Đối diện nhiều cường giả của Trung Vực Thánh Địa làm sao nhóm Quách Giai Tuệ đánh lại, Thánh Hiền Quan của nàng bị cướp đi, cả nhóm bị bắt sống. Cường giả Trung Vực Thánh Địa ném trả Quách Giai Tuệ vì cảnh cáo cũng như uy hiếp Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Cũng tốt, vậy thì khai sát giới đi.
Ánh mắt Lý Thất Dạ nghiêm túc lộ ra sát ý.
Ngày hôm đó Trung Vực Thánh Nữ đột nhiên tuyên bố với thành cổ:
- Kẻ giết đệ tử của thánh địa ta tội nên chết vạn lần, giữa trưa hôm nay sẽ đưa hung thủ ra công lý, đốt đèn trời báo thù cho đệ tử đã chết!
Trung Vực Thánh Nữ đột nhiên tuyên bố tin tức làm nhiều người ngây ra, chưa rõ có chuyện gì. Vì mới không lâu trước đó Trung Vực Thánh Nữ tuyên bố lời đanh thép.
Rất nhanh có người tìm hiểu tin tức:
- Trung Vực Thánh Nữ đã bắt mấy đệ tử Hộ Sơn tông muốn báo thù cho thị nữ của nàng, sẽ đốt đèn trời trong hành cung.
Trong thời gian ngắn tin tức này tuyền khắp thành cổ.
Nhận được tin, có cường giả cảm khái:
- Đốt đèn trời, Trung Vực Thánh Nữ làm việic nhanh gọn thật, mới đến thành cổ đã muốn đốt đèn trời hung thủ giết Chu Tư Tình, rất cứng rắn.
Đốt đèn trời tức là đốt sống người ta đến chết, không phải loại lửa bình thường mà là tam muội chân hỏa. Khủng khiếp nhất không phải dùng tam muội chân hỏa đốt chết người, tam muội chân hỏa sẽ đốt từng tấc, trong quá trình tam muội chân hỏa len vào xương tủy, đốt từ từ. Bị tam muội chân hỏa đốt từ từ khiến người đau khổ không muốn sống, tiếng hét thảm thê lương không dứt, mãi đến phút cuối cùng chết đi.
Có thể nói đốt đèn trời là thủ đoạn rất tàn nhẫn, cách chết đau khổ nhất.
Trung Vực Thánh Nữ mới đến thành cổ không lâu đã bắt sống mấy đệ tử Hộ Sơn tông giết Chu Tư Tình, ra lệnh giữa trưa đốt đèn trời cả đám. Nhiều người thầm rùng mình, họ hiểu rằng Trung Vực Thánh Nữ là kẻ độc ác, thủ đoạn máu lạnh vô tình, làm việc nhanh gọn.
Có trưởng lão tông môn cổ xưa nhẹ nhàng lắc đầu nói:
- Hộ Sơn tông không nên chống đối Trung Vực Thánh Địa, chọc phải người thiết huyết cứng rắn như Trung Vực Thánh Nữ là tự tìm chết. E rằng không lâu sau Hộ Sơn tông sẽ thành tro bụi.
Nhiều người ôm lòng xem náo nhiệt:
- Sư tổ Hộ Sơn tông có ra tay không? Thật đáng mong chờ.
Mọi người muốn thấy sư tổ Hộ Sơn tông đại náo hành cung Trung Vực Thánh Địa. Vì có mắt đều thấy thực lực của sư tổ Hộ Sơn tông thế nào, Trung Vực Thánh Nữ là nhân vật không dễ chọc, nếu hai người xung đột sẽ là trận tràng long tranh hổ đấu.
Có cường giả lắc đầu nói:
- Dù sư tổ Hộ Sơn tông mạnh đến đâu, hắn dám giết vào hành cung Trung Vực Thánh Địa cũng khó sống trở ra. Rõ ràng Trung Vực Thánh Nữ đến có chuẩn bị, lão tổ ở phía sau hộ giá hộ tống nàng.
Lão tổ chậm rãi nói:
- Trung Vực Thánh Nữ lấy đệ tử Hộ Sơn tông đốt đèn trời chắc muốn dụ sư tổ Hộ Sơn tông tự sa lưới. Hắn dám bước vào hành cung nửa bước thì đừng mơ sống sót trở ra, Trung Vực Thánh Nữ sẽ đốt hắn thành tro, nàng tuyệt đối không cho phép người dám khiêu chiến quyền uy của Trung Vực Thánh Địa sống thoải mái.
Mặc dù mọi người đã thấy thực lực của sư tổ Hộ Sơn tông nhưng vẫn không xem trọng Lý Thất Dạ. vì Trung Vực Thánh Nữ người đông thế mạnh, nội tình của Trung Vực Thánh Địa sâu không lường được.
Trung Vực Thánh Nữ dám động đao vào Hộ Sơn tông nghĩa là nàng chắc chắn trăm phần trăm giết chết sư tổ Hộ Sơn tông, thậm chí diệt Hộ Sơn tông.
Trong khi một số người đoán Lý Thất Dạ có ra tay cứu mấy đệ tử Hộ Sơn tông hay không, trong thành cổ truyền ra tin tức:
- Sư tổ Hộ Sơn tông đi ra!
Trong phút chốc đám đông cường giả tu sĩ ra đường ngóng nhìn, bọn họ muốn thấy tận mắt sư tổ Hộ Sơn tông đại náo hành cung. Tuy họ không xem trọng nhưng muốn biết sư tổ Hộ Sơn tông mạnh đến đâu, muốn biết nội tình của Trung Vực Thánh Địa sâu cỡ nào.
Trên đường cái, Trần Duy Chính đẩy xe lăn đi từ từ, Quách Giai Tuệ đi bên cạnh xe lăn. Lý Thất Dạ ngồi trên xe lăn nhắm mắt như đang ngủ, vẻ mặt bình tĩnh không có chút không khí địa chiến sắp đến, vẫn rất nhàn nhã.
Nhiều người ra đường ngắm nhìn, họ nín thở chờ xem đại chiến sắp bùng nổ sẽ kinh tâm động phách thế nào.
Rất nhanh ba người Lý Thất Dạ đến trước hành cung của Trung Vực Thánh Địa trong thành cổ. Đưa mắt nhìn hành cung như bảo lũy, nguyên tòa hành cung đen ngòm tựa như đúc bằng thần thiết. Hành cung toát ra hơi thở cứng rắn cường đại, trông hành cung không chỉ nghiêm ngặt còn hùng vĩ.
Đứng trước hành cung cho người cảm giác áp lực, dường như bên trong có thiên quân vạn mã, khiến lòng người e ngại đi đường vòng.
Có trưởng lão đại giáo nhìn hành cung Trung Vực Thánh Địa tường đồng vách sắt, nói:
- Thiết Môn Đàn đến. Thiết Môn Đàn canh gác hành cung cực kỳ nghiêm ngặt chặt chẽ, kiên cố không thể phá.
Nhìn cảnh đó có cường giả gật gù nói:
- Sư tổ Hộ Sơn tông muốn giết vào trong cứu người thì phải phá tường đồng vách sắt cúa Thiết Môn Đàn trước.
Thiết Môn Đàn là phân đàn lớn của Trung Vực Thánh Địa, thực lực siêu mạnh, thuật phòng ngự xứng là tuyệt thế vô song. Hễ Thiết Môn Đàn dựng lên phòng ngự thì vô cùng kiên cố, ít ai có thể công phá.
Rầm!
Động đất, khi nhóm Lý Thất Dạ đến ngoài hành cung thì cửa lớn đóng kín như bức tường cao lớn.
Một người khổng lồ đứng ở cửa thành canh giữ, bước ra một bước là rầm một tiếng, mặt đất rung rinh như bị đạp nát.
Khi người khổng lồ đứng trước cửa, nhiều người ngước lên nhìn.
Người khổng lồ to lớn còn hơn ba nam nhân vạm vỡ cộng lại, eo thô vai rộng, mặc giáp sắt màu đen, cánh tay lộ ra cũng đen như đúc bằng thép đen. Người khổng lồ như núi thép đứng trước mặt mọi người, tạo cảm giác cực kỳ áp lực.
Nhìn người khổng lồ như thép cứng đứng đó, có cường giả tim rớt cái bịch nói:
- Môn Thần, là phụ tá đắc lực của Thiết Môn Đàn Chủ, chịu đòn rất giỏi, cơ thể chịu đựng lực đánh rất mạnh. Năm đó hắn từng giữ cửa ải, chịu đựng hơn mười người mạnh hơn hắn vây công. Cuối cùng hắn giữ chặt cửa ải không cho kẻ địch vượt qua nửa bước, nên người ta mới gọi hắn là Môn Thần.
Người khổng lồ này được người đời gọi là Môn Thần, cao thủ số một số hai trong Môn Thần không chỉ vì gã có phòng ngự cực mạnh, cũng vì thân thể chịu đựng rất giỏi, gã xuất thân từ dị tộc, thân thể có thể trực tiếp chịu đựng binh khí công kích.