Trong khoảng thời gian ngắn, có tiếng kêu thảm thiết vang lên, có tu sĩ bị rễ cây đâm chúng kéo thi thể bọn họ vào lòng đất, lập tức có hạt hạt giống như hạt vừng tiến vào mi tâm.
- Giết ——
Cũng có một ít người nhìn thấy thi thể đồng bạn bị hạt giống xâm nhập, muốn lột xác thàn thụ nhân, cả kinh hét lên một tiếng, lập tức phá hủy thi thể đồng bạn.
- Ah ——. truyện đam mỹ
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, thời điểm này hạt giống như hạt vừng dính máu tươi của tu sĩ, những hạt giống này bắn vào mi tâm của tu sĩ đó, có tu sĩ nhất thời không thể né tránh, bị hạt giống chui vào mi tâm.
Những tu sĩ bị hạt giống chui vào mi tâm liền ngã xuống, toàn thân xương cốt các ngón tay kêu lên "Răng rắc, răng rắc", đồng thời tiếng kêu thảm thiết vang lên trong sơn cốc, làm cho người nghe không rét mà run.
- Chuyện này quá kinh khủng.
Nhìn thấy có tu sĩ còn sống bị hạt giống chui vào người, Diệp Tiểu Tiểu kích linh một chút, không hề nghi ngờ, hạt giống kia chui vào cơ thể, tu sĩ chắc chắn phải chết.
- Thụ thi càng nhiều thì hạt giống càng nhiều, nó cũng càng cường đại, cũng càng hung mãnh. Ngược lại thụ nhân ở lại, hạt giống là không sẽ chủ động công kích người sống, chỉ sợ sau khi ngươi chết nó mới có thể chui vào mi tâm của ngươi.
Lý Thất Dạ thấy chuyện này cũng không trách, lẩm bẩm.
- Hô, hô, hô...
Từng âm thanh buồn bực vang lên, vào thời điểm này thậm chí có thụ thi há mồm phun ra lửa cháy bừng bừng, phóng thẳng về phía tu sĩ.
Không chỉ thụ thi tới với toàn thân bốc lửa, có thụ thi lại ra tay đóng băng bát phương, nghe được từng âm thanh "Tư, tư, tư" vang lên, có tu sĩ bị băng phong.
Nhìn thấy có tu sĩ đóng băng, Diệp Tiểu Tiểu đều há hốc mồm, nhìn Lý Thất Dạ nói ra:
- Ngươi không phải nói thụ thi sẽ không biết tu luyện sao? Hiện tại chúng đang sử dụng công pháp mà!
- Không, đây là bản năng.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:
- Chúng phun ra lửa bừng bừng, hoặc là đóng băng bát phương, đây không phải là do chúng biết tu luyện, mà là chúng sinh ra bản năng đã như thế.
- Cái này, điều này sao có thể?
Diệp Tiểu Tiểu đều ngây người, nếu có tu sĩ cả đời có bản năng này, như vậy chẳng phải tương lai càng cường đại sao.
- Chuyện này là do phụ mẫu của chúng.
Lý Thất Dạ nói ra:
- Bởi vì thời điểm thụ nhân đời đầu tiên biến hóa, hoặc nhiều hoặc ít đều lưu lại ấn ký tu sĩ khi còn sống, nói thí dụ như, có tu sĩ khi còn sống tu luyện bí thuật huyền băng, như vậy thời điểm nó lột xác thành thụ nhân đời đầu tiên...
- Thời điểm chúng sinh ra thụ nhân đời thứ hai, chúng có khả năng rót ấn ký tu sĩ vào đời thứ hai, cho nên thụ thi sinh ra cũng có được ấn ký này, có thể mang theo huyền băng...
- Thì ra là như vậy.
Diệp Tiểu Tiểu không khỏi thì thào nói:
- Nếu thật sự có thụ nhân đời thứ hai thành công, bọn chúng nếu có thể tu luyện, chẳng phải là thập phần cường đại.
- Đây là tính toán chuyện tốt, nhưng cũng là chuyện xấu, tổng thể mà nói, tệ lớn hơn lợi.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
- Chuyện như vậy không có gì đáng hâm mộ, bản năng trời sinh cũng chưa chắc là chuyện tốt.
- Vì cái gì nói như vậy?
Diệp Tiểu Tiểu khẽ giật mình nói ra.
- Chính là vì thụ nhân đời thứ nhất mang theo ấn ký, đây là nguyên nhân thụ nhân đời thứ hai không thể tu luyện thành công.
Lý Thất Dạ nói ra:
- Cho dù có thụ nhân đời hai thành công, nó có được linh hồn, thậm chí là có được bản năng đóng băng. Nhưng chuyện này không có nghĩa là chuyện tốt.
- Bởi vì đây là lạc ấn chủng tộc của chúng, không thuộc về chúng lạc ấn thụ nhân, từ trình độ nào đó đã giảm trí tuệ thụ nhân đời hai.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, sau đó nói:
- Đồng thời, bởi vì thụ nhân đời hai vẫn còn ấn ký chủ ký sinh, cho dù đời thứ hai có thể tu luyện...
- Nhưng mà chúng không có lạc ấn chủng tộc của mình, cho nên khiến cho chúng nó không thân cận với đại đạo, cho nên bọn chúng tu luyện đạo của mình sẽ hỗn tạp, thậm chí rất dễ dàng tẩu hỏa nhập ma.
Lý Thất Dạ có thể nói là nghiên cứu thụ nhân nhiều đời, cho nên hắn ở lĩnh vực này có quyền uy tuyệt đối, trong tu sĩ cửu giới, không có người nào hiểu thụ nhân hơn hắn.
- Nhưng mà, Thiên Linh Giới các tộc có thông hôn a.
Diệp Tiểu Tiểu nói ra:
- Các tộc thông hôn, không gặp phải vấn đề gì xảy ra, thậm chí còn làm huyết thống cường đại hơn. Giống như Nhân tộc cùng Mị Linh thông hôn với nhau, chuyện này làm cho huyết thống của Mị Linh lại càng dễ sinh sôi nảy nở.
- Chuyện này khác với thông thôn.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói ra:
- Hai tộc thông hôn, đó là huyết thống chủng tộc dung hợp, mà thụ nhân đời đầu tiên đó là dựa vào mượn thi thể lột xác, chúng thì không cách nào dung hợp trừ chủng tộc chủ ấn ký của chúng, cho nên, chủ kí sinh lưu lại lạc ấn là không thuộc về bản thân chúng, thụ nhân đời thứ nhất cũng không thể dung hợp lạc ấn vào trong bản thân mình.
- Thì ra là như vậy.
Lý Thất Dạ nói cả buổi, làm cho Diệp Tiểu Tiểu hiểu về thụ nhân càng sâu sắc, chuyện này làm cho nàng càng hiểu thụ nhân hơn.
- Ah ——
Tiếng kêu thảm thiết vang vọng trong sơn cốc, lúc này chiến tranh trong sơn cốc đã tới cuối cùng, nhóm tu sĩ này quá đáng giá cao thực lực bản thân, bọn họ vẫn chưa công vào sơn cốc đã toàn quân bị diệt, toàn bộ bị thụ nhân giết chết, mà sau khi bị giết chết, tất cả thi thể lột xác thành thụ nhân đời thứ nhất.
- Nên tới chúng ta đi vào.
Lý Thất Dạ nhìn thấy như vậy một màn, hắn không khỏi cười nhạt một tiếng, nói ra:
- Chúng ta tiến vào xem đi, rốt cuộc là cái quỷ gì.
Trong nháy mắt Lý Thất Dạ nắm Diệp Tiểu Tiểu đi tới bên ngoài sơn cốc, thời điểm đứng ngoài sơn cốc, thụ nhân trong sơn cốc đầy địch ý với họ.
- Ta, ta có cần chuẩn bị một chút hay không?
Diệp Tiểu Tiểu nhìn thấy trong sơn cốc có nhiều như vậy thụ thi, không khỏi nói ra:
- Vạn nhất, vạn nhất có hạt giống chui vào mi tâm của ta thì thảm rồi!
Nghĩ đến người sống cũng lột xác biến thành thụ nhân đời thứ nhất, Diệp Tiểu Tiểu cũng có cảm giác sợ nổi da gà, thậm chí là buồn nôn.
- Yên tâm đi, cho dù hạt giống mạnh hơn nữa cũng không dám động tới ngươi đâu.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Ngươi có được huyết thống chí cao vô thượng, tại Thần Thụ Lĩnh này, không có hạt giống gì dám động vào ngươi! Huyết hống của ngươi tuyệt đối sẽ nghiền nát chúng.
- Huyết thống của ta là cái gì?
Diệp Tiểu Tiểu nghe được nói như vậy, nhìn qua Lý Thất Dạ nói ra:
- Ngươi nhất định là biết rõ, mau nói cho ta biết.
Lý Thất Dạ cười lên, nói ra:
- Không phải ta không nói cho ngươi, nhưng mà thời cơ chưa thành thục, qua ít ngày, ta mang ngươi đi một nơi, đến lúc đó, không cần ta đi nói, ngươi sẽ biết rõ huyết thống của ngươi là gì. Có nhiều thứ, không cần dùng ngôn ngữ đi biểu đạt, chỉ cần dùng tâm nhận thức.
Nói xong, chỉa chỉa trái tim.