Tuy bọn họ đều biết Lý Thất Dạ có thủ đoạn tà môn, thần bí khó lường, nhưng lên Thiên giai không chỉ dựa vào thực lực bản thân, ngoại vật không thể phát huy tác dụng, cho dù dùng bảo vật cũng không cách nào trợ giúp đệ tử leo lên Thiên giai.
- Ba trăm bậc, không có khả năng.
Có trưởng lão nói không có khả năng, cho dù là tông chủ Thần Huyền tông Bình Thoa Ông cũng chưa chắc có thể làm được.
Một đệ tử như Lý Thất Dạ, cho dù có kinh diễm và tà môn cũng không có khả năng leo lên ba trăm bậc.
- Hừ, ta cũng không tin hắn có thể leo lên ba trăm bậc bậc thang.
Các đệ tử ở nơi này, đừng nói đệ tử Yêu tộc, cho dù là đệ tử Nhân tộc cũng không dám tin.
- Chờ hắn không làm được sẽ bị chê cười thôi.
Có đệ tử cười lạnh.
Hoàng Trữ và Chiến Hổ lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ mở miệng đã nói có thể trèo lên ba trăm bậc thang, đối với bọn họ mà nói đây chính là chuyện tốt.
Lý Thất Dạ tà môn, hai người bọn họ đã lĩnh giáo qua, người này có vài phần tà môn.
Nói thật ra, trong lòng Hoàng Trữ cũng có chút lo lắng, nói không chừng Lý Thất Dạ thật sự có biện pháp hoặc thủ đoạn gì đó leo lên Thiên giai, nói không chừng sẽ vượt qua hắn.
Nhưng hiện tại Lý Thất Dạ mở miệng nói muốn leo lên ba trăm Thiên giai, tình huống này lại có lợi cho hắn.
Cho dù Lý Thất Dạ thật sự dựa vào thủ đoạn vượt qua hắn, nhưng nếu như hắn không có thể leo lên ba trăm Thiên giai, hắn sẽ biến thành trò cười cho người khác, tất cả mọi người sẽ cho rằng hắn đang khoác lác..
- Chí nguyện to lớn, chờ ngươi đi thực hiện.
Hoàng Trữ lạnh lùng cười cười.
So sánh với những đệ tử bình thường kia, Trương Việt và các trưởng lão không có đùa cợt Lý Thất Dạ, nhưng bọn họ cảm thấy, Lý Thất Dạ dùng thực lực Thiết Bì Cường Thể leo lên ba trăm Thiên giai, đây là việc không có khả năng.
Thủ tịch trưởng lão lắc đầu, nói:
- Nếu thật có thể leo lên ba trăm bậc, đây chính là kỳ tích vô song, là kỳ tích vô song của Thần Huyền tông, đương nhiên, nếu không thể đạt tới cũng không miễn cưỡng. Dùng thực lực Thiết Bì Cường Thể của ngươi, chỉ cần ngươi leo lên ba mươi bậc thang đã là chuyện không dễ dàng, nếu như có thể leo lên sáu mươi, đây cũng là kỳ tích.
Thủ tịch trưởng lão nói như vậy đã giữ gìn Lý Thất Dạ, lời này trong vô hình đã cho Lý Thất Dạ bậc thang xuống đài, tuy hắn có ý ở ngoài lời, Lý Thất Dạ thấy tốt thì lấy, đừng có khoe khoang khoác lác trước mặt các đệ tử, để tránh được đến lúc đó không xuống được đài.
- Đúng thế ngươi cho mình mục tiêu quá lớn, tập trung ba mươi bậc thang, khiêu chiến sáu mươi đi.
Có một trưởng lão khác vừa cười vừa nói:
- Dùng điểm tích lũy của ngươi đã có tư cách xông cửa thứ năm.
Trưởng lão Nhân tộc bảo vệ xuất phát từ thiện ý, cho Lý Thất Dạ khoảng trống để đi vòng qua, đừng nói lời quá vẹn toàn.
- Kỳ tích vô song?
Lý Thất Dạ cười cười, hắn vừa cười vừa nói:
- Kỳ tích vô song sẽ do ta đến sáng tạo, cũng phải, mệt mỏi một chút nhưng ta sẽ leo lên ba trăm bậc, sáng tạo kỳ tích chỉ là bữa ăn sáng.
Hai vị trưởng lão hảo tâm cho Lý Thất Dạ cơ hội đài giai, Lý Thất Dạ thấy tốt thì lấy, bọn họ cũng không ngờ, Lý Thất Dạ lại không nghe hiểu ý ở ngoài lời của bọn họ, hắn còn nói hùng hồn trước mặt mọi người.
Lúc này, đám người Thủ tịch trưởng lão nhìn nhau, bọn họ cười khổ một tiếng, xem như bọn họ muốn trợ giúp Lý Thất Dạ, nhưng hiện tại Lý Thất Dạ đã nói khoác như thế, bọn họ cũng không thể nói cái gì.
- Hừ, ba trăm bậc thang, không biết tự lượng sức mình.
Không ít đệ tử nhìn thấy Lý Thất nói hùng hồn như vậy, bọn họ cũng không tin, cười lạnh nói:
- Đến lúc đó, xem hắn làm sao ăn hết lời vừa rồi!
Đương nhiên, Lý Thất Dạ không đi để ý tới những người này, hắn cười nói với Cung Thiên Nguyệt:
- Nha đầu, kỳ tích do ta sáng tạo, ngươi tin hay không?
Cung Thiên Nguyệt nhìn Lý Thất Dạ, gương mặt bình thường nhưng khi cười lại đầy tự tin, người tự tin như thế thực sự không phải là người vô tri.
Đây là một loại tự tin thong dong, đặc biệt là sâu trong đôi mắt mang theo kiên định vững như bàn thạch, cũng lộ ra tự tin từ trong bản thân, hình như không có gì có thể rung chuyển được hắn.
- Ta tin tưởng.
Cuối cùng Cung Thiên Nguyệt gật đầu, nàng cũng bị tự tin của Lý Thất Dạ xâm nhiễm, nói:
- Thiếu gia, nói được sẽ làm được.
Cung Thiên Nguyệt nhu tình như nước, dáng vẻ giống như thị nữ làm các đệ tử ngây người.
Trong khoảng thời gian ngắn, không biết bao nhiêu đệ tử cảm thấy tức giận.
Tại Thần Huyền tông, Cung Thiên Nguyệt là nữ thần trong suy nghĩ của bao nhiêu người, tuy Cung Thiên Nguyệt không phải người cao ngạo nhưng nàng vẫn bảo trì thái độ xa cách.
Hiện tại Cung Thiên Nguyệt lại kính cẩn nghe theo trước mặt Lý Thất Dạ, thực giống như thị nữ, việc này làm các đệ tử nằm mơ cũng không dám nghĩ, có thể tưởng tượng, có không biết bao nhiêu đệ tử đang ghen ghét Lý Thất Dạ.
- Khục!
Lúc này, Trương Việt ho khan một tiếng, phân phó một câu:
- Hiện tại bắt đầu đi, bắt đầu trình tự xông cửa.
Trương Việt vừa dứt lời, các đệ tử ở đây rung động, tất cả mọi người liên tục hít sâu một hơi, cũng điều chỉnh tốt trạng thái của mình.
- Lưu Hạnh Đạo!
Đệ tử đầu tiên bị kêu ra, hắn lập tức đứng trước Thiên giai.
Đứng trước Thiên giai, vị đệ tử này không có áp lực, hắn đã là đệ tử hết sức ưu tú của Thần Huyền tông, hắn cũng không phải mới tham gia thi cuối năm lần đầu, nhưng hắn biết rõ lực lượng trấn áp của Thiên giai, cho nên đứng trước Thiên giai vẫn có áp lực rất lớn.
Cuối cùng, đệ tử này hít sâu một hơi, hắn vận chuyển công pháp, hào quang phun ra nuốt vào, hắn bước ra bước đầu tiên trên bậc thang.
Thời điểm hắn đạp lên bậc thang, người ở bên ngoài không có nhìn ra phản ứng gì, nhưng hắn lại cảm giác bả vai trầm xuống, hắn có cảm giác tảng đá nặng ngàn cân đang đè lên vai hắn.
Hắn vận chuyển công pháp, hỗn độn chân khí hành tẩu chu thiên, công lực giúp hắn ổn định áp lực, hắn bước ra bước thứ hai.
Thời điểm hắn bước lên bậc thang thứ hai, trên bả vai hắn tăng thêm trọng trách vô hình, dường như có tảng đá nặng hai ngàn cân đang đè lên vai của hắn.
Đệ tử này vẫn có lực thừa nhận, hắn tiếp tục bước lên bậc thang thứ ba.
-... Năm, sáu, bảy...
Đệ tử này đang đọc con số mình đi được, rất nhiều đệ tử bên dưới đang đếm.
-... Ba mươi...
Thời điểm đệ tử này đi lên ba mươi bậc thang, không ít đệ tử hô to một tiếng, cả ngàn đệ tử Yêu tộc quát to, cao hứng nói:
- Lưu sư huynh không hổ là đệ tử ưu tú của Thiên Yêu phong chúng ta.
Nhưng làsau khi đệ tử này đi lên ba mươi ba bậc thang, tốc độ của hắn đã chậm lại, hơn nữa thời gian khôi phục cũng cần càng lâu.
-... Bốn mươi...
Thời điểm đệ tử này đi tới bốn mươi bậc, không ít đệ tử quát to cổ vũ, đặc biệt là đệ tử Thiên Yêu phong, dù sao đệ tử này là đệ tử ưu tú củaThiên Yêu phong.
Thời điểm hắn đi tới bốn mươi Thiên giai, đệ tử này chống đỡ không nổi, hắn cảm giác khung xương toàn thân như vỡ ra, lực lượng cường đại ép xuống.
- Oanh!
Có một tiếng vang sinh ra, đúng vào lúc này, đệ tử kia bộc phát hư ảnh mãng ngưu, mãng ngưu xuất hiện gia tăng lực lượng cho đệ tử này.
- Hỏa Ngưu Cuồng Mãng Kính! Tâm pháp Huyền giai Trung phẩm. Nhìn thấy đệ tử này bộc phát mãng ngưu, không ít đệ tử quát to và hâm mộ.
- Đông, đông, đông...
Đệ tử này vừa thi triển Hỏa Ngưu Cuồng Mãng Kính, thực lực của hắn tăng vọt, từ đó hắn một hơi leo lên mười bậc thang.
- Năm mươi!
Sau khi đi lên năm mươi bậc thang, đệ tử này đã có phần nỏ mạnh hết đà, tốc độ của hắn chậm lại và thở phì phò.
Vào lúc đó, đệ tử này vẫn thúc dục Hỏa Ngưu Cuồng Mãng Kính nhưng không có tác dụng quá lớn, bởi vì lực lượng trấn áp càng ngày càng lớn mạnh.
- Năm mươi tám!
Đệ tử này hét lớn một tiếng, hắn cắn răng tiến lên, khung xương như tan vỡ.
- Nếu không đi, không thể chống đỡ nổi.
Nhìn thấy đệ tử này cưỡng ép chèo chống, trưởng lão phía dưới nhắc nhở.
Nhưng đệ tử này không muốn buông tha, cuối cùng hắn điên cuồng hét lên, điên cuồng thúc dục Hỏa Ngưu Cuồng Mãng Kính, ánh lửa trên người bộc phát, hắn đã xông lên rất nhanh.
- Sáu, sáu mươi!
Cuối cùng nhất, đệ tử này bước lên sáu mươi bậc tháng, đó là lúc hắn không chống đỡ nổi.
- PHỐC!
Hắn phun một ngụm máu tươi, cũng rơi từ trên bậc thang xuống.
Nhìn thấy cảnh này, không ít đệ tử rung động, các đệ tử chưa từng khiêu chiến Thiên giai, bọn họ cho rằng nó rất dễ dàng.
Nhưng đệ tử cường đại như thế cũng chỉ miễn cưỡng đi lên sáu mươi bậc, hơn nữa, đệ tử này là một trong các đệ tử kiệt xuất nhất của Thiên Yêu phong.
- Bạch Hành Không!
Trưởng lão tiếp tục điểm danh.
Đệ tử này đi lên Thiên giai, hắn đạo hạnh kém, cũng lần đầu tiên lên Thiên giai, cuối cùng hắn chỉ đi được chín bước Thiên giai và không đi được nữa
Sau khi bị loại bỏ, đệ tử này bật khóc, bởi vì hắn đã vô duyên với cửa thứ năm.