Ầm
Dưới trọng lực khủng bố không thể kháng cự kia, hơn trăm tu sĩ nhất tề bị kéo rơi xuống đất, ngay cả Kim Đan bậc cao cũng không hề có lực phản kháng.
Chỉ có hai người là quái nhân tóc lam và nữ tu họ Liễu là chống cự được!
Nhưng nhìn linh quang run rẩy ngoài thân hai người này, hàm răng cắn chặt thì biết là họ đã vô cùng cố gắng.
Dương Phàm cũng không chân chính chống cự lại, bảo trì tu vi Ngưng Thần Kỳ, tùy theo mọi người rơi xuống mặt đất.
Khi hắn rơi xuống còn đưa tay ra đỡ Lâm Thành một cái, giúp hắn giảm chút lực rơi xuống.
Hống
Con quái thạch cao tới bốn năm mươi trượng kia lại gào lên một tiếng.
Chợt mọi người cảm giác trọng lực đặt lên người mình đã giảm xuống.
Sắc mặt Dương Phàm khẽ biến:
- Chẳng lẽ
Quả nhiên, quái nhân tóc lam và nữ tử họ Liễu đang giằng co trên không đột nhiên sắc mặt trắng bệch. Hai người cũng bị kéo rơi xuống đất.
- Đây là thạch quái đã hóa hình; tương đương Nguyên Anh Kỳ, những pháp thuật thần thông bình thường sợ rằng không thể làm gì được nó.
Nữ tử họ Liễu kinh hô một tiếng.
- Hai người chúng ta kiềm chế con thạch quái này, các ngươi giải quyết đám thạch quái kia đi.
Quái nhân tóc lam lôi lệ phong hành, trong miệng thốt ra một đoàn băng diễm màu lam như u hồn, lập tức đánh về phía thạch quái to lớn kia.
Lập tức một cỗ băng sương màu lam tràn khắp thân thể thạch quái này, ẩn ẩn có thể đóng bãng được nó.
Nhưng mà con thạch quái hai đầu bốn tay này lại đẫm chân mạnh một cái, đại địa lay động mãnh liệt, tầng tầng băng sương bong ra.
Nhưng quang diễm u lam kia lại như u hồn, bám trên thân thể nó, không ngừng thiêu đốt, âm hôn bất tán, hàn khí không ngừng lan tràn.
Dương Phàm thấy tình cảnh này, lâm vào động dung, thầm nghĩ:
- Thần thông này hắn là Băng Phách Hỏa độc môn của Băng Phách Tông.
Băng Phách Hỏa này khác hẳn những loại băng diễm khác, lại giống như liệt hỏa vậy, không ngừng thiêu đốt mục tiêu, âm hồn bất định.
Dương Phàm giờ phút này cảm ứng về loại băng diễm này, ngoại trừ thuộc tính đóng băng, đông lạnh, thì còn có một loại năng lực làm bỏng linh hồn.
Nhân cơ hội này, nữ tử họ Liễu lại không chế một kiện pháp bảo đỉnh cấp, không ngừng công kích con thạch quái này.
Chỉ là công kích của hai người vẫn không tạo thành thương tổn thực chất cho con thạch quái này.
Làn da của con thạch quái hai đầu bốn tay này lộ ra ánh sáng màu đỏ đồng, pháp bảo đỉnh cấp cũng khó có thể tạo thanh thương tổn đối với nó.
Hơn nữa, chỉ cần nó tùy tiện vung tay lên là khơi sơn liệt địa, một cái dẫm chân là như động đất bùng nổ.
Nó gào một tiếng, trọng lực cường đại lại tập trung vào mục tiêu, khiến đối phương di động vô cùng khó khăn.
Dương Phàm tận mắt thấy con thạch quái này tập trung ý niệm, đưa toàn bộ trọng lực đặt lên một tên Kim Đan bậc cao, điều này khiến tên kia lập tức nổ tung xác mà chết!
Lã quái nhân tóc lam và nữ tử họ Liễu đều vô cùng kinh hãi, vội vàng kiềm chế con thạch quái này, khiến nó không có tinh lực mà xúc phạm tới những tu sĩ khác.
Đám tu sĩ còn lại của bot lại phụ trách đổi phó với những con thạch quái có làn da màu đồng thiết còn lại.
Loại thạch quái này có tu vi tương đương Kim Đan Kỳ, thân thể cứng rắn như sắt thép, pháp bảo rất khó gây thương tổn, động tác lại nhanh như linh hầu, lực lượng rất cường đại.
Lúc đầu, phe tu sĩ rơi vào hạ phong, bị đánh cho chạy khắp nơi.
Nhưng trí tuệ của nhân loại cao hơn đám thạch quái này, nhanh chóng chia làm các đội. Mười mấy người một đội, một đội phụ trách khống chế, một đội phụ trách công kích.
Băng Phách Tông là một tông phái băng tu, pháp thuật khống chế rất cường đại, dù khó có thể đóng băng thạch quái nhưng lại có thể khiến chúng nó di động rất chậm rãi.
Mặc dù lực phòng ngự của đám thạch quái này vô cùng kinh người nhưng dưới sự không kích không ngừng của pháp bảo thì rốt cuộc cũng bắt đầu có thương tổn.
Ầm
Trong đó, một khối thạch quái bị phá toái, để lại một viên tinh châu màu vàng đất tinh mịn.
Dương Phàm cảm ứng được thổ linh lực trong viên châu này rất tinh thuần, trong lòng lại khẽ động.
Tuy nhiên, Thạch Thiên Hàn cũng đã tiến vào khu vực này, không ngừng liệp sát đống thạch quái ở những nơi khác, hắn cũng không cần phải nhúng tay vào.
Binh bại như núi lờ, đám tu sĩ Băng Phách Tông rất nhanh chóng áp đảo tình thế, diệt sát dần số thạch quái kia.
Đến cuối cùng, chỉ còn lại một con thạch quái hai đầu bốn tay nữa mà thôi.
Hai đại tu sĩ Nguyên Anh giao phong với con thạch quá này lộ ra bộ dáng rất khó khăn! Xem ra nếu muốn thắng được nó cũng không quá đơn giản.
Khi chúng tu sĩ Băng Phách Tông gia nhập cuộc chiến thì con thạch quái này lập tức bị bao phủ bởi quang hoa đầy trời.
Hống
Nó không ngừng gào rống.
Lúc này, từ trong bốn con mắt của nó phóng xuất ra một mảnh ánh sáng màu vàng đất.
- Không ổn!
Sắc mặt Dương Phàm đột nhiên khẽ biến, hô lên một tiếng, kéo lấy Lâm Thành bên cạnh, lập tức lao ra ngoài.
Gần như ngay sau đó, ánh sáng màu vàng đất kia nhộn nhạo, lan ra tầm mười trượng, quét ngang cả trăm trượng.
Thoáng chốc, phàm là những tu sĩ bị quét trúng thì thân thể đều cứng đờ, lập tức hóa thành thạch điêu.
Thạch hóa!
Sắc mặt của quái nhân tóc lam và nữ tử họ Liễu đại biến.
Gần như chỉ nháy mắt đã có mười mấy người bị thạch hóa.
Sau khi phát ra một kích kinh thiên này, con thạch quái này dẫm chân mạnh một cái, chấn vỡ tầng băng sương ngoài thân. Sau đó hắn giật lấy một gốc đại thụ dài tới mấy trượng, hung hăng quét về phía mọi người.
Hô
Kình phong cuồng tảo buộc mọi người chạy tản về bốn phía.
Nhưng chợt một cỗ trọng lực cường đại buông xuống, khiến cho tốc độ chạy trốn của mọi người giảm mạnh.
- Thạch hóaTrọng lực
Dương Phàm nhìn chằm chằm vào con thạch quái hai đầu bốn tay kia, trong mắt lóe ra dị sắc.
Mặc kệ là Thần thông thạch hóa hay là trọng lực, Dương Phàm đều cảm giác rất quen thuộc, đặc biệt là thạch hóa.
Hắn nhắm mắt lại, cảm thụ sự huyền diệu của cỗ trọng lực kia.
Chỉ là thần thông trọng lực của con thạch quái này vô cùng huyền ảo, đứt quãng, khi mạnh khi yếu, rất không ổn định khiến Dương Phàm không dễ hiểu được.
Thấy vậy, hắn chỉ biết triển khai cảm quan.
Hồn Căn dung nhập vào phiến đại địa, hắn càng hiểu rõ được thần thông trong lực của con thạch quái hai đầu bốn tay này.
"Nếu ta có thể ắm giữ thần thông này thì có thể buộc đối thủ rơi xuống mặt đất giao thủ với ta, thậm chí sử dụng tiếp thần thông thạch hóa
Trong mắt Dương Phàm lộ ra vẻ chờ mong và vui sướng.
Đặc điểm của Diễn Căn Kỳ khiến thực lực của Dương Phàm ở trên mặt đất vô cùng cường đại. Tất cả các loại năng lực của hắn đều được tăng phúc, hiệu quả thi triển thần thông vô cùng tốt, nhất là lực phòng ngự.
Lúc trước, khi đối thủ đã hiểu được điều này thường sẽ không giao thủ với Dương Phàm trên mặt đất, nhưng nếu có thể học được thần thông trọng lực
Đang khi Dương Phàm bắt đầu hiểu được sự huyền ảo của cỗ trọng lực này, từ phương xa đột nhiên lóe lên một đạo hồ quang như sao chổi, giống như một tia chớp, vô cùng tráng lệ thần bí.
Xuy
Hồ quang này chớp mắt đã bay tới trước mặt mọi người. Linh khí trong cơ thể đám tu sĩ nơi này đều trở nên hỗ loạn, công kích đều gần như đình chỉ.
Dương Phàm chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng kỳ dị đang bao phủ lấy khu vực này.
Trong hồ quang như sao chổi kia có thể thây được một nam tử mặc huyền y, với diện văn màu bạc bao quanh.
Nam tử này rất ưu nhã, điện văn quanh thân không ngừng lóe lên, vô cùng huyền bí.
Đồng thời một cỗ uy áp mạc danh kỳ diệu hình thành, khiến linh khí trong người đa số tu sĩ nơi này đều hỗn loạn, run rẩy, mơ hồ không chịu sự khống chế!
Chẳng những là chúng tu sĩ Băng Phách Tông mà ngay cả con quái thạch kia cũng bị quấy nhiễu.
phần là Thần thông pháp thuật đều bị quấy nhiễu, năng lượng các loại pháp lực run rẩy, không chịu khống chế!
Tâm Thần Dương Phàm vừa động. Nam tử huyền y này dường như hắn đã gặp qua khi hắn vừa tiến vào Cực Bắc này.
- Bắc Cực Từ Quang!
Quái nhân tóc lam và nữ tử họ Liễu kinh hô, sắc mặt kịch biến.
Chúng tu sĩ còn lại của Băng Phách Tông lại lộ ra vẻ kinh hoảng.
Mà sau khi nam tử huyền y này rơi xuống, thân thể vẫn lơ lửng giữa không trung, từ quang màu bạc quanh thân không ngừng lưu chuyển khiến người ta cảm giác được một sự cường đại.
Ý niệm Dương Phàm vừa động, Sinh Mệnh Lục Chủng co rút lại, khiến cho pháp lực trong cơ thể bình ổn trở lại, đồng thời đưa ánh mắt tỏ mò nhìn về phía nam tử huyền y kia.
Cực Bắc Từ Quang chính là một loại Thần thông đặc biệt chỉ có ở Cực Bắc.
Nghe Hà Lạc từng giảng giải thì loại thần thông này đã thoát ly khỏi phạm trù ngũ hành, khắc chế đại đa số thần thông, công pháp trong thiên hạ, có thể nói là Nghịch Thiên!
Loại thần thông này huyền ảo khó lường, không phải là người có thể chất đặc thù thì không thể tu luyện, không phải là người có ngộ tính siêu nhiên thì không thể tu luyện, không ở Cực Bắc thì không thể tu luyện.
Hống
Cảm thụ được khí tức nguy hiểm trên người nam từ huyền y này, con thạch quái hai đầu bốn tay kia gào lên một tiếng, vận khởi cây đại thụ trong tay hung hăng đánh về phía nam tử này.
Đồng thời với đó, một cỗ thần thông trọng lực cũng buông xuống, khiến nam tử huyền y kia phải liên tiếp hạ xuống.
- Phàm là trêu chọc Bắc Cực Thần Thông của ta đều giết không tha!
Trong mắt nam tử huyền y này phụt ra một lũ tinh mang, từ quang màu bạc quanh thân đại thịnh, điện văn từ bên trong lóe ra, vô cùng lộng lẫy.
Ông
Từ quang liên tục chấn động mấy cái, không ngờ lại hóa giải trọng lực xung quanh, thân thể hắn không hạ xuống mà lại bay lên.
Thân hình hắn đột nhiên hóa thành một đạo tàn ảnh mơ hồ, biến mất ở trước mặt mọi người.
Ngay sau đó, chỉ thấy nam tử huyền y này lại hiện ra sau lưng con thạch quái. Hắn bấm tay một cái, từ quang chói mắt màu bạc lóe lên, đánh thẳng vào lưng con thạch quái.
Chịu một kích như thế, thân ảnh to lớn của con thạch quái đột nhiên cứng đờ, chợt nghe rắc một tiếng, sau lưng nó vỡ ra một đạo vết nứt dài tới một trượng.
Thân hình nam tử huyền y lại chợt lóe lên, hắn hạ xuống trên vai con thạch quái song đầu. Con thạch quái đang sợ hãi, toàn thân run rẫy, đứng tại chỗ không ngừng đảo quanh, ánh mắt bất an.
Tình cảnh như thế khiến, chúng tu sĩ Băng Phách Tông hai mắt nhìn nhau.
Khi mà đa số tu sĩ Băng Phách Tông đều rất khó đối phó được với thạch quái Biến Hoá Kỳ thì nam tử huyền y không ngờ lại có thể mạnh mẽ áp chế nó, khiến nó không có lực phản kháng, ngay cả chạy trốn cũng không thể.
Ầm -
Nam tử huyền y lại bấm tay, từng đạo từ quang màu bạc đánh trúng vào con thạch quái này, làn da đồng thiết mà pháp bảo khó có thể gây tương tổn của nó đã tứ phân ngũ liệt.
Con thạch quái song đầu này đúng là da dày thịt béo.
Nếu là yêu tu Biến Hoá Kỳ bình thường hoặc cường giả Nguyên Anh Kỳ thì đã sớm chết cả chục lần rồi.
- Mọi người mau đánh!
Quái nhân tóc lam khẽ quát một tiếng. Chúng tu sĩ Băng Phách Tông tỉnh ngộ, chuẩn bị nhân cơ hội này phát động công kích thạch quái.
- Toàn bộ lui ra. Một mình ta sẽ xử trí con thạch quái này. Tài liệu trên người nó cũng sẽ thuộc về Bắc Cực Thần Tông ta!
Ánh mắt nam tử huyền y lạnh lùng đảo qua mọi người, khiến người ta kinh hãi đảm chiến.
Lập tức sắc mặt của quái nhân tóc lam và nữ tử họ Liễu đều trở nên khó coi.
Bọn họ đường đường là hai đại cường giả Nguyên Anh Kỳ, còn có hơn trăm tên tu sĩ khác đối phó con thạch quái cả nửa ngày mà há có thể vì một câu nói của đối phương đã phải cúp đuôi cút đi sao?
- Đạo hữu chớ khinh người quá đáng!
Sắc mặt quái nhân tóc lam trầm xuống, một đoàn băng diễm trong tay chợt lao đi, phóng ra một cỗ khí tức quỷ dị tuyệt lãnh.
- Nực cười!
Nam tử huyền y cười châm biếm, thân hình hóa thành một đạo hồ quang, lóe lên đã xuất hiện ở bên cạnh.
Hắn nâng tay lên đẩy ra, một đoàn Bắc Cực Từ Quang hình cầu xuất hiện, giao kích cùng một chỗ với băng phách diễm kia.
Ống
Băng phách diễm bị từ quang đánh trúng, không kiên trì được chút nào, lập tức bị bạo vỡ, hóa thành hư vô.
Sắc mặt của quái nhân tóc lam tái nhợt, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi. Hắn không nghĩ tới Bắc Cực Từ Quang của đối phương đã tu luyện tới cảnh giới cao thâm như thế! Người này ở trong Bắc Cực Thần Tông khắng định có địa vị không tầm thường.
Dương Phàm có chút căm tức. Người này tiến tới quấy rối khiến hắn mất đi cơ hội tìm hiểu thần thông trọng lực.