Một người bước ra từ nhóm Huyết Di tộc áo đen bao phủ, thanh âm già nua:
- Đạo hữu, chúng ta không có ác ý, chúng ta tới đây chỉ để cầu nguyện chứ không làm ác.
Người này chắc có quyền uy nhất trong những người có mặt.
- Không có ác ý?
Lý Thất Dạ bật cười nói:
- Theo ta thấy khi Huyết Di tộc các ngươi xuất hiện ở đây thì đã không thể tính toán là có ác ý hoặc không.
Đối phương lặng im, cuối cùng chậm rãi nói:
- Trên người đạo hữu toát ra quang minh nhưng không có nghĩa là chúng ta hướng tới hắc ám, chúng ta chỉ là chủng tộc có sinh mệnh, không phải trời sinh tà ác hắc ám.
- Quang minh?
Lý Thất Dạ cười nghiền ngẫm:
- Ta không biết trên người của ta có quang minh không nhưng ta biêtá ta là đao phủ đồ sát sinh vật hắc ám. Có phải ai trời sinh là tà ác hắc ám không thì có vài thứ khó nói. Ngươi có phải là sinh linh dưới đồ đao của ta không? Các ngươi sẽ kêu gào dưới đồ đao của ta?
Đối phương rùng mình, có mấy chục cường giả Huyết Di tộc ở đây, toàn siêu mạnh nhưng không dám lỗ mãng, bọn họ kiêng kỵ hơi thở riêng biệt của Lý Thất Dạ.
Huyết Di tộc nói quang minh là Lý Thất Dạ có đạo tâm độc nhất, đạo tâm trái ngược hẳn với chủng tộc bọn họ sinh ra, có thể nói đạo tâm là khắc tinh trái ngược khởi nguyồn của Huyết Di tộc.
- Chúng ta không phải sinh linh tà ác.
Người Huyết Di tộc chậm rãi nói:
- Chúng ta không hề đi làm ác, chúng ta chỉ là chủng tộc sống ở thế giới này, không khác gì với Thiên, Ma, Thần.
- Vậy sao?
Lý Thất Dạ cười nói:
- Lúc trước là ai cắn nuốt vô số sinh mệnh? Đương nhiên Vạn cổ đến nay các tộc tàn sát nhau, người chết đếm hoài không hết. Chết hàng ngàn trăm vạn người, không thể kết luận ai là quang minh, ai là hắc ám. Nhưng khi vượt qua vạch giới hạn, ai đến từ hắc ám nhìn liền biết.
Người Huyết Di tộc im lặng trước lời nói của Lý Thất Dạ.
Người này biện luận:
- Chúng ta chỉ muốn sinh tồn, chỉ muốn éo dài tiếp, đơn giản vậy thôi. Không phải chúng ta muốn xưng bá thế giới này hay thay thế chủng tộc khác, chúng ta chỉ mong kéo dài qua các đời.
- Kéo dài hậu đại? Chỉ vì sống sót?
Lý Thất Dạ cười khẽ nói:
- Ta không cần biết lý do có thật không, không muốn biết. Ta chỉ muốn nói rằng khi hắc ám còn chưa bị trừ hết thì ta sẽ suy xét có giơ đồ đao hướng các ngươi không. Giống như tại sao sinh linh trên đời dám tới gần ta mà các ngươi thì không dám.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Vì nó đến từ căn nguyên của các ngươi. Ta có đạo tâm chìm nổi trong thế gian nhưng không lay động, phá thiên địa, đồ vạn vực, mọi thứ trên đời không thể đỡ. Ta đến từ thế gian, sống ở thế gian, mở to mắt trông chừng thế gian. Các ngươi đến từ hắc ám, những chuyện khác không cần ta nói nhiều hơn. Đây là hai con đường, đường trái ngược nhau. Nên đạo tâm của ta là khắc tinh cho các ngươi.
- Vì vậy ta không muốn hỏi các ngươi có phải muốn sinh tồn hay không, nếu đến từ hắc ám thì đã tới lúc ta đồ sát.
Lý Thất Dạ nhìn Huyết Di tộc chằm chằm, chậm rãi nói:
- Ta chưa giơ đồ đao lên không phải vì lòng nhân từ, chẳng qua mọi thứ trên đời đều có khả năng.
- Mọi thứ đều có khả năng.
Người Huyết Di tộc nói:
- Cho nên chúng ta tới nơi này không vì lớn mạnh bản thân, không cầu khẩn lực lượng gì khác. Chúng ta chỉ có một điều xin, cầu khẩn vị đế chế tạo chỉ con đường sáng cho chúng ta, hoàn thành tác phẩm dang dở là chúng ta đây.
- Chúng ta giống như ngươi, giống mọi người, giống vạn tộc Thập Tam Châu. Chúng ta có máu thịt, có sinh mệnh, có linh hồn. Chúng ta chỉ muốn giống như các ngươi làm một chủng tộc bình thường, chứ không phải sinh linh sống tạm núp trong bóng tối, không là chủng tộc khiến người buồn nôn. Chúng ta chỉ muốn sống bình thường, không bị người bài xích, có thể đi ngoài đời!
Người Huyết Di tộc hơi kích động nói:
- Chúng ta cầu nguyện đế chế tạo lại ban cho chúng ta một cơ hội, hoàn thành tác phẩm Huyết Di tộc, đừng để đám phế phẩm chúng ta sống trên đời. Chủng tộc chúng ta cần cuộc sống bình thường như vạn tộc, đơn giản có vậy.
Lý Thất Dạ nghe bọn họ nói, thản nhiên nhìn, lạnh nhạt nói:
- Mặc kệ điều ngươi nói là thật hay giả, ta không quan tâm. Nhưng ngươi đã nói ra lời đó thì ta đành vô cùng tiếc nuối cho ngươi biết, điều cầu guyện của các ngươi chỉ là mơ tưởng viễn vông. Nếu đế chế tạo các ngươi có thể đắp nặn hoàn chỉnh thì đã không chờ tới hôm nay.
Huyết Di tộc không thuộc về vạn tộc Thập Tam Châu, không giống bách tộc, bọn họ tựa như ba tộc Thần, Ma, Thiên, được sáng tạo ra chứ không phải chủng tộc sinh ra trong thiên địa.
Cho tới nay Huyết Hoang không rời khỏi Viễn Hoang được nhưng bọn họ đều có ý tưởng. Ở thời đại xa xôi, trong kỷ nguyên từng có người tràn đầy dã tầm có ý tưởng kỳ lạ giống đầu sỏ Viễn Hoang, muốn sáng tạo Huyết Hoang rời khỏi Viễn Hoang.
Vì thế một chủng tộc cực kỳ quái dị sinh ra, chủng tộc đó chính là Huyết Di tộc.
Sáng tạo sinh mệnh là không được phép, đó là chuyện của thiên địa. Mặc kệ ngươi mạnh cỡ nào, có tài nguyên khủng bố tới đâu, nếu ngươi muốn sáng tạo một chủng tộc mới thì là chuyện không thể.
Nhà dã tâm và đầu sỏ Viễn Hoang rất nghịch thiên, bọn họ sáng tạo ra sinh mệnh hoàn toàn mới thành công. Nhưng chuyện này không được phép, sinh mệnh đã được tạo ra nhưng bẩm sinh khiếm khuyết, cực kỳ khó kéo dài. Với Huyết Di tộc thì một sinh mệnh sinh ra cần một sinh mệnh già đi chết, đây là kiểu kéo dài cắn nuốt.
Vì sáng tạo sinh mệnh như thế khiến đầu sỏ Viễn Hoang hay nhà dã tâm phải trả cái giá rất lớn, trốn sâu trong Viễn Hoang vẫn nhận trời phạt.
Từ nay nhà dã tâm, đầu sỏ Viễn Hoang im hơi lặng tiếng không còn lộ mặt nữa, Huyết Di tộc được sáng tạo ra thì bị bỏ phế, là phế phẩm bị vứt bỏ.
Huyết Di tộc không thể sinh sống bình thường như người bách tộc, không thể kéo dài bình thường như tất cả chủng tộc, cho đến nay đây là khuyết điểm lớn nhất của Huyết Di tộc, không cách nào bù đắp thiếu sót.
Nghe Lý Thất Dạ giải thích, người Huyết Di tộc rùng mình, bọn họ khó thể chấp nhận sự thật.
Bao nhiêu năm qua Huyết Di tộc luôn nghĩ cách bù đắp khiếm khuyết chủng tộc, sống trên đời như chủng tộc khác. Nhưng trên đời người có thể bù đắp khiếm khuyết cho họ chỉ có đầu sỏ đã chế tạo ra Huyết Di tộc, còn nhà dã tâm thì bọn họ không biết đó là thần thánh phương nào.
Huyết Di tộc tích lũy thời gian dài sau đó chuẩn bị sẵn sàng tìm đến đây, cầu nguyện với đế chế tạo hy vọng hoàn thành tác phẩm dang dở là bọn họ.
Trong phút chốc mấy chục người Huyết Di tộc không lên tiếng, bọn họ không nói nên lời, đả kích quá lớn với họ.
Có cường giả Huyết Di tộc bật thốt:
- Không thể nào!
Câu cãi lại trống rỗng, trong lòng cường giả Huyết Di tộc có đáp án từ lâu nhưng vẫn còn mong chờ, mơ một đường hy vọng nhưng bị Lý Thất Dạ bóp tắt hy vọng mong manh.
- Không có gì là không thể.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
24 Tháng hai, 2023 14:44
63
BÌNH LUẬN FACEBOOK