Mục lục
Truyện Chí Tôn Kiếm Tiên - Lý Thất Dạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Thất Dạ hiểu rõ chi tiết của Quang Minh Thánh Viện, hắn biết rõ về Viễn Hoang Thánh Nhân.

Lý Thất Dạ đi trong hoang dã, dù nơi đây hiếm bóng người nhưng lực lượng quang minh không chỗ không ở.

Lý Thất Dạ rất là cảm khái:

- Viễn Hoang Thánh Nhân thật sự là quang minh sáng soi, dù là ác ma tội ác tày trời trong mắt người khác vẫn được phép vào học viện tham ngộ tu luyện

Lý Thất Dạ chậm rãi đi tới như khổ tu, sau khi bị hắn hao mòn thì khủng bố vô thượng ngày càng suy yếu, cứ tiếp tục thế này sớm muộn gì có ngày khủng bố vô thượng sẽ hoàn toàn tan biến.

Lý Thất Dạ đi ngày đêm rốt cuộc ra hoang dã, đến ranh giới, rốt cuộc thấy bóng người thưa thớt.

Khi Lý Thất Dạ đến ngoài rìa hoang dã thì gặp một đám người, dường như họ muốn đi vào hoang dã.

Nhóm người đến gần, thấy Lý Thất Dạ thì có người nhiệt tình chào hỏi:

- Sao ngươi một mình đến nơi hoang dã này? Không sợ bị dã thú ăn mất sao?

Nhóm người có già có trẻ, dường như là lão sư và học sinh của một hoặc vài học viện. Có đủ loại người, thân thể dâng lên quang minh nhàn nhạt, dường như thánh quang luôn bao phủ họ.


Một lão sư nhìn Lý Thất Dạ, tốt bụng nhắc nhở:

- Hoang dã này là hung địa, dã thú ẩn hiện, ngươi có một mình hãy mau rời đi.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Ta da dày sợ là dã thú không thèm ăn.

Trông bề ngoài Lý Thất Dạ rất bình thường, dù hắn là phàm nhân hay tu sĩ thì ít ai chú ý đến hắn.

Có một học sinh người phát ra quang minh tốt bụng khuyên:

- Nghe nói sâu trong hoang dã có biến dị, ngươi mau đi đi.

Đây là điểm khác biệt của Quang Minh Thánh Viện, nhiều người có tấm lòng nhiệt tình.

Lý Thất Dạ cười bước ra ngoài:

- Ta cũng có quyết định này.

Khi Lý Thất Dạ đi lướt qua đám người, một lão nhân mặc trường bào mặt già nua nhìn giữa trán Lý Thất Dạ, quan sát vết sẹo.

Lão nhân này nhìn chằm chằm vết sẹo giữa trán Lý Thất Dạ, khi hai bên lướt qua nhau bỗng mắt lão sáng rực bắn ra tia sáng lạnh.

Lão nhân ngừng bước, ánh mắt lạnh băng nhìn Lý Thất Dạ:

- Tội tộc!

Khi lão nhân dừng bước thì nhóm người cũng ngừng theo, tất cả cặp mắt cùng nhìn Lý Thất Dạ. Ban đầu nhiều người không chú ý đến người bình thường như hắn.

Có đệ tử trẻ lần đầu nghe xưng hô như thế, lấy làm lạ nhìn Lý Thất Dạ chăm chăm:

- Tiền bối, Tội tộc là cái gì?

Một nam nhân trung niên chậm rãi nói:

- Tội tộc nghe nói là chủng tộc bị trục xuất. Đồn rằng tổ tiên của tộc này tội ác tày trời, Thủy Tổ Quang Minh Thánh Viện chúng ta cũng không độ hóa được nên đuổi đi, hậu đại của họ bị gọi là Tội tộc.

Nam nhân trung niên trán no tròn, vẻ mặt nghiêm nghị. Gã đánh giá kỹ Lý Thất Dạ, không nhìn ra hắn có điểm nào là tà ác.

Nam nhân trung niên hỏi:

- Tiền bối khẳng định vị tiểu huynh đệ này xuất thân từ Tội tộc?

Lão nhân nhìn Lý Thất Dạ một lúc lâu, tập trung nhìn vết sẹo giữa trán hắn, chậm rãi nói:

- Không sai, đúng là Tội tộc. Theo sách cổ ghi chép giữa trán Tội tộc có dấu ấn, dấu giữa trán của hắn giống hệt trong sách miêu tả nên lão phu khẳng định hắn xuất thân từ Tội tộc!

Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói:

- Tội tộc gì, ta chưa từng nghe. Dấu này là ta bị thương ngoài ý muốn, không phải dấu ấn của Tội tộc gì đó.

Lão nhân con ngươi co rút nói:

- Ngươi cãi chày cãi cối cũng vô dụng, năm xưa Thủy Tổ đuổi Tội tộc đến Tẩy Tội thành hy vọng bọn họ vì hậu đại của họ hoàn toàn thay đổi, làm lại con người. Nhưng sau này Tội tộc biến mất, có người nói bọn họ vào sâu trong hoang dã không còn xuất hiện trên cõi đời, bây giờ xem ra Tội tộc các ngươi đúng là trốn vào hoang dã, nhưng không phải biến mất!

Nghe lão nhân nói, đám người nhìn Lý Thất Dạ chăm chăm, trong mắt họ có chút địch ý.

Nhóm người này đa số xuất thân từ Quang Minh Thánh Viện, nếu Lý Thất Dạ đến từ Tội tộc, đó là chủng tộc bị Quang Minh Thánh Viện ghét bỏ xua đuổi, sâu tận xương bọn họ xem Lý Thất Dạ là kẻ địch.

Có một thanh niên khá lớn tuổi biết chút tin đồn về Tội tộc, nói:

- Nghe nói tổ tiên của Tội tộc toàn là người tội ác tày trời, lòng sinh hắc ám, còn có ma vương đến từ hắc ám. Hậu đại của Tội tộc có lẽ toàn là lòng sinh hắc ám, người thuộc về hắc ám.

Nghe thế đám người trẻ tuổi lùi một bước:

- Đến từ hắc ám!

Ánh mắt họ nhìn Lý Thất Dạ càng hằn học, địch ý hơn.

Lý Thất Dạ lắc đầu cười nói:

- Nông cạn, dù tổ tiên của ta là Tội tộc chẳng lẽ ta là người xấu?

Một người dâng lên quang minh lạnh lùng nói:

- Hừ! Có gì phải nói, chó không đổi tật ăn phân, tổ tiên là kẻ tội ác tày trời thì hậu bối cũng chẳng phải thứ tốt.

Lão nhân biểu tình thận trọng nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm:

- Tội tộc đã lâu không xuất hiện, hôm nay Tội tộc lộ mặt tại đây khiến người bất ngờ. Dạo này trong hoang dã xảy ra biến dị, có hắc ám dâng lên, nghe nói là ma hóa đất đai, có lẽ liên quan gì với nhau.

Có người nghi ngờ Lý Thất Dạ, hét to:

- Có lẽ là Tội tộc giở trò!

Đã có người bao vây Lý Thất Dạ, chậm rãi rút binh khí ra định xử hắn.

Lý Thất Dạ liếc người vây quanh mình:

- Các ngươi muốn làm gì?

Một thanh niên trong nhóm bao vây Lý Thất Dạ lạnh lùng quát:

- Nói! Có phải là Tội tộc các ngươi giở trò không? Có phải Tội tộc muốn hại Quang Minh Thánh Viện, hoặc tổ tiên của các ngươi ôm hận năm xưa bị xua đuổi nên muốn ngóc đầu trở lại!?

Lý Thất Dạ xì cười:

- Sức tưởng tượng của các ngươi rất phong phú, có trí tưởng tượng như vậy sao không đi làm người kể chuyện, tu luyện rất lãng phí thiên phú.

Thanh niên người dâng lên quang minh ánh mắt sắc lạnh quát:

- Đừng đánh trống lảng! Mau khai ra, nếu không sẽ cho ngươi biết tay!

Nam nhân trung niên trán no tròn chần chừ nhìn kỹ Lý Thất Dạ hơn:

- Tiền bối, việc này có đúng không?

Nam nhân trung niên cảm thấy người bình thường như Lý Thất Dạ không giống người làm ra âm mưu lớn gì, càng không thể nào liên quan đến hắc ám.

Lão nhân chậm rãi nói:

- Mọi chuyện thận trọng là hơn, có người vào hoang dã mang tin về bảo tình huống bên trong nghiêm trọng hơn tưởng tượng, hắc ám tàn phá, chỉ sợ có điều không may.

Nam nhân trung niên nhìn kỹ Lý Thất Dạ, hỏi:


- Vậy phải làm sao?


Lý Thất Dạ không làm chuyện độc ác gì, dù hắn đến từ Tội tộc thì bọn họ không thể khi không oan uổng hắn, làm gì hắn.


Thanh niên người dâng lên quang minh ấn chuôi kiếm, mắt bắn ra tia sáng lạnh đằng đằng sát khí:


- Còn làm gì? Quang Minh Thánh Viện chúng ta là quang minh sáng soi xua tan hắc ám, người xuất thân từ hắc ám nên bị giết không tha!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
H
24 Tháng hai, 2023 14:44
63
BÌNH LUẬN FACEBOOK