- Bắt đầu từ bây giờ hãy lấy báu vật của các người ra đi.
Nhiều người nhìn nhau, nhiều người thậm chí không nghe nói qua Thúy Thiên Thiền chứ đừng nói là lấy báu vật của mình ra đổi.
Có một tu sĩ trẻ tuổi xuất thân từ cổ thế gia rung động nói:
- Tiểu quan, truyền thuyết sinh sản tại cổ tiên cựu thổ!
Nhiều người chấn động. Vào cổ tiên cựu thổ sẽ được kỳ tích, cơ duyên lớn, dù là cựu thổ nào trong sáu cổ tiên cựu thổ, miễn đi vào là sẽ được thu hoạch.
Thúy Thiên Thiền này sinh sản ở cổ tiên cựu thổ, hỏi sao không làm người rung động biến sắc mặt?
Có tu sĩ trẻ tuổi lấy một bảo chung ra nói:
- Chỗ ta có một ngoại đạo kỳ binh tên là Tinh Vẫn Chung . . .
Tu sĩ trẻ tuổi chưa nói hết câu đã bị Tiểu Quỷ túm lấy ném ra Trung thành:
- Đã bảo không cần binh khí.
Tiểu Quỷ dễ dàng ném tu sĩ trẻ tuổi ra Trung thành khiến nhiều người tim rớt cái bịch, biết Tiểu Quỷ sâu không lường được.
Có tu sĩ trẻ tuổi lấy một hộp báu ra:
- Ta có một khối bảo thạch muốn đổi với ngươi.
Hộp tỏa từng lũ thần quang. Tu sĩ trẻ tuổi đưa cho Tiểu Quỷ nhìn rồi đóng nắp lại ngay, sợ bị người ta thấy bên trong chứa bảo thạch gì.
Tiểu Quỷ lắc đầu, nói:
- Không cần.
- Ta có một khối xương cổ.
Thanh Kim Tử xuất thân từ Bách Cốt thánh tộc lấy một khúc xương to cỡ bàn tay, xương có hình đầu lâu đen nhánh. Khi Thanh Kim Tử lấy khúc xương ra vang lên tiến quỷ tru âm u làm người lạnh gáy.
Tiểu Quỷ nhìn xương cổ, gật gù khen:
- Hơi thú vị.
Thanh Kim Tử mừng rỡ, gã có hy vọng đổi được Thúy Thiên Thiền trong tay Tiểu Quỷ.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Ta kể một câu chuyện cho ngươi nghe được không?
Thu Dung Vãn Tuyết giật mình, hơi quá đáng, người ta lấy báu vật đổi còn Lý Thất Dạ thì đi kể chuyện?
Thấy Lý Thất Dạ là nhân tộc, Thanh Kim Tử hừ lạnh một tiếng:
- Hừ! Không có báu vật thì đừng gây rối ở đây, tránh sang một bên đi.
- Có thể.
Tiểu Quỷ vội gật đầu, nói:
- Nhưng ngươi phải cẩn thận, nếu ngươi tự nghĩ ra câu chuyện thì coi chừng bị ta ném đi. Đương nhiên nếu ta thích nghe câu chuyện thì Thúy Thiên Thiền thuộc về ngươi.
Mọi người thật khó tin, kể chuyện mà đổi được báu vật, quá sức tưởng tượng, bọn họ chưa từng gặp chuyện như vậy.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ngươi yên tâm, đây là câu chuyện rất dễ nghe.
Lý Thất Dạ tằng hắng, mở miệng nói:
- Thật lâu trước kia có một con quạ, nó biết nói tiếng người. Xưa thật xưa, có người tên Công Dương, là nhân hoàng âm phủ. Ngày nọ con quạ gặp Công Dương, quạ nói: Có một chỗ tên tiên động, bên trong có tiên nhân ở. Tiên nhân trường sinh bất tử, hơn nữa tiên nhân trồng một gốc tiên thảo, nếu ăn tiên thảo vào sẽ trường sinh bất tử.
Thần Nhiên hoàng tử nghe đến đây cười khẩy nói:
- Câu chuyện gì vậy? Vớ vẩn . . .
Tiểu Quỷ nghe mê mẩn ngắt lời Thần Nhiên hoàng tử:
- Câm miệng.
Thần Nhiên hoàng tử ngoan ngoãn im miệng.
- . . . Nhưng muốn có được tiên thảo của tiên nhân thì rất khó khăn. Quạ nói với Công Dương là nó nghĩ ra một cách cho Công Dương lấy được tiên thảo, miễn là Công Dương nghe lời nó sắp xếp. Công Dương thật sự tin lời con quạ . . .
Lý Thất Dạ chậm rãi kể câu chuyện nghe rất chán. Nhiều người nghe Lý Thất Dạ kể chuyện buồn ngủ, bọn họ không muốn nghe. Câu chuyện vớ vẩn, con nít đều không muốn nghe. Đối với tu sĩ bọn họ thì mỗi ngày đều trải qua chuyện thần kỳ, câu chuyện hoang đường này quá nhảm nhí.
Thu Dung Vãn Tuyết cũng thấy câu chuyện không hay, tùy tiện kể một truyền kỳ tiên đế còn hay hơn nhiều. Câu chuyện thế này chỉ có thể dụ con nít trần gian, tu sĩ như bọn họ trải đời mỗi ngày hấp dẫn hơn câu chuyện Lý Thất Dạ kể.
- . . . Công Dương nghe đề nghị của quạ đến gặp tiên nhân, nhìn thấy gốc tiên thảo kia. Công Dương cầu tiên nhân cho tiên thảo, nhưng tiên nhân . . .
Lý Thất Dạ tạm ngừng.
So với đám người khác thấy chán thì Tiểu Quỷ hăm hở lắng nghe:
- Sau đó thì sao?
Nhiều người không hiểu câu chuyện buồn tẻ như vậy có gì hay?
Lý Thất Dạ cười nói:
- Sau đó Công Dương bị diệt tộc.
Người thứ nhất câm nín là Thu Dung Vãn Tuyết ngồi bên cạnh Lý Thất Dạ. Câu chuyện quái quỷ gì vậy? Đột nhiên bị diệt tộc, câu đầu không nối câu sau, vớ vẩn, câu chuyện gì vậy?
- Đầu voi đuôi chuột, nhảm quá.
Có cảm thấy Lý Thất Dạ kết thúc câu chuyện đứt đoạn, tuy khi hắn mới kể chuyện rất nhàm, bình thường nhưng ít ra có lớp có lang rồi bỗng nhiên nói một câu Công Dương bị diệt tộc, hết. Thế này đầu thừa đuôi sẹo, linh tinh vớ vẩn.
Tiểu Quỷ thì nhắm mắt, gật gù lẩm bẩm. Không ai nghe hiểu Tiểu Quỷ lảm nhảm cái gì.
Một lúc lâu sau Tiểu Quỷ khen:
- Chuyện hay, chuyện hay, lợi hại, rất lợi hại, kỳ tích vạn cổ, duy nhất trên đời.
Tiểu Quỷ vỗ tay cảm thán.
Mọi người mắt tròn mắt dẹt, bao gồm Thu Dung Vãn Tuyết. Quá sức tưởng tượng, một câu chuyện linh tinh, sứt sẹo, đầu voi đuôi chuột thế mà được khen hay? Muốn té ngửa.
Tiểu Quỷ rất hưng phấn nói:
- Tiểu quan này là của ngươi.
Tiểu Quỷ ném tiểu quan ngọc bích chứa Thúy Thiên Thiền cho Lý Thất Dạ.
Mọi người há to mồm. Quá sức tưởng tượng, một câu chuyện nhảm ruồi có thể đổi lấy một báu vật? Không thể tin nổi.
Trong phút chốc mọi người há hốc mồm, Thu Dung Vãn Tuyết cũng thấy không tin được, không dám tin. Một câu chuyện nhảm nhí đổi một báu vật, chuyện này nói ra không ai tin.
- Tặng cho nàng.
Lý Thất Dạ nhét quan ngọc bích vào tay Thu Dung Vãn Tuyết nàng mới tin chắc mình không nằm mơ, đây là sự thật.
Thu Dung Vãn Tuyết kinh ngạc nói:
- Cái . . . Này . . .
Lý Thất Dạ tặng báu vật quý giá như thế cho nàng?
Lý Thất Dạ đùa:
- Đừng hiểu lầm, đây không phải vật định tình.
Thu Dung Vãn Tuyết vừa tức vừa xấu hổ, cũng rất cảm động. Mặc dù là trò đùa nhưng làm lòng Thu Dung Vãn Tuyết ấm áp, ngọt ngào.
- Dược rồi, lần này đấu giá chín quan, đây là cái thứ hai, quan bạch ngân.
Tiểu Quỷ mỉm cười nói:
- Đây là thứ tốt, đặc biệt đối với quỷ tộc. Dạ Hồn Thủy, nếu tu sĩ quỷ tộc dùng nước này chắc chắn sẽ tăng mạnh chân mệnh của mình.
Tiểu Quỷ mở quan bạc ra, bên trong chứa dầy nước xanh nhạt, nước toát ra âm khí. Các tu sĩ quỷ tộc cảm nhận được hơi thở đó, cảm thấy chân mệnh ngân cùng, đặc biệt sống động.
Tu sĩ quỷ tộc hiểu rằng Dạ Hồn Thủy là nước thánh lợi hại đối với quỷ tộc.
Mọi người thi nhau lên tiếng đòi kể chuyện:
- Ta muốn kể chuyện, ta muốn kể chuyện!
Lý Thất Dạ cười cười, nhắm mắt lại. Dạ Hồn Thủy không có tác dụng gì với hắn.
Tiểu Quỷ tùy tay chỉ một tu sĩ trẻ tuổi:
- Được, ngươi kể nghe thử.
Tu sĩ trẻ tuổi được Tiểu Quỷ chọn hưng phấn tằng hắng:
- Trước kia có một đứa bé rơi vào một tiên động, trong tiên động mọc một gốc tiên thảo . . .
Tu sĩ trẻ tuổi mới nói được vài câu đã bị Tiểu Quỷ ném ra Trung thành.
- Nhảm nhí!
Có không chết tâm, vội vàng giơ tay, hét to:
- Ta có chuyện kể, có chuyện kể!
Tiểu Quỷ tùy tiện chọn một người.