Trong phạm vi lãnh địa Lâm Viễn Thành, đu kích binh, mật thám thậm chí là nội gian cùa đối phương bị toàn diện tiêu diệt, đã ảnh hường đến đại chiến giữa hai phương thế lực.
Chu Vũ Thành đã mất hiểu biết về tình hình binh lực điều khiển nội bộ cùa Lâm Viễn Thành.
Tất cả mật thám cùng trinh sát du kích binh đưa vào nội bộ quân địch đều chỉ có một kết quả: Có đi không có về.
Ngay cả những nội gian vốn tồn tại trong Lâm Viễn Thành đều bị thanh lý sạch sẽ.
Ngược lại, mật thám của Lâm Viễn Thành ở nội bộ Chu Vũ Thảnh vẫn tồn tại như trước.
Khi từng cái ung nhọt bị thanh trừ. nội bộ Lâm Viễn Thành thống nhất cao độ. tình hình chiến đấu lặng yên phát sinh chuyển biến.
Trong vài năm tiếp theo. Lâm Viễn Thành đần dẩn xoay chuyển tình, thế bất lợi. thắng trận càng ngày càng nhiều, đoạt lại đại bộ phận lãnh địa thuộc về mình.
Chu Vũ Thành mặc dù có Thiên Tường vương triều âm thầm giúp đỡ. nhưng là đối mặt với Lâm Viễn Thành nội bộ đoàn kết thống nhất cao độ. vẫn bị đánh cho liên tiếp bại lui.
Uy danh của Từ Thần Chi Kiếm đã kinh sợ Chu Vũ Thành, khiến tất cả mật thám nội gian đều không thể che giấu.
Dương Phàm đến tiền tuyến viện trợ đã xoay chuyển đại cục chiến tranh.
Thanh chủ Dương Lâm không khỏi cảm khái cùng tự hào. đồng thời đáy lòng có vài tia áy náy. Không nghĩ tới đứa con thứ ba cùa mình lại ưu tú như thể.
Trong lòng Dương Đông có chút nghiến răng nghiến lợ, tam đệ này cũng quá có thể ẩn nhẫn.
Theo người hắn phái tới giám sát. mấy năm nay tam đệ chưa từng ra tay.
Chưa từng ra tay!
Tất cả địch nhân bất kể là Chân Tiên thượng vị hay là Kim Tiên nhất trọng, nhị trọng đều bị Dạ Thiên thoải mái thu gặt sinh. mạng.
Một lần kinh người nhất, địch quân phái tới một vị Kim Tiên tam trọng, vẫn như trước bị Dạ Thiên chém đầu gọn gàng.
Lâm Viễn Thành không ngờ lại xuất hiện cường giả như thế.
Một kiếm miểu sát cùng cấp!
Dương Đông hiểu được, cho dù mình cùng là Kim Tiên tam trọng cũng không thể chống lại Dạ Thiên, thậm chí cũng có thể bị một kiếm miêu sát.
Thực lực cùa Dạ Thiên chỉ sợ vượt qua Kim Tiên hạ vị. có thể sánh với Kim Tiên tứ trọng.
Mà đạt tới cảnh giới tứ trọng, đó là trình tự Kim Tiên trung vị. thực lực tăng vọt. dõi mắt khắp toàn bộ Tra Châu cao thủ như vậy đều là rất ít. rất ít.
Theo chiến cuộc xoay chuyển, Chu Vũ Thành đã không thể can thiệp vào nội bộ Lâm Viễn Thành.
Chỉ vẻn vẹn mấy chục năm. Lâm Viễn Thành đã thu hồi một phần tư lãnÌL thổ. còn có một phần năm lãnh. thổ còn ở bên Chu Vũ Thành.
- Một tiếng trống hăng hái tinh thần, thu hồi tất cả lãnh thồ. công tói Chu Vũ Thành!
Dưới cờ Dương Lâm. đám đại tướng Hồ tướng quân nhiệt huyá sôi trào, sĩ khí dâng cao.
Nhưng mà chính vào ngày này. bên phía Chu Vũ Thành bắn tới một mũi tên, có kèm theo một phong thư.
Phong thư này rất nhanh bị đưa tới tay thành chù Dương Lâm.
Xem xong nội dung thư, sắc mặt Dương Lâm rất là khó coi. trên không thành trì mây đen che phủ.
Trong đại điện im lặng như tờ, có thể nghe được tiếng hít thở của nhau.
- Phụ thân đại nhân...
Trên mặt Dương Đông có vài phần lo lắng.
- Chu Vũ Thành này không ngờ đùng đại ca ngươi Dương Cương để áp chế bắt buộc giá chuộc không thay đổi, thái độ cứng rắn vô cùng.
Thân hình cao lớn cùa Dương Lâm ngồi trên ghế cao mơ hồ run rẩy, đầy vẻ lo lắng.
Chi chốc lát. phong thư này truyềntới tay Dương Phàm.
- Kính Đại thành chù Dương Lâm: Nếu trong ba ngày Lâm Viễn Thanh không ngừng chiến, lập tức chém đâu quý đại công tử Dương Cương. Nếu muốn chuộc lại đại công tử. trừ phi quý quốc trờ thành phụ thuộc Chu Vũ Thảnh ta hoặc là cắt ra lãnh địa năm mươi tòa thành. Nếu không, ba năm sau chém một cánh tay. năm năm sau chém đứt tứ chi. mười năm sau móc hai mắt...
Dưới cùng chỗ ký tên, có mấy chữ: Chu Vũ Thiên. Dương Phàm xem xong thư; nhíu mày.
Chu Vũ Thành dưới tình huống như vậy. thái độ lại cứng rắn như thế. Giá chuộc đại ca Dương Cương không chút thay đồi.
Trong đại điện, chúng thần từ cùng tiên tướng đều trầm mặc.
Thật lâu sau, Dương Lâm thở ra một hơi. thở dài:
- Đông nhỊ ngươi có thượng sách gi?
Con thứ hai Dương Đông chẳng những tư chất siêu nhân lại thêm trí tuệ siêu phàm.
Đôi mắt Dương Đông như sao. trầm tĩnh nói:
- Chu Vũ Thành liên tục đại bại, giờ phút này lấv đại ca để áp chế. chi sợ có V kéo dài thời gian, thắng được giờ phút thở đổc. Theo ý hài nhi, trước mắt hẳn là phái sứ giả đi đảm
Tiên Hông Lộ Khoải Xan Điếm
phán cùng Chu Vũ Thành, tận lực hạ thấp giá. chuộc đại ca về. Hài nhi nghĩ rằng, với tình thế bất lợi giờ phút này của Chu Vũ Thành, có khả năng sẽ cần một bậc thang để hạ đài.
Chúng thần tử cùng tiên tướng trong đại điện nghe vậy đều gật đẩu.
Phân tích phòng đoán của Dương Đông trật tự rõ ràng, nói rất có lý.
Nhưng là kế tiếp lại nảy ra một vấn đề: Rốt cục phái ai đi đàm phán?
Đây cũng không phải là một chuyện dễ đàng.
Vừa muốn chuộc đại công từ về, vừa muốn tận hết khả năng giảm tiền chuộc.
Như vậy, sứ giả phái đi phải có đủ phân lượng, đồng thời phải có thủ đoạn và tài năng.
- Phụ thân, không bằng phái con đi.
Dương Đông đề nghị.
Với tài trí cùa hắn, đích xác có tư cách đám nhiệm việc này.
- Không được, điều này sao có thể!
Thần sắc Dương Lâm biến đổi. cự tuyệt theo bản năng.
Một đứa con của hắn đang ở miệng hồ. nếu có một chút sơ suát chi sợ lại đưa vào thêm một đứa.
Chúng thần tử cùng tiên tướng trong đại điện cũng đều không tán thành.
Một vị đại công từ bị bắt giữ khiến cho quân ta lâm vào cảnh oái oăm như thể, nếu lại thêm một vị nữa, vậy càng thêm bị động.
- Ha ha, vẫn là để ta đi thôi!
Một tiếng cười khẽ từ góc đại điện truyền đến.
Lên tiếng chính là tam công từ Dương Kỳ.
Dương Đông nghe vậy mắt hơi sáng lên. Trong mắt hắn. tam đệ Dương Kỳ hoàn toàn sâu không lường được, từ khi ra đời tới nay chưa từng chịu thiệt thời.
- Ngươi muốn đi?
Ánh mắt Dương Lâm thoáng ngưng.
Không biết vì sao. nhìn thấy đứa con nhò nhất bộ dạng vân đạm phong khinh, hắn đều có một loại tín nhiệm không hiểu.
- Xin phụ thân chấp thuận. Hài nhi nắm chắc mang đại ca bình yên vô sự trở về.
Dương Phàm nhìn thẳng phụ thân Dương Lâm. trong hai tròng mắt phát ra một loại dị quang huyền bí.
Trong phút chốc. Dương Lâm cảm thấy một cỗ áp bách không hiểu, cảm giác đứa con nhỏ đứng trong góc đại điện như một hải đương rộng lớn. vô cùng vô tận.
Một tiểu từ mới tu luyện mấy vạn năm. không ngờ có thể mang đến cho hắn Kim Tiên ngũ trọng cảm giác áp bách.
- Tốt tốt tốt!
Dương Lâm cao giọng cười to, miệng nói liên tục ba chữ “Tốt”, vẻ đầy thâm ý nhìn tam công tử Dương Kỳ.
Hắn tuyệt đối không nghĩ tới. đứa con nhò này không ngờ che giấu sâu như thế!
Mọi người trong đại điện đều ồ lên. bọn họ không thể hiểu nồi vì sao đại thành chù lại đột nhiên đảp ứng.
Để cho con nhỏ nhất đi trận doanh quân địch đầm rồng hang hổ. thích hơp sao?
- Phụ thân yên tâm. hài nhi nhất định sẽ thành công!
Dương Phàm mùn cười.
- Người đâu, dâng rượu. Phụ thân trước kính ngươi một ly, trước chúc ngươi mã đáo thành công (giành được thắng lợi).
Rất nhanh có thị nữ dâng tiên từu lên.
Dương Phàm cũng không cự tuyệt, cầm chén rượu cạn một chén cùng phụ thân.
Sáng hôm sau.
Trong cái nhìn đưa tiễn của chúng thần tử tiên tướng. Dương Phàm cùng tùy tùng Dạ Thiên phá không bay đi về phạm vi thế lực Chu Vũ Thành.
- Hắn có thể thành công sao?
Hầu hết mọi người trong lòng không đảp án. cảm giác không thật.
Chỉ có Dương Lâm cùng Dương Đông, trong mắt gửi gắm chờ mong thật sâu.
- Không nghĩ tới phụ thân ngài lại chấp thuận hắn...
Dương Đông thấp giọng lẩm bẩm.
Váo thời điểm Dương Phàm cùng Dương Lâm hai mắt nhìn nhau, không ai nhận thấy manh mối gì.
Chỉ vẻn vẹn vài canh giờ, Dương Phàm cùng tùy tùng Dạ Thiên bay đến Vân Nguyệt Thanh mà Chu Vũ Thành chiếm cứ.
Vân Nguyệt Thành vốn là một tòa thảnh quan trọng yếu hại thuộc vể lãnh địa cùa Lâm Viễn Thành, hiện nay nằm trong tay Chu Vũ Thanh.
- Người nào???
Hai người còn không tới gần. đã bị tiên sĩ chấp pháp tuần tra phụ cận cảnh cáo!
- Ta là tam công tử Dương Kỳ cùa Lâm Viễn Thành, với thân phận sứ giả tới đảm phán cùng quý thành chủ.
Dương Phàm không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.
- Đứng yên đừng động đậy.