- Ba người!
- Toàn bộ đại thế giới chỉ còn lại ba chúng ta.
Thanh âm tới từ thời không và hắc ám vô hạn khiến tâm thần Dương Phàm rung lên, hai tay nắm chặt run nhè nhẹ.
Dao động tâm tình trong mắt hắn thoảng qua rồi khôi phục bình thường, đã sớm hạ quyết tâm.
Ngay sau đó, hắn xoay người, ánh mắt quét về hướng ba người may mắn sống sót cuối cùng trong bảy Đại Đế, bổn mươi chín Tiên Đế.
Ba người còn lại là Long Hoàng Tổ, Cửu m Đại Đế, Niêm Ngọc Quan m.
Những Đại Đế, Tiên Đế khác đều ngã xuống dưới một kiếm máu nhuộm trời cao kia.
Cho dù là lúc này, đạo huyết quang nhìn ghê người trên trời cao còn không giảm chút nào.
Ba người may mắn sống sót cuối cùng bị thương nặng đến căn nguyên, cơ bản mất chiến lực, sắc mặt tái nhợt không chút động đậy.
Bọn họ tự nhiên biết, vào thời khắc tuyệt cảnh này, bọn họ không có sức phản kháng khi đổi mặt với Dương Phàm nắm giữ lực Phá giới.
Niêm Ngọc Quan m khẽ niệm phật hiệu, khuôn mặt tái nhợt nhưng không mất vẻ đoan trang ngồi xếp bằng trên liên hoa đài bị vỡ nát không chịu nổi, nhắm mắt từ từ vận chuyển phật lực tường hòa.
Dương Phàm cũng mất bản ý tiếp tục giết chóc.
Một kiếm, chỉ xuất một kiếm. Đây dường như là một loại hứa hẹn.
Nhưng có một người Dương Phàm cũng không muốn dễ dàng buông tha.
Ánh mắt hắn dừng trên người Long Hoàng Tổ.
Người này có thể nói là từ sau khi hắn cùng Vũ Tịch bỏ trốn đã từng ba lần bổn lượt hạ sát thủ, thậm chí nguy đến căn nguyên của hắn.
Tuy nhiên Dương Phàm cũng lập Luân Hồi Chú đáng sợ, khiến lão tuyệt tử tuyệt sinh.
So sánh hai bên, Dương Phàm khiến Long Hoàng Tổ trả một cái giá thảm trọng gấp mười, coi như báo xong đại cừu.
về phần có cần tiến thêm một bước đuổi tận giết tuyệt hay không, vậy phải xem tâm tình của Dương Phàm.
- Dương Phàm. Ngươi vì ý nguyện cá nhân mà giết hai chư cường thất giới, tổng cộng bổn vị Đại Đế, bổn mươi chín Tiên Đế. Đợi đến lúc Thiên Đế trở lại thất giới nhất định sẽ trừng phạt ngươi.
Long Hoàng Tổ miệng cọp gan sứa nói.
- Thiên Đế?
Dương Phàm nao nao. Cho dù là hắn ở trong Đại Thiên thần tháp thần thông vượt thời không thậm chí mơ hồ lên hệ với mình ở vào vô số giới năm sau nhưng cũng biết sinh linh Tiên Thiên sinh ra từ hỗn độn giống như Thiên Đế, dõi mắt khắp Đại Thiên Tu Di Trụ đều không phải hạng tầm thường.
Nhân vật cấp bậc Thiên, Minh nhị để, đặt ở Man Hoang Tổ Giới cũng là cao thủ đỉnh cấp.
Phía trên cường giả nghịch thiên siêu cấp còn có Phá Thiên cảnh.
Dương Phàm mượn dùng Vô Song Thần Kiếm đạt tới lực lượng Phá giới.
Nhưng cho dù là cường giả Phá Thiên cảnh chân chính ở trước mặt sinh mệnh Tiên Thiên hỗn độn chỉ sợ cũng không là gì.
- Dương Phàm. Ngươi yên tâm, không cần quá để ý lời của Long Hoàng Tổ.
Tiếng cười khẽ của Vân Tiêu Đại Đế truyền vào trong đầu Dương Phàm.
- Dương Phàm. Vân Tiêu Đại Đế mới là người phát ngôn của Thiên Đế tại thượng tam giới. Với tu vi trình tự của ngươi hiện nay cho dù là Thiên Đế trở về cũng sẽ không dễ dàng trừng phạt ngươi.
Man Hoàng cười ha hả nói.
Dương Phàm hiện nay đã xác định chắc chắn trở thành con rể của Vân Tiêu Đại Đế.
Long Hoàng Tổ đã sớm tuyệt tử tuyệt sinh, hôn ước tự nhiên hủy bỏ.
Trên thực tể, từ lần đầu tiên Vân Tiêu Đại Đế gặp mặt Dương Phàm đã có ý hổi hận đối với hôn ước trước kia. Dù sao nam nhân mà Vũ Tịch chân chính yêu thương đã có đủ thực lực tương ứng.
Nhưng tiếc rằng Đại Đế là một người lời nói ngàn vàng. Ông ngầm đồng ý Dương Phàm mang Vũ Tịch đi, hy vọng ngày nào đó hắn có thể trưởng thành đạt tới độ cao sánh ngang với Đại Để, khi đó tự nhiên có năng lực phá bỏ hôn ước.
Mà cuối cùng, Đại Đế túc trí đa mưu đã mưu tính thành công.
Rõ ràng điểm này nhất không ai ngoài Ám Thiên, Dương Phàm cũng là về sau mới hiểu ra.
- Long Hoàng Tổ, nếu không phải vì ngươi cùng Phật tổ ngăn cản bước chân của Dương mỗ, cũng sẽ không làm cho nhiều cường giả thất giới như vậy ngã xuống.
Dương Phàm trừng mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Long Hoàng Tổ.
- Những Đại Để Tiên Để ngã xuống này, xét cho đến cùng là bởi vì cừu hận của ngươi!
Thanh âm của Dương Phàm âm vang đanh thép.
Trong thiên địa yên lặng như tờ, Long Hoàng Tổ không lời nào để nói.
Nếu bọn họ không liên thủ ngăn cản Dương Phàm cũng tuyệt không rơi vào tình cảnh như vậy.
- Cho dù là Thiên Để đích thân tới, ta cũng không sợ.
Trong thanh âm của Dương Phàm lộ ra tín niệm tất thắng.
- Ba người!
- Toàn bộ thế giới chỉ còn lại ba chúng ta.
Vào vô số giới năm sau, vô số sinh linh của Đại Thiên Tu Di Trụ, bất kể ngươi là Tiên Để, Đại Để hay là sinh linh hỗn độn đều sẽ tiêu vong mất đi.
Đến lúc đó, thế giới hỗn độn hủy diệt chỉ có ba người có thể sống sót.
Đại Thiên hỗn độn diệt, mà ta không mất.
Có thể nghĩ tới, ba sinh linh cuối cùng của Đại Thiên thế giới sẽ cường đại tới bậc nào?
Bọn họ mới là chúa tể chân chính chí cao vô thượng.
Mà Dương Phàm không thể nghi ngờ là một trong ba người kia.
Trước mặt ba nhân vật chí cao vô thượng, hết thảy đều như con kiến.
Bởi vậy, Dương Phàm căn bản không sợ hãi Thiên Để có khả năng phải đổi mặt.
Cho dù là Thiên Để đích thân tới, ta cũng không sợ!
Cường ngạnh và tự tin trong lời nói của Dương Phàm khiến tâm thần chúng cường giả thất giới chấn động.
- Ha ha. Dương Phàm. Bản để không thể không thừa nhận, ngươi rất mạnh, rất mạnh!
Gương mặt Cửu m Đại Đế âm nhu mặt mày như tranh vẽ hiện lên trong đầu Dương Phàm.
- Nhưng là, chênh lệch giữa ngươi cùng Thiên Minh nhị để giống như chúng ta ở trước mặt ngươi không hề có lực trả đòn.
Khóe miệng tuấn mỹ của Cửu m Đại Đế cong lên.
Mặc dù bị thương đến căn nguyên nhưng hắn vẫn còn có thể giữ được vẻ trấn định, nói cười tự nhiên.
- Dương Phàm, ngươi phải cẩn thận. Cửu m Đại Đế này chính là người phát ngôn của chúa tể Minh giới - Minh Đế.
Trong thanh âm Vân Tiêu Đại Để lộ ra vài phần gấp gáp.
Khi thất giới sơ khai chỉ có hai giới căn nguyên Thiên, Minh.
Thiên Minh nhị để dựng dục trong hỗn độn, chính là để tổ của thất giới.
Nhưng là Thiên Minh nhị để sẽ không quản nhiều đến việc thất giới. Bản thể
của họ ở nơi căn nguyên của Đại Thiên vũ trụ - Man Hoang Tổ Giới.
Thất giới chỉ là cổ hương, nơi sinh của bọn họ, một nơi thâm sơn cùng cốc.
Nghe được lời nói của Cửu m Đại Để, Dương Phàm nhướng mắt, trên mặt lại không có chút sợ hãi nào.
Cho dù địch nhân mà có phải liên hợp Vô Song cũng không chiến thắng được, hắn còn có một con át chủ bài chưa từng sử dụng.
- Ha ha ha... Có lẽ Dương mỗ không phải đổi thủ của mình Để nhưng tự nghĩ có đủ sức tự bảo vệ.
Dương Phàm cười dài một tiếng, khí thế như hồng, cả thiên địa đều vọng lại tiếng vang của hắn.
Hiện tại nắm giữ lực Phá giới, Dương Phàm có thể hoàn toàn thoát ly thất giới mang theo thân hữu ngao du Đại Thiên vũ trụ.
Các phương Đại Để, Tiên Để trong lòng không khỏi hâm mộ độ cao và thích ý của hắn.
Dõi mắt thất giới, bất kỳ kẻ nào khác cũng không có khả năng chống lại Thiên Minh nhị để.
Nhưng duy có Dương Phàm là một ngoại lệ.
Nắm giữ lực Phá giới, tiến lùi tự nhiên.
Với thần thông vô thượng của đại đạo Tiên Hồng, sớm vượt qua sinh tử Luân hồi.
- Ha ha ha... Thật không, vậy có thể cho ta kiến thức một chút!
Cửu m Đại Để khẽ cười, nụ cười trên khuôn mặt tuấn tú như hoa đào nở.
Tiếng nói vừa dứt, chỉ thấy trong mắt hắn chợt lóe lệ quang, lòng bàn tay hiện lên một tấm hắc bài dòng khí xám quanh quẩn.
- Minh Để bài?
Vân Tiêu Đại Để khẽ hô một tiếng sắc mặt biến đổi.
- Minh Đế chí cao vô thượng chưởng khổng Luân hồi tử vong. Là người hầu của ngài cùng với Minh giới gặp phải nguy cơ không thể hóa giải, sẽ có thể dùng Minh Đế bài này kêu gọi ngài ở nơi xa xôi.
Theo tiếng nói của Cửu m Đại Để vừa dứt, Minh Để bài trong tay hắn nhộn nhạo một vùng khí xám hỗn độn, toàn bộ giới diện theo đó run rẩy, bổn phía lộ ra xu thế không ổn định.
Dương Phàm cùng chúng cường giả thất giới đều cảm nhận được một cỗ áp lực đáng sợ, linh hồn run rẩy không tự chủ.
Ông... Ông-
Dưới sự thiêu đốt của khí xám hỗn độn, Minh Để bài hóa thành một hư ảnh hai mắt tím thẫm trên đầu có sừng cao lớn như Thần ma, rồi dần dần ngưng thật.
Khoảnh khắc này, sinh linh của chư thiên thất giới sinh lòng cúng bái.
- Minh... Minh Đe!
Vân Tiêu Đại Để nói một cách gian nan.
Chúng cường giả thất giới đều ngừng hô hấp, câm như hến.
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, nơi nguồn gốc của không gian run rẩy sụp đổ, hư ảnh Ma Thần càng ngày càng chân thực, một cỗ uy áp tới từ thái cổ hỗn độn kinh sợ thần, ma, tiên của thất giới.
Thân thể Ma Thần cường đại như Hồ Phi giờ phút này cũng không tự chủ run lên rất khẽ.
Dương Phàm cùng Vô Song đều lộ vẻ ngưng trọng.
Đổi mặt với Minh Để chí cao vô thượng chân chính, ai dám nắm chắc toàn thân trở ra.
Luồng áp lực kia gần như khiến Dương Phàm không thở nổi.
- Chậc chậc, dường như xuất hiện một nhân vật cường đại nào đó.
Thanh âm của con chó nhỏ truyền vào trong đầu Dương Phàm.
Là khí linh của Tiên Hồng Giới, con chó nhỏ dù thường xuyên ngủ gật nhàn hạ cũng không đại biểu nó mất liên hệ đối với thất giới.
- Sinh linh hỗn độn...
Thân thể con chó nhỏ đột nhiên căng thẳng, trong mắt bắn ra ánh mắt sắc bén bức người.
Xem ra Minh Để hiện thân đủ khiến con chó nhỏ sinh lòng kiêng kị.
- Ngươi có nắm chắc hay không?
Dương Phàm ngưng trọng hỏi.
Giờ phút này Minh Để hiện thân quả thật là rất khủng bố, khí tức uy hiếp áp lực thậm chí thâm nhập vào thế giới Mệnh Hạch.
- Tới chỉ là một phân thân, đại khái chỉ có một phần mười lực lượng của bản thể, để cho chủ nhân người chơi đùa đi.
Con chó nhỏ bĩu môi rồi nằm úp suổng ngủ.
- Này...
Dương Phàm đưa tay véo tai nó, hết sức bất mãn.
Con chó nhỏ lúc này mới nói:
- Chủ nhân không cần lo lắng. Người tới cũng không phải bản tôn của mình Để, nếu thật sự không ổn ta sẽ ra tay. Dù sao ta không thể vi phạm quy tắc của Tiên Hồng Giới.
Mà giờ phút này ở bên ngoài đang phát sinh đoạn đổi thoại hoàn toàn trái ngược.
- Minh Để chủ nhân. Người trước mắt cùng Tạo Hóa Thần Kiếm phá vỡ thiết tắc thất giới, lại tru sát bổn mươi chín Tiên Để, bổn vị Đại Để khiến sinh linh thất giới gặp phải nguy cơ to lớn. Người hầu của ngài cũng bị uy hiếp sinh mệnh mới bất đắc dĩ kêu gọi ngài hiện thân.
Cửu m Đại Để quỳ trên mặt đất cúng bái như con dân đối với quốc vương.
Minh Để lại không thèm để ý đến hắn, đồng tử màu tím thẫm co rụt một hồi, dừng trên người Dương Phàm sau đó đảo qua Hồ Phi cùng Vô Song.
- Rất tốt, rất tốt. Một người thông suốt Đại Luân Hồi vượt qua sinh tử, một người là thân thể Tiên Thiên Ma Thần, một người là tạo hóa thần kiếm có hy vọng tấn chức Hỗn Độn Thiên Khí. Cho dù là ở Man Hoang Tổ Giới cũng rất ít gặp phải cực phẩm như vậy.
Khí xám hỗn độn nhàn nhạt trên THÂN MÌNH Để tản mát ra uy lực càng thêm bức người, đầu lưỡi màu đen thẫm vươn ra liếm liếm môi.
Từ gương mặt và ánh mắt dữ tợn của hắn không khó nhìn ra được hắn nảy lòng tham đối với ba người Dương Phàm.
Khi bị ánh mắt của hắn tập trung, Dương Phàm toàn thân phát lạnh, dường như cảm thấy sinh mệnh cùng linh hồn không nằm trong tầm tay.
Minh Để này lại là nhân vật nắm giữ Luân hồi cùng tử vong.
Dương Phàm thầm nghĩ không ổn. Thần thông của mình Để thật sự đáng sợ, chính mình đều bị uy hiếp càng không nói tới đám người Hồ Phi.
Ngay vào lúc chỉ mành treo chuông này.
- Dương Phàm. Người này, giao cho ta đi!
Một thanh âm đạm mạc muôn đời từ trong thiên địa khôn cùng truyền đến.
Bá!
Một nam nhân cao lớn chắp tay sau lưng trống rỗng xuất hiện trên thiên hà vô tận.
Trên người hắn dải sáng ba màu lần lượt thay đổi, tản mát ra khí nguyên thủy hỗn độn cường đại còn cường đại hơn phân thân của mình Để.
Nam nhân này đứng yên trong gió nhẹ, gần ngay trước mặt lại xa không thể với tới.
Dáng người cao ngất giống như ở cuối thiên địa mông lung, một khuôn mặt nhìn như bình thường mà kỳ thật lại cực kỳ hoàn mỹ.
Khoảnh khắc hắn mở mắt, gió chung quanh theo hắn mà động, dường như trở thành trung tâm cả thế giới.
Đó giống như một cảnh giới siêu nhiên thiên thu bất diệt, vạn cổ vô ngân.