Một bạn học khác mở túi Càn Khôn ra nói:
- Chỗ ta có một trăm bốn mươi thánh quả ngũ phẩm, bốn trăm bảy mươi tám thánh quả tứ phẩm, muốn đổi Ngưu Bảo với ngươi.
Học sinh thứ hai bị so không bằng, không phục lấy ra túi Càn Khôn khác, lạnh lùng nói:
- Hừ! So nhiều hơn có ích gì, chỗ ta có sáu trái thánh quả thất phẩm, đổi Ngưu Bảo với ngươi!
Hiển nhiên sáu trái thánh quả thất phẩm đánh bại toàn bộ thánh quả trước đó. thánh quả cao hơn một phẩm thì thắng hàng trăm cái.
Một học sinh khác hừ mũi tăng thêm hai trái:
- Ta ra tám trái thánh quả thất phẩm!
Nói đến đây gã tạm dừng rồi nói tiếp với Lý Thất Dạ:
- Bạn học, bao gồm những thánh quả ngũ phẩm, tứ phẩm vừa rồi đều thuộc về ngươi. Ngươi có những thánh quả này ăn hàng ngày như ăn trái cây, tu luyện một chút thì không lâu sau có thể trở thành một Chân Thần, rất có thể thành Đăng Thiên Chân Thần, cho ngươi được lợi cả đời, tương lai không thể đo lường. Nhiều thánh quả như vậy giá trị chắc chắn hơn khối Ngưu Bảo trong tay ngươi.
Học sinh này đang xúi giục dụ dỗ Lý Thất Dạ, vì một khối Ngưu Bảo có giá trị hơn xa những thánh quả, đặc biệt là thóc lúa Cửu Nhụy Hoàng Kim Tuệ trong Ngưu Bảo càng đáng giá không thể đo lường.
Lý Thất Dạ bật cười:
- Thánh quả sao.
Lý Thất Dạ đang ngồi trên Thánh Quả thụ, trái cây là bát phẩm. Lý Thất Dạ tùy tay gõ, độp một tiếng một trái thánh quả bát phẩm chín rơi vào tay hắn.
Lý Thất Dạ cắn một miếng nhai từ từ:
- Thánh quả dưới bát phẩm ăn chát, bát phẩm miễn cưỡng có thể nuốt xuống.
Hai học sinh mặt đỏ rần, ú ớ không nói nên lời. Bọn họ xem thánh quả ngũ phẩm, thất phẩm của mình là bảo bối. Lý Thất Dạ tùy tay gõ rụng một trái thánh quả bát phẩm hơn hẳn thánh quả của hai người, bọn họ có thể lấy những thánh quả thất phẩm đổi khối Ngưu Bảo với Lý Thất Dạ không?
Nhóm Triệu Thu Thực ngây ngốc nhìn Lý Thất Dạ, bọn họ không biết hắn có thể gõ rụng thánh quả bát phẩm và còn dễ dàng như vậy.
Mới rồi Lý Thất Dạ không ra tay, bọn họ còn tưởng là hắn không thể gõ rụng thánh quả bát phẩm.
Nhìn Lý Thất Dạ tùy ý gõ rụng thánh quả bát phẩm, có học sinh lẩm bẩm:
- Tùy tay gõ rụng thánh quả bát phẩm thì hắn mạnh cỡ nào?
Một học sinh lớn tuổi nhìn Tẩy Tội kiếm trên lưng Lý Thất Dạ, chậm rãi nói:
- Sợ là không phải thực lực của hắn, do Tẩy Tội kiếm. Kiếm này ẩn chứa lực lượng quang minh vô cùng, mượn lực lượng của nó gõ rụng thánh quả bát phẩm không phải là chuyện không thể nào.
Nghe học trưởng nói thế mọi người nhẹ lòng. Tẩy Tội kiếm dù sao là kiếm của Thủy Tổ, nó có thể làm rớt thánh quả bát phẩm cũng không lạ.
Hai học sinh định dùng thánh quả đổi Ngưu Bảo đành lùi về, tránh cho tiếp tục mất mặt.
Một học sinh xuất thân từ học viện nổi tiếng hắng giọng nói:
- Bạn học này, ta có Bát Thánh Bảo Quyển, là vật gia truyền của một vị Chân Đế để lại, đổi với ngươi thì sao?
Học sinh lấy ra tấm bảo quyển tràn ngập hơi thở Chân Đế, khiến người nhìn liền biết ra từ tay Chân Đế.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Bạn học này, Tẩy Tội viện chúng ta có hơn mười cuốn công pháp quang minh, đều là Thủy Tổ để lại, ta cần bảo quyển Chân Đế làm gì?
Học sinh bị Lý Thất Dạ nói móc làm mặt nóng ran đành xám xịt lùi sang một bên.
Thật ra trong Quang Minh Thánh Viện nếu ngươi dùng bí kíp công pháp trao đổi thì không thể được. Năm xưa Viễn Hoang Thánh Nhân để lại nhiều công pháp quang minh, tất cả học viện trong Quang Minh Thánh Viện đều dùng chung được, nên ngay cả Tẩy Tội viện cũng có công pháp của Thủy Tổ.
Đây cũng là điểm xuất sắc nhất của Quang Minh Thánh Viện. Trong đạo thống khác thì môn phái nào có công pháp của Thủy Tổ sẽ giữ kỹ không truyền ra ngoài, thành bảo bối trấn giáo, không giống như Quang Minh Thánh Viện mỗi học viện đều có công pháp quang minh.
Một học sinh lấy ra một cái chuông báu chậm rãi nói:
- Ta lấy một món thượng bảo đổi Ngưu Bảo của ngươi được không?
Lý Thất Dạ cười vỗ Tẩy Tội kiếm sau lưng mình:
- Không hứng thú, kiếm này là bội kiếm của Thủy Tổ, có một cây đã đủ.
Thái độ của Lý Thất Dạ làm mọi người nhìn nhau, dường như dùng cái gì cũng không thể đổi Ngưu Bảo trong tay hắn. Đưa thánh quả, hắn không cần. Đưa công pháp cũng vô dụng, đưa báu vật thì chẳng cái nào có thể sánh bằng Tẩy Tội kiếm.
Trong khi các học sinh tiến lùi khó khăn vắt óc không biết lấy gì đổi Ngưu Bảo.
Một học sinh tiến lên:
- Xin chào bạn học.
Học sinh này rất lớn tuổi, nam nhân trung niên. Đương nhiên trong Quang Minh Thánh Viện đừng nói là nam nhân trung niên, dù ngươi là lão nhân tuổi xế chiều miễn ngươi có điều kiện thích hợp thì sẽ được bái vào học viện nào đó, không bắt buộc phải là người trẻ tuổi.
Nam nhân trung niên khí thế phi phàm, gã đứng ra có tiếng hổ gầm, trên trán có vằn hổ chữ vương, không phải về sau hiện ra mà là bẩm sinh đã vậy.
Nhìn học sinh nam nhân trung niên, có người khẽ kêu:
- Hổ Vương!
Một số người thầm thụt lùi mấy bước.
Hổ Vương này là Đăng Thiên Chân Thần bát trọng, thực lực không nổi bật đỉnh cao trong học sinh Quang Minh Thánh Viện nhưng cũng rất ưu tú. Khiến người kiêng dè là xuất thân của gã, nhân vật sau lưng gã.
Nam nhân trung niên chắp tay nói với Lý Thất Dạ:
- Bạn học này, người ta gọi ta là Hổ Vương, Kim Bồ Chân Đế là sư tôn của ta.
Hổ Vương là đại yêu thành đạo, bái vào Kim Bồ Chân Đế, trở thành đệ tử.
Nên khi Hổ Vương tự báo môn hộ, dù người ta không biết mặt gã cũng thầm run lên. Dù chưa nghe uy danh của Hổ Vương nhưng nguyên Quang Minh Thánh Viện ít ai không biết tiếng Kim Bồ Chân Đế.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Không nghe qua.
Vẻ mặt Hổ Vương lúng túng hắng giọng nói:
- Ta chỉ là tiểu yêu bé nhỏ, bạn học chưa từng nghe cũng bình thường. Kim Bồ Chân Đế sư tôn của ta lúc tham đạo ở Thự Quang Đông Bộ từng đi Tẩy Tội viện...
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ta cũng không nghe về sư phụ của ngươi, Kim Bồ Ngân Bồ Chân Đế gì đó ta không biết.
Nghe Lý Thất Dạ thốt lời dẫn dến xôn xao, mọi người nhìn hắn.
Có người nói:
- Tiểu tử này có ý gì?
Kim Bồ Chân Đế, Chân Đế bát cung, đừng nói trong Quang Minh Thánh Viện, nhìn khắp Tiên Thống Giới cũng là nhân vật nổi tiếng như cồn.
Trong phút chốc các học sinh có mặt trố mắt nhìn Lý Thất Dạ. Chưa từng nghe Kim Bồ Chân Đế? Nói vậy hơi quá mức.