Khi ở Cốt Hải, ta rõ ràng thấy hung nhân Lý Thất Dạ đem hắn thiêu chết, hắn vì sao vẫn còn sống, hơn nữa càng cường đại hơn càng thêm đáng sợ.
– Lục Hoàng, đây là người nào nha?
Cho dù có cường giả nhận ra lai lịch của trung niên hán tử này, thế nhưng, vẫn như cũ rất nhiều người không biết hắn, rất nhiều người thậm chí ngay cả cái tên “Lục Hoàng” này cũng không có nghe nói qua.
– Một đệ tử của Tổ Lục, chỉ biết là hắn xuất thân từ Tổ Lục, nghe nói là một vị hoàng giả của Tổ Lục, thế nhưng, tình huống cụ thể là như thế nào, không có ai biết.
Cường giả nhận ra được Lục Hoàng cũng cảm giác thập phần quỷ dị.
Lúc đầu ở Cốt Hải, ở trước mắt bao người, tất cả đều nhìn thấy Lục Hoàng bị thái dương tinh hỏa của Lý Thất Dạ thiêu đốt hôi phi yên diệt, bây giờ lại còn sống, hơn nữa so với lần trước tại Cốt Hải nhìn thấy không biết là cường đại hơn bao nhiêu lần.
– Ngươi sẽ không nhận lầm người chứ?
Thậm chí có một vị đại hiền thế hệ trước đều không thể tin được, chậm rãi nói rằng:
– Người này thật là xuất thân Thụ Tộc, mặc kệ vô pháp nhìn ra sâu cạn của hắn, nhưng, lấy cá nhân lão hủ suy đoán, thực lực của người này chỉ sợ không thua gì Mộng Trấn Thiên đi. Một người như vậy, dĩ nhiên là Lục Hoàng một kẻ vô danh không có tiếng tăm gì.
Cường giả nhận ra Lục Hoàng lại nhìn kỹ một lần vị trung niên hán tử này, trịnh trọng nói:
– Tuyệt đối chính là cái tên Lục Hoàng ở trong Cốt Hải kia, cho dù hắn đốt thành tro, ta cũng nhận ra được. Thật là kỳ quái, ta rõ ràng đã thấy hắn bị Lý Thất Dạ đốt cháy hôi phi yên diệt, vì sao vẫn còn sống đây, hơn nữa so với lần trước cường đại hơn không biết mấy chục trăm lần!
Tên cường giả này cũng trăm mối khó giải đáp, lúc đầu Lục Hoàng rõ ràng bị chết cháy, tại sao lại vẫn còn sống đây?
Trong lúc rất nhiều người đối với lai lịch của Lục Hoàng vẫn còn đang suy đoán, Lục Hoàng leo lên sinh trưởng ở Thần Thụ Thành thần thụ, đứng cách Cửu Chung Thần Tổ gương mặt già nua kia cách đó không xa chạc trên.
– Cửu Chung tiền bối, ta muốn nghe một chút cao kiến của ngươi.
Lục Hoàng đứng ở nơi đó, hắn chậm rãi nói rằng.
Hắn biết rõ lai lịch của Cửu Chung Thần Tổ, vẫn là có lo lắng, nhìn ra được, Lục Hoàng đích thật là hết sức cường đại.
Nhưng mà, Cửu Chung Thần Tổ nhắm mắt dưỡng thần, hình như là đang ngủ vậy.
– Cửu Chung tiền bối, đệ tử của ta chết thảm tại Thần Thụ Lĩnh, ta hi vọng Cửu Chung tiền bối có thể chỉ điểm sai lầm cho ta.
Lục Hoàng chậm rãi nói rằng.
Ở phía sau, Cửu Chung Thần Tổ mở mắt, chỉ là nhìn thoáng qua Lục Hoàng, chậm rãi nói rằng:
– Từ đâu tới đây, thì về lại nơi đó đi, thế gian phong vân, để nó tiêu tán đi.
– Tổ Lục đệ tử chắc là sẽ không chết vô ích.
Lục Hoàng hai mắt thần quang phun ra nuốt vào, đôi mắt của hắn giống như đoạt thiên địa tạo hóa, khiến người ta xem một chút đều cảm giác đã hồn phi phách tán.
– Đó là chuyện của ngươi.
Cửu Chung Thần Tổ chậm rãi nói rằng:
– Lời hữu ích ta đã nói đến đây, đi xuống đi, không cần chờ ta nổi giận, bằng không chớ trách ta không niệm tình xưa, đem ngươi chém giết ở đây!
Nói xong hắn không để ý tới Lục Hoàng nữa, chậm rãi nhắm mắt lại.
– Cửu Chung tiền bối, Tổ Lục ta chính là muốn nợ máu nợ máu, Lý Thất Dạ sát hại đệ tử của ta, thù này ta tất báo, hi vọng Cửu Chung tiền bối che chở chính là một nhân tộc.
Lục Hoàng thần thái trịnh trọng.
Nhưng mà, Cửu Chung Thần Tổ đã không hề để ý đến hắn, nhắm mắt lại, giống như là đang ngủ say.
Thấy cái này, Lục Hoàng cũng dám đối với Thần Thụ Thành thủ hộ thần nói, điều này làm cho rất nhiều người đều thất kinh, Thần Thụ Thành thủ hộ thần cường đại, đây là tất cả mọi người biết đến.
Hiện ở nơi này người tên gọi Lục Hoàng, vốn là không có tiếng tăm gì, cũng dám đối với Thần Thụ Thành thủ hộ thần nói như thế, điều này thật sự là cực kỳ khiến người ta giật mình.
Thấy Cửu Chung Thần Tổ không để ý tới mình, Lục Hoàng cũng không thể tránh được, nhưng, hắn vẫn nắm chắc nói rằng:
– Tổ Lục tất sẽ diệt trừ nhân tộc tiểu bối, nếu là ở Thần Thụ Lĩnh có chỗ đắc tội, vậy kính xin Cửu Chung tiền bối thứ lỗi.
Cửu Chung Thần Tổ đã lười để ý tới hắn, có người tự tìm đường chết, có người tự tìm diệt vong, là chuyện của người khác, hắn cũng không muốn bị đẩy vào trong trận chiến tranh. Ở Cửu Chung Thần Tổ xem ra, Lục Hoàng đã là một người chết, không bao lâu, Tổ Lục cũng chắc chắn sẽ bị tiêu diệt. Ngay khi Tổ Lục hôi phi yên diện, Thiên Linh Giới mới có thể run rẩy, Thiên Linh Giới này tự nhận là lão bất tử vô địch mới minh bạch, mình là chọc phải tồn tại đáng sợ đến bực nào.
Đến một khắc kia, Thiên Linh Giới chắc chắn là lang khóc quỷ hào, vào lúc đó, những lão bất tử kia muốn hối hận đều đã không còn kịp rồi.
Thấy Cửu Chung tổ thần không để ý tới mình, Lục Hoàng cũng chỉ đành lui xuống, tiến nhập Thần Thụ Thành.
– Ta đi gặp Mộng Trấn Thiên và Ám Hắc Cổ vương tử!
Khi Lục Hoàng tiến nhập Thần Thụ Thành, liền lập tức phân phó đệ tử dừng ở Thần Thụ Thành Tổ Lục nói rằng.
Tin tức này cũng lập tức truyền ra ngoài. Tin tức như thế vừa truyền ra ngoài, rung động tâm thần không ít cường giả.
– Tên Lục Hoàng này đến tột cùng là ai, dĩ nhiên đủ tư cách trực tiếp gặp Mộng Trấn Thiên và Ám Hắc Cổ vương tử, hắn đến tột cùng là thần thánh phương nào.
Trong khoảng thời gian ngắn, vô số người đối với thân phận của Tổ Lục đều có suy đoán.
– Tự đại vương, ngươi nhất định phải chết, có một đại nhân vật thập phần cường đại thập phần thần bí tới Thần Thụ Thành, hắn tuyên bố sẽ vì Tổ Lục đệ tử đã chết báo thù đấy.
Lúc rất sớm, Diệp Tiểu Tiểu đã từ bên ngoài mang về tin tức, nàng cười hì hì nói.
Diệp Tiểu Tiểu hoàn toàn là bộ dáng nhìn có chút hả hê, nàng chính là cam tâm tình nguyện thấy có địch nhân vô cùng cường đại tìm Lý Thất Dạ phiền phức.
– Là cái tên gọi Lục Hoàng kia đi.
Lý Thất Dạ một điểm cũng không ngoài ý liệu, ngay khi Thần Thụ Thành xuất hiện dị tượng, hắn cũng biết là ai tới rồi.
– Đúng thế, nghe nói hắn sẽ còn gặp Mộng Trấn Thiên và Ám Hắc Cổ vương tử, hắc, xem ra, cường địch của ngươi đều phải liên thủ, bọn họ là muốn đem ngươi trấn giết.
Diệp Tiểu Tiểu cười hì hì nói.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, sờ sờ cằm, nói rằng:
– Chuyện này đối với ta mà nói, thật sự là tin tức tốt, ta quả thật sợ người của Tổ Lục không đến báo thù, tiểu nhân vật giết đi, không có ý gì, chỉ cần giết đại nhân vật, đó mới xem như thọc tổ ong vò vẽ.
– Tự đại vương, ngươi đây là muốn làm gì?
Diệp Tiểu Tiểu vừa nhìn thần thái của Lý Thất Dạ như vậy, liền lập tức có một loại cảm giác không ổn.
Lý Thất Dạ ôn nhu cười, nói rằng:
– Ta vẫn có một cái mơ ước, muốn như một gốc cây đại thụ che trời, muốn Tổ Lục địa phương này không tệ. Bất quá nha, ta đột nhiên dùng ngàn vạn bộ xương khô tới trồng một gốc cây đại thụ che trời, chuyện này có vẻ có chút tàn nhẫn. Hiện tại không phải tốt rồi sao, nếu Tổ Lục muốn giết ta, ta tiêu diệt Tổ Lục, cũng là chuyện đương nhiên đi!