Trong phút chốc đám người ngã ngồi dưới đất, bao người sợ điếng hồn.
- Tiêu đời.
Lão tổ có mạnh mẽ, cổ hủ đến đâu giờ đều mặt không chút máu.
Bất Hủ Chân Thần thì thào:
- Sau này lộ mặt thì mọi người cứ quỳ tại chỗ, một ánh mắt của hắn đã có thể đồ trời diệt đất.
Đám người cười cay đắng, lúc này mọi người đã hiểu Đệ Nhất Hung Nhân danh xứng với thật. Hắn không chỉ là Đệ Nhất Hung Nhân, hắn đã là cường giả số một Đế Thống giới, không người địch nổi.
Nguyên Đế Thống giới không có ai đỡ nổi một chiêu của hắn.
Lão tổ đạo thống cười cay đắng:
- Như hắn đã nói, hắn hơi nghiêm túc một chút là thiên địa sẽ run rẩy, chư đế chúng thần nên quỳ rạp.
Lúc trước bọn họ cũng thấy Lý Thất Dạ ra tay nhưng không rung động bằng hôm nay. Giờ họ mới hiểu trước kia hắn chưa từng nghiêm túc, chỉ tùy tiện ra tay.
Lúc trước Đệ Nhất Hung Nhân từng nói câu đó nhưng không ai tin thật, nay mọi người mới hiểu những gì hắn nói luôn chân thật, nhưng khi ấy người đời kiến thức nông cạn, ngu muội vô tri xem lời hắn nói là cuồng vọng.
Các đệ tử đạo thống Mộc gia càng tuyệt vọng, tất cả lực lượng đại đạo của họ gia cố lên người Mộc Kiếm Chân Đế, nội tình toàn đạo thống Mộc gia đều dồn vào người gã nhưng vẫn không thể thay đổi cục diện là gã thua xiểng niểng.
Ong ong ong ong ong!
Trong khi mọi người tuyệt vọng thì một mệnh cung trôi nổi trong huyết vụ. Huyết vụ ngưng tụ, bóc một tiếng Mộc Kiếm Chân Đế hiện hình. Tựa như thời gian chảy ngược, cơ thể Mộc Kiếm Chân Đế tái tạo lại, huyết khí ngưng tụ, trong thời gian ngắn gã lại xuất hiện trước mặt mọi người.
Lý Thất Dạ không bá đạo ngăn cản quá trình tái tạo này, hắn thoải mái đứng một bên không thèm để ý.
Nhìn Mộc Kiếm Chân Đế tái tạo thân thể, nhiều người thở phào.
Một số cảm khái:
- Chân Đế đúng là Chân Đế, đến mức này rồi mà chưa chết.
So với Bất Hủ Chân Thần thì điểm này là ưu thế của Chân Đế. Nếu gặp tổn hại nặng, dù thực lực ngang nhau thì Bất Hủ Chân Thần rất có thể sẽ thành mây khói nhưng Chân Đế vẫn ngoan cường sống sót.
Bóc một tiếng, bãi thịt dưới đất như bị tách ra, một đoàn sáng tách khỏi bãi thịt. Ngay sau đó ánh sáng ngưng tụ lại như hội tụ linh khí trong thiên địa, lực lượng đại đạo vô cùng. Tiếng xèo xèo vang lên, giờ phút này cả người Bách Nhật Đạo Nhân tái tạo lại.
Quá trình Bách Nhật Đạo Nhân tái tạo lại chậm hơn Mộc Kiếm Chân Đế nhiều, mặc dù thực lực của lão mạnh hơn nhưng về sức sống thì gã ngoan cường hơn.
Cuối cùng một Mộc Kiếm Chân Đế bị đánh thành huyết vụ, Bách Nhật Đạo Nhân bị đánh thành bãi thịt trong thời gian ngắn lại sống động trước mắt người đời.
Nhìn Bách Nhật Đạo Nhân, Mộc Kiếm Chân Đế sống lại, mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Có cường giả nói:
- May mắn bọn họ cường đại đến trình độ như vậy, đổi lại người khác đã sớm thân chết đạo tiêu, làm gì có cơ hội tái tạo lại.
Bách Nhật Đạo Nhân, Mộc Kiếm Chân Đế đã sống lại, thân thể được tạo mới nhưng mặt hai người trắng bệch. Trong quá trình tạo thân thể hao tổn nhiều huyết khí ra còn một lý do nữa là họ run sợ, nói câu chói tai là hai người bị Đệ Nhất Hung Nhân hù vỡ mật.
Hai người mạnh đến mức này mà vẫn không đánh lại Lý Thất Dạ, thậm chí không đỡ nổi một kích trí mạng. Lý Thất Dạ để lại ám ảnh đáng sợ trong lòng hai người, khiến Bách Nhật Đạo Nhân, Mộc Kiếm Chân Đế sợ.
Lý Thất Dạ ngáp, chậm rãi nói:
- Được rồi, việc không quá ba lần. Đánh tới đánh lui, ta cảm thấy nội tình, đòn sát thủ gì đó của các ngươi chỉ đến thế là cùng. Các ngươi không có viện binh, ta thấy không cần chờ đoạn sau nữa, đã đến lúc đồ diệt các ngươi, tới lúc Mộc gia thành mây khói.
Mộc Kiếm Chân Đế, Bách Nhật Đạo Nhân trắng mặt. Không chỉ hai người tái mặt, các đệ tử đạo thống Mộc gia sợ mặt không còn chút máu, bao người mềm nhũn dưới đất.
Tất cả đệ tử đạo thống Mộc gia chợt hiểu rằng tận thế của họ đến, hôm nay Mộc gia đã định trước sẽ thành tro.
Thiên địa trở nên yên tĩnh, mọi người cảm nhận sự tuyệt vọng của Mộc gia. Biết rõ đạo thống của mình sắp thành tro nhưng bản thân không thể làm chút gì, có muốn làm cũng bất lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn tai vạ đến nơi, nhìn đạo thống của mình thành tro, đây mới là điều tuyệt vọng nhất.
Bách Nhật Đạo Nhân nhìn Mộc Kiếm Chân Đế, chậm rãi nói:
- Dung hợp.
Mộc Kiếm Chân Đế cắn răng gật mạnh đầu:
- Được, dung hợp!
Mộc Kiếm Chân Đế đã bất chấp, dù sao phải chết, đối với gã mặc kệ là thủ đoạn gì miễn cứu được Mộc gia thì gã liều hết mức, không tiếc mọi giá.
Lý Thất Dạ nhìn hai người, cười nói:
- Xem ra các ngươi còn có thủ đoạn không lấy ra? Con người của ta luôn khoan dung, đi đi, có thủ đoạn gì cứ lấy ra, ta chờ. Ta thích nhất là đập tan đòn sát thủ mạnh nhất của người khác, nhìn bộ dạng tuyệt vọng của người đó.
Bách Nhật Đạo Nhân, Mộc Kiếm Chân Đế liếc nhau. Mộc Kiếm Chân Đế cắn răng nhanh chóng lùi vào Mộc gia, Bách Nhật Đạo Nhân đoạn hậu sau đó cũng lẩn vào Mộc gia.
Hai người chớp mắt lùi vào Mộc gia, Lý Thất Dạ không truy sát, nhàn nhã đứng chờ.
Nhìn Bách Nhật Đạo Nhân, Mộc Kiếm Chân Đế thi nhau ẩn vào Mộc gia, người trong thiên hạ ngơ ngác nhìn nhau.
- Còn đòn sát thủ gì chưa đưa ra?
Với lực lượng mạnh như thế, Lý Thất Dạ vô địch như vậy, mọi người không nghĩ ra Mộc gia còn có thủ đoạn gì đối kháng lại Đệ Nhất Hung Nhân.
Thoáng chốc ánh mắt mọi người tập trung vào Mộc gia, bọn họ muốn biết đến trình độ này rồi Mộc Kiếm Chân Đế, Bách Nhật Đạo Nhân còn sức mạnh to lớn gì?
Người sáng suốt đều nhìn ra Mộc Kiếm Chân Đế, Bách Nhật Đạo Nhân đã vào đường cùng. Hai người hợp tác đánh một kích mạnh nhất nhưng không thắng nổi Lý Thất Dạ, mạnh như bọn họ mà không chịu nổi một đòn của hắn.
Trong mắt người khác cho đến ngày nay mặc cho Mộc Kiếm Chân Đế, Bách Nhật Đạo Nhân có thủ đoạn gì cũng vô dụng, không cách nào đảo ngược thế cục.
Mọi người đã thấy rõ Đệ Nhất Hung Nhân đến cảnh giới Thủy Tổ và còn là cao giai, ít nhất Thủy Tổ đẳng cấp Đế Thống là bước khởi đầu.
Thực lực bước khởi đầu như vậy dựa vào Bách Nhật Đạo Nhân, Mộc Kiếm Chân Đế thì không thể sánh ngang. Bách Nhật Đạo Nhân chỉ mới chứng Trường Tồn, tối đa miễn cưỡng đuổi theo Thủy Tổ đẳng cấp Vạn Thống.