Chỉ trong nháy mắt, Đấu Chiến Hoàng bị đá lún xuống đất, lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan thì bị chưởng bay mất vào chân trời như sao sa.
Một chưởng một cước đánh bại hai vị lão tổ chí tôn. Đây chính là Chân Thần bất hủ tu luyện hai bí nha, thế mà ở trước mặt Lý Thất Dạ lại không chịu nổi một đòn, hơn nữa từ đầu tới cuối Lý Thất Dạ tay không tấc sắt.
Nhìn thấy màn này, tất cả mọi người ngoác miệng, hồi lâu vẫn chưa hoàn hồn.
Trước đó bọn họ từng chứng kiến Lý Thất Dạ bá đạo vô địch, hắn từng một cước giết chết Mã Minh Xuân. Thế nhưng bây giờ hắn càng bá đạo vô địch hơn, một chưởng một cước đánh bại Đấu Chiến Hoàng cùng lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan.
Phải biết rằng, bất luận là Đấu Chiến Hoàng hay là lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan, ai cũng mạnh hơn Mã Minh Xuân rất nhiều lần, bọn họ vốn không cùng đẳng cấp.
Nhất thời, tất cả mọi người rung động tới mức hồi lâu vẫn chưa hoàn hồn, cái miệng ngoác rộng tới mức có thể nhét trứng vịt.
Một màn này nằm trong dự đoán của đám người Bát Tí Kim Long. Bọn họ từng lĩnh giáo Lý Thất Dạ kinh khủng như thế nào, cao thủ như bọn họ cũng bị Lý Thất Dạ một quyền một cước giải quyết. Trong mắt người khác, bọn họ là Chân Thần bất hủ không ai bì kịp, thế nhưng trong tay Lý Thất Dạ, bọn họ chẳng qua chỉ là sâu bọ mà thôi, căn bản không đáng nhắc tới.
- Không biết tự lượng sức mình.
Bệnh Quân hừ lạnh.
Bệnh Quân biết Lý Thất Dạ vẫn chưa dùng hết toàn bộ sức mạnh, nếu như hắn dùng hết toàn bộ sức mạnh thì chỉ cần một chiêu một thức thôi thì đã đủ tiêu diệt đám người Đấu Chiến Hoàng rồi.
Hai bên căn bản không phải là tồn tại cùng đẳng cấp, mặc dù đám người Đấu Chiến Hoàng là Chân Thần bất hủ, thế nhưng Lý Thất Dạ chính là thủy tổ, hơn nữa ít nhất cũng là thủy tổ Tiên Thống!
Có thể tưởng tượng chênh lệch hai bên kinh khủng như thế nào. Trước khoảng cách này, cái gọi Chân Thần bất hủ, căn bản không thể chịu nổi một đòn.
- Quá... quá... quá kinh khủng.
Hồi lâu sau đó, mọi người hoàn hồn, nghĩ tới cảnh đám người Đấu Chiến Hoàng đều không chịu nổi một đòn, bọn họ không khỏi run rẩy, không khỏi rùng mình. Lúc này hai chân của bọn họ run rẩy, ngay cả lão tổ đại giáo cũng run chân cầm cập, còn đệ tử bình thường thì sợ hãi ngã mông xuống đất.
Lúc này, vô số người sợ hãi mất mật. Bởi vì trong mắt bọn họ, trừ Thái Thanh Hoàng ra thì năm lão tổ chí tôn cùng Đấu Chiến Hoàng chính là tồn tại cường đại nhất của Cửu Bí đạo thống, là tồn tại đỉnh cao ở trong Cửu Bí đạo thống. Thế nhưng hôm nay lại không chịu nổi một đòn, không dọa sợ bọn họ mới là lạ.
Đối với mọi người, tồn tại như Đấu Chiến Hoàng chính là mục tiêu mà bọn họ cố gắng cả đời. Thế nhưng bây giờ lại bị Lý Thất Dạ một cước đạp lún xuống mặt đất, đả kích quá lớn, trong lòng sinh ra bóng ma không thể xóa nhòa.
- Quá vô nghĩa, lấy đòn sát thủ ra đi.
Lý Thất Dạ đứng chắp tay, ung dung hời hợt.
Lúc này, mạnh như đám người Đấu Chiến Hoàng cũng chỉ là những con sâu kiến mà thôi. Cho dù lúc này Lý Thất Dạ không có khí thế kinh người, thế nhưng hắn đã bễ nghễ thiên hạ, bao trùm chúng sinh, đã là tồn tại chí cao vô thượng.
Có thể nói, lúc này Lý Thất Dạ đứng trước mọi người, bọn họ không ai có can dảm ngước đầu nhìn Lý Thất Dạ, thậm chí nói không chừng còn sợ hãi quỳ xuống vái lạy.
"Soạt"
Bùn đất tung tóe, Đấu Chiến Hoàng bay khỏi đá vụn, toàn thân đầm đìa máu me.
"Phanh"
Lúc này, chỉ thấy lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan đạp không, lao tới từ chân trời.
Trong thời gian ngắn, bốn người Đấu Chiến Hoàng, Binh Trì Tuyệt Tôn về vị trí cũ, đều cắt cứ một phương, tạo thành thế bao vây Lý Thất Dạ.
Thế nhưng so với vừa rồi thì lúc này bọn họ hết sức chật vật, mình mẩy loang lổ máu me, ai cũng bị thương nhẹ hoặc bị thương nặng. Phải biết rằng, chỉ trong nháy mắt thôi mà bốn người bọn họ đều thua Lý Thất Dạ.
Cảnh tượng như thế, nếu như không tận mắt nhìn thấy thì đúng là không thể tin nổi.
Nhất thời, bầu không khí vô cùng nặng nề, tất cả mọi người không dám thở, ai cũng cảm thấy ngạt thở. Lý Thất Dạ chẳng qua chỉ đứng ở đó mà thôi, thế nhưng hắn lại trấn áp tất cả mọi người. Tất cả mọi người đều cảm thấy Lý Thất Dạ đang giẫm lên lồng ngực của mình, mình căn bản không có sức chống cự, không thể nhúc nhích, thậm chí ngay cả can đảm phản kháng cũng không có.
Đừng nói bọn họ, ngay cả đám người Đấu Chiến Hoàng cũng tái trắng mặt mày. Bọn họ không ngờ mình lại thua nhanh đến như vậy. Theo bọn họ nghĩ, cho dù Lý Thất Dạ cường đại cách mấy đi nữa, chênh lệch hai bên có xa cách mấy đi nữa thì khi bốn người bọn họ liên thủ, tốt xấu gì cũng có thể chống đỡ được mười chiêu tám chiêu. Thế nhưng bọn họ ngay cả một chiêu cũng không đỡ nổi, quá khiến bọn họ chấn động, khiến bọn họ cảm thấy ngạt thở.
- Can đảm lắm.
Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua đám người Đấu Chiến Hoàng máu me dầm dề, cười nhạt nói rằng:
- Như vậy mà cũng không có ai bỏ chạy, vẫn có thể đứng trước mặt ta, lại còn muốn bao vây ta, đúng là rất can đảm.
Nói tới đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, cười nói:
- Đương nhiên, cũng là ngu xuẩn.
Lúc này, đám người Đấu Chiến Hoàng đều trầm mặc, không ai lên tiếng phản bác Lý Thất Dạ, cũng không ai tỏ vẻ tức giận, mà chỉ im lặng đứng đó, tạo thành thế bao vây Lý Thất Dạ mà thôi.
Trước đó bọn họ từng nộ khí trùng thiên, bọn họ cũng có mấy phần ngạo khí của Chân Thần bất hủ, hơn nữa còn có mấy phần tự tin của thân phận lão tổ chí tôn.
Thế nhưng, sau một quyền một cước, Lý Thất Dạ đã đánh nát tự tin của bọn họ!
Lúc này, đám người Đấu Chiến Hoàng đã không còn tỳ khí nữa. Vừa rồi bọn họ giận không kiềm nổi, thậm chí hận không thể nghiền nát Lý Thất Dạ. Thế nhưng lúc này bọn họ đều tái trắng mặt mày.
Trước đó, mặc dù bọn họ biết Lý Thất Dạ cường đại, thế nhưng không có khái niệm cụ thể về sự cường đại của Lý Thất Dạ. Theo bọn họ nghĩ, Lý Thất Dạ chỉ mạnh hơn mình rất nhiều mà thôi, cho dù đơn đả độc đấu không phải là đối thủ của Lý Thất Dạ, thế nhưng bốn người bọn họ liên thủ với nhau thì không dễ thất bại.
Lùi một bước, cho dù bốn người bọn họ không phải là đối thủ của Lý Thất Dạ thì bọn họ vẫn còn có đòn sát thủ vô địch. Bọn họ hết sức tự tin đòn sát thủ của mình, cho rằng đứng trước đòn sát thủ của mình, cho dù Lý Thất Dạ có cường đại cách mấy đi nữa thì cũng bị bọn họ trấn áp.