.
Hắc Tinh Ma Linh Thần giọng điệu máy móc vô tình nói.
- Tuyệt đối công chính?
Dương Phàm dường như có chút nghi ngờ:
- Đã như vậy, vì sao ngươi lại cố ý truvền lời cho ta?
- Dựa theo quy tắc Cửu u Bí Cảnh, ngươi mở Cửu u Điện cũng chiếm được một viên Luân Huyết Châu. cũng dựa theo quy tắc tiến vào Huyết Nhật Điện, ngươi chính là người có duyên.
Giọng nói Hắc Tinh Ma Linh Thần không hể có chút cảm tình.
- Hả? Luân Huyết Châu?
Dương Phàm đột nhiên nghĩ tới viên huyết châu quỷ dị mình dùng chìa khóa mở ra mà đoạt được.
- Đúng. Dựa theo trình tự bình thường, ngươi chiếm được Luân Huyết Châu. sau khi tiến vào quang môn màu máu, sẽ bị truyền tống đến Huyết Nhật Điện.
Trong mắt Hắc Tinh Ma Linh Thần đột nhiên hiện lên một tia mê man.
- Một khi đã như vậy, ngươi để ta đi vào không phải là xong, vì sao muốn một mình trò chuyện với ta?
Dương Phàm quan sát thần sắc Ma Linh Thần, cảm giác ở đâu có chút sai lầm. Nhưng là sai lầm về điểm nào?
- Đây cũng là chỗ ta mê hoặc. Luân Huyết Châu là một loại hết sức đặc biệt, cho dù để vào trong đạo cụ không gian hoặc là để trong thế giới lĩnh vực khác cũng không thể che chắn được khí tức của nó.
- Khi tu sĩ mang theo nó xuyên qua quang môn màu máu mới bị lựa chọn tự động truyền tống đến Huyết Nhật Điện.
Hắc Tinh Ma Linh Thần đột nhiên nhìn chằm chằm Dương Phàm:
- Nhưng là ta không thể từ trên người ngươi cảm thụ được khí tức của nó, như vậy, khi ngươi xuyên qua quang môn màu máu sẽ không được truyền đến Huyết Nhật Điện. Vậy cũng tương đương với phá hủy quy tắc nơi đây, ta có nghĩa vụ phải chỉnh lại sai lầm này.
Dương Phàm nghe xong. không khỏi giận dữ nói:
- Đây rõ ràng là lỗ hổng trong quy tắc của Cửu u Bí Cảnh.
- Lỗ hổng? Không có khả năng! Quy tắc Cửu u Bí Cảnh này cơ hồ là hoàn mỹ, vấn đề khẳng định là ở trên người ngươi...
Con ngươi Hắc Tinh Ma Linh Thần co rút lại. nhìn chằm chằm Dương Phàm. dường như muốn nhìn thấu hắn.
- Ngươi dùng phương pháp gì mà hoàn toàn che chắn khí tức Luân Huyết Châu...
Hắc Tinh Ma Linh Thần như hổ rình mồi nói. Dương Phàm lập tức cảm thụ được một cỗ áp lực không thở nổi.
- Luân Huyết Châu có phải là thứ này không?
Dương Phàm vội vàng lấy viên huyết châu kỳ dị từ trong Tiên Hồng Không Gian ra.
- Ồ?
Hắc Tinh Ma Linh Thần cảm thấy khó tin, lập tức gật đầu:
- Như vậy là tốt rồi
Theo sau. hắn không hề phát ra một lời.
Dương Phàm lộ vẻ kinh ngạc, thầm nhủ trong lòng: "Khẳng định là Tiên Hồng Không Gian che chắn khí tức rồi..."
Nghĩ ra nguyên nhân. Dương Phàm không khỏi cười khổ không thôi. Tiên Hồng Không Gian này thật đúng là đủ nghịch thiên, thế nhưng khiến cho quy tắc cơ hồ hoàn mỹ trong Cửu u Bí Cảnh xuất hiện lỗ hổng.
Hô!
Dương Phàm hít sâu một hơi, tay cầm Luân Huyết Châu thân hình bay về phía quang môn màu máu.
Bá-
Vừa mới tiến vào quang môn màu máu. Dương Phàm liền cảm giác được Luân Huyết Châu trong tay minh sinh ra một dao động quỷ dị. Rồi đột nhiên thân hình hắn biến mất, xuất hiện lại trong một không gian màu máu quỷ dị. Trong không gian này quanh quẩn một vầng sáng màu máu nhu hòa, điều này làm cho Dương Phàm nghĩ lại tới ánh sáng màu máu mà mắt phải tượng đá ma thần huyết bào phát ra có thể nháy mắt khôi phục thương thế trở về trạng thái đỉnh.
Tượng đá nam tử huyết bào kia đặt ở cùng một nơi với Cửu u Ma quân. Hai người này rốt cục sẽ có quan hệ gì?
Giờ phút này, Dương Phàm trôi nổi giữa không trung không gian màu máu này, vô hình có một cỗ lực lượng dẫn dắt hắn đi về phía trước không ngừng, ở trong này, hắn không thể động đậy, không thể phi hành, cũng không thể sử dụng bất kỳ pháp thuật gì. Đây đối với Dương Phàm mà nói. là một loại cảm giác phi thường khó chịu. Thân thể hắn di động về trước từng chút một. tốc độ càng lúc càng nhanh. Kỳ quái chính là cho dù ở trong trạng thái tốc độ cao như vậy, hắn cũng không cảm thụ được bất kỳ tiếng gió nào.
Cũng không biết phi thành được bao lâu, cảnh vật phía trước đột nhiên phát sinh biến hóa. Chín điểm sáng màu máu sáng ngời xuất hiện trong tầm nhìn của Dương Phàm. Chín điểm sáng này được sắp xếp theo hình tám phương một ở giữa, dùng phương thức huyền ảo khó lường chậm rãi di động.
- Đây có điểm giống Cửu Luân Huyết Nguyệt trên không trung Cửu u Điện!
Dương Phàm cẩn thận quan sát. Theo khoảng cách gần lại, hắn càng chắc chắn loại kết quả này. Chín điểm sáng màu máu trong tầm nhìn càng lúc càng lớn, dần dần lộ ra một vòng tròn màu máu như mặt trời
Có lẽ những vòng tròn màu máu này dùng huyết nguyệt không đủ để hình dung, dùng huyết nhật có lẽ càng giống hơn. Giờ phút này, Cửu Luân Huyết Nhật lớn dần trong tầm mắt Dương Phàm. Dần dần hắn cảm nhận được lực lượng khổng lồ trong thiên địa. Lực lượng này đến từ Cửu Luân Huyết Nhật trong không gian màu máu, nghiễm nhiên siêu việt cực hạn của sức người. Cho dù là người đại thần thông trong truyền thuyết, ở trước lực lượng này đều có vẻ nhỏ bé.
Dương Phàm phát hiện dưới lực lượng vô hình kia dẫn dắt, hắn đang hướng về phía Huyết Nhật cao nhất với tốc độ cao. Trong quá trình di động, tự nhiên có một cỗ lực lượng gắt gao thủ hộ hắn. Trong hư không, Huyết Nhật kia càng lúc càng lớn, dần dần Dương Phàm có thể nhìn thấy huyết lãng quay cuồng bên ngoài Huyết Nhật.
- Đây không ngờ là mặt trời toàn bộ do lực lượng màu máu tạo thành...
Dương Phàm không khỏi hoảng sợ. Nếu không phải vì có cỗ lực lượng kia thủ hộ. hắn chỉ sợ sẽ bị huyết tinh khí kinh thiên kia mê loạn tâm thần, chìm vào giết chóc vô hạn.
Vèo-
Đột nhiên, Dương Phàm phát hiện tốc độ của mình tăng thêm mười mấy lần, trong chớp mắt chui vào trong Huyết Nhật này. Dưới tình huống như vậy, ý thức của hắn thiếu chút nữa hỗn loạn. dường như tiến vào một không gian kỳ dị. Sau khi mọi thứ ổn định lại. hắn xuất hiện ở một đại điện cổ xưa. Đại điện này chỉ sợ cao đến vạn trượng, về phần diện tích cụ thể. Dương Phàm căn bản khó có thể đánh giá, liếc mắt nhìn không thấy cuối.
- Đây... đây là nơi đâu?
Dương Phàm bị tòa đại điện to lớn huy hoàng này làm ngây người. Mọi cảnh vật trước mắt ở trong mắt hắn đều hư vô mờ mịt như vậy, dường như là một giấc mộng.
- Thực nghiệm đã đến thời điểm cuối cùng...
Một giọng nam tử ôn hòa thì thào lẩm bẩm.
Dương Phàm quay đầu nhìn, phát hiện thanh âm này đến từ một vị trí nào đó sâu trong đại diện. Hắn không kim nổi bị hấp dẫn bay về phía bên đó. Rất nhanh, hắn thấy được một cảnh tượng cực kỳ rung động, ở sâu trong đại điện có một Huyết Trì cực lớn, phạm vi chừng ngàn trượng, bên trong huyết lưu chảy cuồn cuộn. Phía trên Huyết Trì này có tám cây cột màu đen mấy người ôm không hết, số cột này không ngờ cao chọc trời, chừng mấy vạn trượng. Xem chất liệu và độ dài, mỗi cây cột này chí ít cũng phải nặng hàng tỉ cân. Giờ phút này, tám cây cột màu đen chống trời này đều trói một con cự thú man hoang. Dương Phàm chỉ nhìn một cái liền không khỏi hít sâu một ngụm khí lạnh.
Trên cây cột chống trời gần hắn nhất, dùng dây thừng màu vàng tím trói một con Đại Bằng dài đến ngàn dặm. Hai tròng mắt Đại Bằng này màu vàng, phát ra uy nghiêm vô thượng cùng khí chất hoang giả.
Đại Bằng!
Thần thú đỉnh cấp trong truyền thuyết, tốc độ ngạo thị thiên hạ, có thể nói là đệ nhất. Bình thường Đại Bằng trưởng thành chỉ khoảng mấy chục trượng, mà Đại Bằng mắt màu vàng trước mắt này, hai cánh sải ra ít nhất phải ba ngàn dặm!
Giờ phút này, trong mắt Đại Bang này toát ra vài tia thống khổ tuyệt vọng, không ngừng kêu thảm thiết. Máu trên người nó màu đỏ nhạt hơi lóe lên ánh vàng theo cột chống trời màu đen chảy xuống từng chút một chảy vào trong Huyết Trì. Máu này, chẳng sợ tùy tiện rơi xuống một giọt là có thể trực tiếp áp bách chết một người tu tiên bậc cao. Trên mỗi cây trụ lớn bên cạnh Đại Bằng. đồng dạng trói một quái vật lớn. Dương Phàm ngưng mắt nhìn, tâm thần chấn động từng hồi. Kia không ngờ là một con Thần Long. phát ra hào quang bảy màu. Hình thể nó chừng ngàn dặm. to hơn Đại Bằng mắt vàng bên cạnh vài lần. Thần Long! Đây là Thần Long cấp bậc gì? Thần Long bảy màu này không ngờ có năm cái móng vuốt vàng, hiển nhiên là vương giả trong Thần Long. Đột nhiên, một tràng rồng ngâm vang vọng đại điện. Tâm thần Dương Phàm chấn động, thiếu chút nữa bị uy thế này chấn động hôn mê.
Tiếng rồng ngâm vừa mới ngừng, trên cây trụ bên cạnh truyền đến một tiếng phượng hót bén nhọn thanh âm thảm thiết vô cùng.
Đây là... Phượng Hoàng!
Dương Phàm nhìn chăm chú lên Phượng Hoàng khổng lồ toàn thân như một ngọn lửa. Chỉ nhìn từ xa. hắn đều cảm thấy một cỗ nóng rực đánh thẳng vào linh hồn.
Đại Bằng... Thần Long... Phượng Hoàng...
Ầm ầm~
Ầm ầm-
Ầm ầm ầm~
Dương Phàm cảm giác tim mình đập nhanh hơn, cả trái tim đều như nhảy lên đến cổ. Trên mấy cây trụ còn lại là những thứ gì?
ở bên cạnh Phượng Hoàng, còn có một con Thạch Hầu cao đến trăm trượng. Thạch Hầu này thoạt nhìn tràn ngập lực lượng vô cùng vô tận cùng ý chí chiến đấu, không ngờ có ba mắt.
Thạch Hầu ba mắt? Đây là thần thú cấp bậc gì?
Trong lúc nhất thời Dương Phàm nghĩ không ra, tư duy thật sự rất hỗn loạn. Tuy nhiên, nếu có thể bị trói cùng một chỗ với Đại Bằng, Thần Long. vậy hiển nhiên cũng là cùng một cấp bậc. Bên cạnh Thạch Hầu ba mắt. trói một con Huyền Quy thật lớn. Trên mai rùa đầy hoa văn cổ xưa, chỉ liếc mắt một cái dường như có thể cảm nhận được năm tháng vô cùng xa xưa. Trên mấy cây trụ lớn còn lại cùng đều trói một quái vật khổng lồ, ít nhất đều là thần thú trong truyền thuyết. Có một số Dương Phàm đều không nhận ra.
- Chậc chậc... Thật sự là một sáng tác bất hủ...
Đột nhiên, một giọng nói mang vẻ nghiền ngẫm truyền đến, hoàn toàn khác hẳn giọng nam tử ôn hòa lúc trước.
- Đại Bằng, Thần Điểu... Tốc độ được công nhận đứng đầu Thất giới...
- Tam Nhãn Thông Thiên Thần Hầu... Lực lượng mạnh nhất...
- Thất Thải Tường Thủy Long... Đứng đầu thần thông phép thuật...
- Bất Tử Phượng Hoàng... Trọng sinh bất tử huyền ảo nhất...
- Trường Thọ Huyền Quy... Phòng ngự mạnh nhất, thọ mệnh dài nhất...
Dương Phàm không khỏi tò mò. Giờ phút này hắn đã dự đoán được cảnh tượng mình nhìn thấy chỉ sợ đều là huyễn cảnh. Bằng không chỉ bằng những tiếng rống mà đám thần thú mạnh mẽ này phát ra đã đủ có thể làm hắn kinh sợ mà chết.
Ba-
Ý niệm khẽ động, hắn bỗng dưng thấy được phía trước hơn ngàn dặm, nhìn thấy hai nam tử ngồi trên ngai vàng đại điện. Một nam tử trong đó mặt huyết bào hai mắt phát ra khí chất hoàn toàn khác nhau. Trong đó một mắt tràn ngập cơ trí, còn mắt kia lộ ra huyết tinh giết chóc.
Nam tử bên cạnh hắn trên trán có một dấu ấn trăng cong màu tím đen, khóe miệng mang theo vài tia tà dị, trên người tản mát ra một cỗ ma khí khổng lồ cuồn cuộn.
- Hai người kia. không phải là hai pho thần tượng trong Cửu u Điện sao?
Dương Phàm kinh hãi không thôi.
Một người trong đó. Dương Phàm đại khái có thể xác định chính là Cửu u Ma quân, về phần người kia. Dương Phàm còn không thể xác định.
- Luân Huyết Đại Đế. Ngươi nói lần này thực nghiệm có thành công hay không? Tập hợp tám đại thần thú mạnh nhất trong thiên địa, dung hợp tinh hồn huyết của bọn họ. sẽ có thể sáng tạo ra một loại hoàn mỹ cỡ nào?
Cửu u Ma quân ngửa mặt lên trời cười dài.
- Đây là thực nghiệm vĩ đại nhất đời này của bản đế. Chỉ riêng chuẩn bị tài liệu đã hao tốn của ta mấy chục vạn năm...
Trong mắt nam tử huyết bào kia bắn ra tia lửa hưng phấn:
- Nếu có thể thành công luyện chế ra "Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết", chúng ta sẽ có thể trở thành sinh vật hoàn mỹ nhất trong vũ nội, có được tốc độ nhanh nhất, lực lượng mạnh nhất, lực phòng ngự mạnh nhất...
Dương Phàm nghe hai người nói chuvện với nhau, thân hình từng chút na di về trước.
- Hai người này rốt cục đang mưu tính cái gì? Vì luyện chế "Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết" gì đó mà không ngờ bắt nhiều thần thú trong thiên địa như vậy lại một chỗ...
Dương Phàm quá thật khó thể tưởng tượng được dã tâm cùng mục đích của bọn họ. Hắn đứng ở phía trên Huyết Trì, nghe tiếng rên rĩ thống khổ của các loại thần thú ở trên tám cây trụ lớn dưới chân...
Trong lòng thậm chí có chút không đành lòng.
Đại Bằng... Thần Long... Phượng Hoàng... Trường Thọ Huyền Quy...
Đây đều là thần thú trong truyền thuyết, nhân gian gần như tuyệt chủng, mấy vạn năm cũng chưa từng xuất hiện. Dương Phàm tiếp tục nghe Cửu u Ma quân cùng Luân Huyết Đại Đế nói chuvện với nhau.
- Thực nghiệm của ta trải qua ngàn vạn lần suy diễn, xác định không có bất kỳ sai lầm nào. Nhưng không biết vì sao lại có chút cảm giác không chân thật...
Luân Huyết Đại Đế thì thào lẩm bẩm.
- Với trí tuệ của ngươi, chẳng lẽ còn có điểm chưa hiểu ra?
Cửu u Ma quân cảm thấy bất ngờ nói.
- Không được. Ta phải để lại chuẩn bị ở sau...
Luân Huyết Đại Đế dường như làm ra quyết định gì.
- Vậy thực nghiệm có phải dời lại hay không?
- Không còn kịp rồi Thực nghiệm đã tới thời khắc mấu chốt cuối cùng.
Hắn lại nói tiếp:
- Cửu u Ma quân. Ta nói cho ngươi toàn bộ chuẩn bị ở sau và toàn bộ bố trí cho ngươi, cho dù có sai lầm gì. cũng có cơ hội vãn hồi...
Dứt lời. hắn cùng Cửu u Ma quân liếc nhìn nhau.
Dùng ý niệm truyền đạt lượng tin tức vô cùng lớn, đây là một cảnh giới không thể tưởng tượng.
- Được. Ta hiểu rồi!
Cửu u Ma quán gật gật đầu:
- Hy vọng sẽ không gặp phải kết quả đáng sợ nhất này...
Ầm~
Nhưng vào lúc này. Huyết Trì dưới chân Dương Phàm bốc lên bọt khí cuồn cuộn. từng cơn sóng khí cuồn cuộn bên trong. Chính lúc này, trong Huyết Trì không ngờ nổi lên một ngọn huyết diễm trong suốt làm máu trong phạm vi nghìn trượng sâu không lường được này đều bốc hơi hết. Trong phút chốc, Huyết Trì khô cạn, trong hư không lơ lửng một ngọn huyết diễm bằng ngón tay cái.
Huyết diễm này dần nhạt đi, ở bên trong có một cục máu nhỏ trong suốt như trân châu phát ra hào quang bảy màu.
Ông-
Cục máu trong suốt bảy màu này lơ lửng trong không trung rung động kịch liệt một hồi. Trong máu như trân châu đó đột nhiên sinh ra một loại lực lượng như cấm kỵ, lập tức gây nên sự hỗn loạn của tiên linh khí trong thiên địa.
Trong hư không, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng sấm động. vũ trụ nguyên thủy từ trên hạ thiên kiếp.
- Kết quả xấu nhất cuối cùng vẫn xảy ra...
Luân Huyết Đại Đế chua xót cười. nhưng lại trấn định tự nhiên đứng tại chỗ.
- Thiên kiếp này không ngờ đều tập trung cả hai chúng ta. Sắc mặt Cửu u Ma quân ngưng trọng nói.
- Nếu như thế... Viên "Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết" này chỉ có thể để lại cho người có duyên.
Luân Huyết Đại Đế không biết là cố ý hay vô tình, trong mắt một mãnh đạm mạc. Luân Huyết Đại Đế liếc mắt nhìn về phía Dương Phàm một cái!
Ầm~
Một mãnh lôi quang màu đen như hắc long diệt thế cuồng bạo bao trùm cả đại điện Huyết Nhật này. Dương Phàm cảm giác trước mắt tối sầm, mơ hồ nghe được một thanh âm:
- Trong vòng thiên địa thất giới này, phàm là bất kỳ sinh linh nào có được Luân Huyết Châu. đều có hy vọng có được Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết ta luyện chế. Người có được nó. sẽ có thể trở thành sinh linh hoàn mỹ nhất thế gian, có được vô hạn khả năng sáng lập thất giới chí tôn...