Lại nói. cảnh giới lúc này không thuộc bản thân hắn, lại càng không phải Hoán Nha hậu kỳ chân chính. Bằng không coi như Hoán Nha trung kỳ, ít nhất cũng khống chế được một Thái Hu Huyễn Th.ấn.
Vào lúc này, Dương Phàm tâm thần mệt mỏi, không có sức khống chế Thái Hư Huyễn Thần, càng không cách nào phát huy uy năng chân chính, bằng không trực tiếp bóp chết hai Vương hầu rồi.
- Chẳng qua, tuy rằng không giết được hai người, nhưng giết một người, vẫn có thể làm được.
Dương Phàm vừa chuyển lời. đột nhiên mờ mắt. chợt lóe hàn quang.
Bùm
Một tay Thái Hư Huyễn Thần mạnh mẽ vung lên, ném Lục Vân Hầu ra mấy trăm dặm.
Cứ thế hắn rảnh được một tay.
̀m!
Hai bàn tay khổng lồ hợp một chỗ. hung hăng kẹp Kỳ Uyên Hầu ở giữa.
- A...
Kỳ Uyên Hầu phát ra một tiếng kêu thảm, lập tức thất khiếu đổ máu.
May mà Thái Hư Huyễn Thần không phải thực thể chân chính, bằng không chi muốn hình thể kia, có thể bóp chết hắn như một con kiến.
-Chá đi...
Dương Phàm hai mắt hóa thành Kim ô. Thái Hư Huyễn Thần hai tay bùng lên một đoàn lửa ánh vàng, bao bọc Kỳ Uyên Hầu.
Sau khoảng khắc, Kỳ Uyên Hầu phát ra tiếng la càng thêm thảm thiết, rít gào phát ra từ linh hồn.
Thái Hư Thiên Hóa đổt cháy vạn vật thế gian, thân thể hắn chi trong nửa khắc hóa thành hư vô. Toàn thê linh hồn cũng đò rực. duy trì một lát liền trở về yên tĩnh chết chóc.
Lục Vân Hầu ở ngoài mấy trăm dặm, thấy tình thế không ổn, hóa thành một đoàn mây không ngừng run lên, sớm thoát khòi chiến trường, chạy ra xa xa.
Bịch!
Sau khi Dương Phàm giết Kỳ Uyên Hẩu, thân hình kiệt sức, ngã trên mặt đất.
Còn Thái Hư Huyễn Thần cũng hóa thành Hoán Thiên Nha, co rút vào thần thức hải Dương Phàm, lúc này trở nên ảm đạm.
Luc Vân Hầu đã bay ra mấy ngàn dăm. thấy tinh hình này. thân hình chơt ngừng, có chút
• * * ữ ằ - J O'
tính toán.
"Dương Phàm đã kiệt sức, hiện giờ ta đi tới, hoàn toàn có thể giết hắn, cướp đoạt Hoàng Long Quan."
Lục Vân Hâu tim đập mạnh.
-Hừ.
Dương Phàm lạnh mắt liếc hắn, chậm rãi đứng dậy, nâng đoạn kiếm Vô Song, lẩm bẩm:
- Vô Song, hiện giờ ta đă tiến vào tuyệt cảnh, hẳn là có thể sừ dụng một chiêu đó...
- Có thể, nắm chắc năm phẩn mười giết chết Hợp Thể Kỳ. về phẩn cảnh giới Thần Hư, nắm chắc chín phẩn mười, một kiếm diệt sát.
Đoạn kiếm Vô Song ngâm vang sáng ngời, phóng ra một cỗ khí thế xem thường cái chết.
Khi Dương Phàm nâng đoạn kiếm, Lục Vân Hầu chi cảm thấy một cỗ hơi lạnh xông thẳng linh hồn.
"Hai người này rổt cuộc là cái quái vật gì? Một chiêu kế tiếp là gì, Ngay cả Hợp Thể Kỳ ba bậc Thông Thiên cũng có khả năng chém giết?"
Lục Vân Hầu nghe được đối thoại cùa hai người, sợ đến sắc mặt trắng bệch, lập tức độn đi, không dám quay đầu.
Chạy mau!
Hắn nào còn dũng khí gì, lập tức chạy trối chết.
Lục Vân Hầu cũng từng nghĩ qua. hai người này có phải đang hù dọa minh. Nhưng cảm giác cỗ khí tức từ vong vừa bao phủ, làm cho hắn không hề có chút nghi ngờ nào.
Hắn lại không nghe đến Vô Song nóinửa câu sau:
- Nếu như không giết được kẻ địch, hai người chúng ta sẽ cùng nhau ngã xuống.
Chỉ là khi hắn vừa nói, phát hiện Lục Vân Hầu đã chạy trốn mất bóng, biến mất khỏi phạm vi công kích.
Bùm!
Dương Phàm té trên mặt đất. miễn cưỡng dùng đoạn kiếm chống đỡ.
Đồng thời, hắn nhắm mắt lại. ngồi xuống điểu tức, khôi phục nguyên khí.
Trong quá trinh Dương Phàm đả tọa, mấy chục vạn tu sĩ Võ Hầu cổ Bảo cũng không dám động.
Vừa nãy ngay cả Vương hầu cảnh giới Thần Hu cũng một chết một trốn, bọn họ nào dám
động tâm tư gì.
Ước chừng nửa canh giờ sau, Dương Phàm khôi phục một hai phẩn nguyên khí tâm thần vẫn mệt mỏi vô cùng, đứng lên, phát tứ chi chết lặng.
- Thi triển Thái Hư Huyễn Thần, tàn phá thân thể đáng sợ như vậy, may mà vừa nãy ta đã cường hóa thân thể...
Dương Phàm lẩm bẩm, ánh mắt chuyển về phía Võ Hầu cổ Bảo.
- A...
Tu sĩ trên Võ Hầu cổ Bảo sợđến sắc mặt trắng bệch.
Vù!
Dương Phàm thân ngồi xếp bằng, bay về phía Võ Hầu cổ Bảo.
- Đại nhân, ngài có chi thị gì?
Hoàng Võ Dương cùng nam tử áo đen khom người nói.
- Truyền tổng trận, Tiên Đạo Tông.
Dương Phàm thoáng suy yếu, nói ra sáu chữ.
- Vâng vâng vâng.
Người Võ Hầu Cổ Bảo lập tức nhường ra một con đường.
Hoàng Võ Dương suy nghĩ một chút, đánh bạo nói:
- Đê tiêu nữ tử dẫn đường cho ngài.
Nàng xem thấy thân thể Dương Phàm tổn thương, duới chân kéo dài ra một mảnh ánh sáng đỏ, đưa Dương Phàm tiến vào điện thiết đặt truyền tống trận ở Võ Hầu cổ Bảo.
Trước khi Dương Phàm bước vào truyền tống trận, Hoàng Võ Dương nói:
- Lẩn này Võ Hầu cổ Bảo gặp phải tập kích. Tiên Đạo Tông cũng không có chi viện, sợ rằng bên kia...
- Ta biết.
Dương Phàm gật đẩu.
Nói đến Tiên Đạo Tông, Hoán Thiên Nha cùa hắn liên tục lung động, có thể thấy được âm mưu lân này nhăm vào khôngphải chỉ là Hoàng Võ Hầu.
Thiên Võ Châu, hai đại thế lực chù vếulà: Tiên Đạo Tông cùng Hoàng Võ Hầu.
So sánh lại, thực lục Tiên Đạo Tông càng mạnh hơn. Mà nay đánh lén Võ Hầu cổ Bảo liền cho hai đại Vương hầu. như vậy Tiên Đạo Tông sẽ đối mặt kẻ địch thế nào?
Oong—
Truyền tổng trận chóp động tia sáng, Dương Phàm biến mất khòi Võ Hầu cổ Bảo.
Sau khoảng khắc, hắn ở Tiên Đạo Tông, hiện thân trên một mật địa Lăng Đinh Tiên Phong trọng thứ tám.
Vừa hiện thân, Dương Phàm cảm ứng được một cỗ khí tức cực không hài hòa.
Ẳm'
Đột nhiên, toàn Lăng Đinh Tiên Phong nan lên, dường như gặp phải đòn nặng nề.
Dương Phàm hoảng hốt. phát hiện bầu trời Lăng Đinh Tiên Phong có ngàn vạn đạo độn quang xuyên qua, đệ tử trong môn qua lại vội vàng.
Đồng thời, hắn cảm ứng được một cỗ khí tức Chí Bảo Long Khí.
Trên bầu trời Lăng Đinh Tiên Phong, một người trung niên uy nghiêm mặc áo bào cổ cao quý, trên người xoay quanh một con rồng thân số mệnh màu tím xanh, giống như một thân nhân.
Sau khi Dương Phàm hiện thân, chiếc nhẫn có rồng thần uổn lượn trong tay trung niên áo bào cô này, đột nhiên sinh ra cảm ứng.
Oong ong
Chiếc nhẫn rồng uốn lượn, phát ra một tiếng rồng ngậm, long khí huyển bí bàng bạc thông thấu trời đất.
Dương Phàm thất kinh: Một trong CửuNgũ Chí Bảo Long Khí, Bàn Long Giới.
Tnang niên áo bào cổ này, bất luận thanh thế khí tức đều vượt xa cường giả Thần Hư, lại thêm Chỉ Bào Long Khí, ép toàn bộ Lăng Đinh Tiên Phong khó thở nổi.
Đồng thời, phía sau trung niên áo bào cổ, còn có năm cỗ khí tức tương xứng với bọn người Lục Vân Hầu.
- Trấn Đông Hầu, lần gặp mặt truớc đã là năm trăm năm, hai người chúng ta còn phẩm trừ chơi cờ. Không ngờ rẳng gặp mặt lẩn này, ngươi lại dẫn năm lộ Vương hầu đánh Tiên Đạo Tông ta.
Một tiếng nói già nua truyền đến từ Lăng Đinh Tiên Phong trọng thứ chín, đó là B ạch Vũ Lão Tiên.
Ánh mắt Dương Phàm đảo qua bên ngoài Lăng Đinh Tiên Phong, người tu tiên rậm rạp. xếp thành đại quán trăm vạn, cưỡi mây đạp gió, xông đến che trời che đất.
Hắn không khỏi hít một hơi lạnh, Trấn Đông Hầu lại dẫn năm lộ Vương hầu. đại quân trăm vạn tu sĩ đánh Tiên Đạo Tông.
Lúc này, toàn bộ Lăng Đinh Tiên Phong đều bị vây quanh.
Đây là đại kiếp nạn như lời Bạch Vũ Lão Tiên?
Trong lòng Dương Phàm thẩm than, truớc đội hình hùng mạnh chua từng có này, nếu không có việnbinh khác, Tiên Đạo Tông chỉ có một đường chết.
Trấn Đông Hầu dẫn dắt năm đại Vương hầu, đại quân trăm vạn tu sĩ, đội hình hùng mạnh bao vây Lăng Đinh Tiên Phong. Dương Phàm cũng cảm thấy lo lắng cho số mệnh sắp tới Tiên Đạo Tông.
Trong tẩm nhìn, người tu tiên hiện lên từ tầng mây một mảnh rậm rạp. ngập trời ngập đất. khí thế hùng hồn.
Đại quán trăm vạn tu sĩ. không phải chiến tranh Ngư Dương Quốc hay tu tiên giới Bắc Tẩn có thể so sánh được.
Đại quân tu sĩ này. đều do cường giả bậc cao tạo thành. Tu sĩ Kim Đan là đơn vị cấu thành cơ bản nhất, cường giả Nguyên Anh là lực lượng trung tâm nòng cốt. Còn cường giả Hóa Thần là lục lượng cao cấp. Tu sĩ cấp ThôngHuyển trờ lên, là lực lượng mũi nhọn quyết định, toàn trận chiến tranh, tu tiên.
So lại, Lăng Đinh Tiên Phong cũng có trăm vạn đệ tử môn đồ, đã có sáu phẩn là tu sĩ cấp thấp, đa số đệ tử đều không có kinh nghiệm tác chiến.
Không nói con sổ tu sĩ cơ sỡ. chỉ là con sổ cường giả Thần Hư đặt chân đinh cao Đại Tần để so sánh.
Bên phía Trán Đông Hẩu. có năm lộ Vương hầu, đều là cường giả Thần Hư. cộng thêm chính hắn, đã năm.
Huống chi. Trấn Đông Hầu này là Vương hầu đặc thù có được Chí Bảo Long Khí cùng huyết mạch hoàng tộc Tiên Tần, thực lực hơn xa cường giả Thần Hư bình thường, bằng không cũng không có cách nào thống lĩnh nhiêu lộ Vương hâu khác.
Mà toàn Tiên Đạo Tông, theo Dương Phàm biết, đạt tới cảnh giới Thần Hư chỉ có Đại trường lão Bạch Vũ Lão Tiên.
Vù vù vù ầm ầm âm-
Đúng lúc này. phía Trấn Đông Hầu đã phái ra mấy vạn tu sĩ, từ xa công kích Lăng Đinh Tiên Phong. Ngàn vạn ánh sáng hoa lệ từ bốn phương tám hướng đánh lên trên Lăng Đinh Tiên Phong.
Lăng Đinh Tiên Phong có cửu trọng, mỗi một trọng đều có tu sĩ chấp pháp trấn thủ. lập tức hoặc áp dụng phòng ngự. hoặc liền phản kích.
Luân phiên công kích duy trì một lát. mấy vạn tu sĩ phía Trấn Đông Hầu nhanh chóng lui
lại.
Hiển nhiên, đây chỉ là một lần thử.
- Đệ tử môn đồ Tiên Đạo Tông tuy đa phẩn chua từng trải qua thực chiến, nhưng tố chất tông hợp rất cao. mạnh hơn một chút so với tướng tượng.
Trong năm lộ Vương hầu, nữ tu duy nhất, một mỹ phụ đẩu đội mũ phượng, trang phục hoa lệ lạnh nhạt nói.
Nàng này là nữ tử duy nhất trong mười tám lộ Vương hầu Đại Tần. có tên Phượng Thanh Hầu. tu vi tuy rẳng xếp sau năm lộ Vương hầu, lại là quán sư tác chiến lẩn này.
Nàng không trực tiếp tham dự tác chiến, nhưng tọa trấn hậu phương, đồng thòi điều động binh lực khắp nơi.
- Dù sao cũng là đệ nhất tông Đại Tần, mặc dù là đệ tử không trải qua thực chiến, cũng là tinh anh trong cùng cấp bậc. Mà lão phu hứng thú nhất, lại là Thiên Lan Tiên Trận trong truyền thuyết ở Lãng Đinh Tiên Phong.
Một lão già lông mi trắng ăn mặc mộc mạc, vuốt râu cười, mắt hiện tinh quang.
- Ha ha, Thiên Lâm Hầu ngươi là tông sư trận pháp tiếng tăm lừng lẫv Đại Tần, lần này Trấn Đông Hầu cho ngươi tới chính là vì trợ giúp công phá tiên truyền thuyết kia. Bằng không, cũng sẽ không đê Kỳ Uyên Hầu thay vị trí của ngươi đánh Võ Hầu gia tộc.
Một Vương hầu tướng tá khôi ngô cười ha ha nói.
Phượng Thanh Hầu cùng Thiên Lâm Hầu đều là Vương hầu có tài nghệ đặc thù.
Dưới Phượng Thanh Hầu chi huy, đại quán tu sĩ lẩn lượt phát động công kích Lăng Đinh Tiên Phong ở những góc độ khác nhau. Khi thì công kích xa xa, khi thì phái Hóa Thần đại tu sĩ đánh lẻn như chóp, giết vào trong tông môn.
Dĩ nhiên, Tiên Đạo Tông cũng có Hóa Thần đại tu sĩ tọa trấn, công kích bình thường cũng có thể ứng phó, tối đa lộ ra chút hoảng loạn.
Thế tiến công Ngày càng sắc bén hung mãnh, ánh sáng pháp thuật khắp cả bầu trời, bao phủ mấy ngàn dặm phạm vi Lăng Đinh Tiên Phong, lâu không tiêu tán.
Dưới công kích một đợt tiếp một đợt, Tiên Đạo Tông dẩn dẩn rơi vào hạ phong, bị vây ở trạng thái cực kỳ bị động.
Chánh đạo đệ nhất tông, không gì hon cái này. Bản hầu còn chưa vận dụng một phần tư binh lực. liền làm bọn họ luống cuống tay chân.
Phượng Thanh Hầu khẽ vuốt tóc, giọng nói ngọt ngào, lại bình thản trầm ổn.
- Ha ha! Chờ các Vương hầu chúng ta phát động công kích, chính là lúc Tiên Đạo Tông diệt môn...
Một vị Vương hầu thanh niên cười ngạo nghễ.
- Nếu như không xây ra điểu gì bất ngờ, Tran Đông Hầu có thể kiềm chế Bạch Vũ Lão Tiên, như vậy tất cả đều sẽ rất thuận lợi.
Phượng Thanh Hầu ánh mắt binh thản, thần thức của nàng lúc nào cũng quan tâm tình hình chiến đấu.
Dương Phàm ngồi trên núi trọng thứ tám, nhắm mắt khôi phục nguyên khí. Cảm quan của hắn cũng nắm giữ toàn bộ tinh hình chiến đấu.
- Dương đại ca. rốt cuộc tìm được huynh rồi.
Một đạo mây sáng phóng tới, một nữ tử tuyệt mv thanh tú bước xuống, đúng là Dương Tuệ Tâm.
- Muội muội, muội có tham dự chiến đấu phòng ngự hay không?
Dương Phàm hòi.
- Sư tôn không cho, muội chỉ có nhiệm vụ truyển lệnh...
Dương Tuệ Tám mím môi. ánh mắt kiêng nghị nói:
- Thế nhung muội nhất định, phái tham gia, bảo hộ nhà của mình.
Nàng khác với Dương Phàm, tu luyện hơn hai trăm năm ở Tiên Đạo Tông, có cảm tinh sâu đậm với nơi này.
Dương Phàm khẽ gật đẩu, thớ dài:
- Chi tiếc tâm thân pháp lực của huynh còn phải khôi phục trạng thái đinh, cần thời gian nửa Ngày.
Ngay lúc hai người nói chuyện, một đạo uy năng Phần Thần mạnh mẽ ép tới.
̀m ầm ầm!
Lực Phán Thần đánh xuống tu sĩ trong mấy dặm gần đó, chi trong nháy mắt. mấy chục tu sĩ Hóa Thán dưới Phần Thân oanh kích, hôn phi phách tán.
- Hóa Thần đại tu sĩ đánh lén.
Dương TuệTâmhừnặng một tiếng, sắc mặt trắng nõn xẹt một tia đó ứng, kinhhô.
Lúc này, tọa trấn trọng phong thứ tám là Lam Ngọc Tiên Tử, cũng là sư tổ Nam Cung Hạm, lúc này mới phản ứng lại, lập tức vận chuyển lực Phần Thần kiểm chế tên Hóa Thần đại tu sĩ kia.
- Tuệ Tâm, muội bị thương?
Dương Phàm vội đứng dậy, phát hiện Dương Tuệ Tâm duới công kích Phần Thần của tên Hóa Thần đại tu sĩ vừa rồi. tâm thần hơi bị thương, cũng không đáng ngại.
Dương Phàm cẩm tay nàng, một cỗ mát lạnh truyển qua, Dương Tuệ Tâm cảm thấy tâm thần tổn thương lập tức khôi phục.
- Muội ở đây đừng đi đâu. để đại ca báo thù cho muội.
Dương Phàm tay cẩm đoạn kiếm Vô Song, bỗng nhiên nhắm mắt lại.
- Đại ca. huynhlà...
Dương Tuệ Tâm vừa lên tiếng, phát hiện thân hình Dương Phàm dùng một phương thức quy thần khó lường biến mất.
Phốc!
Hóa Thần đại tu sĩ đang chiến đấu với Lam Ngọc Tiên Tử, đột nhiên cảm giác không đúng. Còn không chờ hắn phản ứng lại, nửa thanh đoạn kiếm xuyẻn thấu qua ngực.
- Làm sao mà...
Tên Hóa Thần đại tu sĩ kia thân hình lảo đảo, vẻ mặt kinh hãi không hiểu.
Bịch!
Thi thể hắn rơi xuống đất, trước khi chết, vẻ mặt còn duy trì kinh ngạc cùng không cam lòng.
- Là ngươi...
Lam Ngọc Tiên Tử nhìn chằm chằm Dương Phàm cầm trong tay đoạn kiếm, cảm thấy không rét mà run, vẻ mặt khiếp sợ.
Nàng khó mà tin được. Dương Phàm là một tiểu tu sĩ Hóa Thần, làm sao một kiếm miễu sát Hóa Thần đại tu sĩ.
Giết tên Hóa Thần đại tu sĩ xong, Dương Phàm không coi ai ra gì, bay về chỗ cũ, nhắm mắt điểu dưỡng.
Trên trọng phong thứ tám, người thấy được cảnh này cũng không ít, lập tức sĩ khí tăng
vọt.
- Thực lực thật đáng sợ. hắn làm sao giết được Hóa Thần đại tu sĩ kia?
- Nghe nói hắn là đại ca của Tuệ Vũ Tiên Từ, trường lão vinh dự mới nhất tông môn mấy trăm năm gần đây.
- Cái gì, trên trọng phong thứ tám lại có cao thủ bậc này.
Phượng Thanh Hầu tọa trấn hậu phương, kinh hô biến sắc.
- Xảy ra chuyện gì?
Mấy Vương hâu khác hỏi.
- Vừa phái Hóa Thần đại tu sĩ đi đánh lén trọng phong thứ tám, lại bị người ta một kiếm giết chết.
Phượng Thanh Hầu vẻ mặt kinh ngạc nói. thần thức của nàng cũng đang quan sát Dương Phàm khoanh chân ngôi.
- Trọng phong thứ tám?
Các vị Vương hầu đều nhìn về phía trọng phong thứtám Lăng Đinh Tiên Phong, ánh mắt nhanh chóng tập trung trên người Dương Phàm.
- ỏ, trên thân người này có khí tức Chí Bảo Long Khí.
- Chí Bảo Long Khí? Nhất định là Hoàng Long Quan, hóa ra là kẻ này.
Rất nhanh, các Vương hầu xác nhận được thân phận Dương Phàm.
- Lại phái mấy mấy cường giả đi thửxem.
Trong đó một Vương hâu thanh niên lạnh nhạt nói.
Vù vù!
Không lâu sau, lại có hai Hóa Thần đại tu sĩ giết tới trọng phong thứtám.
Cùng lúc dùng hai Hóa Thần đại tu sĩ tập kích, đây mới là lẩn đầu.
Thoáng cái, trọng phong thứtám thừa nhận áp lực to lớn.
Rất nhanh, uy năng Phần Thần mạnh mẽ lan tới gần phía Dương Phàm.
- Muốn chết!
Dương Phàm tay cẩm đoạn kiếm, không vung lên. dùng danh nghĩa đoạn kiếm Vô Song phát động Thiên Nhân Nhất Kích.
Trong hư không hiện lên hai tia chóp màu đò nhạt lạnh lẽo.
Phổc phổc!
Hai Hóa Thần đại tu sĩ. bị kiếm ý vô thượng xò xuyên qua thân thể. thần hồn bị diệt.
Lúc này, mấy đại Vương hầu đều nhìn rõ toàn quá trình, vẻ mặt khiếp sợ.
- Không bằng để ta đi gặp hắn.
Thanh niên Vương hầu kia lạnh nhạt nói.
- Không được, ngoại trừ ta cùng Thiên Lâm Hầu, ba vị Vương hầu các người làm chủ lực cuối cùng, tiến hành trùng kích quyết định. Lúc này thực lực Tiên Đạo Tông bị hao tôn không lớn. không thích hợp ra trận.
Phượng Thanh Hâu ngăn cản thanh niên Vương hầu.
Sau đó nàng lại hạ lệnh:
- Trọng phong thứ tám tạm thòi liệt vào cấm địa, không cẩn công kích.
- Người này tạm ghi vào cường giả Thần Hư ẩn nấp trong Tiên Đạo Tông, chờ thời cơ thành thục lại định đoạt tiếp.
Trong lời nói Phượng Thanh Hâu mang theo mệnh lệnh không thê kháng cự.
Mấy ngàn dặm trên cao, gió thổi phấp phới.
- Bạch Vũ Lão Tiên, xưa khác nay khác, giao tình là giao tình. Nếu ngươi không hợp tác cùng bán hầu, như vậy sẽ chỉ có con đường chết.
Tran Đông Hầu một thân áo bào cổ, quanh người xoay quanh một con rồng thần sổ mệnh, sổ mệnh bàng bạc câu thông thiên địa, dưới long khí rít gào. thanh thế tăng vọt.
- Vậy bẩn đạo muốn xem thử, không gặp năm trăm năm, thực lực của ngươi đã tăng lên bao nhiêu?
Phất trần trong tay Bạch Vũ Lão Tiên vung lên, không nhanh không chậm nói.
- Nghe nói Bạch Vũ Lão Tiên ngươi nửa chán bước vào ba bậc Thông Thiên, hôm nay Tân Quang Diệu ta muốn lĩnh giáo một chút.
Trấn Đông Hầu dứt lời. uy năng tinh thần hùng hồn bàng bạc. hòa lẫn cùng long khí uy năng kinh thiên, chém ra một con rồng dài tím xanh.
Thân hình Bạch Vũ Lão Tiên từ từ bay lùi. phất trần trong tay nhẹ nhàng khẽ vung lên. hóa giải công kích Trấn Đông Hầu.
Các vị Vương hầu phía duới đều bị thanh thế như vậy hấp dẫn.
- Không hổ là Trấn Đông Hầu, thực lực cùa hắn là mạnh mễ nhất trong tất cả Vương
hầu.
Thanh niên Vương hầu thán phục nói.
- Kỳ thật, còn có một vị Trấn Viễn Hầu. chẳng qua vẫn co đầu rút cồ ở cực Bắc...
Thiên Lâm Hầu thấp giọng cười nói.
Trấn Đông Hầu công kích, thanh thế hùng hồn, kinh, thiên quỷ thần. So sánh lại, Bạch Vũ Lão Tiên phiêu dật tụ nhiên, ôn hòa như dòng nước.
- Bạch Vũ Lão Tiên này thật không đơn giản, chi bằng một thanh phất trần, đã có thể chống lại Trấn Đông Hầu có Chí Bảo Long Khí.
Phượng Thanh Hầu ánh mắt trầm tĩnh, thoáng có phẩn kinh ngạc.
- Xem ra trên phương diện tu vi cảnh giới, Bạch Vũ Lão Tiên có thể nói đệ nhất nhân trong cảnh giới Thần Hư Đại Tần. Lời đồn hắn nửa bước vào Hợp Thể Kỳ. cũng không phái là không lửa sao có khói.
Một vị Vương hâu khác trâm giọng nói.
Trên trọng phong thứ tám, Dương Phàm đang đả tọa đương nhiên cũng đang xem chiến, trong lòng hắn âm thâm giật minh:
"Tu vi Bạch Vũ Lão Tiên sâu không thể lường, đặc biệt lực thần hồn to lớn như biển, không nhìn ra sâu cạn."
Đột nhiên, hắn nghĩ đến B ạch Vũ Lão Tiên từng nói một câu:
"Nếu không phải không bỏ được Tiên Đạo Tông, ta làm sao ở lại Đại Tần, ít nhất năm trăm năm trước nên đi tới Ngoại Hải Vực rộng lớn hơn."
Pháp lực thần thông của Bạch Vũ lão tiên khiến cho mọi người nơi này đều rất kinh thán! Băng vào một cây phất trán bình thường cũng có thể chống đỡ Chí bảo Long Khí Bàn Long Giới của Trấn Đông Hầu mà không bại.
Huống chi. tên Trấn Đông Hầu này có được huyết mạch cao quy của hậu duệ Tiên Tẩn. thực lực mạnh mẽ hơn những Vương hâu bình thường một bậc. Cường giả Thân Hư binh thường căn bản không phái là đối thủ của hắn.
- Ha ha ha, Trấn Đông Hầu, hòm nay ngươi chi cần không thể chiến thắng được bẩn đạo thì nếu muốn tiêu diệt Tiên Đạo Tôngđãtruyền thừa vô sổ năm cũng không dễ dàng như thế!
Cây phất trần trong tay Bạch Vũ lão tiên khẽ phất lên. trong hư không hình thành một Thái Cực Đồ bát quái, hai màu xanh trắng quanh quẩn, hoàn toàn hóa giải long khí thanh thế kinh thiên.
Khi hai đại cường giả đinh nhất quyết thư hùng, đại quán trăm vạn tu sĩ phía dưới chung quy cũng chua từng hoàn toàn buông tay chém giết.
Phượng Thanh Hầu tọa trấn ở phía sau. chi huy các lộ đại quản đâu vào đấv. cũng tăng thế công lẻn một chút.
Từ lúc đầu chỉ có mấy vạn tu sĩ tiến công cho tới lúc sau, khi có tới mười mấy vạn tu sĩ chiến đấu kịch liệt, Phượng Thanh Hâu càng chi huy càng trờ nên thuân thục, đổi với cũng có phản tích càng chính xác với thực lực của Lăng Đinh Tiên Phong.
Ngoại trừ Phượng Thanh Hầu và Thiên Lâm Hầu, ba Vương hầu phụ trách ba lộ quân khác đã có chút không nhịn nôi được nữa!
Trong mắt bọn họ. chiến đấu của những tu sĩ bình thường này căn bản vô cùng nhạt nhẽo. Nếu đê đám người mình gia nhập cuộc chiến thì không chừng có thể lập rức công chiếm Lăng Đính Tiên Phong.
- Tiên Đạo Tông không đơn giản như vậy! Hơn nữa trăm vạn đại quân này đều tới từ các vị Vương hầu, trước đây cùng chưa từng diễn luyện phối hợp. Bản hầu nếu nghĩ một người đồng thòi chi huy thì cũng cần một quá trình. Nếu trăm vạn đại quân này mù quang công kích, không không chế được hỗn loạn, hoặc là trong Tiên Đạo Tông còn đòn sát thủ nào nữa thì kế hoạch bao nhiêu năm qua của chúng ta sẽ thất bại trong gang tấc!
Phượng Thanh Hầu từ đầu tới cuối vẫn bảo trì sự bình tĩnh, bất động thanh sắc.
Thiên Lâm Hầu cũng phát hiện, theo thời gian trôi qua, sự chi huy của Phượng Thanh Hâu càng lúc càng như ý. Khi nàng chi huy ba mươi vạn đại quản đã khiến cho tu sĩ trên Lăng Đính Tiên Phong liên tiệp bại lui. Khí thế của phe Trân Đông Hâu lập tức đại chấn.
- Trăm vạn đại quân, chi cần chi huy được như ý năm mươi vạn thì đã có thể phá tan Tiên Đạo Tông. Bản hầu không mong xuất hiện sự hỗn loạn không chịu kiểm soát!
Trong đôi mắt Phượng Thanh Hầu lộ ra biểu tình tự tin và bình tĩnh.
Mà ba vị Vương hâu kia nghe thê. trong lòng tuy có không phục nhưng cũng không thê không thùa nhận bản lĩnh của Phượng Thanh Hâu.
Dù sao, muốn tiêu diệt gần trăm vạn đệ tử tối tinh anh ở Đại Tần của Tiên Đạo Tông, chi dựa vào vài vị Vương hầu là còn chua thể đủ được!
- Vô Song, ngươi chừng nào thì có thể khôi phục lại?
Dương Phàm cẩm Đoạn Kiếm trong tay. thấp giọng nói khẽ.
Tình huống của Vô Song vượt qua phạm trù V đạo của hắn. Hắn có thể bào trụ một mạng cho Vô Song nhưng nếu muốn để hắn khôi phục lại như cũ thi không thể nào làm được.
- ít nhất là mấy chục năm...
Vô Song truyền ra một tiếng thớ dài mỏng manh vô lực.
- Hiện giờ, Tiên Đạo Tòng đang gặp phải đại kiếp nạn chưa từng có. Chi bằng lực lượng của mình ta thì ngay cả một tên Vương hâu cũng không thê đối phó được...
- Ý tứ của ngươi là... cần mượn dùng lực lượng của ta?
- Đúng!
Dương Phàm gật đầu.
- Như vậy sẽ kéo dài thời gian khôi phục nguyên hình của ta, thậm chí suy yếu Kiếm đạo linh thể của ta. Nhung ngươi đã cứu ta một mạng, lẩn này coi như ta đáp lại ngươi một cái nhân tình!
Thanh âm của Vô Song có chút suy yếu.
- Chi tiếc trong khoảng thòi gian ngắn cả hai chúng ta đều không thể khôi phục lại đinh phong. Cho dù liên thủ với ngươi cũng không thể giết được Vương hầu, trừ khi sử dụng một chiêu kia.
Dương Phàm khẽ thờ dài.
- Ngươi làm sao biết ta gặp phải nguy hiểm mà vừa lúc chạy tới cứu ta một mạng!?
Vô Song đua ra nghi hoặc của minh.
Dương Phàm liền nói qua cho hắn về phán đoán và cảm ứng của mình.
- Vu Tôn?
Thanh âm của Vô Song lạnh nhưbăng!
- Khó trách sau khi trở thành sát thủ Thiên cấp ở Thiên Sát Các. ta luôn có cám giác không đươc tự nhiên, như không thực!
- Ta cảm ứng được sự tồn tại của Vu Tôn nhung không cách nào từ xa xúc phạm tới hắn được. Có lẽ chờ tới sau khi ta tấn chức Hoán Nha trung Kỳ, cùng ngươi liên thủ thì còn có thể nắm chắc vài phẩn.
Dương Phàm đưa ra ý nghĩ của mình.
- Nhất định phải chém giết người này! Cho dù phải trừ giá đắt hơn nữa!
Sát ý của Vô Song thậm chí còn mãnh liệt hơn cả Dương Phàm.
Hắn nắm giữ chính là lực lượng thuần túy nhất, không thể siêu việt được hệ thống lực lượng. So với hắn, khả năng chống lại Vu Tôn của Dương Phàm lại mạnh hơn.
Tầng thứ tám Lăng Đính Tiên Phong tạm thời chưa bị công kích gì. trờ thành một địa phương rất trống trải.
Thấy vậy, rất nhiều tu sĩ bị thương được đua lẻn tới chữa trị.
Thử nghĩ xem. đại chiến của mấy chục vạn tu sĩ. số người bị thương đâu chỉ có mấy trăm, mấy ngàn?
- ồ? Đúng rồi...
Ánh mắt Dương Phàm sáng lên. đứng dậy, sau đó nhắm mắt lại, hít sâu một hơi.
Sau một lúc, một mánh lục ý dịu dàng buông xuống toàn bộ tầng thứ tám của Lăng Đính Tiên Phong.
Chẳng những thế, trong tầng đất của tầng thứ tám này. một mảnh quangba màu đẩt cũng chữa trị và gia tăng thể chất cho những tu sĩ bị thương.
- Thương thế của ta khôi phục thật nhanh!
Rất nhanh, trong các căn phòng ở tầng thứ tám, những tu sĩ bị thương đều vô cùng ngạc nhiên vui mừng.
Trong quá trình này. Dương Phàm cảm giác được tốc độ khôi phục nguyên khí của mình cũng nhanh hơn rất nhiều.
sty
- Tuệ Tâm, ngươi liên hệ trưởng lão trong sư muôn, tất cả những người bị thương đều chuyển qua nơi này. Dù chi còn một hơi cũng đua tới đây!
Dương Phàm vội vàng nói với muội muội!
- Được, ta đi sắp xếp!
Dương Tuệ Tâm vui mừng nói:
- Không ngờ đại ca còn có đại năng bực này!
Chi một lúc, càng có thểm nhiều tu sĩ chạy tới tầng thứtám.
Dương Phàm khoanh chân, nắm mắt lại. vận chuyền Tiên Hồng Quyết, khiển cho cả tầng thứ tám này đều quanh quẩn một cồ lục ý dịu dàng. Ánh sáng từ trong tầng đất cũng phổi hợp trị liệu, cùng gia tăng thể chất.
Những tu sĩ bình thường bị thương nặng, chi cẩn ở lại tầng thứ tám này một lát thi tinh khí thần lập tức hoàn mãn, lực phòng ngự và thể lực bán thán cũng tăng lên nhiểu. lập tức ra ngoài tiếp tục chiến đấu.
Như vậy, thương vong tổn thất của Tiên Đạo Tông đã gần như giám thiểu một nửa, hơn nữa khá năng trường kỳ chiến đấu cũng tăng mạnh vài phẩn.
Đặc biệt, những tu sĩ bị thương hoặc sắp bị tử vong, sau khi khôi phục, gia nhập lại vào vòng chiến thì thực lực còn đáng sợ hơn.
- Thật vất vả cho Dương T rường lão!
Thân ở tầng thứ tám. vẻ cao ngạo và kinh ngạc trong mắt Lam Ngọc tiên tử đã biến mất. biến thành tràn ngập cảm kích và kính ý đối với Dương Phàm.
Thần ý cứu tử phù thương, dù là ở nơi nào đều được người ta tôn kính!
Huống chi. mỗi một khắc. Dương Phàm lại cứu chữa cho vô số sinh mệnh, góp sức cho Tiên Đạo Tông, tăng thêm hv vọng.
- Lam Ngọc Trường lão. ngươi đi hỗ trợ cho những tầng khác đi, nơi này cứ giao cho ta!
Dương Phàm thản nhiên nói.
- Nhưng...
Lam Ngọc tiên tử vừa mói chuân bị nói chuyện thì từ tâng thứ chín truyền tới một thanh âm chinh nhiên vang vang:
- Dương Trường lão, hành động của ngươi quá thực có thể cứu nguy toàn bộ Tiên Đạo Tông! Lam Ngọc Trưởng lão. bất kê thế nào ngươi cũng phải ở lại tầng thứ tám, bảo hộ Dương Dược sư. hộ pháp cho hắn.
Từ tầng thứ chín, một nam nhân khí vù hiên ngang, lưng đeo ba thanh bảo kiếm, ánh mắt lăng lệ có thản, tùy thòi đêu nắm chặt hết các biến động trên Lăng Đính Tiên Phong.
- Vâng, Chấp Pháp Trướng lão!
-VV
Lam Ngọc tiên tử lập tức đồng ý, ánh mắt kiên định, bay xuống đứng bén cạnh Dương Phàm, không rời một tấc.
-Người này là...
Dương Phàm chú ý tới nam nhân đang đeo ba thanh bảo kiếm sau lung ở tầng thứ chín.
Dương Tuệ Tâm vội vàng dùng thần niệm truyền âm nói:
- Hắn là Trượng lão có thiên phú cao nhất của Tiên Đạo Tông ta, đồng thời cũng là một cao thủ chuyên tấn công kiếm đạo. tất cả mọi người đêu gọi hắn là Tam Kiếm Trưởng lão! Nghe nói hắn từng một hơi chém giết ba gã Hóa Thần đại tu sĩ. được coi là đệ nhất nhân dưới cường giả Thần Hư ở Đại Tần! Chi tiếc, kiếm quyết hắn tu luyện cực kỳ ảo nghĩa, nếu muốn tấn chức cường già Thần Hư thi phái khó gấp mười lẩn những tu sĩbình thường! Đại Trướng lão nói cuộc đòi này hắn khó có thể tấn chức cảnh giới Thản Hư. trừ phi cải tu sang công pháp khác. Nhưng hắn vẫn khư khư cổ chấp, quyết không từ bó.
- Tam Kiếm Trường lão?
Dương Phàm cũng lưu ly tới người này. Mà đồng thời, hắn cũng cảm ứng được Đoạn Kiếm trong tay khẽ run rầy. bộ dáng như muốn động.
Có thể khiển Vô Song sinh ra chiến ý thì thực lực người này khẳng định, không tẩm thường.
Đúng lúc này, cuộc quyá đấu giữa hai đại cường giá đinh phong cũng xảy ra chuyền biến.
- Ha ha ha... Bạch Vũ lão đạo. ngươi nếu nghĩ thực lực của bản hầu và uy lực của Chí bảo Long Khí chi vẻn vẹn như thế thì đã hoàn toàn sai lẩm rồi!
Trấn Đông Hầu đột nhiên lùi lại một khoảng, tản mát ra một cỗ khí tức đặc biệt. Một mành long văn hai màu xanh tím bám vào quanh thân, khiến thê chất, tu vi của hắn được tăng phúc rất lớn. Một cỗ long khi đặc thù dung hợp với Chi Bảo Long Khí. bao phủ phạm vi cả ngàn dặm.
Càng đáng sợ chính là phần thần lực hùng hồn của hắn phá vỡ gông cùm xiềng xích của hư không vạn dặm, đột phá tới một vạn hai ngàn dặm... một vạn ba ngàn dặm... một vạn năm ngàn dặm...
Tinh thần uy năng của hắn so với Vương hẩu bình thường còn mạnh hơn một nửa.
Hống!
Trấn Đông Hẩu cách không vỗ ra một chướng, tử thanh long văn khí hóa thành một kiếm
hà.
Tiên cho!
Nó phá tan từng tầng phòng ngự trước người Bạch Vũlão tiên.
Sắc mặt của Bạch Vũ lão tiên đột nhiên đại biến, thản hình liên tiếp lui sau, lập rức rơi vào hạ phong, cũng không còn thong dong như trước.
- Đây chính là lực lượng huyết mạch truyền thừa Tiên Tần... Phóng nhãn Đại Tần. ngoại từ Võ Hầu gia tộc thì còn không có loại huyết mạch nào có thể khiến sức chiến đấu tăng nhiêu như vậy!
Theo Trấn Đông Hầu chiếm cứ thượng phong, chiến ý của mấy lộ Vương hầu cùng tăng nhiều.
Một cỗ long khí không thể nắm bắt từ trong thiên địa phóng lên khiến sĩ khí của tu sĩ phe Trấn Đông Hâu đại chấn. Thậm chí ngay cả tinh. thân, ý chí chiến đấu vô hình cũng được tăng lên vài phần. Đủ loại nhân tố có lợi đang rơi vào phe Trấn Đông Hâu.
- Không ổn!
Dương Phàm hô lên một tiếng. Hắn không ngờ khí vận lực của Chí Bảo Long Khí còn có hiệu quả tăng phúc vô hình trên phạm vi lớn như thế!
Thoáng chốc, chiến đấu xuất hiện tình trạng nghiêng về một bên. Chi vẻn vẹn bởi Trấn Đông Hầu dùng Chí Bảo Long Khí. lấy lực một người xoay chuyển đại cục.
- Phát động tổng tiến công!
Phượng Thanh Hầu ra lệnh một tiếng, mấy chục vạn đại quân hóa thành vô số hư ảnh, hào quang, bao phủ cả hư không!
Mà cô ta cũng chi để lại ba mươi vạn đại quản để trấn thủ phía sau.
Dưới sự tăng phúc của Chí Bảo Long Khí, khí thể Trấn Đông Hầu ngập trời, nhanh chóng giết tới Lăng Đính Tiên Phong.
- Tất cả tu sĩ lui về thủ trong Lăng Đính Tiên Phong, mờ ra Thiên Lan tiên trận!
Thanh âm của Tam Kiếm Truởng lão ở tầng thứ chín vang khắp trời.
Ngay sau đó. chi thấy toàn bộ Lăng Đính Tiên Phong có một tầng ánh sáng bảy màu lưu chuyển, hào quang sáng chói, chiếu rọi tới tận chân trời.
V*
- Phát đông sát trân!
_
Tam Kiêm Trưởng lão lại ra lệnh một tiêng. Chi thây ngàn vạn đạo câm chê được phát động. Vô số đạo lôi điện hội tụ, cuồn cuộn gào rít, trực tiếp đánh cho mấy vạn tu sĩ tiếp cận cháy đen thành bột mịn.
- Đây chính là Thiên Lan tiên trận
Thiên Lâm Hầu kinh hoàng.