pháp tới tuân tra giám sát.
Đổi tượng chủ yếu giám sát không phải là tù phạm mà là đốc tra đám ngục tốt này có làm hết chức trách hay không.
Mà ngục tốt chủ yếu phụ trách trông coi tù phạm, hai bên đều làm hết chức trách.
Ngay khi Dương Phàm cùng Lý Kình rời đi không lâu.
- Người phi thăng... Ngươi tên là gì? Nếu nguyện ý. bán công tử có thể giúp ngươi cướp lấy vị trí Đội trường.
Sau cửa sổ truyền ra thanh âm công tử áo tím Tể Lâm.
- Vì sao ta phải tin tưởng ngươi?
Trương Băng lộ vẻ đê phòng.
Dựa theo lệ cũ, rất nhiều tù phạm sờ dĩ có thể chạy trốn, đa phần đều là liên quan đến việc lợi dụng ngục tốt.
Phương phập lợi dụng ngục tốt, đon giản là dụ dồ về lợi ích.
- Ha ha. Bản công tử ở nơi này đã vài trăm năm, nhàm chán buồn tẻ. càng thích xem một chút việc vui. Nếu tin tưởng, công pháp trong ngọc giản này. còn có một lọ uần Tiên Đan có thể khiến ngươi trong mười năm tu vi tăng mạnh, đủ có thể chiến thắng người kia. trở thành Đội trướngmới.
Tề Lâm lại cười nói.
- Nhưng, trong tay ta cũng không có chìa khóa.
Trương Băng nghiến răng, thầm hận lúc trước lão già thấp bé kia vì sao đem vị trí Tiểu đội trướng ngục tốt cho Dương Phàm.
- Đơn giản, bản công tử còn cần một ấm trừ.
Tê Lâm tuơi cười sáng lạn.
Mà Lãnh Kiếm Phong đệ tử chân truyền của Cửu Kiếm Môn trong cùng nhà giam số chín hờ hững nhìn hết thảy, không nói một lời.
Nửa tháng sau.
Trương B ăng thương thế mới khói tới tìm Dương Phàm, nói với hắn: Tể công tử phái hắn đi chuãn bị một ấm trừ.
Dương Phàm tự nhiên không dám chậm trễ, ba người vẻ mặt đề phòng đi tới trước cửa
sổ.
Sau khi Trương Băng đưa trừ vào, Tẻ Lâm thưởng cho hắn một lọ tiên đan cùng một quả ngọc giản.
Sau khi nhận được hai vật này. ánh mắt Trương Băng lạnh lùng ác liệt, đào qua trên người Dương Phàm.
- Hai người các ngươi đi trước tuần tra.
Sau khi Dương Phàm đuổi Trương Băng và Lý Kình đi.
- Xin hỏi Tể công tử muốn lưu lại mình ta nói chuyện. có chuyện gì chi giáo?
Dương Phàm lạnh nhạt nói.
- Ta đã ban cho nguời kia tiên đan cùng một bộ công pháp, đủ làm cho tu vi tăng mạnh trong thời gian ngăn. Ngươi không sợ mất chức Đội trường ngục tốt?
Khóe miệng Tể Lâm hơi lộ vẻ cười đùa nói.
- Vậy xin hỏi Tề công tử. có cách hay nào trợ giúp Phiền mỗ giữ được vị trí Đội trướng?
Dương Phàm cười nói.
Tề Lâm nao nao. Biểu hiện của Dương Phàm cũng không lo lắng, hơn nữa thật thán nhiên.
Dựa theo tinh lý, hắn hẳn là hết sức lo lắng, cẩu xin mình giúp đỡ mới đúng.
- Ha ha. ở đây bản công tử cùng có một bộ công pháp cùng một lọ tiên đan. Hiện tại ngẩm cho ngươi, có thể khiến cho tu vi ngươi tiến triển không thua người kia, đến lúc đó lại có trò hay đê xem.
Tề Lâm cười nói.
- Xin lỗi. Phiền mỗ đối với vị trí Đội trướng, cùng không ham thích.
Dương Phàm lắc đẩu rời đi.
Nhìn bóng lung hắn ròi đi, Tể Lâm hết sức bất ngờ. rồi sau đó ý vị thảm trường nói:
- Người này chi sợ không đơn giàn a...
Làm ngục tốt, hết thảy bình thường, trong thời gian này Thiên La Ngục cũng không xảy ra chuyện lớn gì.
Dù sao loại chuyện vượt ngục cùng cướp ngục, cũng là cực kỳ hiếm thấy.
Nháy mắt. gần muời năm trôi qua.
Thông qua giao lưu cùng ngục tốt khác và tu sĩ chắp pháp của Thiên La Ngục, Dương Phàm có hiểu biết nhất định về Thiên giới.
Thiên giới là thế giới bản nguyẻn sinh ra sau khi hồn độn sơ khai.
Địa vị rương đương với Thiên giới, còn có Minh giới.
Phật giới cùng Tiên giới gắn liền với Thiên giới đều là thế giới sinh ra sau này, địa vị hơi tháp. Nhưng đông dạng cường giả như mây. gân với không gian thượng giới cao đăng.
Thiên giới chia làm hai khu vực lớn: Nội Vực cùng Ngoại Vực.
Ngoại Vực chính là Tinh Hà thế giới nơi Dương Phàm giờ phút này.
Nội Vực cũng là nơi căn nguyên trung tâm nhất của Thiên Giới - Tinh Thiên thế giới.
Ngục tốt cùng tu sĩ chấp pháp của Thiên La Ngục vị trí cũng bình thường, chi nghe nói qua truyền thuyết của Tinh Thiên thế giới, tình huống cụ thể cũng không biết nhiều.
Mà Ngoại Vực Tinh Hà. tổng cộng chia làm tám đại tinh vực.
Mỗi một tinh vực đều có hàng vạn tinh hệ.
Mỗi một tinh hệ đều tồn tại hàng vạn ức tinh cầu.
Lấy ngay Lưu Sa Tinh Hệ nơi Thiên Thần Tinh này làm ví dụ. là một trong mười tám vạn tinh hệ của Thiên Phương đại tinh vực.
TrongLưu Sa Tinh Hệ, tinh cẩu như Thiên Thần Tinh ít nhất có mười vạn ức viên.
Thiên giới Tinh Hà thế giới rộng lớn vô cùng, thậm chí còn có rất nhiều khu vực không biết chua thăm dò đến.
Đối với tình huống trên Thiên Thần Tinh, Dương Phàm biết đến Tam tông tứ tộc danh tiếng lừng lẫy.
Ý nghĩa như tên, đây là ba tông phái đứng đầu. bốn gia tộc siêu cấp.
Bọn họ đều là bá chủ trên Thiên Thần Tinh.
Đương nhiên phía trên Tamtôngtứtộc còn có T inh Quán chí cao vô thượng.
ở trên mỗi tinh cầu, Tinh Quân chính là người thống trị cao nhất trên danh nghĩa.
Tinh Phủ nơi ở của Tinh Quán, thế lực trái khắp toàn bộ tinh cẩu. có quan hệ ràng buộc với Tam tông tứ tộc, kiêm chế lẫn nhau.
- Thiên Thần Tinh ở Tinh Hà thế giới nhỏ bé như thế: mà ta giờ phút này ở Thiên Thần Tinh, cũng đồng dạng nhỏ bé. Thực lực Chân Tiên thượng vị, Kim Tiên vượt qua ta đếm không xuể...
Trong lòng Dương Phàm thẳm than.
Nhưng là trong lòng hắn vẫn tràn ngập ý chí chiến đấu.
Trong mười năm gần đây, trừ chấp hành nhiệm vụ. đại đa số thời gian Dương Phàm đều dùng thôi diễn khẩu quyết Luân Quả Kỳ.
Nhưng đây cũng không phải là một nhiệm vụ đon giản.
- Luân Quá Kỳ... cần chân chính tiến vào tử vong và Đại Luân Hồi, hiểu rõ sinh tử; vượt qua sinh tử; nắm giữ sinh tử...
Dương Phàm chờ mong đối với cành giới tiếp theo mành liệt trước nay chưa từng có.
Sau Luân Quả KỲ còn có mấy cành giới, có một phương hướng đại khái, lộ vẻ mơ hồ.
Điều này mang đến cho hắn lòng tin càng lớn. một ngày nào đó, hắn có thể bước lên đinh của thượng giới, bễ nghễ Tinh Hà vô ngân, ngạo thị vô tận thế gian.
Mười năm này. Trương Băng cùng Ly Kình ở cùng một chỗ. ngẫu nhiên làm chân chạy việc cho tội phạm trong nhà giam. Mỗi một lẩn. hai người đều phải mượn chìa khóa của Dương Phàm.
Sau khi được đến ưu đãi, cũng phân chia cho Dương Phàm một phần ích lợi.
Dương Phàm cái gì cũng không làm. lại vẫn có được ích lợi. Trương Băng cùng Lý Kình tự nhiên có chút không cam lòng.
Trên thực tế. Dương Phàm căn bán không thèm để ý đến tiên Thạch hạ phẩm này.
Nên nhỏ hắn từng chiếm được rất nhiều tiên Thạch cực phẩm trong Huyết Nhật Điện.
Tiên Thạch của thượng giới là một loại tiền thông dụng.
Càng là tiên Thạch hiếm có, giá trị càng cao.
Một trăm khối tiên Thạch hạ phảm, mới có thể đổi được một khối tiên Thạch trung phẳm.
Một ngàn khối tiên Thạch trung phẩm mới có thể đổi được một khối tiên Thạch thượng phẩm.
Một vạn khối tiên Thạch thượng phấm mới có thể đổi được một khối tiên Thạch cực phẩm.
Nói cách khác, một khối tiên Thạch cực phẩm có thể đổi được mười ức tiên Thạch bình thường.
Sau khi hiểu được giá cả của một khối tiên Thạch cực phẩm, Dương Phàm mới bừng tinh đại ngộ VÌ sao lúc trước ở trong Tàng Tinh Điện, Ngay cả cao tăng Niệm Từ, nữni Tiếu tiên tủ đều không thể khắc chế được hấp dẫn, cuối cùng bói vậy mà mất mạng.
Nên biết trong Tàng Tinh Điện kia, chứa tiên Thạch cực phẳm chồng chất như núi.
ở Thiên Thần Tinh, tiền thòng dụng vẫn là tiên Thạch hạ phẩm.
Dù sao nơi cao tầng đến đâu, tiền lưu thông bình thường cũng chẳng qua là trung phẩm, thượng phẩm.
Tính toán một chút, Dương Phàm phát hiện số tiên Thạch mình có cho dù là mua mười, một trăm Thiên Thân Tinh đêu là dư dả.
Nếu là không có thực lực tương ứng. cho dù mua một viên tinh cầu cùng là uổng công, không thể chân chinh thống trị.
- Bảo vật chân chính trong Tàng Tinh Điện kia cũng không phải là tiên Thạch, mà là pho phật điêu thủy tinh kia.
Dương Phàm nghĩ đến pho phật điêu thủy tinh trong Tàng Tinh Điện.
Trên phật điêu thủy tinh kia có khắc ức vạn phật văn phật lý, có kỳ hiệu thanh tâm trấn
ma.
Tuy nhiên với tu vi cùng trình tự của Dương Phàm, còn xa khôngthể tìm hiểu bí mật của phật điêu này.
Nhoáng một cái. lại hơn mười năm trôi qua.
Dương Phàm thôi diễn Luân Quả Kỳ có tiến triển mới.
Cảnh giới của hắn chẳng những bước nửa bước vào Luân Quả Kỳ. ngay cả công pháp khẩu quyết đều hoàn thành bày tám phần mười.
- Cho ta thêm một trăm năm, nhiều nhất năm trăm năm là có thể hoàn thành công pháp khẩu quyết, trong ngàn năm bước vào Luân Quả Kỳ.
Trong lòng Dương Phàm chờ mong.
Hon nữa tính ra, sau ngàn năm chính là lúc hắn khôi phục tự do.
Một Ngày này. vào lúc tuần tra lao tù theo lễ thường.
Bá
Thản hình Trương Băng nhoáng lẻn một cái. chắn trước mặt Dương Phàm:
- Phiên đạo hữu. Cách lần trước khiêu chiến ngươi, đã qua hai mươi năm.
Hai mươi năm?
Dương Phàm bừng tinh, đại ngộ.
Khiêu chiến cấp trên là có hạn chế. tối thiểu là hai mươi năm mới có thể khiêu chiến một
- Nói như vậy. trong lòng ngươi vẫn không phục, còn muốn khiêu chiến Phiền mỗ?
Dương Phàm hơi nghiên ngẫm nói.
- Đúng vậy.
Truơng Băng quát lạnh một tiếng.
Rất nhanh hắn lại tìm người công chứng, mười mấy ngục tốt ở trước nhà giam số chín quan sát.
Trên người Trương Băng tản ra một cỗ khí lạnh đáng sợ. khiến ngục tốt bình thường cảm thấy bất an sâu sắc.
- Ha ha. Trương Băng này chẳng những hoàn toàn chuyển hóa thân thể tiên linh, tu vi còn đạt tới Chân tiên nhất trọng đinh, cách Chân Tiên nhị trọng chỉ một bước.
Tiểu đội trướng ngục tốt nhà giam số tám cười ha hà nói. trong mắt tràn ngập chờ mong.
Những người khác đều xoa tay. hưng phấn không thôi.
Bồng
Hai bóng người nhoáng lẻn một cái. giao kích cùng một chỗ.
Tình hình giống hệt hai mươi năm trước lại xày ra.
Đẳng Đẳng Đẳng—
Dương Phàm bị đẩy lui. kêu một tiếng đau đớn, bản tay bị ngưng kết một tầng băng sương, sắc mặt trắng bệch hiển nhiên bị thương không nhẹ.
̀m... Phốc
Trương Băng lại bị một chưởng đánh bay, văng vào lẩu các màu vàng, kêu thảm một tiếng, phun ra một búng máu.
- Điểu này sao có thể...
TrươngBăngbị thương nặng, mất chiến lực. còn nói năng lộn xộn:
- Không... Không có khá năng...
Đám ngục tốt quan sát trận chiến đều sửng sốt, sau đó lập tức giải tán.
- Quá không ý nghĩa.
- vẫn kém còi như vậy.
- Thật thất vọng...
Hai tù phạm trong nhà giam số chín: Tề Lâm cùng Lãnh Kiếm Phong, trong mắt đồng loạt lóe tinh quang.
Đặc biệt là Tẻ Lâm kia, vẻ mặt khiếp sợ cùng khó hiểu.
Sau khi tràng phong ba kết thúc.
- Các hạ cũng không phải một ngục tốt đơn giản, vì sao không hợp tác cùng Tể mỗ. Chẳng lẽ thật sự muốn tiếp tục ở lại lâu dài trong địa phương quỷ quái này?
Ánh mắt Tẻ Lâm lóe ra nhìn chằm chằm Dương Phàm.
- Ha ha. ở lại địa phương này. có gì không tốt? Phiền mỗ thật đúng là thích nơi này.