Khi Dương Phàm tìm hiểu tu luyện cùng với hấp thu lực lượng tầng phong ấn thứ sáu. Hô Phi ăn ba quá tiên quả, liên tiếp đại chiến cùng Thạch Thiên Hàn.
Lúc đầu Hồ Phi hoàn toàn không phải đối thủ của Thạch Thiên Hàn, nhưng Hồ Phi dù sao là Thần thú siêu cấp. lại thêm tiềm lực của tiên quả, mỗi tháng khiêu chiến một lần tuy là mình đây thương tích nhưng lại khiên thực lực hắn Ngày một tiên bộ.
Một đoạn thời gian gần đây. Hồ Phi một mực tĩnh tu trong đáy biển, không ngờ một lần thành công đột phá tinh thần gòng cùm xiềng xích.
Nhìn kiếp vân từ trên trời giáng xuống, Dương Phàm từ từ thở dài. Thiên kiếp của Hồ Phi khiến hắn trờ tay không kịp.
Sớm biết như thế, hắn nhất định sẽ đưa Tụ Lôi Đinh cho Hồ Phi mượn dùng từ trước đó.
Ba!
Dương Phàm vận chuyển lực lượng của Luân Hỗi Quà, một chướng vỗ vào lưng Hồ Phi.
Hồ Phi chi cảm thấy một cỗ lực lượng huyền diệu, chày khắp toàn thân, tinh khí thần trong khoành khắc xông lên tới đinh cực hạn, đạt tới độ cao trước nay chưa từng có.
ở dưới trạng thái này, hắn tuy vượt cấp khiêu chiến nhưng đều có vài phần tin tưởng.
Lôi điện vờn quanh kiếp vân trên đinh đầu. thiên uy vô hình bao phủ vùng hải vực này, Ngay cà cách hàng trăm vạn dặm, tu sĩ đinh cấp đều có thể cảm ứng được dấu hiệu thiên kiếp bên này.
Đặc biệt là tu sĩ Độ Kiép Kỳ. cảm ứng thiên kiếp càng thêm mẫn cảm. khoảng cách rất xa xôi đều có thể cảm thấy được.
- Với thực lực của ngươi, lại thêm bản thân nắm giữ thần thông lôi hệ. Độ lẩn thiên kiếp đẩu tiên hẳn là không khó.
Dương Phàm vọt ra một bên cười.
- Cạc cạc cạc... Thiên kiếp. Hỗ gia tới đây.
Hồ Phi dưới uy áp bao phủ thiên địa này không ngờ còn có vài phần hưng phấn, ở tại chỗ giương nanh múa vuốt.
Theo Dương Phàm biết, lẩn thiên kiếp đẩu tiên tồng cộng giáng xuống ba lượt thiên lôi. Mỗi một lượt, uy lực đều hơn gấp đôi.
Ằm ầm!
Rất nhanh đạo thiên kiếp thứ nhất giáng xuống. Lôi quang màu tím to bằng nắm tay từ trên trời giáng xuống, uy lực tuyệt luân ép tới hai người duới kiếp vân khó mà thớ nổi.
Ngao... Hống!
Hồ Phi rít gào một tiếng, thân thể bồng dưng cất cao biến thành Thạch hầu kim cương cao tới mười trượng, giơ song chướng, hung hăng giao kích cùng với lôi quang màu tím.
̀m... Roẹt roẹt...
Lôi quang vờn quanh, gần như vùi lấp Hồ Phi.
Sau một hơi thờ. thân thể hoàn hảo không tổn hao gì của Hồ Phi hiện ra.
Dương Phàm sờ mặt cười, Hồ Phi chẳng những chống cự đại bộ phận thiên lôi mà lạicòn hấp thu một ít bộ phận tinh hoa thiên lôi.
- Ha ha ha... Trong phạm vi Thiên Cốc hải vực ta không ngờ có đại năng độ thiên kiếp.
Một giọng nói vang vọng tiêu sái từmột phía hài vực truyền tới.
Bá!
Dương Phàm vừa mới đua mắt nhìn, một nam nhân huyển V cao lớn uy phong đứng ở bên cạnh, hai mắt như điện, một cỗ thiên uy vô hình trống rỗng buông xuống.
Điểu này làm cho Dương Phàm thẩm giật mình. Người này không ngờ là cường giả vượt qua một lẩn thiên kiếp, thực lực hẳn là tương đương với nam nhân mặt hoa lúc trước giao thủ với Hoàng trưởng lão ở Trúc Lâm Đảo.
Lúc trước, tình cành hai cao nhân Độ Kiếp Kỳ giao chiến, ý chí thiên uy phủ xuống, uy lực cường đại phá hủy toàn bộ Trúc Lâm Đảo hiện lên rõ ràng nhu mới trong đầu Dương Phàm.
Cường giả cấp bậc này chi vẻn vẹn đứng bên cạnh, Dương Phàm đều giống như bị thiên uy bao phủ, tinh khí thần suy yếu thật lớn.
Hoàn hảo hắn nắm giữ lực lượng Tiểu Luân Hỗi. lập tức khiển mình thay đổi đến đến đinh.
-ồ?
Nam nhân huyền V này nhìn chằm chằm Dương Phàm một cái. một thiểu niên tuổi chừng mười một mười hai lại có thể chống cự ý chí thiên uy cùa hắn.
- Ngươi là Dương Phàm!
Ánh mắt nam nhân huyền V đột nhiên sáng ngòi, ngược lại mừng thẳm nói: “Tin tức quả nhiên không sai”.
Dương Phàm lập tức sinh ra cảm ứng: Vu Tôn kia còn đáng sợ hơn trong tưởng tượng, nhanh như vậy liền xác định được vị trí của mình.
Người trước mắt hơn phần nửa là cường giả cấp Vực Chủ, hắn hơn phần nửa không biết Vu Tôn, lại bị đối phương dùng thiên cơ vô hình làm quán cờ. mục đích là vì tra ra vị trí cụ thể của Dương Phàm, tốt nhất là có thể lợi dụng quân cờ này đánh thương nặng hoặc chém giết Dương Phàm.
- Xin hỏi các hạ là người phương nào?
Dương Phàm đã làm tốt đề phòng.
Bỡi vi Hồ Phi đang độ thiên kiếp, hắn tuyệt đối không thể bò chạy một minh.
Sau khi bị thiên kiếp tập trung là không thể tránh né. cho dù thực lực Hồ Phi mạnh tới đâu sau khi vượt qua thiên kiềp cũng sẽ nguyên khí đại thương.
- Ta chính là Vực Chủ của Thiên Cốc hài vực này.
Nam nhân huyền y này chi nói ra danh hiệu, một cỗ ý chí thiên uy to lớn vô tận giống nhưsóng lớn đánh vào thân thể Dương Phàm.
Nếu là trước khi bước vào Độ Kiếp Chứng Quả. Dương Phàm đối mặt với lực lượng cấp bậc này nhất định bị thiệt. ít nhất phải một phen khổ chiến. Còn nếu muốn chiến thắng, rất khó rất khó.
Nhưng mà nay trong thân thể Dương Phàm ngưng kết ra Luân Hỗi Quả, đối mặt với trùng kích từ ý chí thiên uy to lớn kia, chỉ cần vận chuyển Luân Hỗi một lẩn. liền suy yếu hơn phân nửa.
Luân Hỗi Quả khiển linh hồn của Dương Phàm gần như hoàn thiện, gần nhu phù hợp hoàn mv với thiên địa. lực phòng ngự cực kỳ cường đại.
Ưu thế về thiên uy ý chí của cường giả Độ Kiếp trung kỳ lập tức không còn chút nào.
Thiên Cốc Vực Chủ cảm giác người trước mắt giống nhu một vùng thiên địa luân hỗi, ý chí thiên uy của hắn đánh vào bị từng đợt luân hỗi giám yếu, căn bán không thể sinh ra ảnh hưởng với Dương Phàm.
- Không hổ là nhân vật cấp bậc tông sư. tự mở ra con đường tu luyện công pháp.
Thiên Cốc Vực Chủ tán thưởng nói.
- Thiên Cốc Vực Chù, muốn mượn cơ hội này đến giao dịch Tụ Lôi Đinh của Dương mỗ sao?
Dương Phàm lạnh nhạt cười.
- Giao dịch hay không, hoàn toàn quyết định bói Dương tông sư. Nếu các hạ nguyện ý, bổn tọa nguyện ý lấy ra một thanh Bán Tiên khí dựng dục hơn vạn năm để trao đổi.
Thiên Cốc Vực Chủ thu hồi ý chí thiên uy. trên mặt cười tươi.
Trong lòng hắn đã hiểu được chính mình mặc dù vỏ tinh biết được Dương Phàm ở nơi đây. nhưng xem từ cảnh giới đối phương giờ phút này. nếu muốn giết người đoạt bảo. cơ hội rất nhỏ.
- Bán Tiên khí?
Ánh mắt Dương Phàm rung động, trong lời nói của Thiên Cốc Vực Chủ này vị tất không có ý uy hiếp.
Cho dù đại bộ phận cường giả Độ Kiếp Kỳ cũng rất khó có được một món Bán Tiên khí.
Thiên Cốc Vực Chủ này nói rõ Bán Tiên khí chính mình dựng dục hơn vạn năm, nói rõ thực lực cường đại của mình..
Nếu Dương Phàm thức thòỊ liền lấy Tụ Lôi Đinh ra giao dịch., dù sao cho dù là Tụ Lôi Đinh, cấp bậc nhiều nhất cũng chi tương đương với Bán Tiên khí.
B án Tiên khí đã là cực hạn luyện khí của nhân giới có thể đạt tới. thường thường pha một chút tài liệu thượng giới.
- Thật có lỗi. Bán Tiên khí Dương mỗ cũng có.
Dương Phàm khéo léo chối từ.
Ánh mắt Thiên Cốc Vực Chủ thoáng ngưng, sắc mặt hơi trầm xuồng. Là cường giả cấp Vực ChiỊ còn phải đối mặt với hai lần thiên kiếp có thể nói cửu tử nhất sinh.
Nếu có thể lấy được Tụ Lôi Đinh, tương đương với một con át chủ bài giữ mạng, gia tăng thật lớn xác suất thành công.
Cho dù mạo hiểm cũng phải chiếm được.
Hắn hít sâu một hơi. trong lòng bàn tay xuất hiện một cái bát sắt.
Bát!
Dương Phàm vẫn là lần đầu tiên nhìn đến loại Pháp bảo hình thái này.
Bát sắt kia ở trong tay Thiên Cổc Vực Chủ lớn dẩn rồi sau đó đào ngược trong hư không, giống nhu một cái chảo sắt thật lớn. cũng không ngừng khuếch trương. Xem thanh thế, lại giống như muôn che phủ thiên địa.
Trong lòng Dương Phàm khẽ kinh hãi, một quầng sáng mờ màu đen hoàn toàn ngăn cách khu vực hai người.
- ở trong Thiết La lĩnh vực của tạ các hạ đã là chim trong lồng.
Thiên Cốc Vực Chủ nói như nắm chắc phần thắng trong tay.
Dương Phàm cảm nhận được ý chí thiên uy ngưng kết cả khu vực, dùng lực lượng tinh thần vô hình đánh lên thân thể mình.
Quầng sáng mờ màu đen trên đinh đầu càng khiến cho hắn lợi dụng thiên địa pháp tắc bị trói buộc thật lớn.
“̀m” một tiếng. Thiên Cốc Vực Chủ nhanh như chóp một thủ chưởng lớn màu đen từ trên trời giáng xuống, gắt gao giam cẩm hư không, chộp tới Dương Phàm.
Hơn nữa, quầng sáng mờ màu đen dung nhập thiên hư kia. từng chút thu hẹp lại. mơ hồ có thể nhìn thấy hình dạng bát sắt.
Lực lượng Tiểu Luân Hỗi trong cơ thể Dương Phàm vận chuyển để cao lực công kích lên tới đinh, một quyên đánh qua mang theo không gian sóng gợn hình nắm tay.
Đem quyển kình cùng không gian dao động hoàn mỹ phù hợp, lại thêm sau khi cách không đánh đi, lực lượng vẫn còn không ngừng tăng lên.
̀m!!!
Thủ chướng lớn màu đen bị đánh tan, thân hình Dương Phàm vững vàng tại chỗ. mà thần sắc Thiên Cốc Vực Chủ kia đại biến. Hắn tuyệt đối không nghĩ tới lực lượng của đối phương có thể đối kháng cùng cấp bậc Vực Chủ.
Tốc độ trưởng thành cùng quá kinh người!
Theo hắn biết, lúc Dương Phàm vừa tới Ngoại Hải còn là một tu sĩ Hợp Thể Kỳ không chút danh tiếng, hiện tại lại có thể đổi kháng với minh trong tay nắm giữ hài vực ngàn ức dặm.
Cấp bậc Vực Chủ!
Đây đã là cường giả danh chấn một phương Ngoại Hải vực. giậm chân một cái. cả hải vực đều phải rang động.
Sau đó. trong Thià La lĩnh vực Dương Phàm cùng Thiên Cốc Vực Chủ đều thi triển thần thông, ngươi đến ta đi liên tiẻp giao kích.
Thiên Cốc Vực Chủ ở trong Thià La lĩnh vực của chính mình nhưng lại không chiếm được nửa điểm tiện nghi.
Trong mắt hắn xẹt qua một tia lo lắng, toàn thân ánh đen vòn quanh, chào sắt màu xám trên đinh đầu hai người đột nhiên co rút lại.
̀m!
Dương Phàm chi cảm thấy một bóng đen mang theo trọng lực khủng bố chợt rơi xuống, bồn phía một mảnh hắc ám.
Hai người đứng trong một không gian nhỏ hẹp dài rộng vài trượng, quanh thản đều là giáp sắt vỏ ngoài hoa văn màu bạc áp lực mãnh liệt cuồn cuộn, thời khắc đè ép.
Mà Thiên Cốc Vực Chủ kia chẳng những không chịu ảnh hướng, lực lượng dường như còn tăng cường rất nhiều.
Dương Phàm giậm chán một cái. phát ra tiếng “Đang”, vỏ giáp xác này không chút sứt
mẻ.
- Ha ha ha. Ngươi không cẩn phí công vô ích. Bán Tiên khí dựng dục vạn năm này, ở nhân giới gần như không thể phá Hủy.
Thiên Cốc Vực Chủ ha ha cười, vẻ mặt đắc V.
Dứt lời. hắn xòe bàn tay. vươn một ngón tay điểm tới Dương Phàm, toàn bộ không gian hắc ám này run lên tiếng gió.
Bỗng nhiên, Dương Phàm cảm giác toàn bộ lực lượng lĩnh vực cùng pháp lực của Thiên Cốc Vực Chủ ngưng tụ thành một điẻm. sinh ra lực công kích siêu việt bản thân mười lần.
Hắn hít sâu một hơi, Luân Hỗi Quả trong cơ thể gia tốc vận chuyển, tốc độ nhanh hơn vài lần bình thường.
̀m ̀m!
Ằm ẩm! Ằm ẩm!
Luân Hỗi Quá giống nhu một quá tim, đập liên hỗi.
Khoảnh khắc Thiên Cốc Vực Chủ đưa tay chỉ ra, cảm giác một chi của mình có thể đánh tan đối phương.
Mà khi hắn nghe được tiếng tim đập vô hình, lập tức cảm thấy bất an không hiểu.
Phổc... Àm!
Một kích ngưng tụ toàn bộ lĩnh vực của Bán Tiên khí cùng với mười thành pháp lực bản thân giao kích cùng lòng bàn tay của Dương Phàm.
Ô...ÔỈ
Toàn thán Dương Phàm chấn động. Luân Hỗi Quả vận chuyển gia tốc gấp vài lần suy yêu cỗ lực lượng kinh thiên địa này và dẫn đi.
Phốc!
Tuy nhiên hắn vẫn phun ra một búng máu nhỏ, Bởi vì lực lượng một kích kia quả thật quá mức cường đại, gần như đạt tới mức độ dập nát hư không.
Thiên Cốc Vực Chủ một chi điểm trúng Dương Phàm, có một loại cảm giác không ổn.
Một kích cơ hỗ có thể dập nát hư không kia giống như bị đánh vào lốc xoáy luân hỗi. sau khi xoay tròn, lực lượng bị hạ tới thấp nhất.
Chán chinh khiến hắn run sợ chính là một kích kinh thiên địa này bị một cồ lực lượng vô hình không thể đo lường dắt đi.
Mà lúc này Luân Hỗi Quá trong cơ thể Dương Phàm phát ra hào quang chói mắt.
Dương Phàm nâng tay lên. hiện ra một luân bàn nhiều màu, hét lớn một tiếng:
- Tiểu Luân Hỗi Chướng!
Luân bàn nhiều màu từ ảm đạm bộc phát ra hào quang rực rỡ.
̀m!
Toàn bộ Thiết La lĩnh vực chấn động bị hào quang nhiều màu che phủ, không gian sóng gợn đánh ra khắp nơi.
Thiên Cốc Vực Chủ chi cảm thấy lực lượng vốn thuộc vế mình bị Dương Phàm dùng phương thức quy thần khó lường dắt quay trở về. từ suy yếu đến cường thịnh, từ dưới đáy lên tới đinh, cũng dung hợp lực lượng của hắn, uy lực tăng lẻn biên độ lớn.
̀m!
Nhiều tầng phòng ngự bị phá tan, giáp trụ màu đen bén ngoài thán Thiên Cốc Vực Chủ bị xuyên thủng, ngay cả bát sắt Bán Tiên khí cũng hiện ra từng vết nứt.
Thiên Cốc Vực Chủ trong tiếng kêu thảm thiết, toàn thân máu thịt mơ hồ. ngực bị xuyên thủng, xương cốt gãy vụn.
Nhìn mà ghẻ người!
Tiểu Luân Hỗi Chưởng... Tuyệt sát