- Nha đầu kia thật là có đảm lượng, lại còn dám đến.
Lý Thất Dạ nghe được tin tức này, không khỏi nở nụ cười.
Đổi lại người khác, quản chi là thiên chi kiêu tử, nếu như chết qua một lần, đây tuyệt đối là sợ hãi, trong nội tâm tuyệt đối sẽ lưu lại bóng đáng sợ ma, nhưng mà, ở bên trong ngắn ngủi thời gian như thế, Tiễn Vô Song lại dám tới khiêu chiến một lần nữa, cái này đầy đủ nói rõ trong nội tâm nàng đã chuẩn bị xong, thậm chí là chuẩn bị kỹ càng tử vong!
- Lần trước ngươi không giết nàng?
Minh Dạ Tuyết cũng không khỏi tò mò hỏi. Lần trước nàng không có thể nhìn thấy trận quyết chiến này, nhưng mà, nàng minh bạch lần trước quyết chiến nhất định là Lý Thất Dạ thắng, nếu không, Tiễn Vô Song sẽ không lại một lần nữa tới khiêu chiến.
- Không, nàng chết rồi.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Cái cô nàng tâm cao khí ngạo này, thật đúng là cứng quá dễ gãy.
- Tiễn gia quả thật là khó lường, truyền thuyết bọn họ đích xác là có thủ đoạn cải tử hồi sinh!
Minh Dạ Tuyết cũng không khỏi khen:
- Cái này cũng khó trách Tiễn Vô Song tâm cao khí ngạo, nàng chết một lần, vậy mà ở trong thời gian ngắn như vậy lại đến khiêu chiến, điều này nói rõ nàng không chỉ là khôi phục, có thể là có thủ đoạn cường đại hơn.
- Cô nàng này đích thật là có vốn liếng tâm cao khí ngạo, đáng tiếc, nàng chọn sai đối thủ.
Lý Thất Dạ cũng không khỏi nở nụ cười. Mặc dù trước đó, hắn đối với Tiễn Vô Song cũng không phải là rất chào đón, nhưng mà, thực lực của Tiễn Vô Song, hắn vẫn là khen ngợi một tiếng.
- Ngươi có chấp nhận khiêu chiến hay không?
Minh Dạ Tuyết hỏi:
- Lão tổ nói, môn hộ hoàn toàn ổn định, tùy thời đều có thể lên đường.
Mặc dù nói, Tiễn Vô Song tới khiêu chiến, nhưng mà không cần chiến, trong nội tâm Minh Dạ Tuyết liền biết là ai sẽ thắng, Tiễn Vô Song đích thật là thiên phú kinh người, nhưng dù nàng có vốn liếng khiêu chiến tồn tại như Diệp Khuynh Thành, cùng Lý Thất Dạ so sánh, y nguyên không đủ thành đạo.
- Ở trước khi đi, liền đem chuyện này giải quyết trước a.
Lý Thất Dạ sờ lên cái cằm, nói ra:
- Đi nói cho cô nàng kia, khiêu chiến của nàng ta tiếp, địa điểm ta tuyển, hơn nữa, chỉ cho nàng một người đến! Nếu không, ta lười cùng với nàng chiến một trận.
Minh Dạ Tuyết không nói hai lời, liền đi trả lời Tiễn Vô Song khiêu chiến!
Đối với Lý Thất Dạ mà nói, một cường giả như Tiễn Vô Song, có cũng được mà không có cũng không sao, bất quá, hắn vẫn đồng ý trận khiêu chiến này, một, là muốn giải quyết hết chuyện này, hai, đối với Lý Thất Dạ mà nói, Tiễn Vô Song là một đối tượng ma luyện rất không tệ, là địch hay bạn, cái này đã không trọng yếu, thực lực như Tiễn Vô Song, dạng sát phạt này, đối với Tử Ấn của hắn có lợi thật lớn.
Lực công kích của Tiễn Vô Song như vậy, có thể đại lượng gia tăng tử khí của Lý Thất Dạ, hơn nữa, coi như Tiễn Vô Song có thể giết chết hắn, cũng không tổn hao căn cơ gì của hắn.
Đối với Lý Thất Dạ mà nói, Tiễn Vô Song bất luận là ở phía trên công kích, hay là ở trên thực lực, đó là vừa vặn. Tạm thời mà nói, Lý Thất Dạ coi Tiễn Vô Song thành nơi phát ra tử khí tốt nhất.
Tiễn Vô Song gây tổn thương, đối với Lý Thất Dạ mà nói, quá thích hợp, tổn thương lớn, tổn hại cực nhỏ, mà tử khí đầy tràn, đối thủ tốt như vậy, để Lý Thất Dạ đi đâu tìm đây!
Ở một nơi quyết chiến chi địa, nơi này cụ thể ở nơi nào, không có ai biết, chỉ có Tiễn Vô Song, Lý Thất Dạ biết, coi như là Minh Dạ Tuyết cũng không biết.
Lý Thất Dạ lựa chọn quyết chiến chi địa này, liền là không hy vọng có bất kỳ người thăm dò, hắn không muốn ngoại nhân nhìn thấy bí mật của hắn, chí ít tạm thời là như thế.
Thời điểm Lý Thất Dạ đi vào, Tiễn Vô Song đã ở bên trong chờ hắn, Tiễn Vô Song vẫn không có biến hóa, vẫn là mỹ lệ làm rung động lòng người, vẫn là cao ngạo vô cùng.
Khi nhìn thấy Tiễn Vô Song, sẽ cho người một loại cảm giác như vậy, vẻ đẹp của nàng đã không trọng yếu, bởi vì nàng cao ngạo liền để cho người ta nhượng bộ lui binh. Coi như nàng mỹ lệ đến đâu, lại khuynh quốc khuynh thành, cái này cũng để người không dám tới gần, dù người đối với nàng sinh lòng ái mộ, cũng không dám tiếp cận nàng.
Đối mặt Tiễn Vô Song cao ngạo vô song, tuyệt thế mỹ nữ lại hùng hổ dọa người dạng này, không biết bao nhiêu người ở trước mặt nàng lập tức mất đi tự tin, người có khí tràng cường đại hơn nữa, cũng rất dễ dàng bị khí thế cao ngạo như Phượng Hoàng của Tiễn Vô Song áp đảo.
Tiễn Vô Song cao ngạo, đó cũng không phải giả vờ làm bộ, đây là tới từ tự tin tuyệt đối của nàng, nàng liền là một con Phượng Hoàng, vô cùng cao ngạo, bễ nghễ thiên hạ, xem nhẹ chúng sinh.
Lý Thất Dạ bình thản không có gì lạ, khí tràng của hắn căn bản là không cách nào cùng Tiễn Vô Song cao ngạo vô cùng so sánh, nhưng mà, coi như Lý Thất Dạ không có khí tràng chút nào, cũng như nhau không chịu khí tràng cao ngạo vô song, hùng hổ dọa người kia của Tiễn Vô Song ảnh hưởng.
- Ta cũng không khỏi vì đó kinh ngạc.
Thấy được Tiễn Vô Song, Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:
- Ngươi lại còn dám đến khiêu chiến ta lần nữa, cái này thật sự là không dễ dàng.
Tiễn Vô Song lạnh lẽo nhìn Lý Thất Dạ, coi như nàng đã từng thua ở trong tay Lý Thất Dạ, coi như nàng đã từng chết ở trong tay Lý Thất Dạ, nàng vẫn là vô cùng cao ngạo, không có luống cuống, nàng cao ngạo cũng không phải giả vờ.
Tiễn Vô Song lạnh giọng nói ra:
- Có gì không dám! Thắng bại là chuyện thường binh gia! Một ngày nào đó, ta sẽ chiến thắng ngươi!
Cùng nhau so sánh, nàng cao ngạo, nhưng tâm tính ngược lại là càng tốt hơn.
Sau khi bị Lý Thất Dạ giết một lần, Tiễn Vô Song không có tinh thần sa sút, ngược lại là vượt khó tiến lên, chiến ý càng thêm nồng nặc. Ở một điểm này, Tiễn Vô Song so với rất nhiều người đều mạnh, tựa như Bạch Phát Dược Thần, hắn cũng là một vị thiên tài không tầm thường. Đáng tiếc, hắn lại chịu không được đả kích thất bại.
Lý Thất Dạ cẩn thận nhìn Tiễn Vô Song một lần, tựa như muốn đem Tiễn Vô Song trên dưới nhìn thấu, mà Tiễn Vô Song lại không sợ Lý Thất Dạ nhìn, nàng nghênh tiếp ánh mắt của Lý Thất Dạ, tràn đầy tự tin cùng lãnh ngạo.
Bất quá, cùng lần trước so sánh, Tiễn Vô Song vẫn là có biến hóa không nhỏ, ở trước kia, Tiễn Vô Song có thể nói là mười phần mạnh mẽ. Lần này lại không giống với lúc trước, mặc dù tự tin của nàng y nguyên không thay đổi, nàng cao ngạo y nguyên không thay đổi, nhưng mà, nàng lộ ra ít nói không ít, lộ ra càng lạnh lùng, trầm hơn ổn.
- Đích thật là không tầm thường. Chết một lần không lùi mà tiến tới.
Lý Thất Dạ quan sát tỉ mỉ Tiễn Vô Song một phen, cũng khen ngợi một tiếng, không khỏi có chút thưởng thức Tiễn Vô Song.