- Tốt, tốt, tốt!
Quá sức kích động, đệ tử Bành gia reo hò.
Bành gia rốt cuộc có thể thở phào một hơi, trận chiến này đặt lại địa vị Bành gia trong Vực Ngoại Thiên Thành. Đạp Tinh Thượng Thần chiến thắng trở về, không có gì làm lòng người Bành phủ hưng phấn hơn tin này, khiến người quá sức rung động.
Lý Thất Dạ cười trước kết cuộc này, kết thúc nằm trong dự liệu của hắn. Đạp Tinh Thượng Thần dù gì từng tủy tùy hắn, Lý Thất Dạ rất tin vào Đạp Tinh Thượng Thần.
Nên khi đại chiến kết thúc Lý Thất Dạ đã trở lại Bành phủ, không quá nhiều mừng rỡ, hết thảy đều là chuyện rất bình thường.
Thần Cung Thượng Thần chết, Đông Cung thế gia giải tán, trong một đêm cách cục nguyên Vực Ngoại Thiên Thành bị sửa đổi. Bành gia vốn đã là mặt trời lặn lại lần nữa tỏa sáng, khiến nhiều người trông thấy hy vọng Bành gia vực dậy. Qua trận chiến này Bành gia sẽ nghênh đón trùng hưng.
Đông Cung thế gia thì trong một đêm bị xóa sổ khỏi Vực Ngoại Thiên Thành, sau này không còn Đông Cung thế gia nữa, về sau không ai thấy đệ tử Đông Cung thế gia, bọn họ rút ra khỏi vũ đài Vực Ngoại Thiên Thành.
Khi tin tức này truyền khắp nguyên Vực Ngoại Thiên Thành, lan đến Thanh Châu gây ra rung động lớn.
Không thiếu Thượng Thần nhưng đẳng cấp cỡ như Đạp Tinh Thượng Thần thì hiếm, huống chi là Thượng Thần đã tham gia chiến dịch săn đế.
Hiện tại Đạp Tinh Thượng Thần lại lần nữa một trận chiến kinh thế, không ai dám nghi ngờ thần uy của lão.
Đạp Tinh Thượng Thần xuất thế, chém giết Thần Cung Thượng Thần, tin tức này truyền khắp Thanh Châu trong thời gian ngắn ngủi. Có thể nói tin tức rung động rất nhiều đại giáo cương quốc, thậm chí là đế thống tiên môn.
Thanh Châu rộng lớn không thiếu Thượng Thần nhưng Thượng Thần cao vị như Đạp Tinh Thượng Thần thì ít, đặc biệt Thượng Thần có cổ huyết càng hiếm hoi.
Nên nhiều đại giáo cương quốc, đế thống tiên môn sau khi nghe tin tức đều thầm ghi nhớ.
Tin Đạp Tinh Thượng Thần xuất thế quá rung động làm người ta quên mất một người khác, Hoàng Chủ Thiên Hoàng.
Bị tin Đạp Tinh Thượng Thần xuất thế, chém giết Thần Cung Thượng Thần kích thích, mọi người không chú ý nhiều đến Hoàng Chủ Thiên Hoàng bị giết trong sóng gió xung đột. Nhiều người chưa tỉnh táo lại từ tin tức Đạp Tinh Thượng Thần.
Nhưng có một người không quên Hoàng Chủ Thiên Hoàng được, đó là nữ nhi của gã, Thiên Hoàng Công Chúa.
Tin Hoàng Chủ Thiên Hoàng bị giết truyền vào tai Thiên Hoàng Công Chúa với tốc độ nhanh nhất, tin dó như tiếng sét giữa trời xanh.
- Cái gì?
Thiên Hoàng Công Chúa nghe tin, đứng bật dậy hét to:
- Phụ hoàng bị giết!?
Thiên Hoàng Công Chúa cai quản trăm vạn đại quân, thay phu quân xử lý công việc lớn nhỏ trong Chiến Vương thế gia, có thể nói nàng trải qua sóng gió, hành xử trầm ổn. Nhưng nghe tin phụ thân của mình bị giết làm Thiên Hoàng Công Chúa không kiềm chế được cảm xúc, nàng run rẩy hai tay vịn bàn. Chân Thiên Hoàng Công Chúa mềm nhũn suýt té, nàng ràng đứng vững.
Đến báo tin là cựu thần đi theo Nhân Thánh, cũng là lão nhân trong hoàng thất.
Cựu thần quỳ dưới đất dập đầu hướng Thiên Hoàng Công Chúa:
- Vâng thưa điện hạ, xin người hãy xuất binh báo thù cho bệ hạ!
Tin tức này quá rung động với Thiên Hoàng Công Chúa, mới không lâu đây đệ đệ của nàng bị giết, giờ tới lượt phụ thân mất mạng, đả kích quá lớn cho nàng.
Mặt Thiên Hoàng Công Chúa lạnh băng trầm giọng hỏi:
- Là ai giết phụ hoàng?
Cựu thần vội đáp:
- Là hung nhân tên Lý Thất Dạ, là hắn giết bệ hạ, còn giết nguyên lão. Hung nhân này muốn đuổi tận giết tuyệt Thiên Hoàng quốc chúng ta!
Nghe cái tên này mặt Thiên Hoàng Công Chúa lạnh băng:
- Lý Thất Dạ!
Tục ngữ nói đúng, máu mủ tình thâm, không có gì hơn tình thân. Giờ đệ đệ, phụ thân đều mất mạng, Thiên Hoàng Công Chúa rất khó vượt qua.
Thiên Hoàng Công Chúa khó khăn tỉnh táo lại nỗi đau mất phụ thân, nàng hít sâu chậm rãi hỏi cựu thần:
- Kể lại tỉ mỉ tình hình cho ta nghe.
Cựu thần thêm mắm dặm muối nói:
- Điện hạ, bệ hạ một lòng chúc thọ cho Đạp Tinh Thượng Thần, không ngờ Bành gia và Lý Thất Dạ cấu kết với nhau, nhục nhã bệ hạ. Bệ hạ không nhịn được, vì tôn nghiêm và vinh diệu của Thiên Hoàng quốc chúng ta nên bệ hạ đánh nhau với Lý Thất Dạ...
Cựu thần kể hoàn toàn khác với hiện trường, qua lời kể của gã thì Lý Thất Dạ thành hung nhân tội ác tày trời, hắn huênh hoang, nhục nhã Thiên Hoàng quốc, nhục nhã Chiến Vương thế gia. Hoàng Chủ Thiên Hoàng là khiêm khiêm quân tử, mặc cho gã hết sức nhân nhượng cuối cùng không trốn thoát vận mệnh bị Lý Thất Dạ giết.
Nghe xong lời cựu thần tư thuật, Thiên Hoàng Công Chúa im lặng thật lâu rồi chậm rãi ngồi về vị trí cũ. Mặc đù cựu thần có thêm bớt câu chuyện, điên đảo trắng đen nhưng có một số việc Thiên Hoàng Công Chúa phân biệt ra, nàng hiểu rằng phụ hoàng đi tìm Lý Thất Dạ báo thù.
Nghĩ đến đây lòng Thiên Hoàng Công Chúa đau nhói. Lúc phụ thân rời đi Thiên Hoàng Công Chúa đã khuyên nhiều lần là phụ thân đừng xúc động, chờ đại cục định rồi báo thù cho đệ đệ cũng không muộn. Nhưng phụ thân không nghe lời Thiên Hoàng Công Chúa khuyên, cứ cố đi tìm Lý Thất Dạ báo thù, hiện tại chính mình cũng gục ngã.
Cựu thần quỳ yên tại chỗ dập đầu hướng Thiên Hoàng Công Chúa, khóc ròng nói:
- Điện hạ xin hãy phát binh báo thù cho bệ hạ! Đệ nhất hung nhân trước tiên giết hoàng tử, bây giờ giết bệ hạ, đây là muốn diệt Thiên Hoàng quốc chúng ta. Xin điện hạ phát binh giết tên này, san bằng Bành phủ, dương thần uy của điện hạ!
Thiên Hoàng Công Chúa hít sâu, phất tay nói:
- Ta tự có quyết định việc này, có ngày phụ hoàng và hoàng đệ sẽ không chết vô ích.
Cựu thần khóc ròng dập đầu hướng Thiên Hoàng Công Chúa:
- Điện hạ, giờ phút này phát binh báo thù cho bệ hạ, thái tử thì toàn bộ Thiên Hoàng quốc nguyện chết theo bệ hạ!
Thiên Hoàng Công Chúa xua tay từ tốn nói:
- Thạch lão bi thương quá độ, nên nghỉ ngơi đi, hãy diu Thạch lão về phòng.
Lời Thiên Hoàng Công Chúa nói ra không cho phép cãi lại.
Cựu thần không chịu đi nhưng người theo hầu Thiên Hoàng Công Chúa dìu ra khỏi cửa điện, cựu thần vẫn không quên hét to:
- Điện hạ, nhất định phải báo thù cho bệ hạ!
Thiên Hoàng Công Chúa ngồi yên tại chỗ, không để ý lời cựu thần. Sau khi cựu thần được dìu ra, Thiên Hoàng Công Chúa từ từ khép mắt, siết chặt nắm tay, người run rẩ, kKhóe mắt nàng ngấn lệ.
Một lúc lâu sau, một bà lão như hồn ma xuất hiện bên cạnh Thiên Hoàng Công Chúa, nhỏ giọng hỏi:
- Điện hạ có phát binh báo thù cho bệ hạ không?
Vẻ mặt Thiên Hoàng Công Chúa bi thương ngồi lọt thõm trên ghế dựa lớn, nàng yên lặng thật lâu. Nỗi đau mất phụ thân quá khó chịu đựng, cho dù Thiên Hoàng Công Chúa có là kỳ nữ.
Bà lão thấy Thiên Hoàng Công Chúa thật lâu không nó, nhẹ giọng đề nghị:
- Bằng vào mặt mũi của điện hạ nếu xin Thượng Thần Chiến Vương thế gia ra tay thì không khó bắt lấy Lý Thất Dạ.
Thiên Hoàng Công Chúa vẫn không ra tiếng, thật lâu sau nàng hít sâu, khó khăn thoát ra khỏi đau xót.
Thiên Hoàng Công Chúa lắc đầu nói:
- Phụ hoàng không nghe lời khuyên của ta, thật ra ta đoán được ngày này sẽ đến.