Lý Thất Dạ cười nói, sau đó đi tiếp về phía trước.
Mặc dù Cửu Liên Sơn đàn núi chập trùng, núi non trùng điệp, thế nhưng Cửu Liên Sơn không phải không có người ở. Thậm chí có thể nói rằng, Cửu Liên Sơn không chỉ đơn giản là tên của một dãy núi.
Cửu Liên Sơn không phải là tên của một dãy núi, mà nó là tên của một truyền thừa ở Cửu Bí đạo thống.
Cửu Liên Sơn là một truyền thừa của Cửu Bí đạo thống, hơn nữa nó còn là truyền thừa bí ẩn nhất, cổ lão nhất của Cửu Bí đạo thống. Thậm chí có người từng nói rằng, Cửu Liên Sơn chính là chính thống mà Cửu Bí để lại.
Về cách nói này, Cửu Liên Sơn vừa không phủ nhận, vừa không khẳng định.
Cho tới ngày hôm nay, không ai biết Cửu Liên Sơn mạnh như thế nào, mọi người cũng không biết Cửu Liên Sơn có nội tình như thế nào. Mọi người chỉ biết rằng kể từ khi Cửu Bí đạo thống có ghi chép thì Cửu Liên Sơn đã như thế rồi. Hơn nữa từ trước tới nay Cửu Liên Sơn không hề can thiệp vào chuyện của Cửu Bí đạo thống, đệ tử của Cửu Liên Sơn cũng chưa từng vào đời. Trăm nghìn vạn năm qua, Cửu Liên Sơn vẫn luôn duy trì thái độ trung lập.
Theo thời gian dần trôi, Cửu Liên Sơn dần dần trở thành tổ địa của Cửu Bí đạo thống, trở thành thánh địa trong lòng rất nhiều người. Vì vậy trăm nghìn vạn năm nay, từng có không ít người tới Cửu Liên Sơn tìm đạo tu hành, hơn nữa mỗi một vương triều khi chấp chưởng đạo thống đều sẽ tới Cửu Liên Sơn kính trời, chứng tỏ địa vị của mình là hợp pháp.
Cũng chính vì vậy nên có người từng nói rằng, đạo nguyên của Cửu Bí đạo thống nằm ở bên trong Cửu Liên Sơn. Chuyện này là thật hay giả, tới nay vẫn không ai biết.
Mặc dù cũng có người nói rằng đạo nguyên của Cửu Bí đạo thống nằm trong Quát Thương Sơn, thế nhưng Đấu Thánh vương triều chưa từng có câu trả lời thẳng thắng mà chỉ nói hàm hồ cho qua, vừa không khẳng định, vừa không phủ định.
Thế nhưng không ít lão tổ sống lâu cảm thấy rằng đạo nguyên của Cửu Bí đạo thống không ở trong Quát Thương Sơn của Đấu Thánh vương triều, mà là ở bên trong Cửu Liên Sơn.
Đương nhiên, đạo nguyên của Cửu Bí đạo thống có ở bên trong Quát Thương Sơn hay không thì cũng không hề ảnh hưởng tới việc thống trị của Đấu Thánh vương triều. Dù sao mọi người đã coi Cửu Liên Sơn là tổ địa rồi, đã củng cố quan điểm như thế rồi.
Cửu Liên Sơn mặc dù là một truyền thừa, thế nhưng đệ tử lại không nhiều, mỗi đời chỉ có mấy chục tên đệ tử, mà Cửu Liên Sơn thì kéo dài vạn dặm, cho nên khi đệ tử phân tán ra các nơi thì Cửu Liên Sơn trở nên có vẻ hoang vắng ít người, không được náo nhiệt phồn vinh như một môn phái bình thường.
Thế nhưng kể cũng thấy lạ, Cửu Liên Sơn hoang vắng như thế, thế nhưng lại truyền thừa hết đời này đến đời khác. Cửu Bí đạo thống có vô số môn phái truyền thừa, vô số vương triều luân chuyển, vô số nhân vật anh hùng biến thành tro bụi, thế nhưng Cửu Liên Sơn thì vẫn còn y nguyên.
- Các hạ là người phương nào?
Khi Lý Thất Dạ đi tới dưới chân một ngọn núi thì nhìn thấy một căn nhà gỗ bên ngoài sơn môn, mà sơn môn cũng không phải là cửa đá khí thế, nó chỉ là ba khúc gỗ đóng tạm, xiêu xiêu vẹo vẹo, có thể đổ ngã bất cứ lúc nào.
Ở bên trên sơn môn dựng tạm có treo một tấm biển nhỏ, trên biển viết ba chữ "Cửu Liên Sơn". Ba chữ này giống như vẽ bùa, ngay cả người mới học viết chữ cũng có thể viết đẹp hơn.
Sơn môn đơn sơ tới mức không thể đơn sơ hơn, môn biển xấu tới mức không thể xấu hơn, đây chính là Cửu Liên Sơn. Nếu như lúc này không phải đang đứng bên ngoài Cửu Liên Sơn thì mọi người sẽ nghi ngờ rằng đây có phải là một môn phái giả mạo hay không.
Khi Lý Thất Dạ đi tới sơn môn thì một người đàn ông trung niên gọi hắn lại. Người đàn ông trung niên này mặc áo vải, áo vải tuy được giặt rất sạch, thế nhưng cũng đã có mấy miếng vá. Hơn nữa người đàn ông trung niên này thoạt nhìn không giống như là tu sĩ, mà càng giống như là một tên nông phu bình thương hơn.
- Hoàng đế Cửu Bí đạo thống, hoàng đế độc chưởng đại quyền.
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nói với người đàn ông này.
Nghe Lý Thất Dạ tự xưng mình là hoàng đế Cửu Bí đạo thống, người đàn ông này không hề giật mình, chỉ nhìn hắn thêm mấy lần, sau đó hỏi:
- Có bằng chứng chứng minh thân phận không?
- Vừa hay có một cái.
Lý Thất Dạ tiện tay ném ngọc tỷ của Cửu Bí đạo thống cho hắn.
Người đàn ông nhìn ngọc tỷ, lập tức ghi tên vào danh sách, ghi rằng: "Hoàng đế Cửu Bí đạo thống, tân hoàng." Hắn không nghiêm chứng ngọc tỷ của Lý Thất Dạ là thật hay giả, nói chung, cứ thế mà ghi tên Lý Thất Dạ vào trong danh sách.
- Chẳng hay bệ hạ tới Cửu Liên Sơn để làm gì? Ngộ đạo? Du ngoạn, hay là hiếu kỳ?
Người đàn ông trung niên hỏi.
- Tham quan một chút, nếu như tâm trạng tốt thì sẽ thuận tiện luyện cửu bí.
Lý Thất Dạ mỉm cười, hời hợt nói rằng.
Nghe Lý Thất Dạ nói thế, người đàn ông trung niên giật mình, lại đánh giá Lý Thất Dạ thêm mấy lần.
Nếu như có người ngoài nghe Lý Thất Dạ nói như vậy thì chắc chắn cho rằng Lý Thất Dạ điên rồi. Thuận tiện luyện cửu bí, lời này đúng là ngông cuồng tới mức không thể ngông cuồng hơn. Vạn cổ tới nay, người có thể tu luyện cửu bí cũng chỉ có một hai người mà thôi, hơn nữa còn chưa có thể xác định thật giả nữa.
Bây giờ một tên hôn quân hoang dâm vô độ như Lý Thất Dạ lại dám nói thuận tiện luyện cửu bí, lời này quá kiêu ngạo, quá khó tin.
- Thuận tiện luyện cửu bí.
Tuy rằng Lý Thất Dạ nói rất hời hợt, thế nhưng người đàn ông trung niên lại hết sức cẩn thận. Hắn nghiêm túc ghi câu nói này vào trong danh sách.
Đương nhiên, Lý Thất Dạ không quan tâm người đàn ông trung niên ghi câu nói này vào trong danh sách, hắn chỉ mỉm cười mà thôi.
- Không biết bệ hạ muốn nghỉ lại ở đâu?
Người đàn ông trung niên tiếp tục ghi chép.
- Nơi cách Hồng Hoang Thiên Lao gần nhất.
Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rằng.
- Nơi cách Hồng Hoang Thiên Lao gần nhất?
Người đàn ông trung niên lại giật mình thêm lần nữa, ngạc nhiên nhìn Lý Thất Dạ. Hắn lấy lại bình tĩnh, hỏi:
- Bệ hạ chắc chứ?
- Chắc.
Lý Thất Dạ nói.
- Nơi cách Hồng Hoang Thiên Lao gần nhất chính là Hồng Hoang Sơn. Nơi đó có mấy cung điện cũ không tệ, bệ hạ có thể vào ở.
Người đàn ông trung niên nói với Lý Thất Dạ.
- Không thành vấn đề.
Lý Thất Dạ không hề kén chọn nơi ở.
- Bệ hạ vào ở Hồng Hoang Sơn.
Người đàn ông trung niên cẩn thận ghi chép danh sách.