Lý Thất Dạ nói ra:
- Nếu như không chém rất nhiều rễ cây, sẽ cần hao tổn nhiều nguyên khí và tinh hoa, nhiều rễ cây như thế cần rất nhiều tài nguyên bổ khuyết. Chém rất nhiều rễ cây xong, tuy ngay từ đầu với nó mà nói là không dễ dàng, cũng thập phần gian nan, nhưng mà sống qua cái khảm này thì dễ dàng hơn nhiều.
Khổng Cầm Như hỏi:
- Muốn tục thọ thành cân cần bao lâu?
- Sẽ cần một ít thời gian, ngươi cần chuẩn bị tâm lý, có nhiều chỗ ta cũng phải cần Cẩm Tú Cốc các ngươi ra sức.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói.
Đối với Lý Thất Dạ mà nói, tục thọ cho Khổng Tước Thụ là chuyện không có tính khiêu chiến, dù sao hắn đã cứu sống Vạn Thế Thụ, chớ nói chi là tục thọ cho Khổng Tước Thụ.
Nhưng mà đối với Lý Thất Dạ mà nói, tục thọ cho Khổng Tước Thụ có hai chủng phương pháp, nếu như Lý Thất Dạ muốn nhanh, dùng Thái Nhất Sinh Thủy, có Thái Nhất Sinh Thủy sẽ tiết kiệm rất nhiều thời gian, tiết kiệm rất nhiều đan dược linh thảo.
Nhưng mà đối với Lý Thất Dạ mà nói, Thái Nhất Sinh Thủy quá trân quý, hắn chỉ cần một chút ít Thái Nhất Sinh Thủy làm thuốc dẫn cho Khổng Tước Thụ, chính thức muốn tục thọ vẫn cần đan dược linh thảo khác, dựa vào thủ đoạn khác nữa.
Trên thực tế không chỉ đối với Lý Thất Dạ mà nói, quản chi là Tiên Đế có được Thái Nhất Sinh Thủy cũng chưa chắc nguyện ý tục thọ cho kẻ khác, thứ này quá trân quý, do với bất cứ tiên dược gì còn quý hơn.
Lý Thất Dạ không muốn lãng phí quá nhiều Thái Nhất Sinh Thủy trên người Khổng Tước Thụ, cho nên đối với hắn mà nói, chỉ có thể dùng phương pháp chậm rãi, dùng mặt linh đan dược thảo tục thọ cho Khổng Tước Thụ.
Cuối cùng Lý Thất Dạ nhìn qua đám tiên thảo đọng trên rễ chính Khổng Tước Thụ rễ, sau đó nhìn Khổng Cầm Như nói ra:
- Đi thôi, chúng ta có nhiều việc cần làm.
Nói xong quay người rời khỏi.
Trở lại nơi dừng chân Cẩm Tú Cốc, Lý Tất Dạ liệt ra một danh sách thật dài, đưa cho Khổng Cầm Như, nói ra:
- Ngươi đi thu thập những thứ này, phải nhanh chóng.
Khổng Cầm Như nhìn kỹ danh sách này, danh sách có rất nhiều thứ, có linh đan dược thảo, có kỳ trân dị vật, có tài liệu bình thường, cũng có không ít đồ mang kịch độc...
Khổng Cầm Như thu hồi danh sách, nhìn Lý Thất Dạ ôm quyền, nói ra:
- Lý công tử yên tâm, ta sẽ tự mình đi về Cẩm Tú Cốc một chuyến. Ta không ở đây, nếu Lý công tử có gì cần cứ phân phó môn hạ đệ tử, bọn họ sẽ giúp Lý công tử lấy tới.
Lý Thất Dạ cần quá nhiều đồ vật, cũng thật sự quá trân quý, cho nên Khổng Cầm Như phải tự đi về một chuyến.
Sau khi Khổng Cầm Như rời khỏi, Lý Thất Dạ cũng làm việc của mình, hắn thật sự có quá nhiều việc cần hoàn thành, hắn không chỉ cần tốn hao nhiều tinh lực chặt dứt rễ của Khổng Tước Thụ, hắn còn phải lên Khổng Tước Phong, thậm chí bố trí một đại cục cho cả Khổng Tước Địa.
Đúng như Lý Thất Dạ đã nói, tục thọ cho Khổng Tước Thụ cần trả cái giá quá lớn, cái giá này không phải linh đan thảo dược là đủ, đối với cái giá này Khổng Cầm Như trả không nổi.
Khổng Tước Thụ chính là Khổng Tước thụ tổ tọa hóa mà thành, muốn tục thọ cho Khổng Tước Thụ khó ngang tục thọ cho Tiên Đế, nếu như cần rất nhiều Thái Nhất Sinh Thủy, đó là chuyện không dễ dàng gì.
Vì tục thọ cho Khổng Tước Thụ, dùng thủ đoạn bình thường cũng cần trả cái giá không nhỏ, nó cần rất nhiều sinh mệnh lực đến tục thọ, cho nên Lý Thất Dạ phải bố trí đại cục, làm chuẩn bị cho thời khắc cuối cùng.
Lý Thất Dạ chém rất nhiều rễ của Khổng Tước Thụ, bố trí đại cục trên đó, tại Khổng Tước Địa khắc đại thế. Cùng lúc đó Lý Thất Dạ cần thiết tài nguyên tài liệu, Cẩm Tú Cốc cũng không ngừng đưa tới cho hắn.
Vì tục thọ cho Khổng Tước Thụ, Khổng Cầm Như có thể nói cũng hạ quyết tâm rất lớn, tốn hao vô số tâm huyết vì tục thọ cho Khổng Tước Thụ. Cần vật tư rất là khổng lồ.
Rất nhiều vật tư đưa tới, cho dù Khổng Cầm Như là cốc chủ Cẩm Tú Cốc cũng không phải một người nói là tính. Vì gom góp vật tư cho Lý Thất Dạ, Khổng Cầm Như có thể nói là tốn hao vô số tâm huyết thuyết phục các lão tổ Cẩm Tú Cốc, tranh thủ ủng hộ của lão tổ Cẩm Tú Cốc.
Vật tư của Cẩm Tú Cốc không ngừng đưa tới, chuyện này làm cho kế hoạch của Lý Thất Dạ tiến hành rất hài lòng.
Ngày hôm nay, Lý Thất Dạ trên Khổng Tước Phong dùng Vạn Lô Thần đả thông đạo văn bế tắc của Khổng Tước Thụ. Ở chỗ này Lý Thất Dạ một tay chưởng ngự Vạn Lô Thần, một tay ngự lò lửa, lò lửa như nước chảy vào trong thân cây Khổng Tước Thụ.
Lò lửa nhìn qua như nước chảy, trên thự tế là thập phần mạnh mẽ, nó dễ dàng rót vào trong thân cây Khổng Tước Thụ. Trùng kích vô số đạo văn bế tắc.
Khổng Tước Thụ đã đi vào tuổi già, sắ chết, cho nên Khổng Tước Thụ đóng rất nhiều thông đạo đạo văn, mượn chuyện này chống cự thêm nhiều thời gian nữa.
Nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ muốn tục thọ cho nó, như vậy nất định đả thông tất cả thông đạo bế tắc, nếu không đến lúc đó huyết khí không thông, tinh hoa không khoái. Muốn tục thọ là một câu nói suông.
Trong khi Lý Thất Dạ đang đả thông đạo văn bế tắc, lúc này lại có người đến Khổng Tước Phong bái tế Khổng Tước Thụ, người tới chính là truyền nhân thành Thiên Đằng Đằng Tề Văn mà Lý Thất Dạ gặp được lúc trước.
Sau lưng Đằng Tề Văn vẫn có ba lão giả đi theo. Thời điểm hắn trèo lên đỉnh núi, vừa nhìn thấy Lý Thất Dạ lại đang dùng lửa đốt Khổng Tước Thụ, chấn động, lập tức quát to:
- Dừng tay, ngươi muốn làm gì?
Đằng Tề Văn xuất thân từ Thụ tộc, với tư cách đệ tử Thụ tộc. Trong lòng cũng rất kính nể tồn tại như Khổng Tước thụ tổ.
Hiện tại thấy có người dùng lửa đốt Khổng Tước Thụ, hắn chấn động, vô ý thức hét lớn lên, muốn ngăn lại Lý Thất Dạ làm thế.
Lúc Đằng Tề Văn xông lại thì nhìn thấy lò lửa của Lý Thất Dạ thao thao bất tuyệt rót vào trong thân cây Khổng Tước Thụ, hắn không chỉ chấn động còn ngây người.
Ba lão giả đi sau Đằng Tề Văn nhìn thấy cảnh này cũng chấn động.
Bọn họ xuất thân từ Thụ tộc, hơn nữa thành Thiên Đằng chính là nơi thụ tổ truyền thừa, bọn họ càng hiểu tồn tại như thụ tổ, bây giờ nhìn thấy cảnh này đương nhiên là giật mình.
- Ngươi, ngươi, ngươi làm cái gì vậy?
Đằng Tề Văn không thể tưởng tượng nổi nhìn qua Lý Thất Dạ. Vừa rồi hắn đột nhiên kêu to bảo Lý Thất Dạ ngưng lại, đây chẳng qua là xuất phát từ phản ứng bản năng.
Trên thực tế xuất thân từ thành Thiên Đằng, hắn cũng biết tồn tại bình thường không thể xúc động thụ tổ.
Tổ thụ chính là thụ tổ biến thành cỏ cây, tồn tại như Khổng Tước Thụ, Thụ tộc đều xưng là tổ thụ.
Nhìn thấy Đằng Tề Văn, Lý Thất Dạ thần bí địa cười cười, sau đó cao thâm mạt trắc nói:
- Tục thọ cho Khổng Tước Thụ!
- Tục thọ cho Khổng Tước Thụ?
Đằng Tề Văn và ba lão giả bên cạnh nhìn nhau, nói như vậy quả thật là chê cười, chê cười này không buồn cười chút nào.
Nhưng mà thời điểm này Đằng Tề Văn cũng tốt, ba lão giả bên cạnh cũng được, trong khoảng thời gian ngắn nói không ra lời.