Nếu đã đến đây. há có thể thấy khó mà lui. Nếu Ngay cả một cửa này đều không thể vượt qua. nào có tư cách vấn đinh Thông Thiên tam giai, thậm chí là Chứng Quà Kỳ...
- Nếu đã đến đây. há có thể thấy khó mà lui. Nếu Ngay cả một cửa này đều không thể vượt qua. nào có tu cách vấn đinh Thông Thiên tam giai, thậm chí là Chứng Quá Kỳ...
Dương Phàm sau khi làm ra quyết định, tâm tình đột nhiên sinh ra chuyển biến tinh tế.
Chậm rãi đi về phía trước.
Nhưng mà hắn vừa mới bước ra một bước, một bàn tay khổng lồ trắng ớn “Hô... lạp” một tiếng từ trong Đầm lầy nguyển nia vươn ra, nắm lấy cả người hắn.
Cái gì?
Con ngươi Dương Phàm co rụt lại. hô hấp thoáng ngừng, sinh khi toàn thản bị áp chế. bàn tay khổng lồ trắng ớn kia kéo hắn vào trong đầm lầy tối đen.
Một cỗ hàn khí âm trầm lạnh đến xương khiến hắn sờn tóc gáy, chìm vào trong hiểm cảnh khôngbiết.
Từ sau khi tiến vào Dịch Quỷ Lâm. cảm quan của Dương Phàm bị hạn chế rất lớn.
Sau khi tới Đầm lầy nguyền rùa này, cảm quan thậm chí bị hạn chế tới cực hạn, không thể có được cái loại bán lĩnh không gì khôngbiết không gì không thể.
Bởi vì Dịch Quy Lâm này cơ hỗ ngăn cách lực lượng sinh mệnh tuyệt đối, trừ bó những quỷ vật này không có sinh linh tôn tại.
Công pháp của Dương Phàm khắc chế những quỷ vật này, ngược lại Dịch Quy Lâm này đặc biệt là Đầm lầv nguyền rùa cũng áp chế hắn rất mạnh.
Chìm vào trong Đầm lầy nguyền nia, trong tẩm nhìn của Dương Phàm như trước là một mảnh tối đen. thần thức bắt giữ đến một bàn tay xương trắng khổng lồ nắm lấy hắn.
Bàn tay xương trắng khổng lồ kia không ngờ dài đến mấy chục trượng, nhìn lực lượng sét đánh vừa rồi có thể một chưởng chụp nát một ngọn núi nhỏ.
- Tử khí thật cường đại...
Dương Phàm khó có thể giãy khòi bàn tay khổng lồ này. chỉ thấy nơi đây cỗ tủ khí âm lãnh to lớn nhưbiển, thảm hậu như vực sâu. vô cùng vô tận.
Tử khí cùng lực nguyển nia nơi này so với ngoài đầm lầy gấp mười gấp trăm có dư.
- Tiệp tục như vậy... sinh cơ trong cơ thể ta đều sẽ bị cướp đoạt, mà cỗ lực lượng nguyền rùa này giằng co khắp toàn thân, cực kỳ không khóe, suy yếu rất lớn tinh thản trạng thái của ta...
Dương Phàm nôn nóng như lửa đổt.
Bàn tay xương trắng khổng lồ này không biết là vật gì không ngờ mạnh mẽ như vậy. hắn căn bản không thể giãy khỏi.
Hô... Bá
Hắn ý đồ sai sử Hắp Huyết Hắc Long Tiên, nhưng cây roi này sau khi hiện thản tại vực sâu nguyên rùa cũng run rẩy một hôi, trên bàn tay xương trắng thật lớn kia ngưng kết ra tử khí cùng lực nguyển rùa cường đại. nó căn bán không dám tới gần. Cho dù tới gần cũng không thể hấp thu tử khí.
Hấp Huyết Hắc Long Tiên chủ vếu là nhẳm vào sinh mệnh có huyết khi, đổi mặt với loại vật chết tuyệt đối này. nó cũng bất lực. nin rẩy không ngừng thống khổ rên ri:
- Chủ nhân... cứu ta.
- Không tốt!
Dương Phàm biến sắc. vội vàng cho Hắp Huyết Hắc Long Tiên tiến vào Tiên Hồng Không Gian tĩnh dưỡng.
Nguyẻn lai lực nguyền nia nơi này không ngờ còn ảnh hướng đến Hắp Huyết Hắc Long Tiên thân thểbán sinh linh.
Không chỉ khắc chế công pháp của Dương Phàm, lại Ngay cả Hấp Huyết Hắc Long Tiên dĩ vãng mọi việc đêu thuận lợicũng bị khắc chế gắt gao.
Trên thực tế, lực nguyển rùa này chẳng những nhằm vào sinh linh, Ngay cả Pháp bảo đều không ngoại lệ. Đặc biệt là những Pháp bảo có linh tính.
Mà Tu Tiên giới này, phàm là Thông linh Pháp bảo ít nhiều đều có vài phần linh tính.
- Địa phương thật đáng sợ, khó trách Ngay cả Phủ chủ đều ngă xuống nơi đây.
Dương Phàm thầm hiểu sự đáng sợ của nơi đây. lập tức tinh táo lại. suy tư đối sách.
Hiện tại, khí lực và lực khỏi phục sinh cơ cường đại của hắn cho dù ở trong Đầm lầv nguyền nia cùng có thể chống chọi được nửa canh giờ.
Nói cách khác, sau nửa canh giờ Dương Phàm sẽ có nguy hiểm về sinh mạng.
Nếu đổi là nhân vật cấp Phủ chủ bình thường, đừng nói là lâm vào đầm lầy tử vong này, cho dù tiến vào trong phạm vi sẽ trúng nguyền rủa thật sâu, khó thoát khòi cái chết. Lúc trước vị yêu tộc Phủ chủ chạy ra khòi Dịch Quỷ Lâm chính là loại kết cục này.
- Khặckhặckhặc...
Lúc này từ các nơi vực sâu nguyển nia lại có không ít nhân vật cấp Quy Vương bay tới, tới gần thân thể máu thịt của Dương Phàm.
Đám Quy Vương này tu vi ít nhất đều là Hóa Thần trung kỳ trớ lên, thực lực cực kỳ cường đại, có trí tuệ không hề tháp.
Phốc... Xuy
Một bàn tay Quy Vương khô trắng chụp vào một vị trí lộ ra bên ngoài của Dương Phàm.
- Muốn chết!
Dương Phàm vận chuyển công pháp, một vùng ánh sáng Thánh liệu màu lục nhạt hóa thành xúc tu vô hình theo cánh tay Quy Vương kia quân quanh toàn thân hắn.
Ngay sau đó, toàn thản Quy Vương kia bốc lên một làn khói nhẹ nồng đậm, tan rã trong tiếng kêu gào thẻ thảm.
Dương Phàm cảm nhận được một cỗ pháp lực gia tăng nhỏ bé không rõ ràng.
̀m... Ùù
Chính khi Dương Phàm sử dụng Thánh Liệu thuật tiêu diệt Quy Vương này. cảm giác được bàn tay xương trắng khổng lồ nắm lấy minh chấn động mãnh liệt.
- Công pháp người này khắc chế quy đạo, khó trách dám tiến vào Dịch Quy Lâm. Lâm vào Đẩm lầv nguyển rùa thời gian dài như vậy không ngờ không hóa thành lệ quý.
Bốn phía hội tụ không ít Quy Vương ngạc nhiên không thôi, đồng thòi âm thẳm thương lượng đối sách.
- Chúng ta không ngại dùng Pháp bảo cự ly xa công kích người này.
Lúc đám Quy Vương này thương nghị đối sách, căn bản không nhìn sự tồn tại của Dương Phàm.
Vút... Vù vù
Bốn năm kiện quy khí đen thui oanh kích đến Dương Phàm.
Dương Phàm vội vàng ngưng kết ra tầng phòng ngự, đổng thời trên người bắn ra vài quang đoàn màu lục nhạt trong suốt.
Thình thịch... Thình thịch... Thình thịch...
Những quy khí này sau khi bị Thánh Liệu quang đoàn đánh trúng lập tức bốc khói nhẹ, chủ nhân của nó phát ra từng đợt tiếng kêu thảm thiết:
- Không tốt. nhanh chóng thu hồi Pháp bảo.
Chỉ có hai tên Quy Vương phản ứng nhanh, thu hồi Pháp bảo đã bị tiêu hủy hon phần nửa.
Mà mấy tên Quy Vương khác còn không kịp phản ứng lại. Pháp bảo vị tiêu Hủy. mất liên hệ với chủ nhân.
Pháp bảo quỷ đạo tự nhiên là dùng qui’ lực tử khí tinh thuần luyện chế thành, từ một trình độ nào đó mà nói chinh là một loại quỷ vật, chăng qua là hình thái không giống mà thôi.
Thấy tình hình đó. Dương Phàm thớ ra một hơi dài.
Những quỷ vật kia không gần người, dùng Pháp bào công kích cự ly xa, hắn vốn còn có chút lo lắng. Dù sao hắn bị bản tay xương trắng khổng lồ kia khống chế.
Hiện tại xem ra, Thánh Liệu thuật của hắn chẳng những hữu dụng đối với bản thản quỷ vật, Ngay cà Pháp bảo quy đạo cũng hữu dụng.
- Đáng giận... Chi bằng chúng ta chi sợ còn không thương đến hắn, không bằng triệu tập mấy trăm đồng đạo cùng tiến lên.
Đám Quỷ Vương này không khỏi thương lượng với nhau.
Dương Phàm nghe lời ấy không khỏi lo lắng. Quỷ vật nơi này đều là Hóa Thần trung kỳ trớ lên. giờ phút này hắn lại bị bản tay xương trắng khổng lồ không biết lai lịch bắt giữ, chi sợ không thể chịu đựng nhiêu cường giả như vậy oanh kích từ xa.
Mắt thấy những quỷ vật kia rời đi, Dương Phàm lo lắng trong lòng.
Giờ phút này thời gian cấp bách, hắn phải nghĩ biện pháp thoát khỏi bàn tay xương trắng khổng lồ này.
- ỏ, đúng rồi...
Ánh mắt Dương Phàm sáng lên:
- Nếu bàn tay xương trắng khổng lồ này ở Đầm lầy nguyền rùa. như vậy hơn phản nửa cũng thuộc dạng vật chết. Nếu Thánh Liệu thuật của ta có thể khắc chế quỷ vật bình thường, nhưvậy khôngbiết đối với nó có hiệu quả hay không?
Nghĩ đến đây, hắn miễn cưỡng triển khai thần thức, cẩn thận đánh giá bân tay xương khô khổng lồ bắt giữ mình.
Vật này không biết có lai lịch gì. dường như không có trí tuệ chân chính, có sinh linh xuất hiện sẽ tự động đi bắt lấy.
ở trong Đẩm lầy nguyền rủa, thần thức Dương Phàm vốn bị hạn chế. một khi thần thức kéo dài còn có thể bị lực nguyền nia đánh vào linh hồn.
- Vật này quả nhiên không có trí tuệ, hơn nữa chỉ là một bàn tay đơn đọc. làm việc dựa theo bản năng.
Nghĩ đến điểm này, trong lòng Dương Phàm hơi buông lòng, hít sâu một hơi Sinh Mệnh Lục Chủng đột nhiên co rút.
Ông—
Ngay sau đó, một dải sáng lục nhạt trong suốt sáng ngòi từ trên người hắn trào ra, lập tức bao phủ bàn tay xương trắng khổng lồ kia.
Trên bàn tay xương trắng khổng lồ đột nhiên bốc lên một làn khó nhẹ rào rạt, bắt đẩu run lên kịch liệt.
- Ha ha... Thật sự có hiệu quả.
Dương Phàm mừng rỡ trong lòng. Trong quá trinh này không ngờ hắn còn cảm nhận được pháp lực tăng trường, hiệu quá gần như tương đương với mỗi thời mỗi khắc chém giết mấy ngàn quỷ vật.
Ằm ầm... Rầm rầm...
Bàn tay xương trắng khổng lổ kia trong khi bốc khói rào rạt. điên cuồng lăn lộn, đập phá các nơi.
Sau đó. nó căn bán không quán Dương Phàm, lập tức ném ra ngoài.
- Ha ha... Ngươi đã nhiệt tình, chiêu đãinhưthế, làm sao Dương mỗ lại dễ dàng ròi đi?
Thản hình màu xanh sáng bóng của Dương Phàm nhoáng lên một cái, hai chán dinh vào một góc chết trên cánh tay xương trắng khổng lồ. vận chụyển Thánh Liệu thuật; ánh sáng lục nhạt trong suốt lập rức bao bọc toàn bộ bàn tay xương trắng không lô. bốc lên từng làn khói nhẹ.
Bàn tay xương trắng khổng lổ lại điên cuồng lăn lộn một hỗi, bộ dạng dường như cực kỳ thống khổ.
Nhưng Dương Phàm nẳm ở góc chết cùa cánh tay, mặc kệ nó làm thế nào cũng đều không thương tổn đến hắn.
Hai chán Dương Phàm càng giống như mọc rễ. dính chặt vào nó làm thế nào cùng không xuống.
Hắn nhắm mắt lại. bộ dạng hướng thụ:
- Chuyện tốt như vậy. nơi đâu tìm được?
Tuy nhiên kỳ quái chính là, trải qua thời gian như vậy, bàn tay xương trắng khổng lồ đều không ngừng bốc khói nhẹ. nhưng không có nhìn đến dấu hiệu tan rã rõ ràng.
Cho dù đổi là cấp bậc Hóa Thần đại quỷ tu cũng hẳn là bị “Tinh lọc” mười lần.
Dương Phàm chấn động tám thần. Bàn tay xương trắng khổng lồ này chi sợ có được năng lực sánh ngang cảnh giới Thân Hư.
Một cánh tay không có bất kỳ linh trí nào còn như thế, như vậy bản tôn đầy đủ sẽ là khủngbố ra sao?
Nghĩ đến đây. trong lòng Dương Phàm mơ hồ có chút không yên.
Đúng lúc này, đám Quy Vương lúc trước đi đã quay lại. thật sự triệu tập mấy trăm “đồng đạo”, một đám đông nghìn nghịt.
Nhưng khi bọn hắn nhìn đến tình cảnh giờ phút này. từng người sợ run, mặt lộ vé kinh
hãi.
Hô... Vút
Đúng lúc này, phương xa truyền đến tiếng hô khóc, bóng trắng chợt lóe.
- Không tốt!
Dương Phàm theo bản năng chợt nhoáng lên né tránh, một bàn tay xương trắng khổng lồ khác xẹt qua bên cạnh, chụp chết mấy tên Quy Vương ở bên cạnh.
- A... Chẳng lẽ Quy Hoàng sống lại... Chạy mau!
Đám Quỷ Vương bậc cao này sợ tới mức tan tác bó chạy bốn phía.
Vù vù... ̀mẩm
Hai bàn tay xương trắng khổng lồ dưới sự khổng chế của lực lượng tinh thần nào đó như có linh tính phát động công kích với Dương Phàm.
Trong lúc này, hắn cám giác lực nguyền rủa nơi đây suy yếu vài phần.
Đến một lục. Dương Phàm bị bức đến một góc chết, vừa chuẩn bị sử dụng Độn Thuật, lại phát hiện hạn chế nơi đây kết quá lập tức bị một bàn tay xương trắng khổng lồ bắt giữ.
Thình thịch...
Hai bàn tay xương trắng khổng lồ hợp lại cùng một chỗ. vây khốn Dương Phàm ở trong.
May mắn hai cánh tay xương trắng này thuộc về quỷ vật, cũng không phải thật thể chân chính, nếu không chỉ sợ Dương Phàm ăn không tiêu.
Xuy...
Dương Phàm ở trong khe hờ nhỏ hẹp, thi triển Thánh Liệu thuật, bốc lẽn một làn khói nhẹ dày đặc.
Nhưng hai bàn tay này coi như không thấy, ngạnh kháng thuật này. sau đó nắm lấy Dương Phàm, hướng về sâu trong đầm lầy.
- Chúng nó muốn mang ta đi đâu?
Trong lòng Dương Phàm không yên, trong khoáng thời gian ngắn, hắn cũng không thể “Tinh lọc” được đỏi cánh tay này.
Hơn nữa, từ một cỗ tinh thần lực lượng khống chế đôi cánh tay xương trắng này, có thểm một loại lực lượng tương tự Thần Hư. khiến hắn tinh lọc gặp cản trớ rất lớn.
Cũng không biết trải qua thời gian bao lâu, hai bàn tay xương trắng khổng lồ bắt Dương Phàm tới nơi sâu trong Đảm lầy nguyên nia.
Phía trước xuất hiện một tia ánh sáng, trên một tòa tế đàn có đặt một cái đầu lâu xương trắng.
̀m...
Hai bàn tay xương trắng khổng lồ kia đặt Dương Phàm xuồng tế đàn.
Trong hai hốc mắt đẩu lâu xương trắng kia phóng ra hai vệt u quang khiến thần ma sợ
hãi:
- Khặc khặc khặc... Dưới Thông Thiên tam giai không ngờ có nguời có thể chống cự được lực nguyển nia nơi này.
- Thần hồn lực thật cường đại, ít nhất đạt tới Hợp Thể Kỳ trờ lên...
Dương Phàm bị vây trong một cỗ tinh thần uy năng kinh khủng, dường như Ngay cà sức nhích động cũng không có.
Giờ phút này. lực nguyền rùa của Đầm lầv nguyền nia này suy yếu bốn năm phẩn.