Mục lục
Truyện Chí Tôn Kiếm Tiên - Lý Thất Dạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Bên cạnh Mộc thiếu chủ còn có bất hủ sao!

Rất nhiều người lần đầu tiên biết được tin tức này, trong lòng chấn động, ngơ ngác nói:

- Bất hủ đến từ Đế Thống Giới.

- Đúng, vị bất hủ này rất thần bí, thực lực không rõ, nghe nói rất nhiều người kiêng kỵ.

Vị lão tổ kia thần thái trang trọng, nói rằng:

- Nói không chừng có thể sánh ngang với Long Tượng Võ Thần!

- Sánh ngang với Long Tượng Võ Thần!

Nghe vậy, vô số người giật mình. Long Tượng Võ Thần chính là cường giả số một Vạn Thống Giới.

- Tại sao bất hủ Đế Thống Giới lại đến Vạn Thống Giới, đây là giảm thọ nha.


Có người không hiểu, ngay cả nguyên lão đại giáo cũng không hiểu.

Nhân vật như Long Tượng Võ Thần thật sự có tư cách lên Đế Thống Giới, nói không chừng còn có thực lực lên Tiên Thống Giới.

Thế nhưng Long Tượng Võ Thần xuất thân từ Chu Tương võ đình, hắn yêu quý vùng thế giới này, hắn muốn bảo vệ Chu Tương võ đình, vì vậy hắn mới không rời khỏi Vạn Thống Giới, chịu đựng năm tháng ăn mòn.

Thế nhưng bất hủ Đế Thống Giới không lên Tiên Thống Giới thì thôi, thế mà lại leo xuống Vạn Thống Giới, thật khiến người ta khó hiểu.

Mộc thiếu chủ đến Vạn Thống Giới thì mọi người còn có thể hiểu, dù sao hắn còn trẻ, vẫn còn nhiều cơ hội.

Thế nhưng bất hủ tuổi già từ Đế Thống Giới đến Vạn Thống Giới thì không phải là chuyện tốt. Bởi vì tuổi thọ ở Đế Thống Giới dài hơn Vạn Thống Giới, nhất là người xuất thân từ Đế Thống Giới, sống lâu như vậy, đột nhiên đi xuống Vạn Thống Giới, như vậy cũng có nghĩa là giảm thọ.

Còn phần giảm thọ bao nhiêu thì mỗi người mỗi khác. Thế nhưng đối với tồn tại như bất hủ thì tuổi thọ là vô giá, thiếu mất một ngày thì sẽ sống ít hơn một ngày.

Thế nhưng dù biết phải giảm thọ thì bất hủ Đế Thống Giới vẫn xuống Vạn Thống Giới, chuyện này làm cho mọi người khó hiểu, mọi người không biết trong chuyện này có mưu đồ gì.

- Nếu như nói Mộc thiếu chủ tới Vạn Thống Giới là để mài giũa, như vậy bất hủ tới Vạn Thống Giới là tự nguyện trụy lạc.

Có trưởng lão thế gia thì thào nói:

- Thử nghĩ mà xem, Mộc thiếu chủ xuống vạn thống giới. Dù bất kể nguyên nhân là gì, nếu có Chân Thần đi xuống cùng hắn thì còn có thể hiểu, dù sao hắn cũng là thiếu chủ Mộc gia. Thế nhưng, một vị bất hủ tự nguyện giảm thọ xuống Vạn Thống Giới cùng hắn, ngươi cảm thấy phải là ai thì mới có tư cách này?

Lời này khiến mọi người chấn động đứng ngay tại chỗ. Nếu nói là truyền nhân đạo thống thì cũng không có tới mức như vậy.

Bởi vì truyền nhân đạo thống tuy rằng quý giá, thế nhưng còn lâu mới quý bằng một vị lão tổ, còn lâu mói bằng được một vị lão tổ quyền cao chức trọng.

Quan trọng hơn là, truyền nhân chết rồi thì đạo thống này vẫn còn dự trữ những nhân tài khác, sẽ có người tiếp nhận lấy vị trí của hắn.

Thế nhưng lão tổ chết rồi, nhất là tồn tại như bất hủ thì cũng có nghĩa đạo thống sẽ mất đi một vị bất hủ. Loại tổn thất này không cách nào bù đắp được, cũng không có ai tiếp nhận được. Dù sao, cho dù có là một đạo thống đi chăng nữa thì muốn bồi dưỡng ra một tồn tại bất hủ thì cũng là chuyện cả một thời đại hoặc mấy cái thời đại.

Thế nhưng, bây giờ có một vị bất hủ tự nguyện đi theo Mộc thiếu chủ xuống Vạn Thống Giới, qua đó có thể thấy địa vị của Mộc thiếu chủ cao quý khó tả.

- Chẳng trách lại có nhiều đạo thống chịu nịnh bợ hắn như vậy.

Có người cuối cùng cũng nghĩ thông, thất thanh kêu lên, rồi lập tức bụm miệng mình lại.

Bởi vì ở đây có không ít cường giả đạo thống từng nịnh bợ Mộc thiếu chủ.

- Có lẽ chỉ có nhân vật như đệ nhất hung nhân Lý Thất Dạ mới có thể thu thập Mộc thiếu chủ.

Có lão tổ đạo thống ánh mắt thâm thúy, nhìn ra đằng xa, nói chậm:

- Thiếu chủ Đế Thống Giới cứ ở lại Vạn Thống Giới mãi như vậy cũng không phải là chuyện gì tốt đẹp cả.

Nghe vậy, mọi người chấn động. Nếu nói Mộc thiếu chủ ở lại Vạn Thống Giới mà không có mưu mô gì, thì thật sự không ai tin nổi cả.

Lý Thất Dạ dẫn theo Vũ Băng Ngưng cùng Lăng Tịch Mặc rời khỏi, tiến về phía trước.

- Ngươi ngồi trước khối đạo cốt kia tìm hiểu cái gì?

Lăng Tịch Mặc không dám hỏi lung tung. Thế nhung Vũ Băng Ngưng lại không quan trọng, trên đường đi không nhịn được mà hỏi.

Vũ Băng Ngưng tin, người như Lý Thất Dạ, một khi hắn tìm hiểu thì chắc chắn có thu hoạch.

- Nói ta tìm hiểu thì chẳng bằng nói hơi chỉnh đốn mạch suy nghĩ, làm sáng tỏ một vài phán đoán trước đây. Thứ đó đúng là một khối đạo cốt rất lợi hại, nó có thể giúp ngươi hóa phức tạp thành đơn giản, giống như xua mây thấy mặt trời.

Lý Thất Dạ mỉm cười, nói.

- Vậy ngươi thu hoạch được cái gì?

Vũ Băng Ngưng nhìn Lý Thất Dạ, vô cùng tò mò. Thậm chí còn cảm thấy hưng phấn, bởi vì một khi Lý Thất Dạ ngộ ra thứ gì đó, thì thứ đó chắc chắn rất động trời.

- Chút thu hoạch nhỏ mà thôi... chỉ là một chút chính xác.

Lý Thất Dạ mỉm cười, nói:

- Chính xác từng li từng tí.

- Chính xác?

Lăng Tịch Mặc nãy giờ nghe ngóng bên cạnh ngạc nhiên. Nàng còn tưởng rằng Lý Thất Dạ tìm hiểu được công pháp kinh thiên gì chứ. Dù sao nhân vật nghịch thiên như Lý Thất Dạ, chỉ cần ngộ ra, thì thứ đó chắc chắn phải là cái gì đó động trời động đất.

Thế nhưng bây giờ Lý Thất Dạ chỉ nói hiểu được một chút "chính xác", nàng cảm thấy khó hiểu, một chút "chính xác" có gì hay để tìm hiểu chứ.

- Đỉnh hào!

Vũ Băng Ngưng hiểu ngay, biết Lý Thất Dạ đang nói cái gì.

- Đúng, đỉnh hào!

Lý Thất Dạ cười nhạt:

- Sai một li, đi ngàn dặm. Đây chính là đỉnh hào. Chỉ cần chính xác một chút xíu thôi, thì đã có thể làm được rất nhiều chuyện.

- Ta chưa thể làm được như vậy, ít nhất phải trở thành thủy tổ thì mới có tư cách tìm hiểu lĩnh vực này. Đam Mỹ Sắc

Vũ Băng Ngưng cười khổ. Tuy chỉ là một chút chính xác mà thôi, thế nhưng lĩnh vực này lại là một đường rãnh lớn đáng sợ, không thể vượt qua.

- Ta... ta... ta nghe không hiểu.

Đạo hạnh của Lăng Tịch Mặc rất nông cạn, cũng không có danh sư chỉ điểm, cho nên nàng nghe tới nỗi đầu óc mơ màng, vội vàng thỉnh giáo, hỏi:

- Băng Ngưng tỷ tỷ, điều này... điều này có ý gì?


Vũ Băng Ngưng nhìn Lý Thất Dạ, nàng tạm thời chưa đủ tư cách đặt chân vào lĩnh vực này.


- Thì chính là đỉnh hào.


Lý Thất Dạ cười nhạt:


- Giống như Kiếm Thánh các ngươi để lại một môn kiếm pháp, hậu nhân tu luyện, thế nhưng bất kể luyện như thế nào thì cũng không thể luyện ra uy lực được như Kiếm Thánh, không thể luyện ra ý nhị của Kiếm Thánh, nhưng lẽ nào chỉ bởi vì công lực không đủ thôi sao? Có một vài lão tổ còn mạnh hơn cả khi Kiếm Thánh sáng tạo ra môn kiếm pháp này, thế nhưng lại không thể vượt qua Kiếm Thánh. Bởi vì đây không phải là chênh lệch công lực, cũng không phải là chuyện có tìm hiểu đạo đại hay không, mà là ở đỉnh hào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
H
24 Tháng hai, 2023 14:44
63
BÌNH LUẬN FACEBOOK