Hội Giao Lưu tu sĩ Kim Đan kết thúc với kết quả trận chiến giữa Dương Phàm và Tiết Nhân là bất phân thắng bại. Rất nhiều tu sĩ còn chưa hồi tỉnh, còn đắm chìm trong bầu không khí trước đó. đều lén lút nghị luận. Đề tài chúng tu sĩ đàm luận đều xuất hiện trên người vị Dược Sự bậc cao Dương Phàm này, ở Tu Tiên Giới Kim Đan bình thường có thể chiến một trận ngang sức ngang tài cùng đại tu sĩ, bổn sự này đúng là hiếm thấy. Cho dù loại sự tình này hơn nửa là bởi ưu thế Pháp Bảo thần thông. Nhưng Dương Phàm chiến đấu với Tiết Nhân từ thủy chí chung cũng chưa từng sử dụng Pháp Bảo. Lấy cảnh giới trung kỳ chiến đến lực lượng ngang nhau với đại tu sĩ hậu kỳ, thực lực này khiến cho người khác ngạc nhiên thán phục. Càng làm cho người khác cảm thấy khó tin chính là Dương Phàm còn là một gã Dược Sư, là một gã Dược Sư có thể so với y đạo tông sư. Phải biết rằng Dược Sư ở trong cùng giai sức chiến đấu được coi là thấp nhất.
Tiết Nhân sau trận chiến với Dương Phàm nhuệ khí bị đả kích nguyên khí cũng bị hao tổn khá lớn tự nhiên không có tiếp tục khiêu chiến với Kim Đan đại tu sĩ thực lực càng hùng hậu hơn. Hơn nữa. ngay cả tu sĩ Kim Đan trung kỳ cũng không có chiến thắng, làm sao dám khiêu chiến Kim Đan đại tu sĩ nữa?
"Ta tấn chức Kim Đan hậu kỳ mới hai tháng, cảnh giới phép lực còn chưa có được củng cố hoàn chỉnh, thực lực so với Kim Đan đại tu sĩ bình thường yếu hơn vài phần. Hơn nữa ta mới bước vào cảnh giới hậu kỳ, Pháp bảo cường đại trong tay cũng rất ít."
Sắc mặt Tiết Nhân rất khó coi, nhưng rất nhanh khôi phục bình tĩnh. Tổng kết ra những nguyên nhân thất bại của mình lần này. Từ Lập vẻ mặt vui mừng, những trưởng lão Kim Đan phía hắn cả đám mặt mày hớn hở, chuyện trò vui vẻ. Lực lượng mới xuất hiện Dương Phàm này khiến cho bọn họ ngạc nhiên vui mừng đồng thời trong lòng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
- Dương Phàm thủ đoạn thật tốt, không nghĩ tới ngoại trừ y thuật ra ngươi còn có được thực lực như vậy, thật làm cho người khác ao ước đó.
Không ít trưởng lão Kim Đan tiến lại chào hỏi Dương Phàm thuận tiện gầy dựng mối quan hệ. Đối với điểm này, Dương Phàm đều lạnh nhạt chống đỡ cho qua. Một nhà vui một nhà buồn, bên phía trưởng lão Chấp Pháp Từ Lập cao hứng phấn chấn còn bên phía trưởng lão Nghiêm Xuyên thì cũng là mất hứng mà về.
- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Ngươi vừa rồi vì sao không dùng đến Pháp Bảo?
Nghiêm Xuyên và Tiết Nhân bay đến một nơi không người, dùng truyền âm trao đổi.
Tiết Nhân cười khổ nói:
- Luận về trang bị Pháp Bảo. Dương Phàm kia có được mấy kiện Pháp Bảo trung phẩm, trong đó cũng có cả cổ Bảo Tàn Phiến, khôi lỗi bậc cao cùng nhiều con bài chưa lật khác, người này thực lực sâu không lường được, ai biết hắn còn có sát thủ nào khác nữa hay không.
Nghiêm Xuyên nghe nói như vây không khỏi lộ vẻ dị sắc:
- Người này rốt cuộc có lai lịch thế nào, nhìn dáng vẻ của hắn hẳn là tuổi chưa vượt quá trăm tuổi, mới bước vào Kim Đan không đến mấy chục năm, lại nắm trong tay nhiều tài sản như vậy? Tuy nhiên ngươi yên tâm về phương diện Pháp Bảo. Thiên Nhạc Viên ta chính là gia tộc kế thừa vạn năm, qua một đoạn thời gian nữa ta sẽ chuẩn bị cho ngươi mấy món Pháp Bảo cường lực. Tiếp qua một đoạn thời gian nữa có thể đi tới phường thị trên đảo nhân loại ở, muốn có tài liệu gì đều có thể.
Nghiêm Xuyên trầm ngâm nói.
- Vậy Tiết mỗ tạ ơn Nghiêm trưởng lão trước!
Tiết Nhân trong mắt lộ ra vẻ vui mừng.
- Pháp Bảo chỉ là một phương diện, bản thân ngươi cũng cần phải củng cố cảnh giới tu vi, bằng không hôm nay cũng sẽ không mất mặt như thế. Nếu tiếp tục chiến đấu như vậy, chịu thiệt cũng có thể là ngươi.
Nghiêm Xuân thản nhiên nói. Tiết Nhân liên tục gật đầu, lúc này hắn cùng hiểu được chính mình so với Kim Đan đại tu sĩ già đời như Nghiêm Xuyên này còn có chênh lệch nhất định. Còn ở phía khác Từ Lập dẫn Dương Phàm về động phủ của mình thịnh tình khoản đãi một phen. Động phủ của Từ Lập bố trí rất ấm áp cũng không ngờ bản thản hắn lại có hai vị song tu đạo lữ bộ dáng tự nhiên là như hoa như nguyệt, tuy nhiên cũng chưa ai đột phá tới Kim Đan Kỳ.
- Tiểu Như, Tiểu Nguyệt ra mắt Dương trưởng lão!
Từ Lập rất khách khí để cho hai song tu đạo lữ của mình đi ra đích thân đón tiếp khách, bởi vậy có thể thấy được hắn coi trọng Dương Phàm thế nào. Phải biết rằng lúc gặp đại nạn trên biển trước đó hai vị song tu đạo lữ của hắn cũng chưa từng xuất hiện, có thể nói là như ốc núp trong vỏ.
- Dương dược sư! Ta thấy ngươi một người cũng rất cô độc vì sao không tìm một đạo lữ làm bạn đời? Lấy cấp bậc vị trí của ngươi và ta tìm kiếm nữ tu Kim Đan cùng giai làm đạo lữ có lẽ có chút khó khăn nhưng tìm mấy đạo lữ hoặc là thị thiếp bình thường hẳn là dễ dàng.
Từ Lập vui vẻ cười nói.
Đàm luận về vấn đề này, hắn cũng không lãng tránh hai vị đạo lữ của mình. Dương Phàm mơ hồ cảm thấy quan hệ giữa Từ Lập và hai vị song tu đạo lữ này là không ngang hàng, hai người này đối với Từ Lập cung kính có thừa. Nói là song tu đạo lữ còn không bằng nói là thị thiếp. Chỉ là hắn có chút không rõ với tu vi cảnh giới của Từ Lập hẳn là không phải người trầm mê nữ sắc, nếu không cũng không có khả năng trước trăm tuổi tu luyện đến cảnh giới Kim Đan đại tu sĩ. Như vậy chỉ có một nguyên nhân hắn dùng song tu đạo lữ để thúc đẩy tu vi của mình.
Không lâu sau hai nữ tu Tiểu Như Tiểu Nguyệt rút đi, Từ Lập cùng Dương Phàm trò chuyện với nhau. Lúc này, Từ Lập mới thổ lộ thật lòng:
- Thời kì tu tiên nhập môn đích xác không nên gần nữ sắc. Nhưng sau khi tới bậc cao một mặt tu luyện đối với nam tử mà nói tinh nguyên trong cơ thể cô động không lâu không thể âm dương phối hợp vận chuyển, thậm chí sẽ cản trở tốc độ tu vi thăng tiến. Ngẫu nhiên sau khi tu luyện lấy phương phép song tu phụ trợ chuyện này có thể mang đến hiệu quả không tồi
Dương Phàm lộ vẻ cổ quái:
- Từ trưởng lão tìm ta đến đây chính là vì nói những chuyện này sao?
- Ha ha! Chính là cho Dương đạo hữu một cái đề nghị. Từ mỗ có một bộ song tu bí thuật từ thời thượng cổ lưu truyền lại có thể mượn song tu thúc đẩy tu vi của mình. Chỉ là một bộ phép môn như thế đối với phía nữ tử mà nói không có nhiều lợi ích cho nên Từ mỗ không có tìm song tu đạo lữ cùng giai. Nếu Dương dươc sư cảm thấy hứng thú. Từ mỗ có thể tặng bộ phép môn này cho ngươi.
Từ Lập cười dài nói.
- Đa tạ hảo ý của Từ trưởng lão, công phép mà Dương mỗ tu luvện không cần loại công phép này.
Dương Phàm lên tiếng cự tuvệt ý tốt của Từ Lập. Công Pháp mà Từ Lập tu là áp dụng âm nguyên của nữ tử phía bị hao tổn là nữ tử. Nhưng công phép của Dương Phàm lại khác, lần trước khi cùng Lệnh Hồ Tiểu Tịch song tu không ngờ đưa lực lượng nhập vào trong cơ thể đối phương, kết quả chân chính được lợi. Ngược lại Lệnh Hồ Tiểu Tịch từ nay về sau tiềm lực vô hạn.
- Đúng rồi, Từ trưởng lão, ta thấy hai song tu đạo lữ của ngươi tuổi cũng không lớn, tu vi dĩ nhiên đạt tới Trúc Cơ đại viên mãn. Ngươi vì sao không nghĩ biện phép để bọn họ tiến vào Kim Đan. Như thế chẳng phải có thể giúp tu vi của ngươi tăng nhanh hơn sao?
Dương Phàm ngạc nhiên hỏi.
- Nào có dễ như vậy?
Từ Lập thở dài:
- Nếu họ đều có thể tấn chức Kim Đan cao giai, ta tiến giai Nguyên Anh KỲ xác suất có thể gia tăng vài phần. Hơn nữa họ thay nhau bị ta hấp thu nguyên âm, tuy rằng chỉ là một năm một lần, cũng có linh đan bổ dưỡng, nhưng vẫn như cũ tinh khí không đủ hy vọng tấn chức bậc cao rất nhỏ.
Đương nhiên nếu có thể có một loại Cực Âm Đan có thể hỗ trợ hai người bọn họ tấn công Kim Đan hơn nữa tỷ lệ không nhỏ.
- Cực Âm Đan?
Dương Phàm cũng từng nghe nói về loại đan này.
- Không sai! Tu Tiên Giới có hai loại linh đan. Một là Cực Âm Đan, một loại khác là Cực Dương Đan. Đều có thể gia tăng công phép cảnh giới tương ứng lên một biên độ lớn. Hai đạo lữ này của ta nếu có thể có được một viên Cực Âm Đan hạ phẩm dưới sự trợ giúp của ta ít nhất có bốn thành nắm chắc đột phá đến bậc cao, nếu có được một viên Cực Âm Đan trung phẩm. xác suất thành công có thể tăng lên tới sáu thành.
Từ Lập nhẹ nhàng nói cuối cùng lại lộ vẻ tiếc nuối:
- Chỉ tiếc Cực Âm Đan rất khó luyện chế. Hơn nữa cần tới thiên tài địa bảo cực kỳ hiếm quý, không phải cáp bậc Luyện Đan đại sư khó có thể luyện chế, đồng thời xác suất thành công không vượt quá bốn thành.
- Cực Âm Đan? Cực Dương Dan?
Dương Phàm rất nhanh tìm được hai đan phương của hai loại linh đan đặc biệt này trong Luyện Đan Thiên. Sau đó hắn lộ vẻ cổ quái thầm nghĩ:
" Tài liệu luyện chế Cực Âm Đan và Cực Dương Đan ta đều có đủ."
Trong mảnh vườn tại Tiên Hồng Không Gian, Cửu Dương Oanh Thảo, Huyền Tinh Tuyết Liên hai dạng thiên tài địa bảo này hắn thậm chí đã trồng được mấy gốc. Không chỉ như thế, những thiên tài địa bảo hiếm quý khác Dương Phàm đều có thể trồng lượng lớn hắn cần chỉ là thời gian. Nhưng tốc độ mảnh lục thổ địa gia tăng đã giảm xuống rất nhiều.
- Có phải còn có một loại Cực Âm Cực Dương Đan nữa hay không?
Dương Phàm lại tự nhiên hỏi. Hắn thấy ở trong Luyện Đan thiên còn có một loại đan phương dung hợp cả hai linh đan kia
- Không sai! Có một số người tu luyện công pháp vừa không thuộc loại âm hàn, cũng không thuộc loại dương cương, nếu dùng Cực Âm Cực Dương Đan kia hiệu quả càng kinh ngươi. Chỉ là Cực Âm Cực Dương Đan này càng khó luyện chế hơn, ngay cả cấp bậc Luyện Đan đại sư cũng không có nắm chắc.
Dương Phàm trầm ngâm nói:
- Ta có Huyền Tinh Băng Liên phẩm chất thượng giai có thể làm tài liệu chính luyện chế Cực Âm Đan. Nhưng những tài liệu còn lại còn thiếu một chút. Ngoài ra tài liệu Cực Dương Đan cũng như thế.
- Ngươi có được tài liệu chính luyện chế hai loại linh đan này sao? Dương dược sư có nhất định nắm chắc luyện chế được Cực Âm Đan và Cực Dương Đan không?
Từ Lập lộ vẻ ngạc nhiên vui mừng hỏi thiếu chút nữa không kìm nổi mà bật đứng lên.
- Lấy kinh nghiệm luyện chế đan dược trước đây của ta, luyện chế Cực Âm Đan có bốn năm thành nắm chắc.
Dương Phàm rất nghiêm túc nói.
Tiên Hồng Quyết ngoại trừ có ưu thế lớn trên phương diện y đạo ra, trên phương diện luyện đan cũng có ưu thế lớn lao. Đặc biệt hơn nữa chính là phép quvết luyện đan ở trong Tiên Hồng Quyết xác suất thành công cực cao, phẩm chất rất tốt so với những Luyện đan sư bình thường đều mạnh hơn nhiều. Thông thường hắn luyện chế linh đan, đan dược hiệu quả đều vượt quá sự tưởng tượng. Hơn nữa từ sau khi có Khai Quang Tịnh Thế Dlễm tốc độ hiệu quả luyện đan của Dương Phàm đều gia tăng rất lớn. Ngay cả những loại linh đan hiếm thấy ở Tu Tiên Giới như Trúc Cơ Đan, Duyên Thọ Đan hắn đều có thể luyện chế một lần ra mấy khỏa thậm chí mười mấy khỏa.
- Cái gì! Bốn năm thành nắm chắc?
Từ Lập khiếp sợ vô cùng, cả người thậm chí có chút kích động lập tức đứng lên bắt lấy tay Dương Phàm.
- Từ đạo hữu! Ngươi đây là...
Dương Phàm hoảng sợ nắm chắc bốn năm thành đó là hắn phỏng đoán bằng vào cảm giác của hắn ít nhất có bảy tám thành nắm chắc. Từ Lập ngồi xuống, xấu hổ cười nói:
- Việc này liên quan đến chuyện tu vi của ta tăng tiến thêm một bước, thậm chí quyết định ta có tấn chức Nguyên Anh hay không, cho nên có chút không kìm lòng nổi, để Dương đạo hữu chê cười rồi
Dương Phàm giật mình hắn đương nhiên có thể hiểu được tâm tình này của Từ Lập. Đồng thời hắn cũng thầm nghĩ:
" Tiên Hồng Quyết không thuộc loại dương cương, cũng không thiên về âm hàn nếu ta có thể luyện chế ra Cực Âm Cực Dương Đan kia chẳng phải là công lực cũng có thể đại tăng sao?"
- Không biết Dương dược sư còn thiếu một số tài liệu gì? Biết đâu Từ mỗ có, nếu có thể luyện chế ra loại linh đan này, Từ Lập tất có hậu tạ, từ nay về sau cũng thiếu Dược Sư một phần nhân tình.
Từ Lập vẻ mặt trịnh trọng nói. Dương Phàm gật gật đầu nói ra một số tài liệu còn thiếu. Sau một lát Từ Lập nhíu mày:
- Tài liệu cho Cực Dương Đan đã gom đủ nhưng tài liệu của Cực Âm Đan còn khuyết thiếu hai loại tài liệu phụ trợ nữa.
- Không, còn khuyết thiếu một loại tài liệu.
Dương Phàm thình lình nói ra một câu.
- Tài liệu gì?
Từ Lập khó hiểu hỏi.
- Âm Dương Thảo.
Dương Phàm nhẹ nhàng phun ra ba tiếng.
- Âm Dương Thảo?
Ánh mắt Từ Lặp nhướng lên, kinh hô:
- Chẳng lẽ Dương dược sư ngươi còn muốn luyện chế Cực Âm Cực Dương Đan trân quý hơn kia?