Tề Lâm Đế Nữ nhìn kỹ mới thấy không chỉ có một người, trong ngôi sao vỡ nát, trong đá lởm chởm, trong hư không đều có người. Những người trốn trong trời sao vỡ nát này đều cực kỳ cường đại, bọn họ dựng lên các phòng ngự như đang đề phòng cái gì.
Bọn họ nhìn chằm chằm cái chuông to như đang tìm kiếm sơ hở gì.
Một tiếng gầm trầm đục vang lên:
- Là lúc này!
Một tiếng rồng ngâm, một người nhảy vọt lên, ba dồ đằng đánh ra. Người đó háo thành cự long, có tám cánh. Cự long xông tới trước chuông to, bàn tay to vỗ vào thân chuông, tay khác chụp xuống chuông lớn muốn trấn áp, lấy chuông đi.
Thấy người đó ra tay, Tề Lâm Đế Nữ kiến thức rộng giật mình thì thào:
- Sáp Sí Thượng Thần, Thượng Thần ba dồ đằng nổi danh đã lâu.
Đinh!
Khi bàn tay Thượng Thần sắp chạm vào cái chuông thì thanh âm vang lên.
Bùm!
Sóng âm như sóng dữ ập đến, máu phun tung tóe. Từ hai bàn tay to lan tràn đến thân thể Sáp Sí Thượng Thần tan nát.
- A!
Một tiếng hét thảm, chớp mắt cơ thể Sáp Sí Thượng Thần bị hư hoại háo thành một đoàn huyết vụ. ánh sáng chợt lóe trong huyết vụ.
Thượng Thần dù gì là Thượng Thần, trong phút sinh tử chân mệnh nhờ có dồ đằng che chở nên chạy thoát, trốn ra khỏi hư không vỡ nát.
Dù chân mệnh của Sáp Sí Thượng Thần bỏ chạy, nhưng khoảnh khắc chạy trốn chân mệnh tối tăm không ánh sáng. Mặc dù Sáp Sí Thượng Thần sống tiếp nhưng tổn hại nặng thế này cần mấy ngàn năm, thậm chí vài vạn năm để phục hồi, không thể trở lại đỉnh cao.
Khi tiếng chuông ngân lên, những người trốn trong ngôi sao vỡ, đá vụn hay giữa hư không đều tỏa ánh sáng, quanh người dâng lên từng tầng phòng ngự.
Nhưng sóng âm trùng kích, một chuỗi tiếng vỡ răng rắc vang lên, phòng ngự của bọn họ vỡ ra từng lớp. Có người bị trùng kích hộc máu, bị thương không nhẹ, đương nhiên tốt hơn Sáp Sí Thượng Thần bị hủy diệt thân thể rát nhiều.
Những người trốn ở đây đều là Thượng Thần, bọn họ sớm núp thật lâu, nghiên cứu cái chuông rất lâu, nên khi chuông ngân lên là bọn họ chuẩn bị phòng ngự sẵn sàng. Dù vậy vẫn không cách nào hoàn toàn ngăn cản uy lực cái chuông đó, từ đó thấy được uy lực của chuông khủng bố cỡ nào.
Tề Lâm Đế Nữ hút ngụm khí lạnh nhìn, Sáp Sí Thượng Thần là Thượng Thần ba dồ đằng thành danh đã lâu, nhưng trước tiếng chuông đó thân thể nháy mắt hủy diệt. Nếu Tề Lâm Đế Nữ đứng ở nơi đó e rằng sẽ thành tro ngay, không có cơ hội chạy trốn.
Tề Lâm Đế Nữ hoảng sợ nhìn cái chuông:
- Chuông này quá khủng bố.
Chưa chắc Tề Lâm Đế gia lấy ra báu vật cùng đẳng cấp để đối kháng lại chuông to được.
- Chuyện này bình thường.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Có chuông này trong tay đánh với phạt thiên chi binh cũng không sợ, nó là báu vật có thể ngăn lực lượng hủy diệt.
Tề Lâm Đế Nữ rùng mình, phạt thiên đế binh, truyền thuyết được Đại Đế Tiên Vương chế tạo dành cho cuộc chiến chung cực, uy lực không cách nào tưởng tượng. Trên đời hiếm thấy phạt thiên đế binh, hiện tại Lý Thất Dạ nói cái chuông này có thể đánh một trận với phạt thiên đế binh, quá khủng bố.
Minh Nhân Qua trong tay Đạp Tinh Thượng Thần cũng là một món phạt thiên đế binh, nhưng nói đúng ra ra chỉ là thô phôi. Trước kia Minh Nhân Tiên Đế cảm thấy mình chế tạo Minh Nhân Qua không thể vượt qua chân tiên sáo trang của gã nên không tỉ mỉ điêu mài gì nữa, tặng lại cho Đạp Tinh Thượng Thần.
Tề Lâm Đế Nữ hỏi:
- Cái chuông to khủng bố như vậy tại sao không có Đại Đế Tiên Vương cao vị đến lấy?
- Tuy chuông này rất mạnh, Đại Đế Tiên Vương bình thường không lấy xuống được, Đại Đế Tiên Vương đủ mạnh thì không muốn lấy nó.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Đó là cái chuông của ý chí, do các vị vô thượng thánh Phật hiến tế mà thành. Khi lực lượng hủy diệt buông xuống, các thánh Phật dâng ra mạng sống, tế túi da, luyện hóa Phật đạo của mình đan thành cái chuông to. Bọn họ muốn dùng hết sức mạnh của mình để bảo vệ.
- Hơn nữa không chỉ có thánh Phật hiến tế mà, còn có ngàn vạn thiện nam tín nữ dâng lên máu thịt của mình, tế lòng thành kính với Phật đạo, thắp sáng Phật quang, khiến nó che chở một phương thiên địa, hy vọng ngăn được lực lượng hủy diệt.
Nói đến đây thở dài, tiếp tục bảo:
- Tiếc rằng cuối cùng vẫn không thể ngăn cản hủy diệt, kết cuộc thành tro.
Trái tim Tề Lâm Đế Nữ run rẩy. Thánh Phật tế luyện chính mình, thiện nam tín nữ cũng hiến tế chính mình, đây là cuộc hiến tế khiến người kính rồi lại khủng bố biết bao.
Lý Thất Dạ chỉ điẻm bến mê cho Tề Lâm Đế Nữ:
- Nàng nhìn kỹ xem, chuông này có nhân quả. Đại Đế Tiên Vương mạnh thật sự không muốn dính vào loại nhân quả này, vì nó mang theo chấpd niệm thủ thế của thánh Phật, bi tráng của các thiện nam tín nữ, là nhân quả lớn giây phút hủy diệt. Đại Đế Tiên Vương cường đại muốn tước đi nhân quả cũng cần nhiều thời gian và công sức, có thời gian và công sức dó không bằn tự luyện phạt thiên đế binh thích hợp với mình.
Tề Lâm Đế Nữ hiểu ra, tuy báu vật tốt nhưng không nhất định thích hợp, hoặc là chỉ có Thượng Thần tới đây cướp chuông to chứ Đại Đế Tiên Vương cao vị không muốn.
Lý Thất Dạ thu tay về, nói với Tề Lâm Đế Nữ:
- Đi thôi.
Tề Lâm Đế Nữ vội vàng thu lại tầm mắt cùng Lý Thất Dạ tiến lên, nàng không dám ở lại lâu. Cái chuông quá khủng bố, chỉ tiếng chuông đã có thể trấn áp Tề Lâm Đế Nữ.
Tề Lâm Đế Nữ theo Lý Thất Dạ tiến lên trước, dọc đường đi nàng được mở rộng tầm mắt, thấy rất nhiều kỳ quan.
Trên Phật Dã, Tề Lâm Đế Nữ từng thấy một cự Phật trên mặt đất nứt ra. Cự Phật cao vạn trượng trừn bầu trời, tay cầm phục ma trượng vỗ trời vươn lên.nhưng cự Phật chỉ có thể giữ tư thế đó, không biết lực lượng gì bắn thủng đầu, để lại cái lỗ lớn trên đỉnh đầu.
Cự Phật mất hết Phật tính, bao nhiêu năm tháng trôi qua, vô số gió táp mưa sa qua đi, thân thể vẫn tồn tại, cơ thể cứng rắn như làm bằng sắt.
Từng có cường giả thử di chuyển cự Phật, nhưng mặc cho cường giả gồng sức cỡ nào, dốc hết sức ra vẫn không lay chuyển được cự Phật.
Trên Phật Dã, Tề Lâm Đế Nữ từng thấy một Phật tự to vô cùng. Tuy nhiều vị trí Phật tượng sụp đổ nhưng xem như còn nguyên vẹn. Các thánh tăng quỳ rạp dưới đất, xung quanh có ngàn vạn sư, thiện nam tín nữ quỳ rạp dưới đất.
Nhưng bọn họ đã chết, thành các xác khô. Dù vậy người bọn họ tỏa ánh sáng nhạt, ánh sáng cực kỳ thánh khiết.
Nhìn từ trên xuống sẽ thấy những tánh tăng, ngàn vạn thiện nam tín nữ quỳ rạp hợp thành đồ án cực lớn, đồ án như đang cầu khẩn điều gì với trời.
Tề Lâm Đế Nữ khó hiểu nhìn hình ảnh.
- Đây là khi lực lượng hủy diệt đến có người lòng ôm thiện niệm, lòng sinh từ bi, cầu xin trời tha cho sinh linh thiên hạ. Đây đúng là nằm mơ giữa ban ngày.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Trời sẽ bỏ qua ai? Thiện cũng tốt, ác cũng vậy, chỉ là con kiến.
Tề Lâm Đế Nữ nghe xong mới hiểu, lòng run rẩy. Nếu lúc mình sống mà thế giới sắp hủy diệt, các sinh linh quỳ rạp dưới đất van xin tha mạng, cách làm thấp hèn biết bao, nhưng cuối cùng bọn họ chẳng được tha cho.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
24 Tháng hai, 2023 14:44
63
BÌNH LUẬN FACEBOOK