Sau khi vượt qua quảng trường binh mã dũng. đám cường giả Ngoại Hải Vực đã tử thương hơn phân nửa.
Đặc biệt là số nhân vật có thực lực cao Nhất, những kẻ tu vi ngoài Hợp Thể hậu kỳ lọt vào công kích của nguyên soái binh mã dũng. chỉ còn lại Vạn Diễm tiên sinh và Đại Thiên Ma đang bị thương nặng.
Vạn Diễm tiên sinh mất đi một cánh tay. nguyên khí đại thương. còn bị nội thương cực kỳ đáng sợ. Cho dù giỜ hắn bế quan, không có thời gian một năm rưỡi thì cũng khó có thể khôi phục được.
Đại Thiên Ma vừa mạnh mẽ đón đờ một kích của nguyên soái kim giáo. gần như chiếm cứ Thượng phong nhưng lại bị phản lực. lục phủ Ngũ tạng gần như dập nát. nội thương cực kỳ nghiêm trọng.
Ngược lại. những cường giả bản địa Đại Tần lại không bị binh mã dũng cắp này truy sát cho nên dù có thương tích nhưng vẫn binh yên qua quảng trường.
- Không nghĩ tới Dương Phàm còn có đại năng như vậy! Lão hủ thật là đã xem thường hắn...
Vạn Diễm tiên sinh dưới sự nảngđờ của Hình Cương và Liễu Nguyệt miễn cường đứng lẻn. đi về phía vực sâuTản Hoàng Lăng .
Phía sau vẫn còn binh mã dũng truy sát. tuy nhiên chúng cũng chỉ có thể hoạt động được ở mộtphạin vi nhất định.
Phía trước là một cỗ bảo khí dụ nhân, bảo khí kinh thiên!
- Thái Thượng tông chủ. ngài yên tâm! Sau này gặp được Dương Phàm thì Nhất định phải trảm sát hắn!
Hình Cương cắn chặt răng. trong mắt lóe ra sát ý lanh như băng.
" „ “ T *' “XV
Liêu Nguyệt khẽ hé môi. như muôn phản bác nhưng cuôi cùng nhịn xuông. khôngnói gi
cả.
- Lẩy ứiương thế của Ngươi lúc này. thực lực Hợp Thể trung kỳ cũng chỉ phát huy được bốn năm thành, nếu muốn kích sát hắn cũng quá khỏ khăn.
Khuôn mặt Vạn Diễm tiên sinh lộ vẻ hư nhược, cảm thán nói:
- Người này quả nhiên không tầm thường. Nếu lúc trước có thể nhiệt tình hợp tác thì cũng khôngtới nỗi này!
Trongmắt hẳn hơi lộ ra vẻ hối hận nhưng thoáng cái đã bị một mảnh sát phạt lăng lệ thay
thế.
- Thái thượng tông chủ. hay là chúng ta xin lỗi hắn. thẳng thắn hợp tác. may ra còn kịp!
Liễu Nguyệt khuyên giải.
- Nực cười!
Khuôn mặt Hình Cương lãnh khốc^ cười lạnh nói:
- Thản phận của chúng ta như thế nào?! Hợp tác với hắn chính là tự hạ mình. Hai tên Thông Thiên bậc ba cũng khôngđáng nghĩ nhiều. Chỉ cần có cơ hội thuận lợi cũng đã có thể tin sát bọn chúng!
Vạn Diễm tiên sinh lắc đẩu cảm thán:
- Xem thủ đoạn làm việc của hắn. chi sợ sẽ khônghợp tác với chúngta nửa!
Đúng lúc này. Thiên Ma Môn chủ và Đại Thiên Ma đi tới cạnh bên. khiến ba người phải để tâm cảnh giới.
Kỳ quái chính là Thiên Ma Môn chủ với tu vi miễn cường đạt tới Hợp Thể Kỳ nhìn qua nhưkhông chịu một chút thương thế nào!
Mà nơi khác. Dương Phàm và Hồ Phi lại không chút tồn hao gì, bảo trì chiến lực đinh phonạ chạy về phía Tần Hoàngmộ vực.
Sau đó không lâu. hai người thấy được đám người Tần Hoàng. Hàn Kỳ. và Yêu Long Hoàng.
Yêu Long Hoàng vội vàng đi lại. cùng tụ hội với DươngPhàn và Hồ Phi.
- Các Ngươi binh yên là tốt rồi! Sao không đi cùng với bọn người Vạn Diễm tiên sinh?
Yêu Long Hoàng thờ phào một hơi. dò hỏi.
Khuôn mặt Hồ Phi hiện lẻn vẻ tức tối. kể lại sự tình một lượt.
- Như vậy cũng được! Hai trợ thủ của bổn hoàng cũng chết trong đại quản binh mã dũng. chúngta hiện tại có thiêu chiếu ứng cho nhau một hai!
Yêu Long Hoàng nói
Có thểm Yêu Long Hoàng gia nhập, thực lực pheDương Phàm lại bạo trướng.
Là Yêu Hoàng lâu dài Nhất của Đại Tần. thực lực chân chính của hắn có thể sánh ngang với Tần Hoàng có tu vi Hợp Thẻ trang kỳ.
Cứ như vậy. Tần Hoàng và Hàn Kỳ nhất thời sinh ra tâm lý cảnh giới.
Sau đó không lâu. ba người Vạn Diễm tiên sinh. Đại Thiên Ma và Thiên Ma Môn chủ cũng đi tới nơi này.
Những cường giả Ngoại Hải Vực khác 2ằn như chết hết.
Đoàn người phần lớn đều mang thương thế. tự duy ừì khoảng cách lẫn nhau, đi về phía mộ vực.
Con đườngtrước mặt cực kỳ rộng rãi. ánh sáng cũng hơi tối tăm.
Trọng lực không gian vẫn còn tồn tại.
Phía trước, cỗ bảo khí kinh thiên khiến mọi người nơi này mẻ đắm.
Đi tới nơi đó. trên mặt đắt có thể nhìn thấy không ít khô lâu.
Nếu là thi thể người thường. đặt như thế này nhiều năm đã sớm hóa thành bụi bặm.
Nhưngthi thể người tu tiên không dễ dàng tiêu vong. đặc biệt là của tu sĩ cao giai.
- Khặc...
Trên con đường này truyền tới không ít ảm thanh kêu aào của ảm hồn lệ quỳ.
Bên cạnh những khô lâu này còn có một ít công cụ đồ dùng. có thể nhận ra đây chính là những người thợ đã xây dựnanẻn Tần HoàngLăng này.
Có thể chế tạo ra Tần HoàngLăng to lớn thế này phải dùng tới vô số thợ là người tu tiên.
- Xem ra những thi thể này chính là những người thợ năm đó bị chôn cùng, oan hồn lệ quỳ cũng từ đây mà có!
Hàn Kỳ thì thào nói.
Binh ứiường. lăngmộ của hoàngđế thì những người thợ tham gia xảy dựna đều phải bị chôn cùng.
- Huyết nhục thật tươi ngon... Dĩ nhiên là những kẻ từ bên ngoài xâm lăng... Khặc....
Những oan hồn lệ quỳ này, cắp bậc đều là cao giai, thậm chí có hai ba con là QuỳHoàng có cấp bậc cao nhất.
Mọi người chậm rãi tiến lẻn. nhất thời bị cản trờ, phải giao đấu với đám quỷ vặt này.
Năm ấy. dù là người tu tiên cao giai nhưng đều chỉ là những người thợ. 2ằn như không có chút sức phản kháng đối với những cường giả bậc nhất Đại Tần này.
Đặc biệt là DươngPhàrrụ chính là khăc tinh của quỷ vật.
Chỉ thấy một tay hắn huy lẻn. một mảnh lục quang bắn ra. Những quỳ vật dính phải đều Nhất thời tan rã. nổi lên một mảnh khói mỏna
Thấy tinh cảnh này. Quý Vương Tông chủ tâm thần khẽ run lẻn.
Lão già khô gầy đi cùng hắn vốn cũng đã bò mạng ở quảngtrường binh mă dũng kia.
Dọc một đường. Dương Phàm vung tay.Ệ tịnh hóa một đám quỳ vật.
Sắc mặt Vạn Diễm tiên sinh Ngưng trọng. Trong mắt Hình Cương lóe lên vẻ kinh dị. cảm thấy rất khó tin.
Đặc biệt có một con Quỳ Hoàng bị một mảnh ánh sáng từ trong miệna Dương Phàm tỏa ra đánh trúng, trực tiếp hóa thành hư vô.
Bởi vì đối với quỳ vật bậc này. dù là những người nơi này cũngphải hao phút rất nhiều khí lực mới giải quyết được.
Dọc đường đi. mọi người diệt sát quỳ vật. trong lòng cũng ảm thầin nổi lẻn một ngụm ác
khí.
Mà lúc này. cỗ bảo khí kinh thiên kia lại càng cường liệt, khiến mọi người càng thêm hỗi hộp.
Chỉ tiếc rẳng dưới trọng lực nơi này. dù mọi người muốn nhanh thêm chút cũng rất khó khăn.
Cuối cùng, phía trước xuất hiện một lưu thải Ngũ quang thập sắc. khí tức các loại côi bảo dù ở rất xa nhưng mọi người cũng cảm nhận được.
- Bảo vặt... Nhất giới côi bảo...
Gần mười người còn lại nơi này đều tim đập thình thịch.
Bảo khí kinh thiên hùng hồn từ nơi rất xa truyền tới nơi này.
Phiến tràn đầy lưu quang kia càng lúc càng 2ằn. càng lúc càng khổnalồ. vẻ tham lam và chờ mong trong mắt mọi người cũng khó có thể che dấu.
- Số lượngbảo bối trong Tiên Tần bảo tàngnày còn nhiều hơn cả tường tượng của ta!
Đại Thiên Ma hít sâu một hơi. trong mắt là một mảnh hưng phắn.
Mà Thiên Ma Môn chủ bên cạnh hắn sắc mặt lạnh nhạt, lạnh lùng quét nhìn những ánh sáng côi bảo kia.
Càng tới 2ẳn. mọi người cuối cùng nhìn thấy một mảnh kết giới Ngũ quang thập sắc. bao phủ mộtphương viên 2ần ừăm dặm.
Trong phạm vi trăm dặm này nồi lẻn vô số những vặt lóe ra lưu quanạ ngọc Thạch, thiên linh địa bảo. thông linh pháp bảo. huyền thiên linh vặt...
- Trời ạ... Cực phản linh Thạch... Khôngngờ có nhiều như vậy...
Hình Cương khẽ hô lẻn. thấy được cực phẩm linh Thạch được chắt đống như núi.
Cực phần linh Thạch!
Đó chính là côi bảo bậc Nhất, không ngờ tích thành đống như núi nơi này.
Dương Phàm cũng phải động dung. Ngoại trừ cực phản linh Thạch, nơi này có vô số trân bảo nhìn không thấy ẹuốiế Tùy tiện lắy ra một thứ cũng đủ đẻ cường giả Thỏna Thiên bậc ba điên cuồng tranh đoạt.
- Lưu Ly Tinh Khuê Ngọc... Đại Lôi Thiên Ảm Mộc... Thắt Thải Nghẻ Thường Bảo Y...
Hai mắt Liễu Nguyệt sángbìm2. lóe ra dị quang. Mọi người đều như mất hồn.
Mỗi loại côi bảo nơi này đều là thứ mà người ta dù nằm mơ cũng không dám mơ ước.
Nhưng những côi bảo như vậy lại tích thành Ĩ1ÚỊ số lượng nhiều không đếm xuể ở nơi này.
Hồ Phi cũng trợn mắt há hốc mồm* nướt nước bọt ừng ực:
- Đây khôngphải là ảo cảnh chứ?
Cho dù phóngnhẫn cả thế dan cũng khôngthể lấy ra nhiều bảo bối thế này.
- Ảo cảnh?
Mọi người naẳn ra. như bị một chậu nước lạnh tạt vào mặt. Lặp tức mọi người thi triển đủ loại thần thông để quan sát.
- Khôngphải ảo cảnh, là sự thật!
Đại Thiên Ma khó có thể áp chế sự kích động trong lòng.
- Quả thật không phải là ảo cảnh.
Dương Phàm hít dài một hơi. nhìn số coi bảo chất thành núi rộng cả trăm dặm này. đủ loại côi bảo khiến tâm thần hắn cũng tạm thời Ngưng ừệ.
- Các Ngươi hãy xem phía trên kết giới...
Yêu Long Hoàngđột nhiên khẽ hô lẻn.
Lời này vừa ra. mọi người lặp tức đưa mắt nhìn lẻn nơi ánh sáng chiếu rọi sáng rực Nhất. Chỉ thấy phía trên kết giới khổna lồ này có bốn đoàn ánh sáng nhân uẩn.
- Cỗ khí tức này dườngnhư rất giống Thượng giới tiên khí ừắn thủ Thiên Lan Điện...
Tảm thần Dương Phàm khẽ độn 2.
1 1.1,1 4V
- Trời ạ. là tiên khí!
Liễu Nguyệt kinh hô mộttiếng. bộ ngực phập phảngrun rẩy.
Tiên khí!
Dĩ nhiên là tiên gia bảo bối từ Thượng giới lưu lạc nơi này.
Khí tức của bốn đoàn ánh sáng nhân uẩn này hoàn toàn khác biệt với pháp bảo của hạ giới.
. 3 . V^ ,
Ngưng măt nhìn, trong bôn đoàn ánh sáng nhân uân này đêu có một vật.
Một đóa thãi vân: lưu quang xung quanh, ánh sáng chói mắt. dài chìm2 mười trượng. nhìn rất phiêu thoát, như hư như thật!
Một thanh lôi chuy: lóe lên lôi điện màu xanh to nhưngón tay cái. khí tức hùng hậu. có một khỉ thế hủy thiên diệt địa.
Một khối phật ngọc: điêu khắc Phật Đà pháp tướng. ừẻn trán phóngxuắt phật quang màu vàng chói lóa. khiến tinh thần người ta bị áp bức mạnh mẽ.
Một thanh kim kiếm: toàn thân lóe lên ánh lửa màu đỏ. lóe lên kim ô. huyền phù giữa khôngtrung. Hào quang của nó đủ để sánh ngang ánh sáng mặt trời.
Chẳngnhững là tiên khí. hơn nữa không chỉ có một kiện.
Có tới bốn kiện tiên khí.
Mọi người nơi này đều gần như ngừng thờ. bị ánh sáng tiên khí phát ra khiến cho kinh
hãi.
Chỉ có Thiên Ma Môn chủ lóe ra ánh sáng ảm lãnh lướ nhìn bốn phía.
Khi Dương Phàm nhìn vào bốn kiện tiên khí này. lập tức bị kiện kim kiếm cuối cùng hấp dẫn. Hoán Thiên Nhatrong thức hải cũng nảy lẻn.
Bắt quá hắn kiềm chế lòng tham, ảm thầm hít sâu.
Thứ hắn tỉm kiếm nơi này chính là Thiên Nhất Hồn Thủy.
-Nơi kia...
Tần Hoàng đột nhiên hô khẽ một tiếng, ánh mắt nhìn về một hỗ nước nhỏ ở phía xa xa.
Lặp tức hắn lao về phía nơi đó.
Dương Phàm cũng nhìn về phía nơi đó. Dù ở rất xa nhưng hắn cũng cảm nhận được một cồ hàn khí tí mạng.
_ 1
Dung dịch trong hô nước kia 2ản như không màu trong suôt. cũng lóe lên huỳnh quang màu tím. mông lung mẻ ly. khiến linh hồn say mẻ.
Phía trên hỗ nước có một pháp đàn quái dị.
Trên pháp đàn này có băng chiếc băngquan, lóe lên huyền quang quỷ dị. Đó dĩ nhiên là Cừu Ảm Thiên Cương Băng Quan trong truyền thuyết.
- Thủy Hoàngdi thể!
Đám người Hàn Kỳ kinh hô. nhìn chằm chẳin vào nam nhân mặc Hoàng bào trong băng quan này.
Hơn nữa. ở trong băng quan còn đặt một vật bồi táng vỏ cùng dụ nhân.
Dương Phàm không chú ý tới người nằm trong đó mà đặc biệt chú ý tới một thứ.
Tảm thần của hắn đều bị dung dịch không màu trong suốt ở trong hỗ nước hắp dằn.
Hỗ nước này không ngờ chứa Thiên Nhất Hồn Thủy trong truyền thuyết.