Sắc mặt Dương Thần trắng bệch, nghĩ lại mà sợ, quỳ trên mặt đất tạ tội.
- Ngươi có biết, chỉ vì một V nghĩ sai lầm cùa mình mà đưa tới mầm tai vạ cho chúng thân hữu trên Luân Hồi Tinh Bảo? Nhất cừ nhất động của người cầm lái tinh bảo đều sẽ liên lụy đến sự vinh nhục an nguy cùa mọi người, sao thể tùy tiện như vậy?
Dương Phàm thấy thái độ thành khẩn nhận sai cùa hắn cũng bớt giận vài phần.
Đặng Thi Dao ra hiệu cho con đứng lên. ở bên cạnh khuyên bảo:
- Đứa nhò này vẫn luôn bế quan tu luyện, quả thật thiếu kinh nghiệm đối nhân xừ thế Tướng công cho hắn cơ hội không phải là vì rèn luyện hắn sao?
Bábá!
Đúng lúc này, hai đạo lưu quang vụt qua phía trên Luân Hồi Tinh Bảo.
̀m ầm!
Toàn bộ tinh bảo chển động, trong đó một gã nam nhân hoa phục trong quá trình phi hành một cước hưng hăng giẫm lên trên Thiên Dực Bàn của tinh bảo.
Lập tức Luân Hồi Tinh Bảo mất cân bằng, bắn mạnh đến một tầng vẫn thạch xa vài trăm vạn dặm, phát ra tiếng nổ vang liên tiếp.
- Xảy ra chuyện gì?
Trong tinh bảo đầy hỗn loạn, không ít người hoảng sợkích động.
- Là Hoa Thiên Yêu Đế.
Dương Thần kinh hô một tiếng, càng hiểu rõ lỗi lầm đã phạm phải là nghiêm trọng cỡ nào.
Tuy nhiên một cước của nhân vật cấp Tiên Đế kia lại không tổn hao Luân Hồi Tinh Bảo mảy may. ngay cả người bên trong cũng đều không bị Thương tổn thực chất. Có thể nói là hữu kinh vô hiểm.
Ngược lại là Hoa Thiên Yêu Đế kia cảm thấy chân của mình ngẩm phát đau. nói với nữ nhân vũ y ở bên cạnh:
- Tài liệu của tinh bảo này thật cứng rắn.
Ông!
Trong một luồng ngân quang sáng ngời Thiên Dực Bàn bên ngoài tinh bảo gấp lại. biến hình cuối cùng bao phủ Tinh Điện trung tâm của tinh bảo. hình thành một tinh bảo hình cầu.
Sau đó. một cỗ băng quang lạnh băng mang theo lực lượng cùa nhiệt độ thấp tuyệt đối hình thành một cái Tuyệt đối Băng Phong Giáp ở chung quanh tinh bảo hình cẩu.
Hô!
Một luồng gió lạnh từ trong tinh bảo được Băng Phong Giáp bao phù phát ra, trong phạm vi trăm vạn dặm hết thảy đều đông lạnh ngưng kết, dường như ngay cả thời gian cũng trở nên chậm lại một chút.
Đối mặt với Luân Hồi Tinh Bảo hình thái như thế. Hoa Thiên Yêu Đế cùng nữ nhân vũ y kia cũng không khỏi hít sâu một ngụm khí lạnh.
Đây là một cái Luân Hồi Tinh Bảo hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng cùa bọn họ.
- Ngươi có bao nhiêu phần nắm chắc công phá tinh, bảo này.
Nữ nhân vũ V thần niệm truyền âm nói.
Hoa Thiên Yêu Đế lắc đầu:
- Không chắc chắn.
- Không thừ làm sao biết được.
Nữ nhân vũ y quát một tiếng yêu kiều, một ngón tay ngọc bỗng nhiên vung lên.
Đột nhiên một lưỡi đao mòng màu bạc dài vạn trượng hội tụ ức vạn lưỡi đao bạc thật nhò khiến cho tiên linh khí trong trăm ức vạn dặm thiên địa rung động, thanh thế mênh mông nhưtia chóp đánh mạnh lên Luân Hồi TinhBảo.
Một kích kinh thiên địa khiệp quỳ thần như vậy đã đạt tói đinh cùa Tiên Đế bình thường, Hoa Thiên Yêu Đế ở bên cạnh cũng thầm gật đầu.
Nhưng lưỡi đao bạc khổng lồ kia chưa tới gần Luân Hồi Tinh Bảo đã gặp một lực cản to
lớn.
Chi chi...Két!!!
Luân Hồi Tinh Bảo được băng giáp trong suốt bao phù tòa ra hào quang mờ ảo rực rỡ. sinh ra một lực tràng vô danh.
Cỗ lực trảng này khiến hầu hết thần thông phập thuật trong thiên địa bị suy giảm thật lớn.
Nguyên Từ Thần Quang!
Hoa Thiên Yêu Đế cùng nữ nhân vũ y đồng loạt biến sắc.
- Không ngờ tinh bảo này được khảm đại trận loại nguyên từ. trong số rất nhiều Tinh Không Thành Lũy cùa thất giới cũng là lông phượng và sừng lân.
Hoa Thiên Yêu Đế rốt cục ý thức được không ổn.
ức vạn lưỡi đao bạc nhò bé đầy trời chưa đến gần. uy lực đã bị cắt giảm chín phần, như mưa phùn nhò bé. vô lực hạ xuống.
Khi lưỡi đao mòng khổng lồ màu bạc trong suốt kia tiệp cận Luân Hồi Tinh Bảo. hào quang bị mờ đi hơn phân nửa
Cuối cùng, dưới tác dụng của một cỗ hàn khí lạnh băng ở chung quanh tinhbảo. trên lưỡi đao mòng khổng lồ màu bạc kia ngưng kết một tầng băng sương, lúc chém lên bên ngoải băng giáp lập tức hóa thành mãnh nhỏ đầy trời.
Toàn bộ quá tnnh chỉ là trong nháy mắt.
Nhưng dưới sự chú ý cùa mọi người hai bên lại có vẻ kinh tâm động phách như thế.
Sau đó, mọi người trong Luân Hồi Tinh Bảo vui vẻ chúc mừng.
- Dương phu nhân thật sự là kỳ tài có một không hai cùa trận pháp chi đạo. có thể khảm đại trận nguyên từ vào hệ thống trận phập của tinh bảo một cách hoàn mỹ như thế. Càng khó được lực lượng nguyên từ này lại không xung đột với bất kỳ trận phép nào khác của tinh bảo.
Thiên tượng đại sư khen ngợi không thôi.
Nếu nói lão là Tông sư luyện khí đỉnh cao cùa Thiên giới, như vậy Đặng Thi Dao ít nhất cũng có thể đảm đương đanh hiệu Tông sư trận pháp.
Hai người liên thủ chế tạo ra Luân Hồi Tinh Bảo. coi như là một kỳ tích trong thất giới.
- Hoa Thiên, làm sao bây giờ? Lực phòng ngự cùa Luân Hồi Tinh Bảo này cường đại như vậy, chi sợ chúng ta không làm gi được.
Nữ nhân vũ y thấp thòm lo âu nói.
Có thể chế tạo ra Tinh Không Thành Lũy cường đại như thế, có thể thấy được chủ nhân chân chính tuyệt đối là đại nhân vật bễ nghễ bát hoang trong thất giới.
Thần sắc trong con ngươi màu tím của Hoa Thiên Yêu Đế biến ảo không chừng, càng ngày càng trờ nên lạnh như băng:
- Có thể nói Man Thiên Thần vực là địa bản của chúng ta, trên tinh bảo này không có cường giả đinh chân chính tọa trấn, sợ cái gì chứ!
Nữ nhân vũ y duy trì sự trầm mặc. nàng hiểu rất rõ thân phận của Hoa Thiên Yêu Đế đặc thù, phụ thân hắn lại càng là đại tướng đứng đầu dưới trướng Man Hoàng.
Dõi mắt Yêu giới này, không có mấy người là Hoa Thiên không thể trêu chọc.
- Ta không tin tinh bảo này có thể ngăn cản được ý chí của Tiên Đe!
Hoa Thiên Yêu Đế quát lạnh một tiếng, tiên linh khí đầy trời trong thiên địa rộng lớn run rẩy, thần ma lui tránh.
Một cỗ tinh thần ý chí ngạo thị vạn vật ứng với vận mệnh mà ra trong thanh thế to lớn này.
Mọi người trong tinh bảo chỉ cảm thấy một tiếng rít chói tai xuyên thấu vào.
Lập tức. người tu vi thấp tâm thần hỗn loạn, liên tục kêu rên.
Lúc cỗ tinh thần ý chí kia tiệp cận Luân Hồi Tinh Bảo bị đại trận nguyên từ cùng lực lượng cùa Băng Phong Giáp làm suy yếu hơn 99%, cuối cùng xuyên thấu qua tài liệu kiên cố cùa tinh bảo. tinh thần xung kích còn sót lại cũng chỉ có thể hình thành uy hiếp khá lớn đối với những nhân vật Đại La Kim Tiên trờ xuống.
- Yêu Đế này tu luyện tinh thần bí thuật, tu vi không đạt tới Huyền Tiên tam trọng lại có thể tạo thành thương tổn nhất định đối với người trong tinh bảo.
Đặng Thi Dao biến sắc.
Thiên tượng đại sư thở dài:
- Lúc đầu thiết kế Luân Hồi Tinh Bảo. phòng ngự về mặt tinh thần cũng có chút yếu ớt.
Giờ phút này Dương Thần cúi đầu, đầy vẻ xấu hổ.
Bởi vì một ý nghĩ sai lầm của hắn mang đến tai họa cho Luân Hồi Tinh Bảo, dẫn tói hai nhân vật cấp Tiên Đế tới chặn giết, thậm chí thương tổn đến một bộ phận người trong Luân Hồi Tinh Bao.
- Ha ha, thi ra là Thần thú giòi về tinh thần bí thuật.
Dương Phàm lại nhẹ nhàng cười, liếc mắt một cái nhìn thấu bản thể cùa Hoa Thiên Yêu Để kia.
Tiệp theo, Hoa Thiê Yêu Đế cùng nữ nhân vũ y liên thủ, hai cỗ tinh thần ý chí kinh thế hãi tục áp bách cả bầu trời, thi hành công kích xuyên thấu đối với Luân Hồi Tinh Bảo.
Mắt thấy tình thế nguy cơ hiểm nghèo.
Hừ!
Đột nhiên một tiếng hừ lạnh tù trong Luân Hồi Tinh Bảo truyền ra.
Tinh thần ý chí cùa hai người còn chưa đến gần Luân Hồi Tinh Bảo liền biến mất một cách không hiểu.
Ngay sau đó. trong hư không truyền đến hai tiếng nổ “̀m”, hai Yêu Đế bị đánh bay ra ngoài mấv vạn dặm, đồng loạt hộc máu.
Chuyện gi xảy ra?!!!
Sắc mặt của Hoa Thiên Yêu Đế cùng nữ nhân vũ y như tro tàạ trong mắt lộ ra sợ hãi không biết.
- Không tốt. Chi sợ rằng trong Luân Hồi Tinh Bảo này có cao nhân tuyệt thế Huyền Tiên tam trọng trở lên tọa trển.
Thân thể mềm mại của nữ nhân vũ y run rẩy, khuôn mặt tái nhọt.
- Chạy mau.
Hoa Thiên Yêu Đế hô nhò một tiếng, kéo nàng định chạy.
- Ha ha. Không lưu lại một chút gi đã muốn dễ dàng rời đi?
Một tiếng cười khẽ đùa cợt quanh quẩn bên tai hai người.
Thoáng chốc bước chân của hai người cứng ngắc tại chỗ.
Từ xa nhìn lại, động tác biểu tình cùa bọn họ đọng ở trong hư không, dường như đừng hình ảnh.
Ngay cả tư đuy cùa bọn họ đều thong thả đến tận cùng, không cảm thụ đến ý nghĩa tồn tại của thời gian.
Tình cảnh nhưthế khiến mọi người trong Luân Hồi Tinh Bảo tấm tắc lấy làm kỳ quái.
Ngược lại Thiên tượng đại sư trợn mắt há mồm nói:
- Giam cầm thời gian?
- Chúc mừng Dương đại ca. lĩnh ngộ ảo nghĩa của thời gian tữứi chỉ (ngưng lại, đọng lại. đứng im).
Vân Vũ Tịch ngạc nhiên vui mừng nói.
Chúng thân hữu trong tinh bảo không khỏi rung động thất sắc.
Thời gian tĩnh chỉ!
Lại nhìn hai người trong hư không, khu vực nơi bọn họ bị một cỗ lực lượng cấm kỵ giam cầm.
Thời gian của khu vực đó đã hoàn toàn bị ngưng lại.
Thần thông như thế quả thực vượt qua sự tưởng tượng của người bình thường.
Ngay cả thời gian đều có thể khống chế. thế gian này còn chuyện gì là không thể làm được?
Trên khuôn mặt tuển tú hơi chút non nớt cùa Dương Thần lại lộ ra vẻ kinh hãi vô cùng.
Cảnh tượng hai Yêu Đế bị giam cẩm thời gian trong hư không kia khiến hắn rung động đến tột cùng.
Tiên Đế cao cao tại thượng, không thể vượt qua trong mắt hắn ở trước mặt phụ thân lại không khác gi con kiến, căn bản không có sức phản kháng.
Hắn chưa từng nghĩ tới thần thông cùa phụ thân lại cường đại đến trình độ như vậy.
Buồn cười chính là, lúc trước hắn còn không phục, mơ mộng hão huyền muốn vượt qua phụ thân.
Giờ phút này quả thật Dương Phàm nắm giữ lực lượng giam cầm thời không.
Sau khi tấn chức Diễn Sinh, sơ kỳ, thế giới Mệnh Hạch sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. sự tìm hiểu của hắn đối với thế giới và quy tắc từ trong Luân hồi đi ra.
Lực lượng giam cầm thời không này tới từ Tiểu thế giới cùa hắn.
Giờ phút này. hắn tại cơ sờ sinh linh, tự nhiên, sinh từ, Luân hồi đã bước đầu chường khống lực lượng thời không.
Giam cầm thời gian đối với hắn mà nói cũng không phải việc khó.
Đạt tới cảnh giới như nhau, giữa Tiên Đế cũng có phân biệt về mạnh yếu.
Nếu là Tiên Để bình thường có thể chưởng khống thời không trong vạn dặm, như vậy Tiên Đế đinh có thể chưởng khống thời không trong trăm vạn dặm.
Độ rộng dùng để đánh giác sự mạnh yếu đối với chưởng khống không gian và thời gian.
Nếu là Đại Đế trong truyền thuyết, chường khống lực lượng thời không căn bản không thể đánh giá.
- Dương Thần!
Dương Phàm đột nhiên lên tiếng.
- Phụ thân có gì phân phó.
Dương Thần vội vàng lên tiếng, lúc này ánh mắt nhìn phía phụ thân đã có vài phầ sùng
bái.
- Hai người kia dám có mưu đổ với Luân Hồi Tinh Bảo, ngươi thay vi phụ trừng trị một chút.
Dương Phàm phân phó.
-Dạ!
Dương Thần hưng phấn vô cùng, đi ra khỏi Luân Hồi Tinh Bảo tới trước mặt hai vị Yêu
Đế.
Baba!
Không cần nói nhiều, Dương Phàm tát Hoa Thiên Yêu Đế kia hai cái. để lại hai dấu bàn tay đò như máu.
Kỳ quái chính là hắn không bị ảnh hường của giam cầm thời không.
- Chậc chậc. Da thật là dày. ta sừ dụng toàn bộ lực lượng thân thể cũng không thể chân chính thương tồn đến hắn.
Dương Thần tay đẩm chân đá Hoa Thiên Yêu Đế một trận.
Tiếp theo, hắn đưa mắt nhìn nữ nhân vũ y ở bên cạnh. Nàng này khí chất điềm đạm, dung mạo như chim sa cá lặn. Dương Thần vừa mới nhấc tay đột nhiên có chút do dự.
Thấy tình hình này. Dương Phàm thầm thờ đài.
- Thế nào, ngươi không đành lòng hạ thù?
Tiếng nói của phụ thân vang lên bên tai Dương Thần.
Ngay sau đó. thời không giam cầm nữ nhân vũ y kia đột nhiên xuất hiện một tia sơ hở.
Trong mắt nàng lóe hàn quang, tinh thần ý chí hóa thành uy năng vô cùng, giãy khỏi thời gian giam cầm. bàn tay ngọc như tia chớp bóp cổ Dương Thần.
- A!
Sắc mặt Dương Thần tái nhợt, đã bị nữ nhân vũ y kia khống chế.