Mới nãy khi Lý Thất Dạ tĩnh tọa thần thức đột nhiên dao động, thần thức của hắn cường đại tới mức không gì sánh bằng, dù chỉ biến đổi cực nhỏ cũng khó trốn thoát thần thức của hắn.
Tề Lâm Đế Nữ kinh ngạc hỏi lại:
- Tà vật? Là tà vật thế nào?
Khiến Lý Thất Dạ nói là tà vật thì tuyệt đối không đơn giản, chắc chắn là thứ khủng bố, thứ bình thường không lọt vào pháp nhãn của hắn.
- Tà vật rất cường đại.
Lý Thất Dạ ung dung nói:
- Dưới sàn tàu, có người cố ý che giấu hơi thở của nó.
Tim Tề Lâm Đế Nữ đập nhanh, tồn tại như Lý Thất Dạ mà khẳng định tà vật cường đại nghĩa là thật sự khủng bố.
Thử nghĩ tren chiế thuyền lênh đênh giấu một con tà vật khủng bố, tưởng tượng thôi đã đủ làm người sợ hãi.
Tề Lâm Đế Nữ khẽ hỏi:
- Có cần âm thầm hỏi thăm không?
- Kệ nó đi.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Miễn nó không cản trở việc của ta thì không cần biết nó có phải là tà vật không. Nếu tà vật không biết sống chết ta thành toàn cho nó.
Tề Lâm Đế Nữ thở phào, ở lại bên cạnh Lý Thất Dạ an toàn hơn bất cứ thứ gì, có hắn thì khủng bố cường đại tới đâu cũng không đáng nhắc tới.
Tề Lâm Đế Nữ hỏi:
- Sắp đến Hảo Vọng Giác, công tử muốn xuống thuyền nhìn xem không?
Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói:
- Hảo Vọng Giác sắp bị người đào nát, không biết bao nhiêu người đi trước đào bao nhiêu lần, có thứ tốt sớm bị người đào hết. Nếu còn thứ nào chưa bị đào tức là vật đại hung, dù là Đại Đế Tiên Vương cũng không muốn chọc vào thứ đó để tránh chiêu đến kiếp nạn.
Tề Lâm Đế Nữ nhẹ gật đầu, không nói thêm gì.
Ngày thứ hai, Số Hiệu Vạn Cổ đậu ử bên ngoài Tề Lâm Đế Nữ. Nhìn từ xa Tề Lâm Đế Nữ trông như đại lục vô cùng mênh mông, nơi đây tràn ngập Hỗn Độn chi khí, cả thế giới như bao bọc trong hỗn độn.
Nhưng thế giới được Hỗn Độn chi khí bao bọc lại không chút sự sống, nơi đây một mảnh tĩnh mịch, không có một gốc cây xanh, thậm chí không ngọn cỏ dại.
Đứng trên mảnh đất này nhìn từ xa có dãy núi trập trùng, cái đại mạch bàn cứ như những con cự long, rất là bao la rộng lớn. Núi non trập trùng nhưng toàn trụi lủi, không thấy chút sắc xanh.
Đứng tại đây đưa mắt nhìn chỉ thấy đất đen mênh mang vô tận, đất đen bao la cực kỳ phì nhiêu.
Hảo Vọng Giác là trạm thứ nhất đi thông Tham Tác chi địa, nghe đồn cũng là nơi phát hiện Tham Tác chi địa sớm nhất.
Không biết cách nói này là thật hay giả nhưng đối với đa số tu sĩ thì Hảo Vọng Giác là chỗ khai thác đầu tiên, tồn tại như Đại Đế Tiên Vương không nằm trong số người này.
Rất nhiều tu sĩ lần đầu tiên tới Tham Tác chi địa đều sẽ đến Hảo Vọng Giác, lý do đơn giản, vì nó an toàn. Trên Hảo Vọng Giác cơ bản bị người đào hết nên chẳng có nguy hiểm gì, được người gọi là chỗ an toàn nhất Tham Tác chi địa.
Tuy Hảo Vọng Giác bị người đào nát nhưng vẫn có chỗ bỏ sót, ngẫu nhiên sẽ có người nhặt được báu vật hoặc đào ra chút vật nhỏ.
Vì thế Hảo Vọng Giác là chỗ cắm trại tốt nhất khi lần đầu tiên đến Tham Tác chi địa, đắc tội với những tu sĩ chỉ đơn thuần muốn ngắm cảnh thì không nơi nào tốt hơn Hảo Vọng Giác. Chi phí rẻ mạt, không nguy hiểm, an toàn, đến Tham Tác chi địa một chuyến khi trở về là có chuyện để nói, còn có thể đào báu vật trong Hảo Vọng Giác nhặt của rơi, không chừng may mắn đào ra thứ gì.
Khi Số Hiệu Vạn Cổ đậu lại, thuyền trưởng nói với tất cả lữ khách:
- Các vị hành khách, đã đến Hảo Vọng Giác rồi, hành khách trạm này xin xuống thuyền. Bản thuyền đậu lại năm ngày, hành khách trạm khác có thể lên bờ đi xem. Trong vòng năm ngày nhớ quay về thuyền, qua thời hạn không chờ.
Nghe lời thuyền trưởng nói, nhiều người xuống thuyền. Dù là người không phải đến Hảo Vọng Giác cũng muốn đi xem, đặc biệt người lần đầu tiên tới Tham Tác chi địa càng không muốn bỏ qua cơ hội này.
Trong phút chốc một nửa hành khách Số Hiệu Vạn Cổ xuống thuyền, leo lên Hảo Vọng Giác, con thuyền yên lặng nhiều.
Rất nhiều tu sĩ leo lên Hảo Vọng Giác liền thì hục đào bới. Có người đào hố, có người đào núi, có người đi vực sâu thám hiểm.
Có tu sĩ lần đầu tiên tới Hảo Vọng Giác, nhìn dãy núi Hảo Vọng Giác trập trùng, thất vọng nói:
- Hảo Vọng Giác không có chỗ mạo hiểm gì.
- Dù có chỗ mạo hiểm cũng không đến lượt hậu bối chúng ta.
Trưởng brối đồng hành nói:
- Hảo Vọng Giác là nơi mọi người bước lên trước tiên, được gọi là chỗ phát hiện Tham Tác chi địa sớm nhất. Nơi này có vô số cường giả tu sĩ ghé đến, từng có nhiều Thượng Thần, Đại Đế đến đây. Hảo Vọng Giác bị đào ba thước đất, thứ đào ra dược đã sớm bị đào đi.
Nghe trưởng bối dạy, có đệ tử tò mò hỏi:
- Hảo Vọng Giác từng ra báu vật nào không?
- Có, Hảo Vọng Giác từng ra nhiều báu vật, một số Thượng Thần vì được đến báu vật trong Hảo Vọng Giác mới giàu lên. Đồn rằng Chiến Vương thế gia có Đại Đế đào được một phi tiên chi cốt trong Hảo Vọng Giác, vật tuyệt thế vô song này được Chiến Vương thế gia dùng làm báu vật trấn tộc.
Đệ tử giật mình, trợn to mắt nói:
- Phi tiên chi cốt, thật sự là di cốt của tiên nhân sao?
Trưởng bối nhẹ lắc đầu nói:
- Không rõ, người ngoài chưa từng thấy. Nhưng nghe nói khi Chiến Vương thế gia được đến xương này từng có Đại Đế Tiên Vương quan sát, di cốt gì thì Chiến Vương thế gia giữ kín không tiết lộ.
Đệ tử nghe kể chuyện xong rất là hưng phấn, hăm hở nói:
- Vậy chúng ta đào thử đi, không chừng sẽ đào ra đầu lâu phi tiên gì đó.
Trưởng bối vỗ gáy đệ tử:
- Đừng mơ mộng giữa ban ngày nữa.
Trưởng bối cười mắng:
- Hảo Vọng Giác đã sớm bị người đào nát, nếu thật sự có phi tiên chi cốt thi đến lượt ngươi sao? Thích đào thì đào, dù sao chúng ta chỉ lên đây xem, thứ này tùy duyên là được.
Bị trưởng bối đả kích nhưng đệ tử vẫn rất hăng hái đào bới khắp nơi, dĩ nhiên bọn họ không đào được gì.
Khi nhiều người leo lên Hảo Vọng Giác mới biết đã có tu sĩ mở quầy buôn bán.
- Hướng dẫn đào bảo đây, ba ngàn hỗn độn thạch một cuốn sách! Hướng dẫn đào bảo do Thế Đế tự tay vẽ, công lược Hảo Vọng Giác, đi ngang ghé lại đừng bỏ qua! Một quyển hướng dẫn đào bảo, đáng giá mua về!
Tuy Tham Tác chi địa không thích hợp tu luyện nhưng vẫn có rất nhiều tu sĩ chạy tới các nơi trong Tham Tác chi địa buôn bán. Bọn họ kinh doanh rất tiện, bày ra vỉa hè là có thể rao hàng.
Lúc này trên Hảo Vọng Giác có rất nhiều quầy hàng nhỏ, có bán hướng dẫn đào bảo, bán xẻng đào bảo, bán đặc sản vùng miền.
- Bát Bát thạch chỉ có ở Hảo Vọng Giác, ba trăm ăm mới có một viên, là một trong những vật kỷ niệm xa xỉ nhất trong chuyến đi Hảo Vọng Giác. Bát Bát thạch, tặng cho trưởng bối, cho người yêu, cho vãn bối, là lựa chọn tuyệt vời cho chuyến đi mạo hiểm.
Trên Hảo Vọng Giác không có người cư ngụ nhưng có nhiều quầy hàng nhỏ muôn hình muôn vẻ. Nhiều người bán hàng sớm đến Hảo Vọng Giác lớn giọng rao hàng.
Thật ra Hảo Vọng Giác không chỉ có Số Hiệu Vạn Cổ neo đậu, bên ngoài còn đậu nhiều thuyền khác, có lớn có nhỏ, đương nhiên trong đó chỉ mỗi Số Hiệu Vạn Cổ là to nhất.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
24 Tháng hai, 2023 14:44
63
BÌNH LUẬN FACEBOOK