Sau khi Dương Phàm nhìn thấy hình ảnh này, sắc mặt biến đổi không ngừng.
Xem ra Phong Kiếm Tiên Đế này cũng không nói sai, Long Hoàng Tổ mấy vị Đại Đế đã sớm đoán trước Dương Phàm sẽ tìm kiếm tung tích cùa bản thể thần kiếm, đã thi tnển đại thần thông tnệu tập lại tất cả Tiên Đế biết vị trí thần kiếm bị phong ấn. thi tnển phong ấn cấm chế đối với đoạn trí nhớ kia.
Phong cấm do bốn vị Đại Đế liên thù cho dù là Dương Phàm đều cảm thấy khó giải quyá.
Linh hồn lực cùng tinh thần ý chí của Đại Đế đều mạnh hơn hắn, huống chỉ là thần thông đo bốn vị Đại Đế liên thủ thi tnển.
Nếu Dương Phàm mạnh mẽ cời bò cấm chế này tất nhiên sẽ kinh động đến mấv vị Đại Đế đó.
Một vị Đại Đế đã đù mệt. nếu gặp phải vài vị Đại Đế đuổi giết, như vậy hậu quả sẽ không thể tưởng tượng. Nếu làm không tốt còn có thể gặp phải nguy hiểm về sinh mạng.
Dương Phàm chim vào trầm tư ngắn ngùi.
Một chiêu này cùa đám người Long Hoàng Tổ thật sự là quá hiểm. Rõ ràng là cắt đứt manh mối truy tim bản thể thần kiếm của Dương Phàm.
Sau khi trầm tư thật lâu, trong mắt Dương Phàm lộ ra hào quang quyét đoán:
- Đại Đế. ngươi cho là có thể làm khó được ta sao?
Dứt lời, một bàn tay hắn hóa thành khô vàng, sau đó lại hiện ra màu đỗ thẫm. Một cỗ từ lực thuần túy lạnh băng bao phủ thân thể Phong Kiếm Tiên Đế.
Trong khoảnh khắc, thân thể của Phong Kiếm Tiên Đế hóa thành một từ thi.
Sau đó. DươngPhàm ném linh hồn cùa hắn lên đại thụ Diễn Sinh.
Sóng gợn màu xanh nhộn nhạo trên đại thụ Diễn Sinh, trên nhánh cây nờ rộ màu sắc rực rỡ. huyễn lệ như mộng ảo.
Linh hồn cùa Phong Kiếm Tiên Đế thống khổ gào rống, lập tức kinh động đến phong cấm trên linh hồn.
Ngay tại khoảnh khắc đó.
Dương Phàm cảm ứng được một cỗ nguy cơ. Hai đạo ý chí chúa tể thiên địa từ trong Tinh Thiên thế giới truyền đến. trong đó một người chính là Long Hoàng Tổ.
Chỉ nháy mắt kinh động hai vị Đại Đế.
Đồng thỏi Dương Phàm còn cảm nhận được áp lực đến từ hai giới điện khác, hẳn là hai giới khác của thượng tam giới: Tiên giới cùng Phật giới.
- Ha ha ha... DươngPhàm, ngươi còn dám tới tìm chết!
Từ khoảng cách không biết xa xôi cỡ nào, tinh thần ý chí của Long Hoàng Tổ mang theo cuộn sóng màu vàng kinh thiên động địa đánh tới Dương Phàm.
Đối mặt với tinh thần ý chí của Đại Đế chính diện đánh tới. nếu là ngày xưa rất có thể Dương Phàm sẽ tan thành mây khói.
Nhưng hôm nay. Dương Phàm kêu một tiếng đau đớn, trên đinh đầu hiện lên một cái vương miện màu máu. Một đám nòng nọc màu máu tạo thảnh một cái lồng phòng hộ linh hồn bám ở mặt ngoài.
Từ trong vương miện màu máu kia lại càng phát ra lệ khí kinh người, từng đợt huyết ba (sóng máu) nhộn nhạo tràn ra, ăn mòn thần thức và tinh thần ý chí.
Trong huyá ba truyền đến vô số tiếng gào thảm thiết rợn tóc gáy.
- Huyá Hồn Hoàng Quan! (vương miện)
Thanh âm của Long Hoàng Tổ mang theo vài phần hung tợn. càng ngày càng lạnh như băng:
- Quả thật ngươi hợp tác với Luân Huyết Đại Đế rồi.
Thứ Thần khí phòng ngự cực phẩm, dõi mắt cả thất giới đều rất ít. thậm chí có thể đếm trên đầu ngón tay.
Cho dù là Thứ Thần khí phòng ngự linh hồn bình thường đã vô cùng thưa thớt, huống chi đạt tới cực phẩm?
Có thể nói. giá trị cùa Huyá Hồn Hoàng Quan này gần bằng Thần khí nhất ở trong số rất nhiều Thứ Thần khí.
Ằm
Đúng lúc này. một cỗ ý chí Đại Đế khác của Tinh Thiên thế giới cũng áp bách buông xuống.
Phong Kiếm Tháp nơi Dương Phàm hóa thành bột mịn trong khoảnh khắc, uy lực vô cùng vô tận giống như lấy đanh nghĩa của cả Thiên giới dồn vào.
Nếu là hai vị Đại Đế liên thủ, Dương Phàm căn bản không có phần thắng.
- Ha ha. Dương mỗ tài gì đức gì mà có thể khiến hai vị Đại Đế ra tay.
Dương Phàm chịu đựng một đợt oanh kích, cười lạnh lùng trào phúng, lau khô vết máu noi khóe miệng, thân hình đã biến mất trước khi Đại Đế đuổi tới.
Bábá!
Ngay khi hắn biến mất không đến vài hô hấp, Long Hoàng Tổ cùng một nam nhân mặc hoàng bào hòa văn trước sau đuổi tới.
- Lại để hắn chạy...
Long Hoàng Tổ không khỏi nghiến răng nghiến lợi.
- Hừ, cho dù hắn biết tung tích cùa thần kiếm thi sao chứ? Dưới sự liên thù của mấy vị Đại Đế chúng ta. hắn cũng khó phá vỡ phong ấn lấy được thần kiếm.
Nam nhân hoàngbào hòa văn ngạo nghễ nói.
- Nói thì như thế. nhưng nếu không tnệt để giết chết người này. bổn hoàng trong lòng không yên.
Long Hoàng Tổ khẽ gật đầu, đột nhiên thần sắc biến đổi:
- Từ Thiên Đại Đế. Ngươi có phát hiện dường như Dương Phàm này đạt tới tnnh tự Đại Đế hay không?
Lời nói vừa đứt. Từ Thiên Đại Đế kia cũng động dung:
- Dưới tinh thần ý chí oanh kích cùa hai vị Đại Đế, hắn bình tĩnh chạy trốn chỉ bị một chút Thương nhẹ. Điều này quả thật không phải Tiên Đế bình thường có thể làm được, cho dù là Huyền Tiên tam trọng đỉnh.
Ung dung chạy trốn dưới sự đuổi giết của hai vị Đại Đế. Điều này truyền ra chẳng phải là kinh động thất giới?
Mà trên thực tế, tin tức này cũng truyền ra rất nhanh.
Hai vị Đại Đế của Thiên giới liên thủ cũng để cho Tiên Hồng Đạo Tổ kia ung đung chạy trốn. Điều này làm cho vô số cao tầng cùa thất giới khiếp sợ.
Chẳng lẽ Dương Phàm kia đã đạt tới tnnh tự Đại Đế?
Tin tức này khiến rất nhiều người không yên.
Quay lại với Dương Phàm.
Sau khi xúc động phong cấm hắn nhanh chóng ròi khỏi Thiên giới. Long Hoàng Tổ cùng Từ Thiên Đại Đế hiện thân cũng nghiệm chứng một sự thật: rất nhiều cao tầng cùa thượng tam giới ý đồ chèn ép Dương Phàm.
Đây không chỉ là chèn ép, mà càng tói từ một loại sợ hãi.
Năm đó phàm là nhân vật cấp Tiên Đế tham dự tranh đoạt Tạo Hóa Thần Khí. trong lòng đều tràn ngập sợ hãi.
Tạo Hóa Thần Khí gần như là độc nhất vô nhị trong thất giới.
Một khi thần kiếm cùng Dương Phàm liên thủ, những người lúc trước đều gặp tai họa. Trong thất giới càng khó tránh được một trâng mưa máu gió tanh.
Dương Phàm thông qua Tiên Hồng chiếu rọi về tới Man Thiên thành Yêu giới.
Hắn ngược lại rất vui mừng, nơi này sẽ trờ thành một chỗ tạm thỏi lánh nạn cùa minh.
Sau đó hắn rất nhanh tiến vào Tiểu thế giới, thi tnển hết mọi bản lãnh chỉ vì phá vỡ phong cấm trong linh hồn cùa Phong Kiếm Tiên Đế.
Hắn không dám để đại thụ Diễn Sinh ăn mòn hấp thu linh hồn này.
Dương Phàm cũng khó tra được gì từ trong những hạt nhò ký ức nguyên thủy.
Chỉ là phong cấm trong linh hồn Phong Kiếm Tiên Đế mạnh mẽ vô cùng, với linh hồn lực cùng ý chí chúa tể Tiểu thế giới cùa Dương Phàm cũng không thể phá vỡ trong thời gian ngắn.
Dương Phàm không thể không thừa nhận: Phong cấm do bốn vị Đại Đế liên thù có thể nói là nghịch thiên. Tại trình tự Đại Đế. nếu muốn hóa giài phong cấm này mà không tổn hao gì chi sợ không hiện thực.
Thấy vậy. Dương Phàm đành phải để đại thụ Diễn Sinh dẫn đường cho lực lượng của Tiểu thế giới Mệnh Hạch thật cẩn thận ăn mòn hóa giải lực lượng phong cấm.
- Xem ra phải đợi hơn trăm năm rồi.
Một tháng sau, Dương Phàm từ trong Tiểu thế giới đi ra.
Hồ Phi cực kỳ kích động tim đến:
- Dương lão đại. Chuyện tốt như vậy ngươi cũng không mang ta đi cùng. Đối kháng với Đại Đế. đó là chuyện thật kích thích.
- Lần sau có chuyện như vậy. nhất định phải mang ta đi.
Hồ Phi mãnh liệt yêu cầu.
- Này...
Dương Phàm có chút chần chờ.
- Ngươi yên tâm. bí thuật tối cường cùa ta dưới sự kích phát cùa thân thể Ma Thần, có thể chống lại Đại Đế trong nửa canh giờ.
Hồ Phi cam đoan.
- Nừa canh giờ? Chống lại Đại Đế?
Dương Phàm nghe xong, ít nhiều có chút bất ngờ, ngạc nhiên vui mừng nói:
- Nếu thật là như thế thật sự là không tệ. Ta đã sớm muốn đi náo loạn Cừu Long Cung.
Rất nhanh, Dương Phàm bày ra một kế.
Nhưng là thời gian này hắn phải đợi kết quả trong Tiểu thế giới Mệnh Hạch.
Nừa năm sau, đại thụ Diễn Sinh dẫn đường lực lượng của cả Tiểu thế giới rốt cục hóa giải được phong cấm.
Dương Phàm không khỏi có chút chờ mong.
Nhưng chờ sau khi hắn tiến vào Tiểu thế giới lại là sắc mặt xanh mét. hai tay nắm chặt.
Vị trí bị phong cấm sau khi cời bỏ đĩ nhiên là trống rỗng.
Trống rỗng, cái gì cũng không có!
Kết quả hắn chờ đợi sau muôn vàn gian khổ đĩ nhiên là trống rỗng.
Hiển nhiên, bốn vị Đại Đế kia đã hoàn toàn xóa trí nhớ liên quan đến tung tích của thần kiếm.
Sờ dĩ còn muốn thi tnển phong cấm ở nơi trí nhớ trống rỗng này chi sợ là muốn dẫn Dương Phàm mắc câu rồi liên thù diệt trừ.
Nhưng ra ngoài ý muốn chính là thực lực cùa Dương Phàm gần như đạt đến tnnh tự Đại Đế. hai vị Đại Đế liên thủ vẫn để hắn ung dung chạy trốn.
Kết quả như thế khiến Dương Phàm hận đến ngứa răng.
Đám Đại Đế này không hổ là lão bất từ sinh mệnh vĩnh hằng sống vô số vạn năm, tinh quái hơn so với bất kỳ ai khác.
Sau khi Hồ Phi biết được tin tức này cũng cực kỳ giận đữ.
- Dương lão đại. Chúng ta không thể nuốt trôi cơn giận này, nhất định phải kiếm chỗ trút giận.
Hồ Phi đường như còn không kiềm chế được so với Dương Phàm.
- Được.
Dương Phàm hít sâu một hơi:
- Chúng ta sừ đụng kế hoạch kia
Lại ở Yêu giới tĩnh tu mấy ngàn năm, chờ sau khi chuyện lần trước hoàn toàn lắng xuống Dương Phàm cùng Hồ Phi quyá định khởi hành.
Trong thời gian mấy ngàn năm này, Dương Phàm cũng chuẩn bị một phen.
Bábá!
Dương Phàm cùng Hồ Phi đồng thời biến mất khỏi Yêu giới.
Hồ Phi thông qua Tiên Hồng ánh xạ. trực tiệp tới Thiên giới.
Dương Phàm lại không lập tức xuất hiện.
Bởi vì thời gian hắn ở Thiên giới càng dài càng đễ bị Đại Đế phát hiện.
Mà Hồ Phi thì khác, đây là lần đầu tiên hắn tới Thiên giới.
Hai tháng sau, Hồ Phi đi tới trung tâm hải vực cùa Tinh Thiên thế giới, lẻn vào đáy biển
sâu.
Dương Phàm mô phỗng khí tức cho hắn, vàng thau lẫn lộn rất nhanh lèn tới gần Cừu Long Cung.
Tính toán một hồi, Hồ Phi đùng thân phận một Yêu Quân tiến vào cừu long cung, không bị nhìn thấu.
Thấy cửa ải này đã qua, Dương Phàm khẽ thờ một hơi nhẹ nhõm.
- Hiện tại nhiệm vụ của ngươi chính là hoàn toàn lẫn lộn váo Cừu Long Cung, hỏi thăm vị trí đại khái của bảo tàng Cửu Long Cung.
Dương Phàm dặn dò Hồ Phi.
Hồ Phi đã sớm không phải là ngoan hầu chỉ biết cậy mạnh ở PHàm giới, hành động có vài phần lão luyện cùng giả đối. ít nhất là ít phải lo hơn Dương Thần.
Mấy năm sau.
Không phụ kỳ vọng cùa Dương Phàm, Hồ Phi nghe được đại khái vị trí của bảo tàng Cừu Long Cung.
- Dương lão đại. Bảo tàng của Long cung ngay tại “Tàng Bảo Điện” trung tâm nhất cùa Cửu Long Điện. Chính là Cừu Long Điện mà Long Hoàng tiểu lão nhi kia hàng năm tọa trấn. Nếu tùy tiện tói gần...
Hồ Phi nói đến cuối cùng cũng cảm thấv khó giải quyết.
- Ha ha, tiệp theo đến lượt ta ra tay.
Dương Phàm thân còn ở Yêu giới, từ trong Tiểu thế giới Mệnh Hạch lấy ra một nắm cánh hoa. chi khoảnh khắc liền ngưng tụ ra một thiếu niên ở trong lòng bàn tay.
Chỉ cần chịu tiêu hao căn nguyên lực, Dương Phàm hoàn toàn có thể phân thân ngàn vạn.
Nhưng là tốc độ khôi phục cùa căn nguyên lực vốn khá chậm, lại càng sẽ ảnh hường đến tiến tnển của tu vi. Bình thường Dương Phàm sẽ không sừ dung.
Thiếu niên kia chính là phân thân cùa Dương Phàm, thực lực ít nhất có thể sánh với Huyền Tiên tam trọng. Kỳ thật thực lực của hắn là ngang hàng với Dương Kỳ cùa kiệp này. khác nhau ở chỗ là hồn lực và ý chí phân phối tương đối ít.
Thiếu niên thông qua Tiên Hồng ánh xạ đi tới Cừu Long Cung. Dương Phàm thi khống chế Tiên Hồng Giới.
- Đây là cái gì?
Hồ Phi nhìn chằm chằm váo mấy viên cầu đen thui không ánh sáng bị một tầng hào quang màu xanh biếc phongbế ở trong tay phân thân của Dương Phàm.
- Ha ha, đến lúc đó ngươi sẽ biết. Trước tiên chôn một viên ở hải vực thật xa
Dương Phàm cười thần bí. trên thực tế hắn cũng chưa từng đùng “Đồ Thần Đạn” này.
Lúc trước, khi Luân Huyá Đại Đế giao vật này cho hắn từng trịnh trọng nhắc nhở: Nhất định phải dùng thật cân thận!