- Tốt tốt tốt, ta ra đường đời lâu như vậy lần đầu tiên có người dám để mặc cho ta bắn. Khá lắm, hậu sinh khả úy. Bổn tọa chống mắt xem ngươi có bao nhiêu bản lĩnh, nếu bổn tọa không bắn chết được ngươi thì sẽ đi ngay, suốt đời không đối địch với ngươi.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Đáng tiếc, chờ ngươi có cơ hội rời đi rồi mới nói.
Phi Mã Thần Tiễn tức giận quát to:
- Tốt lắm, ngươi đỡ ba mũi tên của ta, sau ba mũi tên sống chết do số!
Lý Thất Dạ tùy ý nói:
- Ba mũi tên thì ba mũi, sau ba mũi tên ta trả lại ngươi một tên, nếu ngươi đỡ được thì coi như mạng lớn.
Phi Mã Thần Tiễn hét to:
- Có gì không dám!
Đối với Phi Mã Thần Tiễn từ lúc gã ra đường đời đã dùng thuật tên xưng bá thiên hạ, trên đời hiếm ai sánh ngang, nên gã mới có danh hiệu Thần Tiễn.
Người ta coi thường bản lĩnh khác của Phi Mã Thần Tiễn thì không sao, bị Lý Thất Dạ coi khinh thuật tên khiến gã không nhịn được.
Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, bọn họ muốn xem hắn có bản lĩnh gì mà kiêu căng như thế. Trong mắt Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế thì nếu Lý Thất Dạ chỉ dựa vào Tẩy Tội kiếm để vênh váo, vậy hắn không đáng lo.
Phi Mã Thần Tiễn sắp tấn công Lý Thất Dạ là cơ hội tốt cho Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế. Hãy để Phi Mã Thần Tiễn thăm dò thực lực thật của Lý Thất Dạ đi.
Phi Mã Thần Tiễn hét to một tiếng:
- Tiểu tử sẵn sàng chưa? Bổn tọa sắp bắn tên!
Dù đã kết thù với Lý Thất Dạ nhưng Phi Mã Thần Tiễn là đại nhân vật, khi ra tay gã quang minh chính đại, sẽ không bắn lén.
Lý Thất Dạ cười cười, tùy ý không thèm chuẩn bị gì cả, hắn dửng dưng đứng như đang đối mặt một việc cỏn con.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ra tay đi, ta đứng xem Thần Tiễn nhà ngươi thần tới cỡ nào.
Phi Mã Thần Tiễn tức giận quát:
- A!
Tiếng hú xé rách không trung, rồng bay lượn, trong khoảnh khắc huyết khí toàn thân Phi Mã Thần Tiễn tăng vọt.
Loáng thoáng nghe tiếng rồng ngâm, hai bắp tay Phi Mã Thần Tiễn phồng lên như cầu long, cực kỳ bá khí.
Khoảnh khắc Phi Mã Thần Tiễn kéo dây cung thì gã như cây cung, người căng cứng tựa cung kéo căng dây tùy thời bùng nổ sức mạnh lớn nhất.
Ong ong ong ong ong!
Trường cung trong tay Phi Mã Thần Tiễn bị kéo căng, cung như trăng tròn. Mọi người cảm giác như Phi Mã Thần Tiễn kéo địa mạch thiên địa, lực lượng cả thiên địa tụ tập vào dây cung. Trên dây căng ra đã lắp tên, tên như nanh rồng trắng bệch sắc bén. Mũi tên bằng xương lấp lóe tia sáng lạnh.
Tên bằng xương nhìn là biết mài từ xương thần nào đó, khi lắp tên vào dây cung thì nghe tiếng xẹt đùng, các tia chớp tím nhỏ xẹt qua, dường như trong mũi tên chất chứa lực lượng tia chớp.
Mũi tên chưa bắn ra mọi người đã cảm giác nó sẽ bay siêu mau, mũi tên có tốc độ nhanh nhất thế giới. Ai đều cho rằng khi tên bắn ra thì khó thể tránh né.
Nhìn tên lắp vào dây cung, có người khẽ kêu:
- Long Nha Tiễn! Phi Mã Thần Tiễn giận thật rồi, lấy Long Nha Tiễn ra dùng.
Long Nha Tiễn là mũi tên tuyệt sát của Phi Mã Thần Tiễn, mài răng nanh tử điện địa long ra một mũi tên, khiến Long Nha Tiễn tràn ngập lực lượng tia chớp. Khi mũi tên bắn ra có tia chớp gia cố tăng tốc độ nhanh hơn nữa.
Phi Mã Thần Tiễn hú dài, Long Nha Tiễn bắn ra:
- Giết!!!
Thật lâu sau mới nghe tiếng mũi tên xé gió, trước đó Long Nha Tiễn đã bay ra.
Khoảnh khắc Long Nha Tiễn bắn ra bao người cảm giác cổ họng đau xót, mọi người sinh ra ảo giác hình như bị tên bắn thủng cổ họng, rất đau.
Long Nha Tiễn ra, các học sinh rùng mình:
- Khủng bố quá!
Vèo!
Long Nha Tiễn quá mau, mọi người chỉ thấy một luồng sáng tím xẹt qua, dường như có tia chớp tím nháy mắt đánh vào người Lý Thất Dạ.
Chỉ người đủ mạnh mới thấy khoảnh khắc Long Nha Tiễn bắn ra xuyên thủng hư không, tia chớp tím vòng quanh. Mũi tên chẳng những có lực lượng tuyệt sát siêu nhanh còn ẩn chứa điện tím cực mạnh, không có thứ gì ngăn cản được.
Long Nha Tiễn bay ra, điện tím chợt lóe, bao người lòng lạnh lẽo nổi da gà. Mọi người cùng sinh ra ảo giác là tên đã bắn thủng cổ họng Lý Thất Dạ.
Có học sinh cảm thấy cổ họng đau xót, đinh ninh Lý Thất Dạ sẽ chết trước mũi tên này:
- Chết chắc rồi.
Lát sau tiếng Long Nha Tiễn xé gió mới truyền vào tai mọi người, bọn họ hoa mắt không thấy rõ trước mắt xảy ra chuyện gì.
Khi tất cả ngừng lại, thời gian đứng lại, mọi thứ dừng ở khoảnh khắc đó.
Mọi người nhìn kỹ thì thấy cảnh tượng không tin được, há hốc mồm.
Mọi người thấy Long Nha Tiễn bị Lý Thất Dạ chộp trong tay, đầu tên cách cổ họng hắn nửa thước.
Từ đầu tới cuối Lý Thất Dạ không làm động tác gì lớn, không thi triển công pháp vô địch, không bộc phát ra huyết khí cường đại, vậy mà Long Nha Tiễn rơi vào tay hắn. Dường như Long Nha Tiễn chỉ là mũi tên bay chậm rì, Lý Thất Dạ xòe tay ra là bắt được.
Tiếng tia chớp xẹt đùng vang lên, tia chớp chạy dọc Long Nha Tiễn nhưng khi bị tay Lý Thất Dạ vuốt qua thì điện tím biến mất.
Nhìn Lý Thất Dạ cầm Long Nha Tiễn, mọi người há to mồm, có người suýt rớt cằm.
- Sao... sao... sao có thể như vậy??
Học sinh không tin nổi:
- Đó... đó... đó là Phi Mã Thần Tiễn, là... là... là Bất Hủ Chân Thần trăm vạn kiếp.
Đồng bạn nhỏ giọng nhắc:
- Là Bất Hủ Chân Thần ngàn vạn kiếp.
Có học sinh thực lực mạnh nhỏ giọng nói:
- Không thể phủ nhận uy lực mũi tên này của Phi Mã Thần Tiễn đã đến Bất Hủ Chân Thần ngàn vạn kiếp.
Nhưng mũi tên mạnh như vậy bị Lý Thất Dạ tay không bắt giữ, mọi người không tin nổi.
Nếu Lý Thất Dạ dùng Tẩy Tội kiếm cản lại Long Nha Tiễn thì bọn họ còn tin, vì Tẩy Tội kiếm là tổ khí. Hay Lý Thất Dạ dùng công pháp tuyệt thế, lực lượng quang minh cản lại Long Nha Tiễn thì mọi người chấp nhận, còn nằm trong sức tưởng tượng, ít nhất có không gian tưởng tượng.
Nhưng tay không bắt mũi tên nằm ngoài sức tưởng tượng của mọi người. Phi Mã Thần Tiễn là Bất Hủ Chân Thần trăm vạn kiếp, a không, ngàn vạn kiếp, tốc độ và uy lực mũi tên của gã mạnh biết bao. Kim Mãng Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế cũng khó an toàn rút ra. Nhưng Lý Thất Dạ tay không bắt tên, không thể tưởng tượng nổi, đã vượt qua không gian tưởng tượng của mọi người.
Nhìn Lý Thất Dạ tay không bắt tên, đừng nói các học sinh hút ngụm khí lạnh không tưởng tượng nổi, Khắc Thạch Chân Đế và Kim Mãng Chân Đế mắt hấp háy, con ngươi co rút.