Theo tiếng răng rắc xa xăm, Đại hải nạn trăm năm rung chuyển cả Thiên Cầm Nội Hải, trong nháy mắt này bùng nổ,
Ầm
Ngoài khơi xa cơn sóng cao trăm trượng bắt đầu dâng lên cao, che trời phủ đất, dùng tốc độ khủng bố lan ra khắp hải vực.
Ở biển sâu, núi sụp đất rung, núi lửa liên tục bùng nổ, nhiệt độ cực nóng phun ra từ trong lòng đất, dẫn ra vô số bọt khí.
Vào lúc này, dường như nghe được hàng tỷ sinh linh trong thiên địa đang gào khóc.
Còn các Chí Cường Giả đứng trên hàng tỷ thương sinh linh Nội Hải, đã đồng loạt tế ra linh châu truyền thừa.
Bảy viên linh châu truyền thừa, bộc phát ra hào quang chói mắt, dung nhập vào trong Tiên Khí Thượng Giới.
Ngay cả bọn họ cao cao tại thượng, bao quát chúng sinh Nội Hải, nhưng vẫn không thể ngăn cản được lực lượng hủy diệt thiên địa trước mặt, cũng chỉ có chút tác dụng phụ trợ mà thôi.
Chân chính trấn áp Địa Mạch Chi Tích, là Thiên Lan điện cùng Thất Tinh Trấn Ma Kiếm.
Tiên Khí Thượng Giới trấn áp vết đứt gãy cùng ma uyên lớn nhất ở trên Địa Mạch Chi Tích, đây cũng là chỗ cực kỳ trọng yếu.
Oong oong oong
Thất Tinh Trấn Ma Kiếm phóng ra thiên uy kinh khủng, chính khí hùng hồn, hào quang bảy màu chiếu rọi phạm vi mấy trăm dặm hải vực.
Cùng lúc đó, trong thiên địa này lại sinh ra một tia cảm ứng kỳ dị, làm cho Tiên Khí Thượng Giới trong lúc trấn áp đứt gãy ma uyên, liên tục run rẩy lắc lư, dường như có dấu hiệu phá không bay đi.
Dương Phàm cũng không ra tay, nhưng rõ ràng cảm ứng được ý đồ của Tiên Khí Thượng Giới.
- Cường giả Ngoại Hải Vực mỗi khi đến thời điểm mấu chốt, đều sẽ dùng Thất Tinh Kiếm Bao làm vật dẫn, kêu gọi bản thể tiên khí. Nếu như để cho bọn họ thực hiện được, Thiên Cầm Nội Hải cũng sẽ đi về hướng diệt vong.
Thiên Thu Vô Ngân đứng bên cạnh hắn, giọng thoáng trầm thấp.
- Truyền thuyết lại là sự thật? Thất Tinh Kiếm Bao rơi vào trong tay cường giả Ngoại Hải Vực?
Dương Phàm âm thầm giật mình.
Trước đây lúc ở Thiên Cầm Nội Hải từng nghe qua mấy người Âu Dương Phong có nói, vì phòng ngừa Tiên Khí Thượng Giới rơi vào trong tay người xấu, chúng cường giả thượng cổ thậm chí là tiên nhân hạ giới còn chế tạo ra một Thất Tinh Kiếm Bao, mục đích chính là vì khắc chế Thất Tinh Trấn Ma Kiếm.
- May mắn là Không Linh Châu trên Thất Tinh Kiếm Bao không nằm trong tay Ngoại Hải Vực, khiến cho năng lực kêu gọi của Thất Tinh Kiếm Bao có hạn, bằng không hậu quả không tưởng tượng được.
Trong khi Tiên Khí Thượng Giới cuồng bạo rung chuyển, Thiên Thu Vô Ngân thân hình đứng vững bất động, chỉ là thoáng mơ hồ.
"Không Linh Châu?"
Dương Phàm lộ ra thần sắc đăm chiêu, ánh mắt nhìn về phía Đằng Linh Vương.
- Sắp không trấn được rồi
Đông Phương dược sư giọng gấp gáp truyền tới.
- Đại hải nạn trăm năm lần này, mạnh hơn trước kia rất nhiều.
Thiên Dực Vương kinh hãi vỡ mật, kiệt sức khống chế Phong Linh Châu, một cột sáng màu xanh dung nhập vào trong tiên khí.
Chỉ thấy Tiên Khí Thượng Giới liên tục run lên, mơ hồ có xu thế không áp chế được.
- Để ta tới
Một giọng nói mờ mịt truyền đến, chỉ thấy quanh người Đằng Linh Vương uốn lượn tia sáng màu bạc, miệng phun ra một viên châu sáng thâm thúy màu bạc. Chợt lóe lên, phóng ra một cỗ khí tức kỳ dị.
Làn sóng gợn màu bạc dùng mắt thường khó thấy tràn ra, Tiên Khí Thượng Giới bỗng nhiên chấn động, bình ổn hơn nhiều.
Các Chí cường giả thở ra một hơi.
Sau đó, bảy viên linh châu truyềnthừa, lại thêm Không Linh Châu quay xung quanh Tiên Khí Thượng Giới, mặc dù Đại hải nạn vẫn sẽ liên tục bùng phát như trước, thế nhưng cơ bản sẽ ở trong một trạng thái ổn định.
Cùng lúc đó, ở một mặt khác, chúng Kim Đan Nguyên Anh ở ngoài Thiên Lan điện cùng nhân cơ hội tiến vào ngoại điện.
Bọn họ ánh mắt hiện ra chờ mong hưng phấn, vô cùng gấp gáp, nhưng không biết chỉ trong khoảng khắc vừa rồi, sinh tử tồn vong Nội Hải đã khống chế trong tay một số ít ngườ/
- Vũ Tịch muội muội, đi theo tỷ
Linh Nguyệt dẫn Vân Vũ Tịch, không để ý chém giết tranh đoạt ở tầng ngoài, đi thẳng tới ngoại điện Thiên Lan.
Mà Khổng Tước Tiểu Yêu cứ cong môi, cũng đi theo tới.
Không bao lâu sau, một phủ đệ màu tím phủ trong hào quanh dày đặc, xuất hiện trước mặt ba cô gái.
- Một lần tỷ chỉ có thể dẫn theo một người, nếu có Phá cấm Phù, tỷ lệ sẽ càng lớn hơn một chút. Nếu không có Phá cấm Phù, chỉ có xác xuất năm phần mười, không thành công sẽ chết.
Linh Nguyệt có chút khó khăn.
- Linh Nguyệt tỷ tỷ, vậy các tỷ vào trước đi, muội ở tầng ngoài thử cơ may.
Khổng Tước Tiểu Yêu liếc nhìn Vân Vũ Tịch, bộ dạng có chút dỗi hờn.
Linh Nguyệt mỉm cười, kéo tay Vân Vũ Tịch, hai người hóa thành một một đoàn sáng bạc lóa mắt, nhắm thẳng vào trong đám mây ánh sáng kia.
Giữa lúc đó, một tấm bùa bắn ra từ trong đoàn ánh sáng bạc, xuyên thấu qua đoàn hào quang, khiến cho khu vực đó bị chấn động rất nhỏ.
Tiếp đó, vầng sáng bạc bìnhyênđi qua cấm chế Thiên Lan điện, chợt lóe liền mất.
- Hừ.
Khổng Tước Tiểu Yêu hung hăng giậm chân, bộ dạng có chút không cam lòng, vẫn lưu lại ở tầng ngoài.
Xoạt vù!
Linh Nguyệt cùng Vân Vũ Tịch gần như tiến vào Thiên Lan ngoại điện trước tiên, bên trong vẫn còn vắng vẻ.
- Rốt cuộc vào được rồi
Vân Vũ Tịch thở phào một hơi, dung nhan vẫn còn chưa mất đi vẻ khẩn trương.
- Chỉ cần có thể đi vào thành công, sẽ không có vấn đề lớn nữa.
Linh Nguyệt mỉm cười.
Đúng lúc này, Vân Vũ Tịch đột nhiên cảm giác được một tia động tĩnh lạ.
Xoạt!
Một bóng đen đột nhiên xuất hiện phía sau hai nàng.
- Kẻ nào?
Linh Nguyệt thất kinh, tiếp đó thốt lên:
- Là ngươiThạch Thiên Hàn!
Nam tử phía sau Vân Vũ Tịch thần tình lạnh lùng, trên người phóng ra một cỗ ma khí đáng sợ, làm cho Linh Nguyệt cảm thấy uy hiếp cực lớn.
- Huynh thật sự có thể tiến vào?
Vân Vũ Tịch hiện lên vẻ mừng rỡ.
Trong mắt Linh Nguyệt hiện lên vẻ kinh sợ: Làm sao lại như vậy được?
Nàng thân là thần thú không gian, tự nhiên có thể thấy được thủ đoạn xuất hiện giữa hư không của đối phương, đó không phải là thần thông không gian gì, thậm chí không có bất cứ một tia dao động không gian nào.
Loại phương thức trống rỗng xuất hiện này, quả thật quỷ dị cực điểm, làm cho nàng không cách nào giải thích được.
- Linh Nguyệt cô nương, chúng ta chia ra hành động.
Thạch Thiên Hàn lạnh nhạt nhìn Linh Nguyệt, kéo Vân Vũ Tịch đi về phía ngoại điện.
Linh Nguyệt mím môi, cuối cùng vẫn không đi theo.
Thạch Thiên Hàn dẫn đường ở phía trước, xuyên qua đình đài lầu các, cảnh tượng ở đầu vẫn còn trong trí nhớ của hắn, quen thuộc như thế.
Trên đường, còn đi qua tháp cỗ ba tầng, Thất Linh Hồ trước kia.
Phi hành nửa ngày, phía trước xuất hiện một quảng trường tráng lệ, sàn nhà là ngọc trắng.
Trên quảng trường này, làm cho người ta chú ý nhất, tự nhiên là những hồ thủy tinh.
Tộng cộng tám hồ thủy tinh, vững vàng ở tám hướng quảng trường.
Đích thân tới đi tới quảng trường này, Vân Vũ Tịch thân thể chấn động, ánh mắt sáng hiện vẻ mê man càng sâu, bỗng nhiên ngừng lại.
- Vũ Tịch, nàng làm sao vậy?
Thạch Thiên Hàn sắc mặt cảnh giác.
Trong ánh mắt đẹp Vân Vũ Tịch không còn màu xanh rõ ràng như trước, ẩn hiện một tầng sương mù. Nàng không tự chủ được, đi về phía một hồ thủy tinh trong quảng trường, dường như mất đi hồn phách.
Thạch Thiên Hàn khẽ giật mình, hắn phát hiện Vân Vũ Tịch đi tới chính là hồ thủy tinh Bích Dao Vân Tiên.
Không lâu sau, hình ảnh Dương Phàm cảm ứng được ngày xưa, chân thực thể hiện lại.
Hồ thủy tinh xa xưa, trải qua vô số năm tháng, nước suối vẫn phun trào, giữa hồ thủy tinh, một pho tượng tiên tử đẹp làm người ta khó thở lăng lặng đứng đó.
Tiên tử bàn chân ngọc tuyết trắng, chân đạp thần điểu ngũ sắc, không gió mà bay, uyển chuyển như tinh linh. Nàng dung mạo như tiên duyên dáng, dung nhan hoàn mỹ không chút tỷ vết, làn da như tuyết, ánh mắt sáng như dòng suối, nụ cười như tự nhiên tạo thành.
Mái tóc của nàng như cành liễu, nhẹ nhàng phất phơ, trên đầu có một vầng mây lành, ánh sáng phủ xuống cơn mưa tưới mát vạn vật.
Tồn tại của nàng, làm cho thế gian vạn vật biến hóa diệu kỳ, khiến cho tất cả đều trở nên tốt đẹp.
Dưới chân tiên tử có bia đá ghi chép rằng:
Bích Dao Vân Tiên: Nông lịch ba ngàn năm trăm vạn năm chuyển thế.
Trong quá trình Vân Vũ Tịch tới gần, đám mây lành trên đầu tượng thần, ánh mặt trời, đoàn mưa bụi theo đó chấn động, thần tượng Bích Dao Vân Tiên giống như sống, mỉm cười xinh đẹp.
Khoảng khắc, mái tóc Vân Vũ Tịch bốc lên, tạo thành một làn ánh sáng xanh lục mờ nhạt, sương mù chất chồng trong ánh mắt bị phá vỡ, một mảnh xanh lục chuyển động.
Trong ánh mắt sáng màu xanh thâm thúy vô hạn, lóe ra sắc thái động lòng người.
Bích Dao Vân Tiên trong hồ thủy tinh, dường như cũng sống lại, mỉm cười nhìn Vân Vũ Tịch.
- Cuối cùng trở lại rồiđợi cô đã rất lâu.
Thân tượng Bích Dao Vân Tiên, phát ra tiếng kêu gọi thân thiết.
Thạch Thiên Hàn vẻ mặt chấn động, ngơ ngác nhìn những điều khó tin trước mắt.
Ở trong mắt ba người, Vân Vũ Tịch chỉ yên lặng nhìn thần tượng; vẻ mặt hiện lên ý cười, lộ ra một sắc thái hiểu ra.
Đứng yên thật lâu, Vân Vũ Tịch vẫn không nhúc nhích, dung nhan tường hòa, thỉnh thoảng lộ ra một tia đau đớn, dường như đang tiếp thu truyền thừa nào đó.
Thạch Thiên Hàn có vẻ khẩn trương.
Xoạt xoạt!
Đúng lúc này, một tiểu cô nương áo lam, một nam tử cao to, đồng thời xuất hiện bên cạnh Vân Vũ Tịch.
- Trở về thôiNơi này không thuộc về chúng ta.
Bích Dao Vân Tiên mỉm cười như hoa, tự nhiên không nhiễm bụi trần, mờ ảo như tiên.
Vân Vũ Tịch thân thể khẽ run lên, dung nhan lần đầu lộ ra một tia giãy dụa.
- Không được
Thạch Thiên Hàn kinh hô một tiếng.
Ngay khoảng khắc, thần tượng Bích Dao Vân Tiên thật sự sống lại, một đám mây xanh lục gần như hư vô chợt lóe liền biến mất, dung nhập vào trong cơ thể Vân Vũ Tịch.
Thân hình Vân Vũ Tịch bỗng nhiên nổi lên giữa không trung, trên đầu có mây lành, ánh mặt trời, đoàn mưa mù vờn quanh. Trang phục bỗng nhiên biến hóa, một thân váy xếp công chúa, đủ mọi màu sắc, khiến cho hoàn cảnh xung quanh trở nên tươi đẹp hài hòa
Giờ phút này, Vân Vũ Tịch mỹ lệ được phóng đại gấp ngàn vạn lần.
Ầm ầm!
Đúng lúc này, toàn bộ Thiên Lan điện nhẹ nhàng run lên.
- Xảy ra chuyện gì?
Chúng tu sĩ trong Thiên Lan điện kinh hô.
Thiên Lan điện rung chuyển, không phải là bởi Bích Dao Vân Tiên có biến hóa.
Bầu trời Thiên Lan điện bao phủ trong ánh sáng bảy màu, sóng biển sôi trào mãnh liệt, đột nhiên mạnh hơn mấy lần.
Bên cạnh Tiên Khí Thượng Giới.
- Đó là cái gì
Ngay khoảng khắc trước, Khổng Tước Vương kinh hô một tiếng, nhìn phía chân trời xa xa.
Chỉ thấy sóng gió sôi trào, một điểm đen nhỏ nhắm về phía Thiên Lan điện, hoặc là nói nhắm về hướng Tiên Khí Thượng Giới, chậm rãi ép tới.
Các Chí Cường Giả Nội Hải, kể cả hai đại cường giả Hóa Thần, cùng cảm nhận được một cỗ ma uy kinh thế, áp bách phạm vi ngàn dặm.
Theo điểm đen kia tới gần, một tòa thành màu đen phạm vi hai trăm dặm, rung chuyển cả hải vực xung quanh. Trong một tiếng ầm ầm, hung hăng đánh tới vị trí Tiên Khí Thượng Giới.
Cái gì?
Chúng Chí cường giả trấn thủ Tiên Khí Thượng Giới kinh hô biến sắc, vẻ mặt tràn ngập sợ hãi.
Tòa thành màu đen khổng lồ, mang theo ma khí cuồn cuộn, bay thẳng đánh tới Tiên Khí Thượng Giới, thanh thế đúng là kinh thiên địa khiếp quỷ thần.
- Ha ha haRốt cuộc đợi được ngày này rồi.
Trên tòa thành màu đen, một nam tử sừng sững như ma thần. Thân hình thoáng béo phì quanh người bao phủ một tầng U Ảnh, một thân tu vi đã đạt tới Hóa Thần kỳ.
- Thiên Cầm Nội Hải, ngươi không nên tồn tại trên thế gian này.
Tiếng nói kinh khủng thiên địa, rung chuyển hải vực, thậm chí xuyên thấu qua Thiên Lan điện, làm cho tất cả sinh linh tu sĩ đều nghe được rõ ràng.
- Thiên Cầm Nội Hải, ngươi không nên tồn tại trên thế gian này!
Theo tiếng hô vang vọng chấn động thiên địa, Ma Vân Thành phạm vi hai trăm dặm mang theo ma khí cuồn cuộn, dùng thế xem thường cái chết, nhắm thẳng đánh tới Tiên Khí Thượng Giới.
- Dừng tay! Lẽ nào ngươi không muốn sống nữa sao -
Chúng Chí Cường Giả Nội Hải đồng thời biến sắc. Đông Phương dược sư giọng run lên quát to.
- Hắn đã làm như thế nào?
Dương Phàm cảm nhận được cỗ nguy cơ tử vong phủ xuống, không chỉ nhắm vào mấy người bọn họ, càng là những người ở khu vực này, thậm chí là hàng tỷ sinh linh ở Thiên Cầm Nội Hải.
Trong đầu hắn, nháy mắt này tính toán ra một kết quả: khi Ma Vân Thành va chạm với Tiên Khí Thượng Giới, uy năng sinh ra đủ để hủy diệt vạn dặm hải vực trong khoảng khắc, tất cả cường giả nơi đây dừng hòng thoát khỏi.
Không những thế, sẽ còn dẫn tới hậu quả là rung chuyển toàn bộ Thiên Lan điện, khiến cho Tiên Khí Thượng Giới mất đi khống chế.
Đến lúc đó, hàng tỷ sinh linh Thiên Cầm Nội Hải sẽ đi lên con đường hủy diệt chân chính.
Các Chí Cường Giả nơi đây cũng đều nhìn ra được quan hệ khủng khiếp trong đó, càng lập tức cảm nhận được nguy cơ tử vong tới gần.
Lúc này, các Chí Cường Giả đã từng cao cao tại thượng, vẻ mặt lộ ra tuyệt vọng cùng bất đắc dĩ thật sâu.
Chỉ cần trong một hô hấp, Ma Vân Thành khổng lồ sẽ va chạm cùng Tiên Khí Thượng Giới.
Giờ phút này, thời gian đột nhiên bị kéo dài vô hạn, dường như có thể thấy được vẻ mặt kinh hãi cùng tuyệt vọng bất lực của từng Chí Cường Giả.
Dưới tòa thành nặng hàng tỷ cân này đánh xuống, tất cả tu sĩ nơi đây đều bất lực ngăn cản.
Tất cả lực lượng cá thể ở trước mặt lực lượng khủng bố hùng hồn này, đều chỉ là nhỏ nhoi.
Dưới tình huống như vậy, coi như là cường giả ba bậc Thông Thiên trong truyền thuyết hiện thân, cùng chưa chắc có thể thay đổi được số phận này.
Muốn xoay chuyển cục diện, trừ khi là tiên nhân hàng thế.
"Lẽ nào sinh mệnh của ta sẽ kết thúc ở đây sao?"
Ngay lúc sống chết trước mắt, trên mặt Dương Phàm mất đi một tia khủng hoảng, thay vào đó là một mảnh bình tĩnh tuyệt đối.
Nắm giữ lực lượng sinh mệnh tự nhiên, cảm quan của hắn có thể cảm giác được rõ ràng, tử vong khó có thể tránh thoát.
Cũng không biết U Ảnh Ma Chủ động tay chân gì trên Ma Vân Thành, khiến cho toàn thành nháy mắt dẫn nổ năng nguyên, sinh ra tốc độ đáng sợ khó có thể đánh giá.
Dương Phàm biết rõ, mấy người bên mình muốn chống lại, sẽ chỉ là trứng chọi đá.
Trong thời gian nửa hô hấp cuối cùng, tử vong tới gần từng bước
Mọi người thậm chí có thể nhìn rõ ràng vẻ mặt dữ tợn cùng đắc ý của Thác Thiên Ma Vương.
- Ha ha haThiên Cầm Nội Hải bị diệt. Tề Thiên Đại Trận sẽ không còn bất cứ kẽ hở nào nữa. Ngay cả tụ tập đủ Cửu Ngũ Chí Bảo Long Khí, điều động số mệnh toàn đại lục, cũng khó mà nghịch chuyển
Thác Thiên Ma Vương ngửa mặt cười to.
Trên Ma Vân Thành, lúc này cùng hiện ra mấy chục đạo ma quang tận trời, đều là ảnh Ma Khôi lỗi Nguyên Anh trung kỳ trở lên.
Những người này đồng loạt vận chuyển nguyên lực, thúc đẩy trận pháp trung tâm Ma Vân Thành, khiến cho Ma Vân Thành rực rỡ ma quang, hóa thành một quả cầu ánh sáng màu đen khổng lồ.
Khí tức hủy diệt chấn động thiên địa, bao phủ trên đầu các Chí Cường Giả.
Giờ phút này, Hồ Phi không sợ trời không sợ đất, trong mắt cũng tràn ngập sợ hãi, lông khỉ toàn thân dựng đứng.
Đông Phương dược sư, Đằng Linh Vương, vẻ mặt tràn ngập hoảng sợ, trong mắt hiện lên tuyệt vọng bất đắc dĩ.
Các cường giả trước đó không phải không nghĩ tới động tác của U Ảnh Ma ChiỊ nhưng bất luận thế nào cùng khó có thể tưởng tượng: tên ma đầu này vì hủy diệt Thiên Cầm Nội Hải, ngay cả mạng của mình cũng không cần?
Thật là điên cuồng đến cực điểm mà!
Thiên Thu Vô Ngân thở dài một hơi, chậm rãi nhắm mắt lại, thì thào tự nói:
- Lẽ nào đây là số mệnh?
Trong mắt Dương Phàm bình tĩnh chưa từng có, hít sâu một hơi, chậm rãi đứng lên.
Dù cho không có bất kỳ hy vọng gì, trước khi chết, hắn cũng phải liều một trận.
- Kết thúc đi, Thiên Cầm Nội Hải.
Thác Thiên Ma Vương nhắm mắt lại, U Ảnh trên vặn vẹo trên người hắn, cũng nhắm mắt lại.
U Ảnh Ma Chủ cũng tự biết, va chạm vào Tiên Khí Thượng Giới như thế, bản thân mình cũng khó mà thoát được.
Đối mặt thời khắc tử vong cuối cùng, ngoại trừ Dương Phàm đứng dậy, Thiên Thu Vô Ngân cúi đầu tự nói, tất cả cường giả đều rơi vào bóng ma tuyệt vọng bất lực.
Khí tức hủy diệt tử vong, thậm chí đã tràn ngập cả Thiên Lan điện.
Cùng lúc này, Thiên Lan điện ở trong sóng to gió lớn khẽ run lên, tất cả cường giả bậc cao đang tranh đấu, đều không tự chủ được dừng lại.
Linh hồn run rẩy!
Đây là phản ứng tự nhiên trước khi tử vong phủ xuống.
Ầm ầm ầm
Khí tức khủng bố ngập trời ập xuống, tất cả Chí Cường Giả nơi đây đều bị áp bách khó có thể thở nổi, không thể giãy dụa.
Chỉ có Dương Phàm, ở trong thời khắc này đứng lên, bằng tu vi Diễn Căn hậu kỳ, khoảng khắc bước vào mô thức Bán Thiên Nhân.
Chỉ một thoáng, một nửa thiên địa lấy hắn làm trung tâm, linh khí sinh linh đại địa dũng mãnh tràn tới.
Cho dù Địa Mạch Chi Tích và nơi hủy diệt, Dương Phàm vẫn có thể cảm ứng được vô số dòng sinh mệnh cực nhỏ, chúng nó quá nửa là rong tảo đáy biển, kể cả nước biển nham thạch, dưới nguy cơ tử vong, đồng loạt phát ra tín hiệu gào thét cầu cứu.
Sinh Mệnh Lục Chủng trong cơ thể Dương Phàm đập rộn lên, cộng hưởng với vô số dòng sinh mệnh này, dựng thành một chiếc cầu vô hình, thông suốt với thiên địa tự nhiên.
Lúc Ma Vân Thành đụng tới, Dương Phàm tiến vào trạng thái Bán Thiên Nhân đỉnh, thậm chí là mô thức Thiên Nhân chân chính, không bị đại địa hạn chế.
Lực sinh mệnh tự nhiên vô tận hùng hồn giữa thiên địa, đều trở thành hậu thuẫn kiên cố cho hắn.
Theo hắn đứng lên, các Chí Cường Giả khác dường như thấy được hy vọng.
- Ha ha haTiểu tử thật không biết lượng sức mình!
Theo Ma Vân Thành biến thành quả cầu màu đen không lồ, ngay chớp mắt đánhlên Tiên Khí Thượng Giới, Thác Thiên Ma Vương nhắm mắt lại, ý cười trào phúng lại truyền ra.
Dương Phàm bằng trạng thái Bán Thiên Nhân đỉnh hiện tại, tuy rằng vô cùng mạnh mẽ, làm người ta có một cảm giác không thể đánh bại.
Nhưng cuối cùng tầng thứ lực lượng bày ra đó, không có khả năng nghịch chuyển thế cuộc.
Thậm chí ngay cả chính bản thân Dương Phàm cùng cho rằng như thế, không thể nghịch chuyển thế cuộc, nhưng vẫn làm ra cố gắng cuối cùng.
Đây là chỗ ngoan cường nhất của sinh mệnh
Dương Phàm trong chớp mắt đối diện với tử vong, đối với sinh mệnh, chỉ là một tồn tại như cọng cỏ nhỏ bé, cũng có một nhận thức mới.
Ở ngay khoảng khắc tử vong cuối cùng, không những kích phát tiềm lực của hắn, ngay cả dòng sinh mệnh dưới đáy biển cũng thế.
- Lão đại
Hồ Phi thấy Dương Phàm dứt khoát đứng lên, thân hình cao ngất, thần sắc ngẩn ngơ, trong mắt đỏ hồng, cũng đứng dậy theo sau.
"Nhân loại, để ta giúp ngươi một tay"
Một tiếng nói hùng hồn to lớn vang lên trong đầu Dương Phàm.
Cảm quan Dương Phàm thông thiên triệt địa, trong chớp mắt ngắn ngủi cảm ứng được dục vọng muốn sống đến từ Tiên Khí Thượng Giới.
Thì ra, ở trước mặt tai nạn hủy diệt kinh thiên, ngay cả Tiên Khí Thượng Giới cũng cảm giác bất an.
"Được"
Dương Phàm lập tức đáp ứng.
Những gì xảy ra trong thế giới hiện thực so với giao lưu linh hồn, tất cả chậm chạp như ốc sên.
Keng -
Tiên Khí Thượng Giới dài đến ngàn trượng bỗng run lên, phá không bay ra, hóa thành một thanh thần kiếm vàng rực dài năm xích.
Nếu như ở tình huống bình thường, dù cho thực lực Dương Phàm có mạnh gấp mười lần, cũng khó mà khống chế được Tiên Khí Thượng Giới.
Nhưng vào lúc này, Tiên Khí Thượng Giới tự nguyện chủ động, hắn lại tuân theo ý chí lực tự nhiên trong thiên địa hùng hồn, vững vàng nắm chắc Thất Tinh Trấn Ma Kiếm trong tay.
Khoảng khắc nắm lấy Tiên Khí Thượng Giới, Dương Phàm biết đây là một cỗ uy năng hủy thiên diệt địa.
Thuận theo đại thế thiên địa, hắn nâng cao một kiếm.
Giờ phút này, hải vực rung chuyển bất an, đột nhiên yên tĩnh, thời gian dường như đọng lại.
Ánh mắt mọi người đều nhìn bóng lưng rộng lớn cao ngất kia, tay cầm Tiên Khí Thượng Giới, nâng lên cao.
Dường như tất cả sắc thái trong thiên địa, toàn bộ đều tụ lên người hắn.
Các Chí Cường Giả không khỏi chấn động, tiếp đó liền lộ ra vài phần mừng rỡ cùng hy vọng.
Quả thật, ngay cả cường giả ba bậc Thông Thiên đích thân tới đây, cũng không chắc chắn có thể hóa giải trận tai ương hủy diệt này.
Như vậy nếu nắm giữ lực lượng Tiên Khí Thượng Giới thì sao?
- Cái gì?
Ý cười tự đắc điên cuồng đọng lại trên mặt U Ảnh Ma Chủ, ngay khoảng khắc Tiên Khí Thượng Giới nâng lên cao, hắn cảm ứng được nguy cơ tử vong.
- Phá cho ta
Dương Phàm hô to tự tin, cộng hưởng cùng lực sinh mệnh tự nhiên, vang vọng khắp hải vực, ngay cả tu sĩ trong Thiên Lan điện cũng nghe được rõ ràng.
Hắn cầm Thất Tinh Trấn Ma Kiếm trong tay, bằng phương thức giản dị bình thường, nhìn như chậm chạp vẽ xuống.
Một kiếm còn chưa chân chính chém xuống, một cái khe cả vạn trượng khủng bố đã bị rạch ra trước.
Giờ phút này, dường như cả hải vực cũng bị một kiếm này chém thành hai nửa.
Một cái khe sâu vạn trượng, bằng lực lượng hùng hồn ngạo nghễ, tách đôi nước biển. Khe sâu kia đẩy lùi nước biển, trong thời gian ngắn không dám lấp đầy.
Tất cả Chí Cường Giả nơi đây chấn động cực điểm, trợn mắt há mồm.
Đây còn là uy năng con người nắm giữ hay sao?
Mười hai đại Chí Cường Giả, hai đại Hóa Thần kỳ, đồng thời chứng kiến lực lượng hủy thiên diệt địa trong truyền thuyết.
Hồ Phi cùng lúc chấn động, toàn thân nhiệt huyết sôi trào, cỗ lực lượng này quá mức mạnh mẽ.
- Không xong
Trước tiên là Thác Thiên Ma Vương hét thảm, một đạo U Ảnh trên người hắn chia ra làm sáu, nhắm bốn phương tám hướng chạy trốn.
Phốc xùy bùm
Một đạo kiếm quang bảy màu kinh thế hùng hồn, chém ra từ kiếm quang trong tay Dương Phàm.
Tòa thành khổng lồ không một ai chống lại được, bị một kiếm trực tiếp chém thành hai nửa, trong nháy mắt tan thành mảnh nhỏ.
Thác Thiên Ma Vương dưới một kiếm này, trực tiếp biến thành những hạt bụi nguyên thủy.
Cũng trong nháy mắt, mấy chục cường giả ma đạo trong Ma Vân Thành, bao gồm một bộ phận tu sĩ ma đạo còn ở trong tòa thành, nháy mắt này liền chết đi.
Lúc kiếm quang bảy màu chém phá hư không, kiếm khí kinh thiên phá vỡ mặt biển, trực tiếp xông lên trời cao.
Trong hư không, một tia đỏ máu lan tràn phạm vị vặn dặm, mơ hồ như mây máu.
Thế là, đạo kiếm khí kinh thiên đâm phá trời cao, xông lên ngân hà, trực tiếp đâm thủng mây máu.
Phốc xuy một tiếng, sương mù đỏ máu bị xé rách xuyên thủng, khắp thiên địa rung động, truyền ra một trận rít gào không cam lòng.
Có thể như lời mấy người U Ảnh Ma Chủ đã nói, Nội Hải chính là kẽ hở duy nhất.
Nhưng mà dù là thế, kiếm khí đáng sợ này xé rách trời cao, xông lên ngân hà, xé rách trói buộc trong thiên địa, quả thật là chuyện xưa nay chưa từng có.
Lúc Thất Tinh Trấn Ma Kiếm chém xuống, Thất Cầm Hải bị chém ra một vực sâu vạn dặm.
Chấn động!
Ngoại trừ chấn động, không tìm được bất kỳ từ ngữ nào để hình dung.
Nơi biển sâu, toàn bộ quầng sáng bảy màu phạm vi mấy vạn dặm ở vị trí Thiên Lan điện, bị kiếm quang xông thẳng ngân hà, xé nát trói buộc thiên địa che giấu.
- A a a a
U Ảnh Ma Chủ biến thành mấy đạo ma ảnh, liên tục phá ra tiếng gào thảm thiết, một tia kiếm khí lan ra là có thể diệt sát Hóa Thần kỳ.
Còn lúc này, toàn nhân giới, các cao nhân lánh đời chân chính, toàn bộ đều kinh động sôi trào.