- Ngay cả mệnh cung cũng không bằng người ta thì đừng nói tới đạo thuật ngoài thân, đừng nói tới trợ lực bên ngoài, những thứ đó chẳng qua chỉ là điêu trùng tiểu kỹ mà thôi. Mộc gia ngươi có, Lý gia ta cũng có, so nội tình, ngươi làm gì có ưu thế. Năm cung, trảm ngươi!
Lời này của Đoạn Ngọc Chân Đế hết sức phách lối, giống như một đời bá vương vô thượng. Những lúc như thế này người ta thường bỏ qua sự thật nàng là nữ tử, lúc này, trong mắt mọi người, nàng là Chân Đế, là một vị Chân Đế hết sức bá khí, sau đó mọi người mới nghĩ tới nàng là một vị Nữ Đế.
- Còn chưa quyết sinh tử, hươu chết vào tay ai, nói còn quá sớm.
Mộc Kiếm Chân Đế lạnh lùng nói, ánh mắt lạnh lẽo như băng, rất hiển nhiên, cho dù biết Đoạn Ngọc Chân Đế hơn mình một mệnh cung thì Mộc Kiếm Chân Đế vẫn có quyết tâm chiến một trận.
- Mộc Kiếm Chân Đế rốt cuộc có thủ đoạn gì, hoặc là bảo vật nghịch thiên gì?
Nhìn thấy Mộc Kiếm Chân Đế tự tin như thế, không ít người nói thầm.
Mặc dù Đoạn Ngọc Chân Đế hết sức bá đạo, thế nhưng mọi người đều biết rằng nhiều hơn một mệnh cung thì chính là nhiều hơn mọi thứ, tuyệt đối sẽ trấn sát Chân Đế năm cung. Thân là Chân Đế năm cung, nếu muốn nghịch tập hoặc là giết Chân Đế sáu cung thì là chuyện không thể nào xảy ra.
Nếu như xảy ra thì hoặc là Chân Đế sáu cung tiên thiên thiếu hụt, hoặc là Chân Đế năm cung có ưu thế không gì sánh bằng, tỉ như Chân Đế năm cung xuất thân đạo thống vô địch, còn Chân Đế sáu cung xuất thân lùm cỏ, như vậy Chân Đế năm cung có lẽ có thể nghịch tập, còn không thì chỉ mà người si nói mộng mà thôi.
Mà Đoạn Ngọc Chân Đế cùng Mộc Kiếm Chân Đế đều xuất thân từ đạo thống như nhau, mọi người không cho rằng nội tình hai bên cách biệt quá xa.
Thậm chí có thể nói rằng, trong ba cự đầu, Lý gia chỉ mạnh hơn chứ không yếu hơn Mộc gia.
Giống như Đoạn Ngọc Chân Đế nói, cùng là một trong ba cự đầu, nếu như Mộc Kiếm Chân Đế có tổ khí do thủy tổ bọn họ để lại thì Đoạn Ngọc Chân Đế cũng có tổ khí do thủy tổ bọn họ để lại.
Nếu như Mộc gia có bí thuật nghịch thiên vô địch thì Lý gia cũng có.
Hoàn toàn có thể nói rằng, nếu luận nội tình đạo thống, so với Lý gia, Mộc gia không hề có ưu thế. Mọi người đều thừa nhận một sự thật rằng, Mộc Kiếm Chân Đế năm cung đúng là kém hơn Đoạn Ngọc Chân Đế sáu cung.
Thế nhưng Mộc Kiếm Chân Đế dù biết mình ít hơn Đoạn Ngọc Chân Đế một mệnh cũng nhưng vẫn có lòng tin như thế, vẫn tự tin có thể quyết chiến với Đoạn Ngọc Chân Đế.
Chuyện này làm mọi người tò mò, Mộc Kiếm Chân Đế rốt cuộc có nội tình gì, Mộc Kiếm Chân Đế rốt cuộc có thủ đoạn gì để hắn cho rằng có thể quyết chiến với Đoạn Ngọc Chân Đế chứ?
- Được rồi, đi ra đánh một trận, để ta xem xem nội tình của ngươi có gì hơn người.
Đoạn Ngọc Chân Đế vẫn dữ dội như thế, một lời bất hòa là muốn khai chiến.
- Khụ...
Lúc này Hươu Khách Ông ho khan, nói chậm:
- Nữ Đế muốn tính toán ân oán ngày xưa, chúng ta không ngăn trở, thế nhưng hôm nay chúng ta vẫn còn chuyện khác, mời Nữ Đế hẹn ngày khác ước chiến.
Hươu Khách ông là tồn tại cổ lão nhất Đế Thống Giới, là một trong những Chân Thần bất hủ cường đại nhất, lời nói của hắn rất có cân nặng, ngay cả thiên tài tuyệt thế như Mộc Kiếm Chân Đế cũng phải kính hắn một tiếng tiền bối.
Đoạn Ngọc Chân Đế quét mắt nhìn Hươu Khách Ông, bật cười, hết sức bá khí, nói chậm:
- Sao hả, các ngươi đơn đả độc đấu đánh không lại người ta cho nên muốn liên thủ lại với nhau sao. Hươu Khách Ông, ngươi có thủ đoạn gì, ta còn không rõ sao?
- Nữ Đế, quá phận rồi.
Hươu Khách Ông ngưng mắt, ánh mắt sắc bén, sát phạt thiết huyết, hắn trầm giọng nói:
- Lão hủ chỉ quý tài mà thôi, ngươi không phải là đối thủ của ta, Lý gia ngoại trừ Cổ Nhất Phi ra thì không ai là đối thủ của ta hết!
Lúc này, Hươu Khách Ông không còn là lão nhân tóc bạc hiền lành nữa, lúc này Hươu Khách Ông không chỉ bá đạo hung mãnh, mà trên người hắn còn tỏa ra khí tức lãnh khốc khát máu.
Phải biết rằng, bất luận là tu sĩ cường giả nào, đã có thể đứng trên đỉnh phong rồi thì không một ai là thiện nam tín nữ cả, không một ai là người tốt hiền lành cả. Người có thể đứng trên đỉnh phong, đều là tồn tại hai tay dính đầy máu tươi.
Cho nên không nên bị hình tượng hiền lành của Hươu Khách Ông đánh lừa, thân là Chân Thần bất hủ cường đại nhất, hắn vốn là một người giết chóc lãnh khốc, hết sức khát máu.
Lời này của Hươu Khách Ông cũng rất bá đạo, đương nhiên, là Chân Thần bất hủ cường đại nhất cổ lão nhất Đế Thống Giới, hắn đúng là có thực lực này, cũng có tư cách nói lời này.
- Tốt.
Đoạn Ngọc Chân Đế cũng hết sức bá khí, nói:
- Từ lâu ta đã muốn khiêu chiến đỉnh phong rồi, mặc dù ta không thể khiêu chiến Cổ lão tổ, thế nhưng, Hươu Khách Ông, chiến ngươi, ta có năm phần tự tin, thành bại chia năm năm, có dám đánh một trận hay không!
Đoạn Ngọc Chân Đế đáp trả bá đạo như thế, làm tất cả mọi người đang có mặt ở đây nhìn nhau.
Từ trước tới giờ mọi người luôn nghe Đoạn Ngọc Chân Đế bá đạo hung mãnh, thế nhưng không ngờ lại bá đạo hung mãnh như thế này, đây đúng là chiến thiên chiến địa chiến đại thế, không sợ một ai.
Lúc này, mọi người đột nhiên cảm thấy rằng, Đoạn Ngọc Chân Đế với đệ nhất hung nhân rất giống nhau, bọn họ đều là một loại người.
- Quá hung.
Nghe Đoạn Ngọc Chân Đế dám chiến Hươu Khách Ông, lại còn tự tin thành bại năm năm, không ít người líu lưỡi, Đoạn Ngọc Chân Đế đúng là hung mãnh rối tinh rối mù.
- Nữ Đế bớt giận, bớt giận.
Nhìn thấy Đoạn Ngọc Chân Đế ngỗ ngược khiêu chiến Hươu Khách Ông, Quan Thụ Giả lập tức hòa giải.
Nếu như Hươu Khách Ông bị Đoạn Ngọc Chân Đế dây dưa thì bọn họ sẽ xong đời, thiếu Hươu Khách Ông thì đội ngũ của bọn họ sẽ tổn thất nặng nề.
- Ngọc Chân, ngươi lui qua một bên trước đã.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng phủi tay, nói chậm:
- Thu thập mấy con kiến mà thôi, đâu cần dùng nhiều thời gian, ngươi đứng sang một bên, chờ ta thu thập bọn họ xong thì về thành mời ngươi một chén. Bạn đang đọc truyện tại * TR UMtгuyeЛ. VN *
Nghe Lý Thất Dạ nói thế, Đoạn Ngọc Chân Đế khom người, ôm quyền nói:
- Xin nghe Lý huynh phân phó, sau chuyện này, sẽ cùng Lý huynh không say không nghỉ.
Sau đó, Lý Ngọc Chân quét mắt nhìn bọn người Mộc Kiếm Chân Đế, nói:
- Hôm nay các ngươi nên may mắn, Lý gia bọn ta không chen chân vào chuyện này, nhưng đây cũng là bất hạnh của các ngươi, e rằng hôm nay chính là ngày chết của các ngươi.