Tay nắm Thiên Cơ Đồ, toàn bộ Đông Thắng Đại Lục thậm chí bản đồ chi tiết Ngoại hải vực đều bày ra rõ ràng trước mắt Dương Phàm, thậm chí có thể tùy ý thu phóng.
- Xem vị trí trên bản đồ. hiện tại ta nẳm ở biên giới nam bộ Yêu Hoàng Cảnh, hẳn là trong phạm vi Thiên Ưng Phủ.
Dương Phàm hiện giờ là Hồng Tôn địa vị cao nhất Thiên Cơ Các, sử dụng mạng lưới tin tức của Thiên Võng thẩm thấu các nơi Đại Tần. hoàn toàn có thể khống chế lộ tuyến hành trình lần này.
Hắn biết rộ. thực lực vài yêu tộc Phủ chủ nơi biên giới Yêu Hoàng Cánh cùng Đại Tần Vương Triều đều vô cùng cường đại.
Yêu Hoàng Cành tổng cộng chia làm mười hai phủ, mỗi một phủ đều có một vị Phủ chủ cai quản hàng ức vạn sinh linh yêu tộc, địa bàn trên danh nghĩa ít nhất hơn chục ức dặm.
Mười hai phủ này. mỗi một vị Phủ chủ đều là cường già cảnh giới Thần Hư. sức chiến đấu so với Vương hầu của Đại Tần còn đáng sợ hon vài phần.
Dương Phàm hiện tại bước chân vào phạm vi Thiên Ưng Phủ.
Theo tình báo Thiên Võng. Phủ chủ Thiên Ưng Phủ Lời Minh Vương là một yêu thú loài chim biến dị, bản thê là Kim Sí Lời Ưng Vương, tư chất tiẻp cận cấp bậc Thân thú; Am hiêu tốc độ. nắm trong tay thần thông lôi điện cường đại. Một ngàn năm trước đánh chết Phủ chủ đòi trước, trở thành Thiên Ưng Phủ chủ hiện giờ.
Có thể nói, thực lực Lôi Minh Vương này cực kỳ khủng bố. trong số mười hai Phủ chủ ít nhất có thể xếp vào Top 5.
Dương Phàm chuyến này đi Yêu Hoàng Cảnh là vì tìm kiếm tung tích Thiên Nhất Hồn Thủv cùng Hỗ Phi, cũng không muốn chiến đấu cùng cường giả vẻu tộc bậc này.
Huống chi hiện tại hắn không có đoạn kiếm của Vô Song trong tay. duới tình huống không sử dụng Hoàng Long Quan, cùng cường giả Thản Hư có một chênh lệch không nhỏ.
- Chủ nhân, đây là nơi nào?
Hàn Lưu Ly cùng Dương Phàm sóng vai phi hành, tóc lam bay trong gió, còn vờn quanh một vòng hàn lưu mông lung, phụ trợ dung nhan vốn băng khiết như ngọc của nàng trờ thành băng tuyết tiên từ, quá thực xinh đẹp xuất trân.
Nàng cảm nhận được chung quanh một vùng khí tức yêu tộc bẩy đàn, sinh ra một loại cảm giác thân thiết không hiêu.
Giờ khắc này, trong mắt nàng có chút mẻ mang.
Bởi vì lúc linh trí hổ đổ nàng đã bị Dương Phàm thu phục, nuôi dưỡng, lại cùng nhau trải qua năm tháng dài dòng.
Địa vị của Dương Phàm trong lòng nàng không chỉ là chủ nhân, càng như phụ thân, huynh trướng.
Nhưng hiện tại đi vào địa bàn chân chính thuộc về yêu tộc. nàng có trí tuệ không kém nhân loại liền có chút mê mang. Rốt cục ai là phụ mẫu của mình, nơi nào mới là nhà mình?
Mặc dù nghĩ vậy. tinh cảm quyến luyến cùng trung thành của Hàn Lưu Ly đối với Dương Phàm cũng chưa từng dao động.
Cùng chủ nhân tâm thần tương liên, nàng có thể cám giác được chán chinh chiếu cố cùng quan ái của Dương Phàm đối với mình.
- Nơi này là Yêu HoàngCành. Mục tiêu thứnhất của chúng ta chinh là Huyết Uyên Phủ. Bởi vì theo Thiên Võng thăm dò. Thiên Nhất Hồn Thủv từng xuất thế rất có khả năng ở trong tay Huyết Linh Vương.
Dương Phàm lại cười nói.
Hắn dường như thấy được vẻ mẻ mang trong mắt Hàn Lưu Ly. trấn an nói:
- Thản thế của ngươi có lẽ phái ngược dòng thượng cổ man hoang, đã vượt qua phạm vi năng lực của ta. Năm đó ở Hàn Băng động Cửu u Bí Cảnh, là chúng ta đánh thức ngươi ngủ say trong băng nham. Ngươi có trí nhớ trước đó không?
Hàn Lưu Ly lắc đẩu. đôi mắt đẹp lóe ra u lam trong suốt lộ ra càng nhiều mê mang. Có lẽ là nhớ không nổi, dù sao ngủ say trong băng nham nhiều năm như vậy.
Bản thản nàng là linh thú man hoang biến dị. được Dương Phàm tài bồi, tiềm lực ngày sau không thể đánh giá.
- Được rồi, ngươi hơi chút phóng thích khí tức trên thản, chúng ta phải gia tốc đi Huyết Uyên Phủ.
Dương Phàm kéo tay nàng, trên người dàng lên một vùng hào quang xanh trong suốt, mắt thường nhìn lại, hai người trên trời cao hóa thành một vệt xanh rất nhỏ chợt lóe mà qua.
Hàn Lưu Ly phóng thích khí tức có thể sánh với Thần thú ở trên người, đồng thời cũng che giấu khí tức của Dương Phàm.
Bời vì trong quá trình phi hành tốc độ cao. pháp lực nhanh chóng vận chuyển, khí tức yêu tộc Dương Phàm bắt chước ra sẽ xuất hiện cơ sở. cho nên cần Hàn Lưu ly yểm hộ.
Hai người một hơi phi hành vài trăm vạn dặm, dọc theo đường đi chạm trán cùng rất nhiều yêu tu. Khi bọn họ cảm nhận được khí tức trên người Hàn Lưu Ly, đều sẽ chủ động
tránh đi.
Cho dù là vẻu tu cùng cấp bậc Hóa Thần trung kỳ cùng kiêng kị Hàn Lưu Ly vô cùng.
Dù sao ở trong cùng cấp. Thần thú có thể thoải mái chiến thắng thậm chí đánh chết yêu thú bình thường khác.
Dương Phàm cũng phát hiện, dọc theo đường đi không ít bậc cao yêu tu dùng ánh mắt quái dị nhìn phía hai người, trong đó Hàn Lưu ly được chú ý rất lớn.
Nhưng mà đường xá xa xôi cũng sẽ không một mực an bình. Huống chi thế giới yêu tộc vốn không hài hòa. khắp nơi tràn ngập sát phạt huyết tinh.
Vút Vút Vút —
Đến một ngày, khi hai người bay đến phía bắc trung bộ Thiên Ưng Phủ. phía trước bay tới một đội vẻu tu trang phục chinh tề, khí thế hung lệ.
Yêu tu khác thấy đội yêu tu này đều câm như hến, lập tức đi vòng.
Đội yêu tu này ước chừng hơn ba muiơ người, không ngờ đều là cường giả Hóa Thần Kỳ trờ lên. mỗi người đều mặc giáp cầm thương, hung hãn dị thường.
Cẩm đẩu là một thanh niên kim đồng (con ngươi vàng kim) mặc kim văn trường bào. thản sắc kiêu ngạo ngồi trên một chiếc ptaixa hào hoa do bổn con Liệt diễm linh câu kéo. Ba mươi tên yêu tu trên Hóa Thần Kỳ khác đối với hắn tất cung tất kính, vây quanh phi xa đi về trước.
Ba mươi tên bậc cao Hóa Thần mở đường hộ tống.
Phô trương thật lớn.
- Tu sĩ phía trước, nhanh chóng rời đi.
Hai nguời Dương Phàm chua đến gần chợt nghe một gã yêu tu cấp Thông Huyển lên tiếng cảnh cáo.
Khuôn mặt Hàn Lưu ly phát lạnh, một cỗ khí lạnh vô hình phát ra, lại bị Dương Phàm ngăn cản:
- Chúng ta tránh đường.
Vừa rồi hắn dùng thần thức vội vàng đảo qua, phát hiện trong đội tu sĩ này có ba cường giả cấp Thông Huyển, mà khí tức trên người thanh niên kim đồng kia càng đáng sợ, không thua Vân tướng Lục Tương.
Cấp độ tu vi của Hàn Lưu Ly mặc dù cao nhưng kiên quyá không thể kinh sợ đội yêu tu này. Dương Phàm không muốn gây chuyện lập tức kéo nàng nhường đường.
-Hừ.
Hàn Lưu Ly hừ nhẹ một tiếng, trong lòng không vui nhưng đành nghe theo Dương Phàm, tránh đường mà đi.
Dọc theo đường đi, nàng thói quen yêu tu khác sợ hãi mình phải đi dường vòng, hiện tại lại bị người cảnh cáo quát lớn. thậm chí còn phải nhường đường, tự nhiên có chút không thoải mái.
Dương Phàm cách xa đội yêu tu này vài trăm dặm, sau đó hai bên một nam một bắc. ai đi đường nấy. theo lý thuyết hẳn là bình an vô sự.
-ồ?
Đột nhiên, nam nhân kim đồng kia khẽ kêu một tiếng, ánh mắt đảo qua hài người Dương Phàm, lập tức dừng ở trên người Hàn Lưu Ly.
Hiển nhiên hắn phát hiện tư chất cấp độ của Hàn Lưu Ly.
- Hai người các ngươi, đứng lại.
Bên cạnh một gã yêu tu mặt khi rất biết đoán ý qua lời nói và sắc mặt. lập tức quát hai người dừng lại.
- Xin hỏi chư vị đồng đạo, các ngươi gọi chúng ta sao?
Thản hình Dương Phàm dừng lại. lại thẩm nghĩ không tốt, kiệt lực duy trì khí tức.
- Không các ngươi thì ai?
Yêu tu mặt khi kia đâu tiên cười lạnh một tiếng, sau đó khom người nhấc tay phía thanh niên kim đồng bên cạnh, ngạo nghễ nói:
- Lôi Minh thiếu chủ có chuyện muốn hỏi các ngươi.
Nam nhân kim đồng được gọi là Lôi Minh thiếu chủ kia hơi tán thưởng liếc mắt nhìn hắn một cái, chậm rãi mớ miệng:
- VỊ băng tiêu mỹ nhân kia, dám hói ngươi bán tôn lai lịch là gì? Với tư chất cấp độ của ngươi, ở trong Thiên Ưng Phủ bản thiếu chủ không có khá năng khôngbiết.
Dù sao nhân vật có thể đạt tới cấp bậc có thể so với Thần thú, dõi mắt toàn bộ Yêu Hoàng Cánh đều là lông phượng và sừng lân.
Ngay cả người thống trị cao nhất của Yêu Hoàng Cảnh. Bệ hạ Yêu Long Hoàng của vạn Yêu Điện cũng là cấp bậc Thân thú, thực lực ngạo thị Tu Tiên giới Đại Tân.
Hàn Lưu Ly mặt lạnh băng mang theo khinh thường. Dương Phàm cười đáp lời:
- Nàng là chủngtộc thượng cổ Lưu Ly Nham Tinh Xà biến dị.
- Một tiểu yêu tu Hóa Thần, ai cho ngươi lên tiếng.
Nam nhân kim đồng sắc mặt lạnh lùng, một cỗ Phán thần uy áp làm người ta hít thớ không thông từ trong hu không ép tới.
Sắc mặt Dương Phàm khẽ biến, không đoán được người này bá đạo như thế.
Nghe yêu tu bên cạnh xung hắn là Lôi Minh thiếu chù. chẳng lẽ người này là công từ của Thiên Ưng Phủ chủ Lôi Minh Vương? Nếu là như thế. đích thật có tư cách này.
Dương Phàm lại không biết, Lôi Minh thiếu chủ này ánh mắt đẩu tiên nhìn đến Hàn Lưu Ly liền hết sức động tâm. Băng mỹ nhân như vậy ở yêu tộc vốn đã hiếm thấy, càng không nói đến cấp bậc Thần thú, huyết thống cao quy, có thể so với Công chúa thế giới nhân loại.
Mà thấy Dương Phàm một yêu tu bình thường không ngờ cùng Hàn Lưu Ly thân phận cao quý, tuyệt mỹ khuynh thành dắt tay cùng đi, trong lòng hắn tự nhiên sinh ra khó chịu, lại sinh ra lòng mơ ước với Hàn Lưu Ly.
Đây cũng là nguyên nhân dọc theo đường đi không ít yêu tu nhìn đến hai người Dương Phàm, mặt lộ vẻ cổ quái.
- Nếu có thể lấy được đạo lữ cao quý như vậy làm vợ. nhất định là việc vô cùng quang vinh...
Trong thần sắc Lời Minh thiếu chủ nhìn vểphía Hàn Lưu Ly, khó có thể che giấu một tia hưng phấn.
Cám quan của Dương Phàm cường đại cỡ nào, lập tức hiểu được đối phương đang có chủ
ý gì
Hắn mới bước vào thế giới yêu tộc. không biết Hàn Lưu Lỵ có thể so với cấp bậc Thần thú ở Yêu Hoàng Cảnh xem như là quy tộc huyết thống vô cùng cao quý. Hơn nữa, băng mỹ nhân dung nhan khí chất khuynh thành, làm sao không khiến người động tâm.
Yêu tu bình thường khác không dám có V niệm này trong đầu, nhưng Lôi Minh thiếu chủ cao cao tại thượng, tu vi lại đạt tới cấp bậc Hóa Thần đại yêu tu, căn bản không cần cố kỵ.
Đổi mặt Lôi Minh thiéu chủ quát lớn cùng uy áp đột nhiên buông xuống, sắc mặt Dương Phàm trầm xuống. Sau khi hiểu rõ dụng ý của nam nhân kim đồng, hắn tự biết hôm nay không thể thiếu một trận ác chiến.
Hắn còn không động thủ. Hàn Lưu Ly yêu kiểu quát một tiếng:
- Dám vô lễ với chủ nhân, muốn chết!
Thản hình nàng nhoáng lên một cái, phóng vút về phia đám người, sợi tóc màu lam bay múa, tay ngọc khẽ điểm. Một mảnh hàn lưu lốc xoáy đáng sợ hình thành bên dưới đội yêu tu kia.
Đội yêu tu này, ba mươi mấy người tức thì cám thấy một cỗ hàn khi kinh khủng theo từ dưới chân tràn lên, toàn thân đông cứng phát lạnh.
Mấy yêu tu có tu vi thấp Hóa Thần sơ kỳ chi hơi thất thần, đẩu tiên là thân thể bị đóng băng, sau đó bị cuốn vào trong hàn lưu lốc xoáy màu lam sâu kín kia, bị nghiên thành mảnh băng.
Chi một hò hấp. bốn năm tên yêu tu chết, còn lại hon phán nửa tê dại, gắt gao chống đỡ, nhưng lại vẫn bị kéo xuồng hàn lưu lốc xoáy.
Chỉ có Lôi Minh thiếu chủ ngồi ở trên phi xa, dưới một vòng hào quang màu vàng bảo vệ, bốn phía ngưng kết một tâng sương lạnh nhưng khôngbị ảnh hướng lớn.
- Lớn mật. Dám động thủ với Lôi Minh vệ.
Ba yêu tu cấp Thông Huyển kiệt lực chống cự hàn khí, tế ra Thông linh Pháp bảo đấu với Hàn Lưu Ly.
Nhưng mà lấy lực lượng của ba người vẫn bị Hàn Lưu Ly áp chế gắt gao.
Hàn lưu bao phủ một khu vực kia tùy thời khống chế tốc độ cùa bọn họ, hơi chút vô ý là bị nhân cơ hội ùa vào, đông kết máu và linh hồn.
- Không hổ là chủng tộc man hoang trân thú biến dị. tư chất có thể so với Thần thú.
Lôi Minh thiếu chủ liên tục tổn thất mấy vị Lôi Minh vệ nhưng lại vẫn như không có chuyện gì. rất có hứng thú nhìn Hàn Lưu Ly, ánh mắt càng ngày càng hung phấn.
Nhưng mà đúng lúc này. dị biến đột nhiên sinh ra.
Hô—
Trong lòng bản tay Hàn Lưu Ly bốc lên một đoàn Băng Diễm u lam như thủy tinh, đột nhiên rung động. Một cỗ Băng Diễm hàn lưu dung hợp lực lượng Thòng Huyên lập tức bao phủ đám yêu tu.
- A không tốt!!!
Băng Diễm hàn lưu kia không chỗ không vào. trong nháy mắt đóng băng mọi người. Dưới Hóa Thản trung kỳ linh hồn lặp tức bị đỏng lạnh mà chết, ba vị yêu tu câp Thông Huyền hóa thành tượng băng mắt thấy cũng kiên trì không được bao lâu.
- Thực lực Hàn Lưu ly quá nhiên cường đại. có lẽ có thể chống lại Hóa Thần đại tu sĩ. Tuy nhiên hiện tại không có thòi gian nghiệm chứng, ta phải rất nhanh chém giết hoặc đánh thương nặng thiếu chủ này.
Dương Phàm “bá” một tiếng, tại chỗ để lại một cái tàn ánh màu xanh trong suốt.