“Ba” một tiếng, bàn tay ngọc như không xương của nữ nhân áo vàng đánh trúng lung Dương Phàm, khiên toàn thân hắn cứng ngắc, pháp lực bị giam câm.
Toàn bộ quá trinh ra tay chi trong thời gian một hô hấp, không dính một tia khói lửa nhân gian.
Trong một chiêu khống chế Dương Phàm, không có bất kỳ một tiagiãy dụa phán kháng.
Thực lực như thế, quả thật chưa từng nghe qua.
Hai huynh muội Vũ Dương Vũ Phức bị khói độc bức lui, trên mặt hiện vẻ kinh hãi, trợn mắt há hốc mồm.
Vị Hoàng trưởng lão thần bí này một đường đi cùng bọn họ. chi tiết chân chính ai cũng không biết.
Mà vừa rồi ra tay, trực tiếp thi triển thần thông “Thuấn đi”, một chiêu giam cẩm pháp lực Dương Phàm.
Thủ đoạn như thế, nghiễm nhiên đạt tới độ cao cường giả đứng đầu Ngoại hải vực thậm chí là đứng đâu một giới.
Bởi vì theo bọn họ biết, có thể thi triển thần thông Thuấn di. ở Ngoại hải vực trừ Tán tiên tam kiếp trờ lên. chỉ có cường giả Độ Kiếp Kỳ trớ lên mới có thể làm được.
Sắc mặt Dương Phàm đại biến, toàn thán pháp lực bị giam cẩm. đứng tại chỗ cũng không hành động khinh suất.
Trong đầu hắn suy nghĩbay vút. cân nhắc thực lực nàng này. vì sao bị một chiêu khống
chế.
Một là tu vi nàng này sau không lường được, đột nhiên thi triển Thuấn di. hắn bất ngờ không kịp phòng bị.
Hai là lúc dùng pháp lực hùng hậu bản thân chống cự, vẫn gặp thất bại.
Cho dù ở Đại Tần, đám cường giả Ngoại hải vực này bị hạn chế tu vi. nhưng cũng không bị ảnh hướng nếu vận dụng thiên địa pháp tắc.
Thần thông Thuấn di này. là căn cứ lĩnh ngộ nhất định đối với pháp tắc không gian, tu vi đạt tới Độ Kiếp Kỳ trờ lên mới có thể sử dụng.
Mà sau đó lấy pháp lực bán thân phán kháng, nữ nhân áo vàng này có thể vận dụng pháp lực thậm chí còn ít hơn Dương Phàm.
Nhưng là một phần pháp lực của nàng này có thể sánh với mười phần của Dương Phàm.
Đây là một loại áp chế về cành giới, lĩnh ngộ thiên địa pháp tắc càng sâu.
Cho nên. mặc dù tu vi nàng này bị áp chế ở Hợp Thể trung kỳ đinh, lại vẫn có thể khổng chế Dương Phàm.
Đương nhiên, nàng giam cẩm pháp lực của Dương Phàm chỉ là một biểu tượng.
Dù sao pháp lực của Dương Phàm không thể cân nhắc theo lẽ thường, ngoài ra tám tầng phong ấn trong Thủy Hồn Giới giấu ở trong hải dương màu lam mênh mông.
- Hoàng tiền bối thật là pháp lực thông thiên địa. dĩ nhiên là thế ngoại cao nhân Độ Kiếp
Kỳ.
Vũ Dương vẻ mặt cung kính, nịnh nọt nói. trong mắt lộ vẻ kính sợ.
Theo biểu hiện vừa rồi của Dương Phàm mà xem, nếu muốn khống chế. lấy lực lượng hai người bọn họ sẽ hết sức khó khăn.
- Xin Dương trường lão thứ lỗi. tiểu nữ tử hàng năm ẩn cư không ra. nếu không phải nguời muốn hỗi sinh có sâu xa với tạ cũng không theo hai tiểu bối này cùng đến.
Nữ nhân áo vàng đứng bên cạnh phía sau lưng Dương Phàm, một làn hương thơm kỳ dị vờn quanh thân, giống như mùi u lan thám cốc.
Nàng này trên mặt có lụa trắng che giấu, thanh nhã thoát trần, thân thể như đứng trong sương mù mông lung, chỉ có cặp mắt sáng trong như nước, yên lặng cơ trí ân chứa trí tuệ vô hạn.
Nếu luận khí chất, nàng này dường như hồn hợp khi chất của Vân Vũ Tịch. Vũ Văn Hâm. Dương Tuệ Tâm. lại càng lộ vẻ mông lung mơ hồ.
Đáng tiếc một tầng lụa trắng che mặt. che giấu tuyệt thế phương dung.
- Hoàng tiền bối. có thể cho ta soát người, chi cẩn mượn Hoàn Hồn Pháp Đàn cùng Thiên Nhất Hồn Thủỵ của hắn, với V thuật của mẫu thân ta cũng nắm chắc bảy tám phần hỗi sinh Dược Thánh tiền bối.
Vũ Dương để nghị, cũng tới gần Dương Phàm.
- Đứng lại.
Đỏi mày thanh tú của nữ nhân áo vàng khẽ nhíu, cách không cong tay điêm một cái. cũng không thấy bất kỳ pháp lực dao động, toàn thân Vũ Dương đứng yên tại chỗ, không nhúc nhích.
Định Thân Thuật.
Một chân Vũ Dương giơ lên giữa không trung, một tay đua tới Dương Phàm, tư thế xấu xí buồn cười, cứng đờ tại chỗ.
- A!
CÔ nương Vũ Phức kia mặt hoa thất sắc, khôngbiết làm sao.
- Ha ha, xem ra Hoàng tiền bối thản phận cao cả. cũng khinh thường ức hiếp tiểu bối như
ta.
Dương Phàm nhẹ nhàng cười, bộ dạng nắm chắc đứng yên tại chỗ.
Hắn đã đoán ra. nữ nhân áo vàng này ở vào một độ cao bản thân khó thể thăm dò. việc vô cớ ức hiếp tiêu bối này bình thường khinh thường không thèm làm.
Còn nữa, giờ phút này pháp lực Dương Phàm bị giam cầm. chỉ là một biểu tượng.
Công pháp hắn tu luyện há có thể cân nhắc theo lễ thường. Bất kể là Địa Hồn Căn, Thủy Hồn Giới hay là đoàn Liên Hoa Tam sắc do ba Hoán Thiên Nha dung hợp, ân chứa pháp lực huyền ảo đều cực kỳ đáng sợ.
Pháp lực Dương Phàm bị phongbế. chỉ là một tầng ngoài cùng nhất, muốn xông phá tầng gông cùm xiềng xích này chỉ cần thời gian mấy hô hâp.
- Ngươi thật ra là một người thông minh, có thể theo tiểu nữ đi Ngoại hài vực một chuyến hay không? Một khi xong việc, ta thiếu ngươi một cái nhân tình, như thế nào?
Nữ nhân áo vàng mỉm cười tán thưởng nói.
- Dương mỗ đang định đi Ngoại hải vực. theo chư vị cùng đi cũng không ngại. Tuy nhiên. Ngoại hải vực cường giả vô số, người tu vi cao hơn ta chỗ nào cùng có. Đến lúc đó khôngbiết Hoàngtiển bối có thể bảo toàn an nguy của Dươngmỗ?
Dương Phàm sắc mặt bình thản nói.
- Điểm ấy Dương đạo hữu yên tâm. Chỉ cần có tiểu nữ. Ngay cà nhân vật cấp bậc Chí Tôn Nội Hải (Nguỵên văn - Có lẽ là Ngoại hài mới đúng) đích thân tới. cũng sẽ không để Dược sư bị thương tổn.
Trong lời nói nữ nhân áo vàng mơ hồ có một loại ngạo ý cùng tự tin.
- Vậy là tốt rồi. Xin Hoàng tiền bối giải phong pháp lực của ta, Dương mỗ theo các vị cùng đi cũng không có gì tổn thất.
Dương Phàm không chút để ý nói.
- Được, vậy làm phiền Dương đạo hữu!
Bàn tay ngọc của nữ nhân áo vàng khẽ điểm, giải phong pháp lực Dương Phàm bị giam cầm.
Pháp lực trong cơ thể Dương Phàm lại vận chuyển thông suốt, mà mùi thom nữ nhân phía sau gần trong gang tấc.
“Nếu nhân cơ hội này. đột nhiên phản kích..
Ý niệm này chợt lóe trong đầu Dương Phàm rồi biến mất.
Tuy nhiên hắn chung quy không lựa chọn cách này, không nói cơ hội nhỏ bé, hơn nữa Dương Phàm cũng không muốn phiên toái lưu lại Tiên Đạo Tông.
Là địch là bạn. tới Ngoại hải vực rồi tính.
- Hv vọng Dương Dược sư không nên động tâm tư gì là hơn. Chỉ cần theo ta làm xong việc này. bảo đảm ngươi binh yên vô sự, sau này cũng thiếu ngươi một cái nhân tình.
Trong lời nói nữ nhân áo vàng có ý cảnh cáo.
Trong lòng Dương Phàm dường như có một loại ảo giác, chẳng lẽ nữ nhân áo vàng này cảm ứng được ý niệm trong đầu hắn?
Sau đó. nữ nhân áo vàng cách không giải Định Thân Thuật cho Vũ Dương, khoan thai
nói:
- Nếu Dương Dược sư ở tông phái còn có chuyện gì chua an bài ổn thỏa, có thể lưu lại thêm mấy ngài.
- Không cần. Dương mỗ đã chuẩn bị thóa đáng.
Thản thức Dương Phàm đảo qua Tiên Đạo Tỏng, muội muội cùng Thi Dao đều đang bế quan, vì thế truyền âm cho Nam Cung Hạm:
- Hôm nay ta theo mấy người này cùng đi Ngoại hải vực, hết thảy đều ổn, không cần lo lắng.
Có liên quan đến tình cảnh hiện tại của mình, Dương Phàm không nhiều lời vô ích. miễn cho thản hữu lo lắng.
Vút Vút Vút Vút!!!
Sau đó. bốn đạo độn quang từ trên không Tiên Đạo Tông bay vút qua, bay về phía nam bộ đại lục.
Sau khi ròi Đại Tần, bay qua một vùng hoang dã dài dẳng dặc. tiến vào Tu Tiên giới Nam Tần.
Trạng huống Tu Tiên giới Nam Tần tương tụ Bắc Tần. Dương Phàm cũng là lần đẩu trải qua, nhìn qua vài lần cũng không lưu lại.
Sau khi trải quangm Tần, lại là một nơi hoang dã càng thêm rộng lớn.
Cái gọi là hoang dã. đa phần là thiếu dấu chân người, hoặc có yêu thú chiếm cứ. Trong
đó cũng CÓ quốc gia linh tinh, nhưng phần lớn không hình thành văn minh tu tiên, chi vẻn vẹn là quốc gia nhân loại bình thường.
Nơi hoang dã sau khi qua Nam Tần dài đến đáng sợ.
Lấy tốc độ phi hành của mấy người Hợp Thể trung kỳ, ước chừng phi hành mấy năm, ở phía trước là một hải vực rộng lớn vô tận.
- Rốt cục đến Nam Hải.
Trên mặt Vũ Phức lộ ra vài tia vui sướng.
- Khôngbiết Ngoại hài vực này rốt cục phần chia nhưthếnào?
Dương Phàm tò mò hỏi.
Trong mấy người chỉ có Vũ Phức này tính cách thiện lương, dễ nói chuyện.
Vũ Phức hơi kích động liếc mắt nhìn hắn, tim như hươu nhảy, vội vàng đáp:
- Toàn bộ Ngoại hải vực chia làm Đông Hài Vực, Tây Hải Vực. Nam Hải Vực. Xưng hô về phương vị này cơ bản phần chia theo tiêu chuẩn Đông Thắng Đại Lục. Tỷ như Đông Hài Vực là ở phía đông đại lục, cho nên xưng là Đông Hải Vực. nơi đó là địa bàn yêu tộc. từ nhân vật thần thoại Cửu Thiên Long Vương của Ngoại hải vực thống trị.
- Tây Hải Vực ở phía tây đại lục. do thế lực nhân vật thống trị, hai thế lực mạnh nhất là Vô u Cung cùng Đạo Thiên Môn. Vô u Ma Hoàng của Vô u Cung là đại tông sư ma đạo của Ngoại Hải, thông kim bác cổ. đem Cửu u Ma Công năm đó Cửu u Ma Quân lưu lại t hay đôi thành một bộ ma công mới. xưng là Vô u Thán Công...
- Nam Hải Vực ở phía nam đại lục. nơi này là địa phương hỗn loạn nhất Ngoại Hải. yêu tộc cùng nhân loại cùng tồn tại. yêu ma quỷ đạo. mọi thứ đều có. Tuy nhiên trong đó. do hai liên minh lấy Vô Tuyệt Kiêm Hoàng cùng Thiên Mị Xà Hậu thống lĩnh, địa vị ngang nhau.
Vũ Phức cũng giản lực nói một lần tình huốngNgoại Hải vực.
- Vô Tuyệt Kiếm Hoàng?
Trong lòng Dương Phàm khẽ động, khẽ gật đầu hói:
- Nói như vậy. nơi chúng ta hiện tại tiến vào chính là Nam Hải Vực hỗn loạn nhất?
Vũ Phức cho rẳng Dương Phàm lo lắng an nguy bản thân, cười xinh đẹp:
- Dương Dược sư đừng lo. Cho dù là Ngoại Hải vực, có thể bước vào Thông Thiên tam giai cũng là số ít. Chúng ta đi lại ở hải vực. bình thường sẽ không gặp chuyện gì, huống chỉ còn có Hoàng tiên bối cùng đi.
Tiến vào phạm vi Ngoại Hải vực, một cỗ khí tức thái cổ mênh mong vọt vào tẩm nhìn Dương Phàm.
Một vùng hải vực vô tận kia từ gần đến xa, từ màu xanh thẳm biến thành màu lam sẫm. cuối cùng chuyển thành một mảnh tối đen. cùng vòm trời hòa hợp làm một thể.
So ra. hà lưu lục địa thậm chí là Nội Hài đều là nhỏ bé không đáng kể.
Trong truyền thuyết, diện tích Ngoại Hải vực là ngàn vạn lần lục địa, hơn nữa còn kéo dài đến cuối một giới này.
Đây có lẽ không phải hư ngôn.
Dọc theo đường đi, cũng trái qua nhiều hòn đảo. gặp được một ít tu sĩ.
Chính như lời Vũ Phức nói, tu sĩ Thông Thiên tam giai mặc dù dõi mắt khắp Ngoại Hải vực cũng coi như sổ ít.
Tu sĩ gặp được trên đường đều là hạng Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần.
Mỗi khi cường giả Thông Thiên tam giai vút qua trời cao. thường thường có thể hấp dẫn rất nhiều ánh mắt hâm mộ và kinh sợ.
Dương Phàm cùng Vũ Phức một đường trò chuyện nói cười, rất là vui vẻ.
Vũ Phức dung nhan xinh đẹp tuyệt trần, khí chất thanh lịch, đôi mắt sáng như sao. là một giai nhân khó được.
Nhưng là nàng cũng khó thoát khỏi mị lực trên thân Dương Phàm vẫn Hoa trung kỳ phát ra, ánh mắt ngẫu nhiên gặp nhau, có chút xấu hỗ, cực kỳ động lòng người.
Vũ Dương thấy tình hình này càng sinh ra địch V mãnh liệt với Dương Phàm.
Nếu không phải Hoàng trướng lão đi theo, bản ý của hắn là giết chết Dương Phàm, cướp đi Hoàn Hồn Pháp Đàn cùng Thiên Nhất Hồn Thủy.
Hắn ở Tiên Đạo Tông đợi đến mấy năm, Dương Phàm mới xuất quan ra gặp. lúc trước động thủ giết người trong đại điện, động thủ với Dương Phàm lại xem nhẹ thực lực đối phương, không thành công.
“Hừ, Dương tiểu tử, đừng mơ có chủ ý với muội muội ta!”
Vũ Dương ngầm dùng thần niệm truyền âm, lãnh đạm nói:
- Nghĩa mẫu ta sớm quyết định gả muội muội cho con trai đại đảo chủ Bông Sơn Đảo. Nếu ngươi có một tia ý tướng xẳng bậy, liền chờ đợi kết cục vạn kiếp bất phục.
- Còn nữa. Nếu lúc ngươi hỗi sinh Dược Thánh tiền bối, xuất hiện sơ sấy gì, cũng đừng mơ toàn thân trở ra Nam Hải Vực. Nếu thức thời, sau khi đến Bồng Sơn Đào, giao Hoàn Hổn Pháp Đàn cùng Thiên Nhất Hòn Thủy ra, do Dược Thánh Tông chúng ta chủ đạo nghi thức hỗi sinh, mẫu thản đại nhân sẽ cân nhắc tha ngươi một mạng.
Vũ Dương lạnh lùng uy hiếp nói. đương nhiên có Hoàng trướng lão ở đây. hắn chi dám dùng thân niệm truyền âm.