Dương Thần không nghĩ tới vị Hồ thúc này không chỉ địa vị cao thượng, được tôn là hoàng giả một phương của Yêu giới mà lại còn ra tay hào phóng như thế. Vung tay chính là một kiện Thứ Thần khụ tài sản hùng hậu nhưthế.
So sánh với hắn, dường như phụ thân có điểm thua kém.
Hắn nào biết ngày trước Dương Phàm với Hồ Phi cùng trở nên giàu có ở Huyết Nhật Điện.
Tiên thạch cực phẩm chất chồng như núi ở trong Tàng Tinh Điện có đến hơn phân nửa là bị hai người này chiếm lấy, hơn nữa số lượng của Dương Phàm còn lớn nhất.
Bất kể là vùng đất sống trong Tiên Hồng Không Gian hay là Tiểu thế giới Mệnh Hạch chưa từng lộ diện cùng với Luân Hồi Tinh Bảo có thể xưng là kỳ quan đều là tài sản hữu hình hoặc vô hình của Dương Phàm.
- Dương lão đại. Buổi tối hôm nay ta nhất định phải đón gió tẩy trần cho ngươi, thuận tiện gọi cả Thiên Thu lão yêu kia tới.
Hồ Phi nói với vè hưng phấn, ra lệnh một tiếng cho thủ hạ đi chuẩn bị.
- Thiên Thu Vô Ngân lại phi thăng Yêu giới?
Dương Phàm hơi kinh hãi nói.
- Đúng vậy. Yêu hóa thân cùa hắn một vạn năm trước Tần chức Huyền Tiên tam trọng.
Hồ Phi lẩm bẩm:
- Tiến tnển cùa hắn tuy nhanh, tu vi cũng cao nhưng hơn phân nửa là không đánh lại thân thể Ma Thần cùa ta.
- Như thế xem ra. ba hóa thân của Thiên Thu Vô Ngân phi thăng lên giới điện khác nhau.
Dương Phàm như có điều suy nghĩ nói.
Tinh túy cùa T am Linh Hóa Nhất của Thiên Thu Vô Ngân là ở chỗ đại thần thông nghịch diễn tam thanh. Một cái Yêu hóa thân đánh không lại Hồ Phi, nhưng nếu là ba cái?
Trong lòng hắn không khỏi nói thầm, có thể nào nghĩ biện phập nào dụ dỗ Thiên Thu Vô Ngân, như vậy phần thắng khi đối phó với Cừu Long Cung ít nhất tăng thêm ba thành.
Chỉ là Thiên Thu Vô Ngân này chính là một người tu luyện cuồng đã gạt bò mọi cảm tình, trừ tu luyện ra, không còn gi khác.
Nếu muốn dụ đỗ hắn có chút khó khăn.
- Đúng rồi. hai vị tẩu từ cùa ta ở nơi nào?
Hồ Phi đột nhiên nghĩ đến cái gì.
Dương Phàm mùn cười, rất nhanh liên lạc với Luân Hồi Tinh Bảo ở ngoài Man Thiên thành.
Khôngbao lâu, Luân Hồi Tinh Bảo hạ xuống Thần Hầu Phủ.
Bỡi vì có Hồ Phi ra lệnh, không có ai trong Man Thiên thành đám lên tiếng, lại càng sinh lòng suy đoán đối với Tinh Không Thành Lũy lai lịch thần bí này.
Đám người Vân Vũ Tịch. Đặng Thi Dao mười mấy người đều tới Thần Hầu Phù làm khách.
Lập tức Thần Hầu Phù vốn trang nghiêm lạnh lùng trở nên náo nhiệt phi thường.
Đương nhiên Hồ Phi cũng mời không ít người có tên tuổi của Man Thiên thành tới vì Dương Phàm đón gió giúp vui.
- Thiên Thu cũng được thông báo rồi, tuy nhiên kẻ tu luyện cuồng như hắn chưa bao giờ tới trước thỏi hạn.
Hồ Phi nói với Dương Phàm.
Trong lúc này, Dương Phàm cũng gặp rất nhiều Yêu Đế của Yêu giới.
Đối với cái tên Dương Phàm, những người này tự nhiên từng nghe qua.
- Chậc chậc. Không nghĩ tới Tiên Hồng Đạo Tồ gần đây uy chấn thất giới lại đến Man Thiên thành chúng ta làm khác. Càng khó được còn là bạn tn kỷ cùa Tam Nhãn Yêu Hoàng.
Người lên tiếng là một nam nhân yêu diễm, mặt ngọc lạnh lùng, thanh âm trầm thấp chói taỊ tràn ngập cảm giác mâu thuẫn vô hạn. Chỉ hơi thất thần có lẽ sẽ bị lạc lối không biết đường về.
Tâm thần Dương Phàm hơi máy động, từ trên người này cảm nhận được một tia áp lực nhàn nhạt.
Người tới là một vị Yêu Đế Huyền Tiên tam trọng, phát ra khí tức quy dị. Xem tình hình, thực lực hắn tuyệt đối không dưới Ám Thiên cùa Vân Tiêu cung.
- Tử Sát Yêu Hoàng. Bổn hoàng mờ tiệc dường như không có mời ngươi.
Trong mắt Hồ Phi lóe lên tia điện màu tím, sau đó đồng từ co rút lại. mơ hồ có thể thấy được một đạo ngân quang sáng bóng.
Một cỗ khí tức cường đại ép lên người Từ Sát Yêu Đế.
Uy lực cùa thân thể Ma Thần nếu là Tiên Đế. Yêu Đế bình thường đối mặt chỉ sợ sẽ lập tức nằm sấp.
Nhưng trên người Từ Sát Yêu Hoàng này có một cỗ hồn lực cường đạỊ là cường giả Huyền Tiên tam trọng có thể đếm được trên đầu ngón tay cùa Yêu giới, hắn cũng không sợ Tam Nhãn Yêu Hoàng.
Hai người đều là phụ tá đắc lực cùa Man Hoàng.
Mà năm tháng Từ Sát Yêu Hoàng này đi theo Man Hoàng vô cùng đài lâu. tu luyện một loại tinh thần bí thuật, vận dụng linh hồn cùng với ảo thuật đạt tới độ cao khó tin.
Từ khi T am Nhân Yêu Hoàng quật khởi Yêu giới và được Man Hoàng trọng dụng, địa vị cùng quyền lợi của Yêu Hoàng bị chèn ép rất lớn.
Đã một thời hắn là đại tướng đứng đầu dưới trướng Man Hoàng.
Nhưng hiện nay lại có thểm một người địa vị ngang hàng, hơn nữa đối phưang có tiềm lực lớn lao. sớm muộn sẽ vượt qua hắn.
- Ha ha... Lòi này cùa Hồ Yêu Hoàng sai rồi. Nhân vật phong vân kinh sợ thất giới như Tiên Hồng Đạo Tổ, bổn hoàng nghe như sấm bên tai. làm sao kiềm chế được? Nếu có chút đường đột. xin thứ lỗi cho.
Từ Sát Yêu Hoàng này không cho là đúng cười cười, tao nhã tự nhiên, không có chút giác ngộ cùa một vị khách không mời mà đế.
Dương Phàm chi thản nhiên đáp lòi.
Hắn đĩ nhiên cảm ứng được Từ Sát Yêu Hoàng này cùng với Hoa Thiên Yêu Để lúc trước chặn cướp Luân Hồi Tinh Bảo có quan hệ không tầm thường.
Đối phương tự dưng tim tới chi sợ có ý bất thiện.
- Dương Tiên Để. Luân Hồi Tinh Bảo cùa ngươi thật đúng là kiệt tác làm người ta kinh diễm, không biết là kiệt tác của vị cao nhân nào?
Đôi đồng tử màu tím âm u cùa Tử Sát Yêu Hoàng hơi cười nhìn hắn.
Dương Phàm rõ ràng cảm nhận được một cỗ khí tức lạnh băng thấu xương bao phủ tâm hồn của mình.
Trong lòng hắn hơi kinh dị, người này vận đụng đối với linh hồn gần như chạm đến linh hồn tâm ấn. mơ hồ đạt tói trình độ có thể uy hiệp đến hắn.
Dương Phàm vốn muốn giấu điếm nhưng nghĩ một lát lại thay đồi ý tường, lạnh nhạt cười:
- Là kiệt tác của Thiên tượng đại sư.
Thiên tượng đại sư vì giúp hắnluyện tạo Luân HồiTinh Bảo, có thể nói là gửi gắm vô số tâm huyết.
Nếu tinh bảo này xuất thể. như vậy để cho mọi người chứng kiến huy hoàng của Thiên tượng.
Thiên tượng đại sư cũng vừa lúc ở tại vến hội chỉ là không tiết lộ thân phận, trong lòng có vài phần kích động.
- Nguyên lai là kiệt tác của Thiên tượng.
Từ Sát Yêu Hoàng thầm giật mình, giọng nói đột nhiên thay đổi:
- Trước đây mấy ngày, dường như Luân Hồi Tinh Bảo trải qua Hoa Thiên đại lục.
Lòi này vừa ra. đám người Dương Thần đang trong yến hội đều biến sắc mặt.
- Đúng vậy. Chù nhân của Hoa Thiên đại lục rất hiếu khách, từng mời khuyển từ gặp mặt.
Dương Phàm trán định tự nhiên, không chút che giấu.
- Ha ha ha...
Từ Sát Yêu Hoàng lạnh lùng cười lớn:
- Hoa Thiên Yêu Đế kia chính là khuyển từ.
Hắn vừa nói ra, bầu không khí toàn bộ đại điện yến hội đột nhiên hạ xuống tới thấp nhất.
Nguyên lai Hoa Thiên Yêu Đế bị Dương Phàm bắt giữ lại là con cùa Tử Sát Yêu Hoàng.
Điều này cũng không ra ngoài đự đoán của Dương Phàm, hắn không nhanh không chậm, bình thản tự nhiên nói:
- Vậy thì sao?
- Thì sao? Ngươi là một nhân loại, ở địa bàn Yêu giới chém giết một vị Yêu Đế. bắt giữ con cùa bồn hoàng. Các vị đang ngồi, các vị nói xem, chuyện này nên như thế nào?
Từ Sát Yêu Hoàng giận quá mà cười.
Lập tức. trong ánh mắt cùa không ít Yêu Đế nơi đây nhìn phía Dương Phàm có vài phần cừu hận.
- Hừ. Dương lão đại giết hắn tự nhiên có lý do.
Hồ Phi hừ lạnh một tiếng, không giảng đạo lý.
- Hồ Phi! Ngươi đừng quên thân phận mình là gì!
Trong mắt Từ Sát Yêu Hoàng lộ ra lệ quang, giận dữ quát lên. trên người phát ra hồn lực kinh thiên, tinh thần ý chí vắt ngang thiên hư.
- Nhân loại này chém giết một vị Yêu Đế ở địa bàn Yêu giới, vốn nên trờ thành tội phạm truy nã khắp Yêu giới, cho dù bầm báo với Man Hoàng cũng không thể hoài nghi. Ngươi che chở nhân loại này. chẳng lẽ muốn phản bội Yêu giới?
Phản bội Yêu giới!
Bốn chữ cuối cùng như sẩm rền. phía trên Man Thiên thành tia chợp hư ảo mênh mông như biển chẩn động không thôi, phảng phất như muốn nuốt hết tòa thành lớn như một vùng đại lục này.
Hồ Phi nhất thời không biết nói gì. toàn thân run lên, hung tợn trừng mắt nhìn Từ Sát Yêu Hoàng, ở vào thế khó xử.
- Việc này. Dương mỗ có thể giải quyết nêng với các hạ.
Dương Phàm cũng không muốn Hồ Phi khó xừ.
- Hôm nay ta muốn bắt người này. các vị đại năng Yêu giới đều có thể trợ lực. Đây chính là cơ hội lập công lớn.
Từ Sát Yêu Hoàng lòi lẽ chính khí nói.
Dưới sự cổ động của hắn, không ít nhân vật cấp Yêu Đế đều có chút dị động.
- Không được.
Hồ Phi nói như đinh đóng cột. hai mắt phát ra ngân mang lạnh băng, cơ bắp toàn thân bành trướng hình thể tăng vọt tói mười trượng, cả người hiện lên tinh quang màu đò tía. lôi dực sau lưng đang rộng.” Roẹt” một tiếng, sau lưng hắn hiện ra một ảo ảnh Lôi thần cao lớn như Ma Thần phát ra từng tràng rít gào. khí phách rung trời.
Một cỗ khí tức khùng bố tói từ thân thể Ma Thần áp bách toàn trường.
Lập tức những Yêu Đế hơi chút đị động sợ tới mức linh hồn run rẩy.
- Thân thể Ma Thần!
Từ Sát Yêu Hoàng biến sắc. hắn tuyệt đối không nghĩ tới Hồ Phi sẽ vì một nhân loại mà dùng hết bản lĩnh.
Đối mặt với thân thể Ma Thần, Thần thú trên thế gian đều sẽ bị uy áp lớn lao, huyết mạch đều mơ hồ run rẩy.
- Không nghĩ tói truyền thuyá là thật. T am Nhân Yêu Hoàng đã đúc thành thân thể Ma Thần, xem ra toàn bộ Yêu giới, trừ hai vị Đại Đế không ai là đối thù cùa hắn.
Chúng Yêu Đế. Yêu Quân đưa mắt nhìn nhau, đều lộ vẻ sợ hãi.
- Nếu ngươi dám làm càn, ta liền giết chết con của ngươi.
Một thanh âm mờ mịt không mang theo một tia cảm tình hiện lên trên linh hồn tâm ấn cùa Tử Sát Yêu Hoàng.
- Ngươi...
Trong đầu cùa Từ Sát Yêu Hoàng đột nhiên hiện ra một hình ảnh: Một nam nhân thất hồn lạc phách bị trói ở trong đại điện đồng vàng nặng nề lạnh băng, sắc mặt tái nhợt không ngùng giãy dụa, thống khổ dị thường.
- Sinh từ cùa con ngươi ở trong V niệm của chính mình!
Thanh âm lạnh băng của Dương Phàm lại quanh quẩn.
Sắc mặt Tử Sát Yêu Hoàng trắng bệch toàn thân run rầy. trong mắt lộ ra lừa giận vô cùng.
Mà những người khác thì lại không biết vì sao.
- Ngươi dám không kiêng kị gi như vậy ở Yêu giới, không sợ Đại Đế trị tội ngươi?
Từ Sát Yêu Hoàng hẳn học nói.
- Cho dù ngươi tố cáo Đại Đế thi sao chứ? Đại Đế tuy mạnh, nhưng... không giết chết được ta!
Thanh âm trầm ổn tự tin của Dương Phàm khiến Từ Sát Yêu Hoàng chấn động trong lòng.
Đối phương nắm giữ sinh mạng của con hắn.
Càng đáng sợ chính là người này không sợ cả Đại Đế, bởi vì Đại Đế không giết chết được hắn.
Trong lúc nhất thời hắn như lọt vào hố băng, bị ở vào bị động và thế yếu tuyệt đối, sắc mặt khó coi vô cùng.
Hắn cũng không đám nghi ngờ lòi nói cùa Dương Phàm, bời vì đối phương đã không phải một hai lần chạy trốn từ trong tay Đại Đế.
Ngay khi bầu không khí áp lực tới cực điểm.
- Dương Phàm.
Một thanh âm lạnh nhạt mà lại như gió nhẹ thổi qua từ bên ngoài đại điện truyền tới.
Thanh âm cùa người tới có thể nói là đạm mạc cực điểm, không có cảm tình gi mà lại ẩn chứa một loại siêu phàm nhập thánh “Thiên thu bất diệt, vạn cổ vô ngân”.
Tiếng nói vừa dứt. trước mắt xuất hiện một bóng người cao lớn đứng chắp tay sau lưng.
vẫn là hai mắt nhắm chặt như trước, trên mặt không mang theo một tia cảm tinh.
Sự tồn tại cùa hắn rất đễ dàng bị người ta bò qua.
Càng là người cảnh giới cao lại càng khó thể áp chế được sự xung đột ý cảnh đến từ trên người hắn.
- Thiên Thu Vô Ngân. Yến hội này chỉ thiếu mình ngươi.
Giọng điệu Dương Phàm rất tùv ý.
“Dương Phàm này không chỉ là hảo huynh đệ của Hồ PhỊ ngay cả Thiên Thu Vô Ngân cũng là bằng hữu của hắn”.
Trong lòng Từ Sát Yêu Hoàng không hiểu phát lạnh, mặc dù Thiên Thu Yêu Đế này luôn luôn điệu thấp, thực lực không rõ chi tiết nhưng người này cũng từng nhiều lần được Man Hoàng tán thưởng, thậm chí bội phục!