- Thượng Quan cô nương, hiện tại Lý công tử có thể đại diện toàn quyền cho Động Đình hồ của ta, nếu như Thượng Quan cô nương muốn bàn, cứ bàn với Lý công tử đi.
- Đại diện toàn quyền --
Lúc Hồng Thiên Trụ nói ra lời này, không chỉ rất nhiều tu sĩ đứng ngoài hải vực bị chấn động, cho dù là đệ tử đang thủ vững cương vực của Động Đình Hồ cũng trợn mắt há hốc mồm.
Động Đình hồ truyền thừa lớn như vậy, vậy mà trong một đêm để cho ngoại nhân làm đại diện toàn quyền, hơn nữa hết lần này tới lần khác là vào lúc binh lâm thành hạ, chuyện này làm cho người ta phải ngạc nhiên.
Đối với đệ tử Động Đình hồ mà nói, bọn họ thậm chí còn không biết Lý Thất Dạ là ai, chớ nói chi là hiểu.
Hồng Thiên Trụ nói như vậy, Thượng Quan Phi Yến cũng phải biến sắc, nàng cũng thật không ngờ sẽ đảo ngược như vậy, nàng cũng không hiểu vì sao Động Đình hồ đột nhiên nguyện ý cho Lý Thất Dạ làm đại diện toàn quyền.
- Hồng Thiên Trụ, ngươi cần phải nghĩ lại, đây là chuyện quan hệ tới sinh tử của Động Đình Hò các ngươi đấy.
Thượng Quan Phi Yến lạnh lùng nói.
Hồng Thiên Trụ đứng sau lưng Lý Thất Dạ không nói lời nào, mà Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
- Nói nhảm những chuyện này làm cái gì, ngươi không phải cần sao? Rất tốt, ta là người rất rộng rãi, có thể nghe được ý kiến của người khác. Nếu ngươi cần, cứ nói đi.
Thấy Hồng Thiên Trụ và các trưởng lão nơi đây không nói lời nào, Thượng Quan Phi Yến cũng biết giờ phút này Động Đình hồ cho Lý Thất Dạ đứng ra.
Mặc dù là như thế, Thượng Quan Phi Yến nàng tự cho rằng mình có át chủ bài ương ngạnh, trong nội tâm nàng cũng thập phần tự tin, nàng lạnh lùng nói:
- Lý Thất Dạ, nếu như ngươi muốn cứu Động Đình hồ, cũng không khó, một, ngươi quỳ xuống nhận tội, do ta xử trí; hai, Động Đình hồ phải giao ra năm mươi nữ tử huyết thống ưu tú đưa cho Ly quốc, Huyết Sa trang làm lô đỉnh; ba, Huyết Sa trang, Ly quốc đem phái binh đóng ở Động Đình hồ. Chỉ cần đáp ứng ba điều kiện này, chúng ta sẽ lập tức rút binh.
- Nói bậy bạ!
Nghe được nói như vậy, có đệ tử Động Đình hồ không nhịn được mắng một câu! Chỉ cần người có một chút tâm huyết sẽ không bao giờ đáp ứng điều kiện như vậy.
Điều kiện như thế đối với Động Đình hồ bọn họ mà nói, đây quả thật là vô cùng nhục nhã, nếu như Động Đình hồ bọn họ ngay cả điều kiện này cũng đáp ứng, như vậy Động Đình hồ vĩnh viễn sẽ không cách nào ngẩng đầu lên, Động Đình hồ vĩnh viễn sẽ không bao giờ rửa sạch sỉ nhục này.
Mà rất nhiều tu sĩ trên hải vực nghe được điều kiện của Thượng Quan Phi Yến như vậy, điều kiện thật sự là quá mức, điều kiện như thế, chỉ sợ đổi lại bất cứ truyền thừa nào cũng sẽ không đáp ứng.
- Nếu như chúng ta không đáp ứng thò sao?
Nghe điều kiện như thế, Lý Thất Dạ cũng không có tức giận, chỉ ôn nhu cười cười nói ra.
Thượng Quan Phi Yến hai mắt đầy sát khí, lạnh lùng nói:
- Không đáp ứng, đến lúc đó vậy không phải do ngươi, đến lúc đó bắt sống ngươi, lột da rút gân của ngươi! Về phần Động Đình hồ nha, chúng ta chắc chắn san bằng Động Đình hồ, nam toàn bộ giết chết, nữ toàn bộ làm nô!
Thượng Quan Phi nói ra lời này làm toàn bộ đệ tử Động Đình hồ cuồng nộ, phần đông đệ tử nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Phi Yến, nói như vậy đối với Động Đình hồ mà nói, là một loại sỉ nhục!
- Chúng ta liều với bọn chúng --
Có đệ tử tức giận địa hét lớn.
- Đúng, liều mạng với bọn chúng!
Không ít đệ tử nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Phi Yến, phẫn nộ địa hét lớn.
Lý Thất Dạ cũng không tức giận, ôn nhu cười cười, nói ra:
- Ngươi muốn nghe ý kiến của ta một chút không? Ý kiến của ta rất đơn giản, một, ngươi quỳ xuống chặt đầu của mình ra nhận tội; hai, các đệ tử Ly quốc, Huyết Sa trang các ngươi đi ra quỳ hàng, mặc ta xử trí. Nếu như các ngươi làm được hai điểm này, ta chỉ trảm trưởng lão và chủ sự, tha thứ đệ tử khác...
- Nếu như các ngươi không đáp ứng, như vậy, ta trả lời càng đơn giản, huyết tẩy Ly quốc, Huyết Sa trang, san bằng tổ địa các ngươi, khiến các ngươi tan thành mây khói, từ nay về sau xóa tên trong Long Yêu Hải. Thời điểm mặt trời mọc ngày mai, thế gian không còn có Ly quốc, không còn Huyết Sa trang.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ cười to lên.
Lý Thất Dạ nói ra lời không hợp thói thường, không chỉ làm cho Động Đình hồ há hốc mồm, còn làm cho các tu sĩ ở xa xa há hốc mồm, có người nhịn không được nói ra:
- Cơn tức này cũng quá lớn rồi.
Lý Thất Dạ giết Công Tôn Mỹ Ngọc, mọi người đều biết hắn rất cường đại, nhưng mà nếu như nói ra tiêu diệt Ly quốc, Huyết Sa trang, khẩu khí cũng quá lớn a.
- Tiểu mão tỷ, ngươi hạ lệnh đi, để chúng ta tiến lên giết súc sinh này!
Đệ tử Ly quốc nghe xong cũng tức giận, cùng quát to lên.
Sắc mặt Thượng Quan Phi Yến lạnh như băng, lạnh giọng nói:
- Chỉ bằng lời lẽ khẩu xuất cuồng ngôn như ngươi sao?
- Có cái gì không dám?
Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Phi Yến, hời hợt nói:
- Ngươi là bại tướng dưới tay, có tư cách gì bàn điều kiện với ta?
Lý Thất Dạ vừa nói ra câu này, sắc mặt Thượng Quan Phi Yến lập tức đỏ lên, thật lâu nói không ra lời, câu này với nàng mà nói là đả kích quá lớn, nếu như không giết chết Lý Thất Dạ, nàng vĩnh viễn sẽ không thể rửa được sỉ nhục thua trong tay Lý Thất Dạ.
- Hắc, hắc, khẩu khí thật là lớn, lão phu tung hoành tứ hải, còn chuaw từng nghe qua người nói dám nói huyết tẩy Huyết Sa trang.
Vào thời điểm Thượng Quan Phi Yến không thể tìm ra lời phản kích Lý Thất Dạ, một tiếng nói u ám vang lên.
Lúc này trong mười vạn đại quân Huyết Sa trang có một lão giả đi ra, lão giả này ngồi ở trên thần tọa, cao cao tại thượng, bễ nghễ bát phương.
Lão giả này sau khi đi ra ngoài, hắn chậm rãi đứng lên, hắn vừa đứng lên mọi người phát hiện ra thân hình của hắn cao lớn, hắn đứng đứng thẳng như vậy, rất nhiều người ở trước mặt hắn có cảm giác mình thấp bé đi rất nhiều.
Càng làm cho bọn họ thấp bé không phải do lão giả này cao, mà là khí tức trên người hắn tỏa ra giống như khí tức của thần linh, hắn cao cao tại thượng, hắn chính là thần linh không thể mạo phạm, hắn như thần linh ngồi trên bầu trời, bao quát tất cả sinh linh.
- Huyết Sa Thần Tôn --
Nhìn thấy lão giả này, có Đại Hiền thế hệ trước nhận ra hắn là ai, sau đó hét to một tiếng.
- Huyết Sa Thần Tôn!
Cho dù người trẻ tuổi không có nhận ra lão giả này, vừa nghe uy danh của hắn thì lập tức sinh ra sợ hãi, Huyết Sa Thần Tôn, cái tên này quá vang dội.
Cho dù là đám người Hồng Thiên Trụ nhìn thấy lão giả này, vừa nghe tên của hắn cũng phải biến sắc, cũng lui ra phía sau vài bước.
- Năm đó hắn từng có cơ hội trở thành hải thần nghịch thiên.
Cho dù là Đại Hiền thế hệ trước cũng phải kính sợ nhìn qua lão giả này