Học sinh tò mò hỏi Lục Kiếm Thiểu Hoàng:
- Dùng kỹ xảo như thế nào?
Lục Kiếm Thiểu Hoàng cười tủm tỉm không đáp.
Mọi người thấy Lục Kiếm Thiểu Hoàng cười thì không hỏi tới, không ai cho rằng gã nói khoác, vì phụ thân của gã là Thượng Thần mười một đồ đằng, Lục Kiếm Thiểu Hoàng biết chút ảo diệu của Thất Sát tháp cũng chẳng có gì lạ.
- Mỗi một giới học viện đều sẽ phái một vài lão sư trẻ tuổi đến rèn luyện. Không biết học viện còn phái lão sư khác tới không.
Có học sinh nói:
- Chu lão sư là lão sư khá giỏi trong lão sư Bách Đường chúng ta, là thiên tài một thế hệ vậy mà không lên được
Học sinh thiên tài nói:
- Nếu hỏi trong lão sư trẻ hiện nay của học viện chúng ta ai lên được sát hải tầng thứ bảy có lẽ chỉ mình Khải Hàng lão sư.
- Ta cũng thấy vậy.
Học sinh khác gật đầu khen:
- Trừ Khải Hàng lão sư ra ta cảm thấy Thiên Tuyền lão sư cũng được, tuy chưa từng bày ra thực lực nhưng ta cho rằng Thiên Tuyền lão sư tuyệt đối không yếu hơn Khải Hàng lão sư.
Nhiều học sinh đồng ý. Thiếu Niên Vương là một trong những lão sư trẻ tuổi mạnh nhất của Thiên Thần học viện.
Mọi người cũng không nghi ngờ thực lực Vũ Thiên Tuyền, vì nàng sâu không lường được, huống chi làm truyền nhân của Cổ Phủ, tuyệt đối không phải là kẻ yếu. Không ai biết cụ thể Vũ Thiên Tuyền mạnh đến mức nào nhưng mọi người vẫn thừa nhận thực lực của nàng, không thì nàng đã chẳng trở thành lão sư của Thiên Thần thư viện.
- Còn một lão sư cũng sâu không lường được..
Học sinh Bách Đường xen lời:
- Đó là Lý Thất Dạ lão sư của Thư Phòng, mới vừa rồi hắn hái lá trà mười hai đạo, quá nghịch thiên. Không chừng Lý lão sư mạnh hơn Khải Hàng lão sư, thậm chí Thiên Tuyền lão sư nhiều. Không thấy thái độ của Thiên Tuyền lão sư đối với Lý lão sư rất khác sao?
- Lão sư bạo lực!
Nhắc đến Lý Thất Dạ lão sư của Thư Phòng là mọi người sẽ bật thốt ‘lão sư’ bạo lực’, ai nấy đều biết chuyện hắn hung bạo.
- Rất có thể, chuyện hái lá trà mười hai đạo rất nghịch thiên.
Học sinh Bách Đường khác gật gù:
- Nếu lão sư bạo lực đến chắc có thể lên tới sát hải tầng thứ bảy.
- Hừ! Chưa chắc.
Lục Kiếm Thiểu Hoàng hừ lạnh một tiếng:
- Hái Đại Đạo trà không liên quan gì đến thực lực, chẳng qua các loại nhân tố kết hợp,v may mắn. Không chừng may mắn nên hái được lá trà mười hai đạo. Khải Hàng là thiên tài tuyệt thế đương thời, chỉ có Nhân Thánh mới sóng vai được, hạng người vô danh khác làm sao sánh vai với Khải Hàng lão sư?
Đám học sinh nghe Lục Kiếm Thiểu Hoàng nói vậy, đặc biệt học sinh Bách Đường đều ngoan ngoãn im miệng. Bọn họ muốn yên ổn trong Bách Đường thì tốt nhất là đừng đắc tội Lục Kiếm Thiểu Hoàng, gã có sức ảnh hưởng cực mạnh trong Bách Đường.
Đương nhiên mọi người hiểu Lục Kiếm Thiểu Hoàng rất thân với Thiếu Niên Vương Cổ Khải Hàng. Cổ Khải Hàng và Túng Thiên thiếu chủ có quan hệ vừa là thầy vừa là bạn, Tam Tử học viện rất thân nhau nên Lục Kiếm Thiểu Hoàng bênh Cổ Khải Hàng là lẽ thường.
- Thiểu Hoàng nói đúng lắm.
Học sinh Bách Đường đầu óc nhanh nhạy đồng ý ngay:
- Khải Hàng lão sư là thiên tài giỏi nhất thời đại chúng ta, chỉ có Nhân Thánh mới sánh vai được. Lúc trước Khải Hàng lão sư từng đánh bại Đạo Long Thiên Đế mấy lần, trên đời này chỉ mình Khải Hàng lão sư là có chiến tích như vậy.
Đệ Thập Giới khiến người bàn tán không mỏi miệng không chỉ vì gã có thiên phú ngang ngửa Nhân Thánh, Thượng Thần trẻ tuổi nhất, chiến tích đáng kiêu ngạo của gã là cuộc chiến với Đạo Long Thiên Đế.
Nghe đồn lúc Đạo Long Thiên Đế chưa trở thành Đại Đế từng sáu lần qyết chiến với Cổ Khải Hàng. Năm lần đầu toàn Cổ Khải Hàng chiến thắng Đạo Long Thiên Đế.
Nhưng lần thứ sáu thì Đạo Long Thiên Đế chiến thắng Thiếu Niên Vương Cổ Khải Hàng.
Người ngoài không biết tình huống cụ thể trận chiến này, chỉ biết sau khi liên tục thua năm lần rốt cuộc Đạo Long Thiên Đế chiến thắng Thiếu Niên Vương Cổ Khải Hàng.
Khi ấy Cổ Khải Hàng chưa phải Thượng Thần, Đạo Long Thiên Đế không là Đại Đế.
Không biết có phải vì trận chiến này mà cuối cùng Cổ Khải Hàng không đi lên con đường Tiên Vương mà đi hướng phong thần.
Hiện tại mọi người đều biết Đạo Long Thiên Đế hai lần chịu tải Thiên Mệnh, trở thành Đại Đế có sáu Thiên Mệnh. Cổ Khải Hàng cũng có đồ đằng, thành Thượng Thần sáu đồ đằng, Thượng Thần trẻ tuổi nhất đương thời.
Có thể nói quyết chiến giữa Cổ Khải Hàng và Đạo Long Thiên Đế năm xưa thành đề tài câu chuyện nóng nhất của gã.
- Tương lai Khải Hàng lão sư chắc chắn sẽ trở thành Cổ Thần sóng vai với Quy Phàm Cổ Thần, không ai với tới vận mệnh của Khải Hàng lão sư được.
Lục Kiếm Thiểu Hoàng lạnh lùng cười:
- Còn lão sư nào đó thì chưa chắc. Ví dụ Thất Sát tháp này đây. Khải Hàng lão sư đến nhất định sẽ vào được tầng thứ bay, chắc chắn thắng lão sư nào đó. Hừ, có lẽ không cần Khải Hàng lão sư ra tay, nếu ta vào Thất Sát tháp thì sẽ mạnh hơn lão sư nào đó.
Lục Kiếm Thiểu Hoàng nói cực kỳ bá khí. Gã không khoác lác, vì năm xưa phụ thân của gã đã nghiên cứu Thất Sát tháp, nói cho gã biết ảo diệu của Thất Sát tháp. Với thực lực của Lục Kiếm Thiểu Hoàng không thể nào lấy Thất Sát tháp đi, nhưng gã tự nhận là dựa vào ảo diệu được phụ thân truyền dạy thì gã tự tin có thể mưu lợi, tin tưởng sẽ đi vào sát hải tầng thứ bảy Thất Sát tháp được.
Nên trong lòng Lục Kiếm Thiểu Hoàng tràn đầy tự tin, buông lời ngông cuồng, ám chỉ về Thất Sát tháp thì gã mạnh hơn lão sư nào đó. Chẳng qua Lục Kiếm Thiểu Hoàng không gọi thẳng tên Lý Thất Dạ ra.
Trong lúc Lục Kiếm Thiểu Hoàng tràn trề tự tin thì một thanh âm nhàn nhã vang lên:
- Đang nhắc tới ta?
Mọi người lập tức nhìn lại, chỉ thấy Lý Thất Dạ ung dung đi tới, Lưu Kim Thắng theo bên cạnh hắn.
Thấy Lý Thất Dạ, nhiều học sinh biến sắc mặt.
- Lão sư tới!
Đặc biệt học sinh Bách Đường mới rồi nịnh hót càng sợ đứng tim, thụt lùi mấy bước, không dám nhìn Lý Thất Dạ.
Lục Kiếm Thiểu Hoàng biến sắc mặt, gã không ngờ Lý Thất Dạ đến đây. Nhưng Lục Kiếm Thiểu Hoàng đã nói lời ngông cuồng rồi, kêu gã rút lời lại là điều không thể.
Vì vậy sắc mặt Lục Kiếm Thiểu Hoàng khó chịu đứng yên tại chỗ. Gã tiến lùi khó khăn.
Lý Thất Dạ đi tới, hắn không khó xử Lục Kiếm Thiểu Hoàng, chỉ liếc gã một cái rồi nhìn hướng Thất Sát tháp. Lý Thất Dạ nhìn Thất Sát tháp không phải vì bực mình học sinh mà có lý do.
Lưu Kim Thắng đi theo Lý Thất Dạ đến, khi thấy Thất Sát tháp thì biểu tình rất quái dị, ánh mắt phức tạp xem tòa tháp, buông tiếng thở dài.
Lý Thất Dạ xem Thất Sát tháp, cuối cùng thu lại tầm mắt mỉm cười nói:
- Nếu ta trấn áp Thất Sát tháp tại đây thì chắc chắn sẽ trở về lấy.
Lưu Kim Thắng buột miệng hỏi:
- Tại sao?
- Không tại sao.